Nửa đêm vợ một mình ôm con vào viện, còn chồng lao đến bên người tình vì ‘cô ấy sợ sấm sét’, 2 năm sau ngày ly hôn câu trả lời của vợ cũ khiến anh ta ngã khụy
Cúp điện thoại, Khương bảo Huyên hãy đưa con vào viện trước, anh ta phải ghé qua chỗ cô nàng kia. “Trời sắp mưa to rồi, cô ấy sợ sấm sét lắm”, Khương nói như vậy rồi chẳng đợi Huyên trả lời đã vội vã dắt xe ra ngoài.
Đàn ông thường bị gục ngã trước những cô nàng mỏng manh, yếu đuối, cần sự chở che. Ở bên họ, cái tôi đàn ông của anh ta sẽ được vuốt ve đầy thỏa mãn khi anh ta trở thành người hùng trong lòng người phụ nữ của mình. Thế nhưng cuộc đời đâu chỉ có niềm vui và thuận lợi, nó còn chứa đựng đầy rẫy những đau đớn và thất bại. Những lúc như vậy, liệu anh ta có còn đủ sức để che chở cho người phụ nữ yếu mềm của mình hay không?
Huyên (31 tuổi, Hà Nội) tâm sự cô và chồng ly hôn sau 5 năm làm vợ chồng. Lúc ấy hai người đã có một cậu con trai 4 tuổi. “Chồng chê tôi quá độc lập, mạnh mẽ, luôn có thể làm mọi việc mà không cần anh ta. Còn tôi viết đơn ly hôn bởi anh ta đã ngoại tình với người phụ nữ khác”, Huyên nói.
Sau hơn 4 năm chung sống, Khương – chồng Huyên thay lòng đổi dạ đem lòng yêu người khác. Khi biết về cuộc tình ngoài luồng của chồng, Huyên thẳng thắn hỏi anh ta dự định thế nào trong tương lai. Lúc ấy trong lòng Huyên đã chán chường tột độ, không còn bất cứ động lực nào để tiếp tục cuộc hôn nhân này. Thế nhưng nhìn con trai thì cô lại chưa hạ được quyết tâm ly hôn.
Ảnh minh họa
Khương nói rằng anh không nỡ lòng bỏ lại người phụ nữ ấy một mình. Anh sẽ không mặt dày xin Huyên tha thứ hay tiếp tục lừa dối cô để cùng lúc qua lại giữa hai bên. Anh bảo nếu Huyên không sốt sắng muốn ly hôn ngay thì tạm thời hai người hãy cứ sống chung nhà nhưng ly thân. Huyên hiểu Khương đã mê mệt cô nàng kia nhưng để ly hôn thì anh ta chưa đủ dũng khí. Ly thân cũng là một cách khá hợp với mong muốn Huyên lúc ấy.
“Chúng tôi cứ sống như vậy được 7 tháng thì xảy ra một chuyện. Con trai tôi lên cơn sốt cao, phải nhập viện cấp cứu ngay giữa đêm. Tôi gọi chồng dậy, bảo anh ta đưa hai mẹ con vào bệnh viện. Giữa lúc chúng tôi đang định lên đường thì chồng tôi bất ngờ nhận được điện thoại của người tình”, Huyên kể.
Cúp điện thoại, Khương bảo Huyên hãy đưa con vào viện trước, anh ta phải ghé qua chỗ cô nàng kia. “Trời sắp mưa to rồi, cô ấy sợ sấm sét lắm”, Khương nói như vậy rồi chẳng đợi Huyên trả lời đã vội vã dắt xe ra ngoài. Khuyên nhìn bóng dáng chồng khuất trong màn đêm mà không hiểu trong lòng mình lúc ấy là cảm xúc gì.
Huyên vừa đưa được con vào viện thì quả nhiên trời đổ mưa to, sấm sét đinh tai nhức óc. Cũng đáng sợ thật, thảo nào mà người tình của Khương gấp gáp gọi anh ta đến dỗ dành, che chở lúc nửa đêm. Nhìn con đã hạ sốt nằm say ngủ trên giường, Huyên thở dài nghĩ thầm, những người phụ nữ được cho là mạnh mẽ như cô, nhiều lúc cũng muốn được tựa đầu vào một bờ vai lắm chứ. Có điều không có bờ vai nào để tựa, họ buộc phải tự làm mọi việc mà thôi.
Video đang HOT
Sáng ra, trời quang mây tạnh, Khương có ghé qua thăm con trai trước khi đi làm. Anh ta áy náy nhìn Huyên rồi bảo: “Cô ấy không có anh thì không sống nổi. Còn em, anh biết em luôn mạnh mẽ, kể cả không có anh thì em vẫn sống rất tốt”. Huyên chỉ cười nhạt, từ chối cho ý kiến.
Mấy hôm sau, khi con trai xuất viện cũng là lúc Huyên đưa Khương lá đơn ly hôn. Khương chỉ khựng lại một chút rồi nhanh chóng ký đơn. Con trai sẽ do Huyên nuôi dưỡng, họ chia tay vô cùng nhanh gọn và êm ả.
