Phụ huynh ‘đấu’ giáo viên, học sinh đi đâu về đâu?
Có lẽ chưa bao giờ các vấn đề về giáo dục, về mối quan hệ thầy – trò, phụ huynh – giáo viên lại trở nên căng thẳng đến mức đáng báo động như hiện nay.
Hiện nay nhiều phụ huynh sẵn sàng trách mắng giáo viên mà không cần biết đúng hay sai – Tranh: NGỌC NHI
Chúng ta phải làm gì để xóa bỏ, hạn chế hay ít nhất là giải tỏa những mâu thuẫn trong mối quan hệ tay ba như một tam giác khép kín thế này: giáo viên – học sinh – phụ huynh?
Từ những cái tát phản giáo dục…
Câu chuyện về 231 cái tát chưa kịp lắng xuống thì mới đây lại thêm vụ 50 cái tát nữa lại nổi lên. Tôi và chắc có lẽ nhiều người trong chúng ta đang tự hỏi: nền giáo dục của Việt Nam đang mắc “chứng bệnh” gì, mối quan hệ giữa thầy và trò đang bị điều gì chi phối? Liệu rồi sau này còn bao nhiêu vụ như thế, có cách nào xử lý triệt để hay không?
Khi đọc về những vụ việc giáo viên yêu cầu các học sinh tát một bạn học sinh nào đó, tôi có cảm giác như chúng ta đang trở về thời xa xưa mà ánh sáng văn minh chưa kịp chiếu vào. Ở đó, một khi có ai phạm tội thì người có chức có quyền sẽ ra lệnh cho tập thể ném đá đến chết hoặc tát hoặc đánh cho người phạm tội kia một trận nhừ tử, thừa sống thiếu chết.
Họ nghĩ đó là cách trừng phạt thích đáng người phạm tội mà không biết rằng đó là việc làm ác độc, ấu trĩ, ảnh hưởng và vi phạm nghiêm trọng đến danh dự, nhân phẩm, thể chất một con người.
Vậy mà giờ đây người ra lệnh phạt là giáo viên và người thừa hành là học sinh -những em nhỏ ở độ tuổi ăn, tuổi học, tuổi chơi, tuổi lớn.
Đáng lý ra chúng phải được cư xử đúng như mực thước trong môi trường giáo dục. Đáng lý ra chúng phải học được cách xử lý văn minh, đầy tình người và đủ nhân quyền…
Đến chuyện cái quần nghịch đạo
Video đang HOT
Mấy ngày nay dư luận xôn xao clip phụ huynh lên trường gặp thầy giáo “ăn thua đủ” để đòi cái quần soọc cho con, chỉ vì cái quần để trên bàn thầy và bị thầy vứt đi. Câu chuyện khiến tôi nhớ tới sự việc ngày xưa, khi tôi còn làm giáo viên quản nhiệm cho một trường quốc tế.
Một chị đồng nghiệp của tôi là chủ nhiệm một lớp có nhóm học sinh nữ cá biệt, rất quậy. Phải nói các em học sinh này không sợ ai vì ba mẹ chúng có tiền, mà có tiền thì có quyền, hễ chuyện gì chúng về méc với phụ huynh thì coi như giáo viên đó có chuyện.
Bị cô chủ nhiệm la rầy vì đi trễ, quậy phá, nói chuyện trong lớp, nhuộm tóc… nhóm này đâm ra ghét cô. Một mặt, chúng hùa nhau về kêu tất cả các phụ huynh trong nhóm phàn nàn về cô lên Ban Giám hiệu, mặt khác chúng chơi những trò vô cùng nghịch đạo là lấy băng vệ sinh (đã xài rồi) bỏ vào hộc tủ để đồ của cô. Và, chị đồng nghiệp của tôi uất ức đến mức phải xin thôi việc.
