Quên đồng hồ ở nhà bạn trai, quay lại lấy tôi bủn rủn nghe đối thoại giữa anh và mẹ
Em bủn rủn cả người sau khi biết người đàn ông cưng chiều nhường nhịn mình hết mực, sau lưng lại đang toan tính những điều dơ bẩn nhắm vào mình.
Em đang rơi vào một tình huống không biết phải làm thế nào. Đau khổ, buồn bã mà cũng căm hận vô cùng, xin các chị cho em cao kiến để xử lý gã đàn ông mưu mô xảo quyệt ấy!
Em và Quang yêu nhau được 5 tháng nay. Mọi chuyện vô cùng tốt đẹp, anh ta rất chiều chuộng và nhường nhịn em. Một câu “bảo bối của anh”, hai lời “công chúa của anh”, nghe ngọt ngào vô cùng.
Hôm vừa rồi Quang đưa em về nhà ra mắt mẹ anh ta. Bố anh ta đã mất từ sớm, hiện tại chỉ có hai mẹ con anh ta sống với nhau, chị gái Quang đã đi lấy chồng.
Mẹ Quang đón tiếp em vô cùng xởi lởi, làm rất nhiều món ăn ngon thết đãi em, còn không cho em vào bếp nấu nướng. Nói chung cực kỳ tâm lý và hiếu khách khiến em vui cùng hạnh phúc.
Em và Quang yêu nhau được 5 tháng nay. Ảnh minh họa
Ăn cơm xong em ở chơi nhà Quang mãi đến nửa chiều mới ra về. Quang không cần đưa về vì em có hẹn với đứa bạn gái, nó tiện đường qua nhà Quang đón em luôn. Nhưng 2 đứa đi được một quãng thì em chợt nhớ ra mình đã để quên đồng hồ ở nhà Quang. Lúc vào toilet rửa tay, em tháo ra và quên không đeo lại.
Đáng lẽ em có thể nhờ Quang mang cho mình khi hẹn gặp lần tới nhưng không hiểu sao lúc ấy em lại nảy ra ý định quay trở lại lấy luôn. Cũng chính vì thế mới tình cờ nghe được nghe cuộc đối thoại giữa Quang và mẹ, khi em vừa đến cửa nhà.
Video đang HOT
- Lúc xem ảnh mẹ đã thấy xấu rồi mà không nghĩ gặp còn xấu và đen hơn trong ảnh nhiều. Con làm thế nào dụ dỗ được nó nhanh nhanh, chứ không cứ phải yêu nó thế này cũng thiệt thòi cho con quá!
- Vâng, bây giờ tụi con gái chụp ảnh đều dùng phần mềm chỉnh sửa nên lúc nào chẳng xinh hơn ngoài thật. Lấy vợ có ai nhìn vào tài sản đâu mẹ, quan trọng là nhìn người và tính nết. Kiểu phụ nữ vừa đen vừa béo vừa lùn như nó, có các thêm vàng con cũng chẳng bao giờ thèm lấy. Con làm gì đến mức mờ mắt vì tiền đâu…
- Làm thế nào nhanh nhanh lên chứ con, chị con kêu ca khổ sở quá rồi, không thể sống chung được với nhà chồng nữa. Đợt này ảnh hưởng dịch bệnh nên anh rể con còn đang mất việc, nếu ra ngoài thuê nhà thì lương của chị con thì làm sao mà đủ sống, chỉ có chết đói…
- Vâng con biết thế nhưng cũng phải từ từ chứ mẹ. Số tiền lớn đâu phải dễ dàng vay được của người ta…
Quang và mẹ còn nói nhiều nữa, nhờ đó mà em mới biết được họ đang rắp tâm mưu đồ nham hiểm. Họ muốn tìm cách vay mượn tiền bạc của em để lấy tiền mua nhà cho chị gái Quang ra ngoài sống riêng!
