Phát hiện ra chồng ngoại tình, chưa kịp đánh ghen chị tôi đã phải vã mồ hôi để an ủi tiểu tam thất tình
Phát hiện ra chồng ngoại tình, chưa kịp đánh ghen chị tôi đã phải vã mồ hôi để an ủi tiểu tam thất tình Đây cũng là bài học cho các em sinh viên mới lớn!
Trần đời ai oán chắc không ai lại rơi vào cái cảnh tréo ngoe như chị gái tôi. Sau vụ này chị tôi đúng là không biết nên vui hay nên buồn nữa.
Chị gái tôi lấy chồng cách đây 4 năm. Lấy nhau được hơn 1 năm là anh rể đã cặp kè hết em này đến em kia rồi, chị tôi đi đánh ghen mệt nghỉ luôn. Về sau chị tôi chán chẳng buồn quan tâm nữa, quá quắt lắm thì chị mới phải ra mặt thôi.
Còn nếu ai hỏi vì sao chồng cặp bồ nhiều thế mà không bỏ quách đi thì xin thưa bỏ là bỏ thế nào được! Nhà chồng chị có điều kiện, trừ chuyện không ra gì kia thì mọi thứ đều rất ra gì. Chị còn con còn cái, muốn dứt áo ra đi cũng phải có tính toán chứ không ai khổ? Người khổ là chị và 2 đứa con chứ các ông đàn ông vợ mà bỏ 1 cái lại mừng quá, càng tự do!
Bố mẹ chồng chị nhiều khi chán con trai mình đến độ không buồn nói, cái nhà của anh chị đang ở bây giờ cũng đứng tên chị tôi theo diện cho nhận là đủ hiểu ông bà tin tưởng và thương con dâu thế nào rồi. Nhưng nói gì thì nói, anh rể ngoài chuyện trai gái ra lại là người rất lo cho gia đình.
Thứ nhất là về kinh tế, tiền bạc anh không bao giờ tiếc vợ bất kỳ cái gì. Anh rể thương chị tôi thì là thật, anh bây giờ vẫn chạy con xe bán tải từ đời 2015 nhưng cứ hễ có chiếc xế điện nào xinh xắn anh lại quay sang hỏi xem vợ có thích không. Chỉ cần chị tôi hơi tỏ vẻ ưng ý một chút là anh xuống tiền ngay cho vợ. Có thời điểm nhà có hẳn 3 chiếc ô tô điện chỉ vì anh thấy vợ mình thích.
Thứ hai về con cái thì anh chăm con lắm. Có lần chị tôi còn phát hiện ra tin nhắn anh mắng tiểu tam là “không biết điều” chỉ vì gọi nhỡ cho anh liên tục đúng cái lúc con gái anh đi tiêm phòng về hơi hâm hẩm sốt.
Video đang HOT
Thứ ba về mặt đối nhân xử thế thì đừng có ai dại mà động vào vợ con anh, kể cả đó là họ hàng nhà anh. Anh sẵn sàng bảo vệ vợ con kể cả khi có va chạm mẹ chồng nàng dâu cơ mà.
Chị tôi nhiều khi còn nửa đùa nửa thật nói rằng bái phục ông chồng mình, dành hết tất cả cho vợ con nhưng vẫn có thời gian cho gái được mới tài chứ.
Đợt này chị tôi biết anh rể cặp với một con bé nào trẻ lắm, đang là sinh viên năm thứ 3, kém chị cả con giáp ấy chứ. Chị biết nhưng chị không truy cứu vì quá quen rồi mà. Thế nhưng khác với những lần trước, lần này con bé đấy rất quá đà. Tối nào cũng đành đạch bắt anh rể qua đón. Có hôm 2h sáng cũng gọi điện. Nói chung là rất gây ảnh hưởng đến cuộc sống của mẹ con chị.
Chị tôi thấy vượt qua giới hạn nên đành ra mặt. Ấy nhưng mà đến điểm hẹn để xử lý tiểu tam, chưa kịp làm gì mới chỉ giới thiệu “chị là vợ của người yêu em” thì con bé đã òa lên khóc.
Tôi đi cùng chị cho có hội, lúc đầu cũng chuẩn bị tinh thần hùng hổ lắm mà thấy con bé nó khóc quá trời cái tôi chưng hửng luôn!
Hóa ra là con bé này không hề biết chuyện anh rể tôi đã có gia đình. Anh rể là mối tình đầu của nó luôn, giờ nó biết chuyện mình vô tình thành tiểu tam và mối tình mình dành hết tâm tư hóa ra toàn là dối trá thì đau lòng đến mức gục ngã luôn.
Hai chị em tôi nhìn nhau thầm nghĩ thế này thì còn đánh ghen cái nỗi gì nữa. Thế là lại phải ngồi an ủi, khuyên can sợ em nó làm điều dại dột.
Xong xuôi thì chị tôi phải lái xe chở bồ của chồng về nhà trọ. Lại còn phải giữ liên lạc thỉnh thoảng hỏi han tâm sự với em nó. Đúng là chuyện thật như đùa!
Chuyện mấy tháng trôi qua rồi, chị tôi cũng chưa tính đến chuyện có bỏ chồng hay không nhưng bỗng nhiên có thêm cô em gái kết nghĩa bất đắc dĩ. Chị tôi thấy con bé cũng ngoan ngoãn, hoàn cảnh cũng đáng thương nên nhận con bé vào làm nhân viên cửa hàng quần áo của chị.
Kể từ đó con bé đấy căm thù anh rể tôi luôn, nó tự nhiên thành tai mắt của chị, anh rể mà hơi có mùi lăng nhăng cái là nó mách chị tôi ngay. Mẫn cán đến độ mà chị tôi cũng không biết có nên vui mừng hay không nữa.