Vì đã kinh qua chuyện như vậy nên tôi cũng dễ hiểu chuyện gì đã xảy ra với cô giáo bị bắt quỳ hay thầy giáo bị “đòi quần”. Chỉ thấy buồn là cái thời cha mẹ học sinh cầm tay con tới lớp nhờ thầy cô dạy dỗ với thái độ tôn kính không còn nữa. Giờ ngược lại, phụ huynh đôi lúc lại cho mình cái quyền phán xét, đòi hỏi, yêu cầu và ép buộc thầy cô.
Tôi đang nghĩ đến một trận đấu bóng, một bên là “đội phụ huynh”, một bên là “đội giáo viên” và các em học sinh là quả bóng lăn dưới chân họ. Phụ huynh dù có sút vào khung thành của giáo viên hay ngược lại thì người thiệt thòi, tổn thương vẫn là các em.
Chúng là những học sinh, chúng là những tâm hồn non nớt, chúng là thế hệ tương lai của đất nước. Vậy tại sao phụ huynh và giáo viên không đứng về một phía, cùng một “chiến tuyến”, cùng nắm tay để dạy dỗ, giáo dục, rèn luyện học sinh nên người?
Tôi nghe đâu đó lời kêu cứu của các em “Ba mẹ ơi, thầy cô ơi, xin hãy trả lại cho chúng con quãng đời tươi đẹp nhất. Xin hãy trả lại cho chúng con những gì đáng lý phải thuộc về lứa tuổi chúng con”.
Tôi nghe chúng kêu cứu như vậy. Đó không chỉ là tiếng kêu cứu của học sinh mà là tiếng kêu cứu của nền giáo dục Việt Nam.
Chúng ta phải làm gì để trả mọi thứ về lại đúng quỹ đạo, quy tắc hay đúng tinh thần của nó?
Theo tuoitre
Vụ so sánh đồ thầy giáo mặc với quần nữ sinh: Xúc phạm giáo viên có chủ đích!
Liên quan đến vụ phụ huynh so sánh "đồ thầy mặc trên người chưa chắc giá trị hơn quần của con tôi", theo Phó Chủ tịch UBND TP Bạc Liêu, đây là hành vi xúc phạm giáo viên có chủ đích.
Liên quan đến vụ việc, thầy H.V.K. (giáo viên Trường THCS Trần Huỳnh, TP Bạc Liêu, tỉnh Bạc Liêu) cho rằng, trong vụ việc ít nhất 3 lần thầy bị bà D.N.A. (phụ huynh em T.) xúc phạm. Hai lần tại phòng giáo viên và một lần tại phòng Ban giám hiệu.
Theo thầy K., lần đầu tiên, bà A. nói "chưa chắc gì bộ đồ thầy mặc giá trị hơn cái quần của con tôi", lần thứ 2 là "thầy không có trách nhiệm", và lần thứ 3 là "chắc mẹ thầy không dạy thầy về vấn đề này" khi lên phòng Ban giám hiệu.
"Sau khi sự việc xảy ra tôi cũng rất buồn, nhưng được sự động viên của đồng nghiệp, bạn bè, học sinh, để cố gắng giảng dạy", thầy K. nói.
Thầy H.V.K. cho rằng, đã bị phụ huynh ít nhất 3 lần xúc phạm. (Ảnh chụp từ clip)
Ông Mai Thanh Tùng - Hiệu trưởng Trường THCS Trần Huỳnh cho rằng, việc đăng Facebook có nội dung "một thầy giáo biến chất" là ảnh hưởng nghiêm trọng đến trường. Do đó, cần phải xử lý đến nơi đến chốn vấn đề này.
Trong khi đó, theo ông Nguyễn Thanh Tùng - Trưởng phòng GD&ĐT TP Bạc Liêu, vụ việc này bắt nguồn từ chuyện không có gì lớn lao, nếu như phụ huynh này bình tĩnh một chút thì sẽ không có gì xảy ra. Tuy nhiên, theo ông Tùng, việc phụ huynh khi đến gặp thầy K., rồi có quay lại clip (trong khi thầy K. không biết), sau đó tung lên mạng xã hội là có chủ ý.
