Nửa đêm, mẹ chồng hét thất thanh, mặt tái nhợt nhìn sang tôi rồi nói ra bí mật kinh hoàng
Bà sợ vì chuyện tàn nhẫn ngày trước mình làm nên giờ khó có cháu bế bồng. Mẹ chồng tôi nói chỉ khi tôi có bầu, cháu sinh ra khỏe mạnh thì bà mới thôi lo âu bất an.
Bác sĩ khuyên vợ chồng tôi đừng nóng vội, tâm lý thoải mái thì sẽ dễ mang thai hơn. Nếu trong nửa năm tới chúng tôi vẫn chưa có con thì có thể thụ tinh nhân tạo.
Vợ chồng tôi cũng không quá lo lắng, chỉ có mẹ chồng tôi là đứng ngồi không yên. Tôi khuyên bà đừng nghĩ ngợi nhiều, chúng tôi có điều kiện tiền bạc thì có thể nhờ vào y học bây giờ can thiệp.
Nhưng dù tôi và chồng có động viên mẹ chồng thế nào thì bà ấy vẫn sầu lo ngày đêm. Bà ăn không ngon ngủ không yên, cả ngày cứ thẫn thờ, cả người xanh xao gầy rộc đi. Nhưng mẹ chồng không hề trút giận lên tôi, chỉ một mình ôm buồn phiền vào người. Nhiều lúc nhìn thấy bà như thế tôi cũng thấy có lỗi lắm.
Một tuần trước, chồng tôi đi vắng, mẹ chồng bất ngờ nói tôi sang ngủ cùng bà. Tôi nghĩ có lẽ bà muốn tâm sự cùng tôi nên không từ chối. Nhưng đêm đó mẹ chồng chỉ hỏi han sức khỏe của tôi rồi ngủ. Đến nửa đêm, tôi nghe tiếng mẹ chồng hét thất thanh, bà choàng tỉnh mặt mày tái nhợt nhìn sang tôi. Tôi lo lắng hỏi mẹ chồng có phải mơ thấy ác mộng hay không.
Video đang HOT
Mẹ chồng nhìn tôi buồn rầu, thở dài một hơi rồi kể một câu chuyện cho tôi nghe. Ngày trước chồng tôi từng có người yêu cũ nhưng mẹ chồng tôi không ưng thuận gia cảnh của cô ấy. Dù cô ấy có thai bà cũng nhất quyết không nhận dâu. Quá tức giận, cô gái kia quyết định phá thai rồi chia tay với chồng tôi.
Sau này, mẹ chồng tôi rất hối hận nhưng chuyện đã rồi không thể cứu vãn. Đến khi tôi về làm dâu mãi không có con thì bà bắt đầu lo sợ. Bà sợ vì chuyện tàn nhẫn ngày trước mình làm nên giờ khó có cháu bế bồng. Mẹ chồng tôi nói chỉ khi tôi có bầu, cháu sinh ra khỏe mạnh thì bà mới thôi lo âu bất an.
Tôi dù bất ngờ khi nghe chuyện cũ của chồng nhưng vẫn tìm cách động viên mẹ chồng. Tôi nói tôi và chồng không hề mắc bệnh gì, chỉ là chậm có con. Huống hồ, người yêu cũ của chồng tôi muốn phá thai, bà cũng đâu muốn chuyện đó xảy ra.
Nhưng mẹ chồng tôi vẫn tự oán trách mình. Tôi vừa thương bà vừa không biết phải làm sao. Chuyện con cái thật sự không thể cứ muốn là có ngay được…
Ly hôn chồng gần 1 năm thì phát hiện mình mang thai 2 tháng, chưa hết bàng hoàng thì lại sốc điếng khi nghe bí mật từ mẹ
Đầu óc tôi quay cuồng, thật sự không thể nhớ được gì. Sau đêm đó chồng cũ cũng không hề liên lạc với tôi.
Tôi từng có một đời chồng, chúng tôi quyết định ly hôn 10 tháng trước. Ngày trước tôi nghĩ đã yêu nhau ngọt ngào vui vẻ thì khó mà chia tay nhau được. Nào ngờ khi chung sống với nhau, cãi vã liên nhiên khiến chúng tôi ngày một xa nhau, dẫn đến kết cuộc đường ai nấy đi.