Sau ly hôn Khương ít đến thăm con, cũng thi thoảng mới gửi tiền chu cấp cho bé. Vì toàn bộ thời gian và tiền bạc, anh ta còn dồn góp lo lắng cho bạn gái. Anh ta luôn đưa ra một cái cớ muôn thuở để bao biện cho mình: “Anh biết không có anh thì em vẫn lo được tốt cho con mà”.
Thế mà 2 năm sau đột ngột Khương tìm đến Huyên vào một mày mưa gió bão bùng, sấm sét rạch ngang trời. Nhìn qua ô cửa sổ, Khương thấy Huyên và con trai đang vừa nấu nướng vừa rôm rả chuyện trò. Đứng giữa trời mưa như xối nước, anh ta thèm khát căn nhà ấm áp, khô ráo và yên bình ấy vô cùng.
Ảnh minh họa
Nhìn thấy chồng cũ sau cánh cửa, Huyên buột miệng: “Cô ta bây giờ không còn sợ sấm sét nữa à?”. Để rồi khi đã yên vị trong căn nhà nhỏ của vợ cũ, trước mặt là tách trà nóng hổi và đĩa bánh quy thơm nức, Khương chậm rãi kể lại cho Huyên nghe mọi chuyện.
Thì ra cách đây 1 năm Khương đã bỏ công ty về làm ăn riêng. Cũng bởi anh ta muốn giàu nhanh để đủ khả năng vững chắc bao bọc cho người tình bé nhỏ. Nhưng cuộc đời đâu phải luôn như anh ta mong muốn, công việc làm ăn bị đổ bể, thậm chí bố mẹ anh ta phải bán đất giúp con trai trả nợ. Đau đớn hơn cả cô nàng kia sợ hãi lập tức rời xa anh ta. Bởi không có người che chở hoặc chỗ che chở bị đổ ụp thì cô ta làm sao mà sống nổi.
Khi Khương ngỏ ý muốn quay lại, hứa hẹn dành hết phần đời còn lại để bù đắp cho mẹ con Huyên, cô chỉ bật cười: “Việc gì tôi cũng có thể làm được rồi, cần chi một người đàn ông cho thêm thừa thãi?”.
Khương cúi gằm mặt không dám phản bác câu nào. Đó chính là câu nói mà anh ta vẫn thường ném vào mặt Huyên những năm tháng trước đây. Bây giờ khi gặp thất bại, còn vướng nợ nần, anh ta mới thấu hiểu sâu sắc một điều, một người phụ nữ độc lập và mạnh mẽ thật đáng quý biết bao nhiêu. Đó mới chính là người đồng hành đáng tin cậy, có thể đi cùng anh ta qua mọi chặng đường đời gập ghềnh.
Nửa đêm vợ về đến nhà, chồng mỉm cười chào đón nhưng cô lại chìa ra một bó hoa hướng dương rồi kiên quyết ly hôn khiến anh ân hận tột cùng
Bình không thể tin nổi trước lời chia tay vợ thốt ra. Anh tức giận trách cô: "Em đùa phải không? Đừng mang những chuyện như vậy ra để đùa!".
Có những cuộc hôn nhân, nhìn bề ngoài chúng vẫn khoác chiếc áo rất chỉn chu và ấm áp. Thế nhưng thực chất bên trong mọi thứ đã trở nên nguội lạnh và nhạt nhẽo. Trái ngang thay nhiều khi người trong cuộc thậm chí không hề ý thức được điều đó. Mà chỉ đến khi đối phương muốn chấm dứt cuộc hôn nhân chỉ còn vỏ bọc ấy thì họ mới giật mình tỉnh ngộ.
Chiều (30 tuổi, TP. HCM) chia sẻ cô và chồng ly hôn sau 6 năm chung sống và có với nhau một bé gái. Nguyên nhân ly hôn đến chính cô là người chủ động viết đơn cũng khó mà nói được rõ ràng.
"Khi người ta hỏi tôi tại sao lại muốn bỏ chồng. Tôi bèn kể lại mọi chuyện nhưng 10 người thì phải đến 9 người đều nói tôi đòi hỏi quá cao. Đàn ông như chồng tôi: không rượu chè, không cờ bạc, không vũ phu, không ngoại tình lại vẫn đưa tiền chi tiêu cho vợ - tôi còn chê anh ấy ở điểm gì? Song họ không phải là tôi, không hiểu được những mệt mỏi và chán chường của tôi trong cuộc hôn nhân ấy...", Chiều nói.
Sự việc khiến Chiều đi đến quyết định ly hôn là vào buổi tối ngày sinh nhật cô. Chuyện xảy ra trong đêm ấy là giọt nước làm tràn ly khiến cô đủ dứt khoát và quyết đoán để đưa ra yêu cầu ly hôn với chồng.
Ảnh minh họa
Chiều kể, đêm đó khi cô về nhà thì đã khuya, khoảng 1 giờ đêm. Con gái cô chơi bên nhà bà ngoại từ mấy hôm trước, chỉ có mình Bình - chồng cô ở nhà. Chiều về tới nhà thì Bình đang ngủ ngon lành trong chăn ấm, đệm êm. Nghe thấy tiếng động, anh tỉnh dậy rồi mỉm cười hỏi vợ: "Em về rồi à?".