"Tôi thống nhất quan điểm của trường là xử lý nghiêm túc, xử lý không phải để truy cứu gì ai, mà để phụ huynh thấy được những gì đúng sai, tránh những điều không hay xảy ra", ông Tùng nhấn mạnh.
Theo bà Lê Hồng Thu - Phó Chủ tịch UBND TP Bạc Liêu, qua làm việc với hai bên, có thể xác định đây là hành vi xúc phạm của phụ huynh đối với giáo viên.
Bà Thu cho rằng, việc này không phải cá nhân đơn thuần mà có chủ đích, sử dụng mạng xã hội thể hiện tâm trạng không đồng tình với việc làm của thầy giáo, làm lan tỏa rộng ảnh hưởng đến môi trường giáo dục của Trường THCS Trần Huỳnh nói riêng và ngành Giáo dục TP Bạc Liêu nói chung.
"Khi đã có lỗi thì phải xin lỗi đàng hoàng. Yêu cầu việc xin lỗi phải có đầy đủ các thành phần tại trường và đề nghị phụ huynh phải công khai xin lỗi ngay trên mạng xã hội đã đăng tải", bà Thu quyết liệt.
Với thầy H.V.K., theo bà Thu, là giáo viên nam, khi trao đổi với nữ phụ huynh đã bình tĩnh, rõ ràng. Việc làm của thầy không sai, nhưng xử lý "chưa được khéo".
Sau sự việc này, Phó Chủ tịch UBND TP Bạc Liêu cũng yêu cầu Phòng Giáo dục, nhà trường cần tạo điều kiện tốt nhất để cháu T. học tập bình thường.
Trường THCS Trần Huỳnh (TP Bạc Liêu, tỉnh Bạc Liêu), nơi xảy ra việc một giáo viên bị phụ huynh xúc phạm.
Như Dân trí đã phản ánh, chiều tối ngày 3/12, trên một tài khoản Facebook có tên Anhngoc Duong xuất hiện một clip với nội dung là cuộc đối chất tranh cãi giữa một phụ huynh học sinh và một thầy giáo.
Theo nội dung clip, nữ phụ huynh chất vấn thầy giáo về chuyện giáo viên này kêu học sinh vứt một cái quần soóc của con gái nữ phụ huynh (đang học tại trường) vào thùng rác.
Cuộc đối chất giữa phụ huynh và giáo viên diễn ra đôi co qua lại, có thể nói "đỉnh điểm" là ở chỗ khi giáo viên nói là: "Em thực sự không nghĩ cái quần đen cũ đó còn xài, nếu còn xài thì đã giữ lại rồi", thì nữ phụ huynh bác lại: "Thầy đừng nói cái quần đó là cũ. Tôi nói thiệt với thầy, nếu thầy nói cái quần đó là gớm, ghê, thầy giục bỏ, chưa chắc gì cái bộ đồ thầy mặc trên người giá trị hơn cái quần của con tôi đâu nghe".
Trong clip, nữ phụ huynh còn cho rằng, nói kiểu như thầy giáo thì "con người của thầy vô trách nhiệm lắm".
Sau khi clip này được đăng tải vài giờ đã có hàng ngàn lượt chia sẻ và bình luận. Hầu hết những bình luận của cộng đồng mạng là phản đối nữ phụ huynh, trong đó cho rằng giáo viên này đã bị xúc phạm.
Tuy nhiên, cho đến sáng ngày 4/12, clip trên tài khoản Facebook Anhngoc Duong đã bị xóa.
Báo Dân trí sẽ tiếp tục thông tin vụ việc này.
Huỳnh Hải
Theo Dân trí
Thưởng hay phạt tiền trong giáo dục đều là hạ sách? Bày tỏ quan điểm về xử phạt hành chính đối với giáo viên, Đại biểu Quốc hội Nguyễn Thị Mai Hoa (Ủy viên Thường trực Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội) nhận định, nếu "dân sự hoá" quan hệ thầy trò bằng hình thức phạt tiền chắc chắn không đạt mục đích và...