Quyết định ly hôn chồng, tôi dành thời gian một mình để ngẫm lại cuộc hôn nhân thất bại đã qua. Chắc có lẽ vì cả tôi và chồng đều kiêu ngạo chẳng bao giờ chịu nhường ai. Mâu thuẫn ngày một nhiều lại chẳng chịu giải quyết, đến lúc không thể cứu vãn được nữa. Dù tôi vẫn còn tình cảm với chồng cũ, cũng luyến lưu cuộc hôn nhân đã khép lại. Nhưng tất cả đã quá muộn, chúng tôi đã ly hôn.
Suốt 10 tháng sau khi ly hôn chồng, tôi vẫn một mình đi về, chỉ có về nhà rồi đi làm, lâu lâu sẽ dạo phố cùng bạn bè. Tôi không nghĩ sẽ đi bước nữa, nhẹ nhàng sống mỗi ngày một mình, trong lòng cứ tin duyên phận đã có trời cao an bài, muốn cũng chẳng dễ dàng.
Không thể dối mình rằng cũng trong những tháng qua, tôi vẫn có nghĩ về chồng cũ. Dù từ ngày gặp nhau lần cuối lúc ra tòa ly hôn, tôi và anh không còn liên lạc. Tôi cứ nghĩ không biết anh đã tìm được người mới thích hợp chưa.
Đến một ngày bỗng trong người tôi có dấu hiệu kỳ lạ. Chu kỳ của tôi bị trễ, ban đầu tôi cũng không để tâm lắm chuyện này, cứ nghĩ do dạo này mình căng thẳng. Đến khi tôi thường xuyên nôn ói thì tôi ngẩn người khó hiểu. Đây chẳng phải là dấu hiệu có thai hay sao? Nhưng làm sao có thể? Tôi suốt mấy tháng qua làm gì có qua lại với ai?
Khi nhìn thấy que thử thai hai vạch, tôi choáng váng. Tôi vẫn không thể tin, quyết định đến bệnh viện khám, kết quả đúng là tôi có thai được gần 2 tháng. Quá hoang mang và bất lực, tôi đành nói với mẹ chuyện hoang đường này. Mẹ tôi nhìn tôi hồi lâu rồi thở dài nói:
"Con rốt cuộc có nhớ không? Cái đêm đó chồng cũ đưa con về nhà, con say không biết trời đất. Nó cứ bảo mẹ đi ngủ đi để nó chăm sóc con. Mẹ biết là hai đứa còn tình cảm cũng chẳng đuổi nó về. Con nhớ lại xem tối đó thế nào".
Đầu óc tôi quay cuồng, thật sự không thể nhớ được gì. Sau đêm đó chồng cũ cũng không hề liên lạc với tôi. Nếu đúng như lời mẹ tôi kể thì thời gian trùng khớp với tuổi thai. Tối hôm đó tôi và chồng cũ cùng tham gia tiệc của một người bạn chung. Tôi uống rất nhiều đến mức không nhớ ai đưa mình về nhà.
Hôm sau, chồng cũ đứng trước cửa nhà nhìn tôi bước ra. Anh tiến tới ôm lấy tôi rồi nói:
"Mình về lại với nhau đi, để anh chăm sóc mẹ con em. Anh hứa lần này sẽ không làm em khóc nữa".
Tự dưng lúc đó tôi lại khóc, chẳng trả lời anh ấy được hay không. Tôi có nên quay lại với chồng cũ không, hay là cứ một mình nuôi con?
5 năm sau ngày chồng qua đời, mẹ chồng đến nhà tôi vào đúng ngày giỗ của chồng, thắp xong nén nhang, bà nói 1 câu là tôi suýt ngất Từ ngày sống cùng chồng, tôi khá thoải mái về vật chất, đâm ra có phần ỷ lại vào anh. Vì thế sau khi ngày chồng mất, tôi chật vật xoay sở với cuộc sống. Một mình nuôi con trai nhỏ, nhiều lúc tôi thấy mình không chống đỡ nổi. Ngày chồng qua đời, trời đất trước mắt tôi như sụp đổ. Đây...