Nhìn nụ cười bình thản và vui vẻ trên khuôn mặt chồng, không hiểu sao trong lòng Chiều thấy chua xót vô cùng. Những cảm xúc tủi thân và ấm ức chất chứa nhiều năm qua trong lòng cô chợt phun trào như dung nham núi lửa. Cô bật thốt lên: "Mình ly hôn đi anh".
Bình không thể tin nổi trước lời chia tay đột ngột đến từ vợ. Anh có phần tức giận trách cô: "Em đùa phải không? Đừng mang những chuyện như vậy ra để đùa!". Nhưng Chiều lại chìa ra trước mặt anh một bó hoa hướng dương rồi nhếch miệng cười cay đắng:
"Anh biết không, bó hoa này là một cậu đồng nghiệp mới vào công ty tặng em đấy. Em chưa bao giờ nói với cậu ta rằng mình thích hoa hướng dương nhưng bằng cách nào đó cậu ta đã biết và cố tình tặng em nhân ngày sinh nhật. Em không thích cậu ta nhưng giây phút cầm trên tay bó hoa này, em nhận ra một điều đau xót. Đã bao lâu rồi em chưa nhận được sự quan tâm và yêu thương từ người đàn ông của mình?".
Hôm ấy các đồng nghiệp trong công ty đã tổ chức sinh nhật cho Chiều. Cô biết sẽ về muộn, đường về lại xa, Chiều bèn nhờ chồng đến đón vì sợ phụ nữ đi xe máy một mình không an toàn. Nhưng Bình chỉ nói một câu ngắn gọn: "Em lớn rồi, có phải trẻ con đâu, cần gì đưa với rước!".
Đêm đó người đồng nghiệp tặng cô bó hoa kia ngỏ ý đưa Chiều về nhưng cô từ chối. Khi một mình đi giữa màn đêm, giây phút ấy cô nhận ra mình cô đơn vô cùng. Người ngoài luôn cho rằng cô có một người chồng tốt và cuộc hôn nhân viên mãn. Song đó chỉ là chiếc vỏ bọc đẹp đẽ, thực tế Chiều không hề cảm nhận được niềm vui hay chút hạnh phúc nào trong cuộc hôn nhân của mình.
Ảnh minh họa
Chiều và Bình sống với nhau từng ấy năm nhưng chẳng năm nào anh nhớ ngày sinh nhật vợ. Cô cũng dần chấp nhận sự thật rằng ngày sinh nhật cũng chỉ là một ngày như bao ngày khác trong năm. Chuyện sinh nhật chỉ là một ví dụ, tất cả những gì diễn ra trong cuộc hôn nhân của Bình và Chiều dường như chỉ theo quán tính và thói quen.
Bình là người chồng tốt, người đàn ông có trách nhiệm trong mắt người ngoài. Song anh chỉ biết đi làm về rồi góp tiền để vợ chi tiêu mỗi tháng, hành động khô khốc và lặp lại năm này qua năm khác. Anh chẳng bao giờ dành cho vợ sự quan tâm, yêu thương dư thừa nào. Có thể vì anh cho rằng vợ chồng rồi cần gì âu yếm sướt mướt hoặc đơn giản do anh lười chăm chút, không muốn tốn công sức để làm vợ vui.
"Tôi đã thực sự thấm thía cảm giác phải lầm lũi, cô đơn và lạc lõng trong chính ngôi nhà bên cạnh người đàn ông của mình là thế nào", Chiều nói.
Đến lúc ấy Bình mới hối hận về sự vô tâm và những quan niệm sai lầm trong hôn nhân của mình. Thế nhưng tình cảm vợ chồng đã rạn nứt, những tổn thương và xót xa Chiều từng phải trải qua sẽ vẫn hằn dấu vết ở đó. Nhiệt tình và hào hứng của cô đối với cuộc hôn nhân này đã cạn kiệt. Bình để mọi thứ nguội lạnh quá lâu, giờ có muốn nhóm lại ngọn lửa ấm áp cũng không thể.
Chiều không hề sai, đã là con người ai cũng có nhu cầu được yêu thương, khao khát có một người bên cạnh để chia sẻ và làm chỗ dựa tinh thần trong cuộc sống. Một cuộc hôn nhân mà đến người chồng đầu gối tay ấp với bạn còn dửng dưng với vợ hơn cả người lạ, thì cuộc hôn nhân ấy cần gì phải níu giữ nữa?
Ly hôn được cho 1 tỷ về nhà đẻ, nửa đêm nghe cuộc nói chuyện tôi chát đắng tận cùng Cả đêm ấy tôi khóc hết nước mắt, bên cạnh là đứa con gái đang ngủ say của tôi. Có lẽ chẳng nỗi đau và tổn thương nào lớn hơn là do người thân gây ra. - Cô và cô ấy đều đã có con, đứa nào cũng là con tôi. Có điều tôi lại yêu cô ấy hơn. Cô tính xem cán...