Lúc ấy em phải cố gắng lắm mới đè nén được những cảm xúc trong lòng rồi chạy khỏi nhà Quang như trốn. Ảnh minh họa
Vâng đúng thật em là đứa vừa béo vừa lùn vừa xấu, chỉ được cái gia đình có điều kiện và công việc hiện tại của em cũng không đến nỗi nào. Quang cao ráo đẹp trai thật nhưng lương thấp hơn lương của em và gia cảnh tất nhiên cũng chẳng có gì.
Lúc yêu nhau Quang nói thích tính cách và sự vô tư hồn nhiên của em. Ai ngờ đâu thứ anh ta nhắm vào chỉ có tiền bạc. Thậm chí em còn không đáng để anh ta phải hy sinh hôn nhân mà anh ta chỉ lợi dụng xong rồi bỏ, vắt chanh bỏ vỏ.
Em bủn rủn cả người sau khi biết người đàn ông cưng chiều nhường nhịn mình hết mực, sau lưng lại đang toan tính những điều dơ bẩn nhắm vào mình. Lúc ấy em phải cố gắng lắm mới đè nén được những cảm xúc trong lòng rồi chạy khỏi nhà Quang như trốn.
Về nhà rồi mà em vẫn còn bàng hoàng không thể tin nổi trên đời này lại có những con người mưu mô xảo trá và toan tính lợi dụng người khác đến mức ấy. Em phải làm gì đây các chị ơi? Cứ thế chia tay Quang thì có dễ dàng cho anh ta quá không? Hay làm thế nào để chơi lại Quang một vố thật đau cho anh ta nhớ suốt đời?
Trong lúc ân ái với ông xã, tôi bấu vào đệm giường thì bất chợt phát hiện vật lạ lòi ra khiến bí mật sốc óc bại lộ
Chồng tôi đã thú nhận hết tất cả, nhưng tôi vẫn rất thất vọng về anh!
Tôi yêu chồng hết mực, tới nỗi "nghiện" anh hơn bất kỳ thứ gì khác trên cuộc đời này. Chẳng phải bởi anh quá xuất sắc hay tài giỏi, chỉ đơn giản chồng tôi luôn khiến tôi có cảm giác an tâm. Tôi tin rằng anh sẽ không bao giờ lừa dối mình, chạy bỏ theo người phụ nữ khác hay toan tính một thứ gì đó.
Chính bởi tình yêu nồng cháy như vậy mà tôi từng chần chừ không tính tới chuyện kết hôn. Có lẽ người ta nói hôn nhân là nấm mồ của tình cảm quả chẳng sai đâu. Vậy nên thà là cứ yêu nhau như bao năm tháng qua, còn hơn lấy nhau về và nảy sinh nhiều tranh cãi, mâu thuẫn.
Tôi đã yêu người chồng này 4 năm trời, khi bước sang năm thứ 5 thì anh đề nghị cưới vì cảm thấy hai bên cũng đã chín chắn. Vả lại, tuổi xuân của phụ nữ cũng chỉ có hạn, chồng sợ tôi gặp nhiều khó khăn chuyện sinh nở.
Lấy anh tới nay đã được 6 tháng, tôi vẫn đang lâng lâng trong biết bao cung bậc cảm xúc. Nhưng dạo này, chồng cứ hỏi tôi đã có "dấu hiệu" gì của việc mang thai hay chưa, đôi lúc làm tôi cảm thấy khá cụt hứng. Hai người hạnh phúc như vậy, chưa sẵn sàng chào đón một đứa trẻ đâu!
Ngày ngày vợ chồng tôi đi làm, tối về nấu cơm, ăn xong ngồi xem phim, và lại ôm nhau ngủ. Cuối tuần anh sẽ đèo tôi đi khắp phố phường, chụp ảnh, trải nghiệm nhiều quán xá như thời còn yêu nhau. Chuyện "giường chiếu" của chúng tôi rất ổn định, thăng hoa, nhưng bản thân tôi cũng không hiểu vì sao chưa có tin vui. Mà tôi thì mặc kệ, trước sau gì cũng có, hà cớ phải vội vã làm chi?
Cho tới đêm hôm thứ 3 vừa rồi...