Sau ly hôn rồi, tôi bỏ quê lên thành phố lập nghiệp, ngày trở về tôi chết sững khi thấy cảnh tượng trong bệnh viện
Bố tôi càng lớn tuổi càng có nhiều bệnh. Ngày trước khi chưa ly hôn, tiền bạc trong nhà đa phần là do chồng tôi lo.
Giờ ly hôn rồi, tôi phải tìm đường lo cho mình và bố.
Tôi từng có một đời chồng, chúng tôi ly hôn cách đây 3 năm. Nguyên nhân là vì chồng tôi lên giường với người phụ nữ khác. Trước đó, chúng tôi cãi nhau rất nhiều, chồng tôi thường xuyên bỏ ra ngoài vào đêm khuya. Đến một lần, anh say xỉn với bạn bè rồi xảy ra quan hệ với một cô gái lạ. Cô ta không để yên, tìm đến đòi tôi nhường chồng.
Tôi quá thất vọng và mệt mỏi nên quyết định ly hôn chồng. Chồng tôi giải thích rất nhiều rằng sau khi thức dậy anh không nhớ chuyện gì hết. Thậm chí, anh còn nói có thể do cô gái kia dựng chuyện để chia rẻ vợ chồng tôi. Sau nhiều lần không thể thuyết phục được tôi, anh đành ký đơn ly hôn.
Sau khi ly hôn chồng, tôi quyết định rời khỏi quê, lên thành phố tìm việc. Nguyên nhân không hẳn là vì tôi muốn rời khỏi nơi này để quên chuyện cũ, còn là vì tôi muốn kiếm nhiều tiền để sau này còn lo cho bố tôi. Bố tôi càng lớn tuổi càng có nhiều bệnh. Ngày trước khi chưa ly hôn, tiền bạc trong nhà đa phần là do chồng tôi lo. Giờ ly hôn rồi, tôi phải tìm đường lo cho mình và bố.
Dù ban đầu hơi khó khăn nhưng khoảng một năm sau ly hôn thì tôi tìm được việc làm ổn định, đều đặn gửi tiền về cho bố. Cũng vì muốn nhanh chóng kiếm được nhiều tiền, tôi hầu như không có thời gian về nhà thăm bố. Ngoài dịp Tết được nghỉ mấy ngày về quê, tôi hầu như chỉ gọi điện về hỏi thăm bố. Bố tôi cũng không trách cứ gì, ông chỉ lo tôi làm việc quá sức mà sinh bệnh.
Đến hai tháng trước, tôi bất ngờ nghe người họ hàng gọi điện báo tin bố tôi bị ngã đã vào viện. Tôi hoảng sợ bỏ việc đang làm, bắt xe về ngay trong ngày. Tôi hấp tấp chạy vào viện xem tình hình của bố thế nào. Khi đi đến phòng bệnh của bố, tôi bất ngờ khi thấy chồng cũ đang ngồi cạnh giường bệnh của bố tôi. Tôi nghe hai người trò chuyện:
"Cảm ơn con, con mà đến trễ một chút thì chú không biết thế nào".
"Chú đừng nói vậy, này là việc con nên làm".
"Nên làm gì chứ, con với cái Hạnh cũng đâu còn..."
Bố tôi vừa thấy tôi bước vào thì cũng không nói tiếp nữa. Ông biết chúng tôi đã ly hôn, chuyện chồng cũ của tôi bỗng xuất hiện có thể khiến tôi không vui. Nhưng lúc đó tôi chỉ thấy nghèn nghẹn trong lòng, chẳng nói được lời nào.
Chồng cũ thấy tôi đến thì chỉ nói nghe tin tôi về nên anh có mua cơm cho tôi, vì anh biết tôi sẽ không kịp ăn uống mà chạy vào viện. Sau đó anh nhanh chóng rời đi. Bố tôi nói:
"Bố bị ngã lúc đi ra sau vườn, hên là lúc đó chồng cũ của con đến thăm nên vội đưa bố vào viện. Mấy năm nay con không ở đây, chồng cũ của con cứ cách vài hôm lại đến thăm bố. Bố bệnh tật thì nó đưa đi khám, trong nhà hư hỏng gì cũng nó sửa. Bố biết con còn giận nó, lúc trước bố cũng nhiều lần mắng rồi đuổi nó đi mà nó chẳng nói gì, vẫn đều đặn ghé thăm bố. Mấy năm nay nó không quen ai, con sống cũng không dễ dàng gì".
Tôi hiểu ý của bố, nhưng cũng không đáp lại lời nào. Tôi chăm sóc rồi đợi bố thiếp đi, nhưng tôi cả đêm đó cũng không ngủ được. Tôi biết mình vẫn còn tình cảm với chồng cũ nhưng nỗi ám ảnh chồng từng lên giường với người khác vẫn còn trong tâm trí của tôi. Tôi có nên cho mình và chồng cũ một cơ hội khác hay không?
Anh trai vừa mất, nửa đêm lại nghe tiếng rên la trong phòng chị dâu, tôi vội vã vào xem thì chết đứng trước cảnh bên trong Khi đi ngang qua phòng chị dâu có chồng mới mất, tôi nghe tiếng rên rỉ ngày một lớn. Âm thanh khá nhạy cảm làm tôi có những suy nghĩ lung tung. Tôi lấy chồng đã 3 năm, vợ chồng tôi ở cùng gia đình chồng. Vì chưa có điều kiện nên vợ chồng anh trai chồng cũng ở cùng chúng tôi. Biết...