Ảnh minh họa.
Vợ chồng tôi có ân ái vào ban đêm, khi đó cả hai cực "sung sức" và tràn đầy khí thế. Tôi kể ra thế này mong mọi người đừng "ném đá" rằng tôi với chồng bệnh hoạn, thực sự thì khi "mây mưa", chúng tôi làm rất mạnh bạo. Tay tôi bấu vào mép đệm giường, chặt tới nỗi làm xô lệch chiếc đệm.
Bỗng một mẩu giấy vón cục lòi ra, nhưng vì đang "cao hứng" nên tôi chẳng mảy may quan tâm. Mấu giấy được gấp lại nhỏ, rơi xuống sàn. Lát sau, khi đã xong xuôi mọi thứ, tôi bước xuống nền nhà, nhưng vì không bật điện nên vô tình dẫm chân phải cục giấy đó. Tôi còn ngỡ bàn chân đã đâm phải thứ gì đó sắc nhọn.
Chỉ tới lúc bật điện lên, tôi giở cái cục giấy ấy thì ngỡ ngàng vì nó là một tờ lịch. Chắc có thể khi không để ý, nó bị lọt vào giường chăng? Tuy nhiên, điều sốc óc là tuy tờ lịch đã bị nhàu nát, không nhìn rõ nữa nhưng tôi liếc mắt qua thấy ngày ghi ở đó là từ năm 2010? Rõ ràng lúc ấy tôi và chồng chưa quen nhau, thậm chí chồng tôi mới còn đang học Đại học cơ mà?
Tôi đem nó đưa cho chồng xem, đồng thời bắt anh phải khai thực sự về nguồn gốc chiếc giường mà vợ chồng tôi đang nằm. Trước đây, chồng tôi nói phòng ngủ của cả hai hãy để anh tự chuẩn bị và sẽ tạo bất ngờ. Do đó, tôi chẳng suy nghĩ gì mà chỉ chờ đón mọi thứ như một món quà.
Chồng tôi đã khai sự thật, vì muốn cuộc hôn nhân này hạnh phúc như bố mẹ anh cũng như tiết kiệm chi phí sinh hoạt nên anh ấy đã chọn chiếc giường ngủ cũ của bố mẹ để làm giường ngủ của cả hai vợ chồng. Nghe xong, tôi giận nổ đom đóm mắt. Làm sao tôi có thể chấp nhận một chuyện phi lý và vô cùng cay đắng đến như vậy cơ chứ?
Thêm nữa, chả nhẽ chồng tôi bủn xỉn tới mức ấy sao? Tôi quả thực quá sai lầm khi tin anh hoàn toàn, không kiểm tra lại chiếc giường là mới hay cũ nữa... Nếu chỉ nhìn bằng mắt thường, đúng là không thấy gì đáng nghi cả, vì chồng tôi cũng khai rằng tự mua véc ni về sơn lại như mới.
Tôi giận chồng tới mức tủi thân, khóc ướt gối cả đêm hôm ấy. Anh có còn coi tôi là vợ, là người con gái đặc biệt nhất trong đời anh nữa không? Vậy tại sao chỉ một chiếc giường cưới mới mà anh cũng không sắm được? Có lẽ thời gian tới, tôi phải kiểm tra lại toàn bộ phòng ngủ này, để xem chồng còn dùng đồ gì cũ không. Nếu có, tôi nhất quyết vứt đi!
Trước khi cưới, cô bạn thân mượn người yêu tôi 100 triệu, cưới xong 3 tháng, đòi lại thì cô ấy nhắn trả một tin sốc óc Tuấn đã giấu chuyện cho cô bạn thân mượn tiền, để rồi đến khi xảy ra chuyện anh ấy mới chịu tiết lộ bí mật với tôi. Tôi, Tuấn và Ly là bạn thân của nhau từ thời đại học. Sau khi ra trường mỗi đứa làm một công ty nhưng tình bạn của chúng tôi vẫn rất tốt. Cuối tuần nào chúng...