Những nghề tay trái ‘hái’ tiền của du học sinh
Trợ giảng, gia sư hay phiên dịch đã trở thành những nghề tay trái phổ biến của nhiều du học sinh. Đây là những việc nhẹ nhàng, có thu nhập hơn hẳn so với công việc khác.
Có trình độ ngoại ngữ tốt, Cao Bảo Ngọc, nghiên cứu sinh tiến sĩ ngành Ngôn ngữ tại University of Giessen, Đức, thường làm thêm công việc phiên dịch cho các đoàn ngoại giao, doanh nghiệp của Việt Nam.
Phòng cabin nơi Ngọc đọc phiên dịch cho buổi hội thảo. Ảnh: NVCC.
Ngọc vẫn chưa quên cảm giác hào hứng khi được mời phiên dịch cho đoàn doanh nghiệp cấp cao của Việt Nam trong chuyến thăm Đức tháng 11/2015. Vào phòng cabin với trang thiết bị chuyên nghiệp, nữ sinh có dịp vận dụng hết vốn từ vựng về kinh tế, xã hội của mình để cùng lúc phiên dịch cho cả 2 phía.
Cô cho biết, ở Frankfurt hay có hội chợ quốc tế, các doanh nghiệp Việt Nam sang đây tìm đối tác thường thuê sinh viên người Việt phiên dịch và trợ giúp đoàn.
Trong khi đó, Châu Thanh Vũ, cựu sinh viên Đại học Princeton, Mỹ chọn trợ giảng và chấm bài cho sinh viên. Đây vốn là công việc dành cho nghiên cứu sinh tiến sĩ, nhờ thành tích học tập xuất sắc nên Vũ được đặc cách nhận việc từ khi là sinh viên.
“Làm phục vụ ở quán ăn, lương chỉ khoảng 8 USD/giờ, còn giảng hay chấm bài như mình thường được trả 80 USD mỗi tuần, trong khi thời gian làm việc thực sự chỉ 2 đến 4 tiếng”, Vũ chia sẻ về công việc thời sinh viên của mình.
Cũng dạy học như Châu Thanh Vũ, nhưng thay vì giảng bài ở các lớp đại học, Võ Túc Ngân (du học sinh Pháp) lại tìm đến từng gia đình người bản xứ làm gia sư. Ngân chia sẻ, đây là công việc đòi hỏi sự khéo léo và khả năng truyền đạt tốt.
Công việc gia sư và trông trẻ gắn bó với Túc Ngân suốt những năm tháng sinh viên ở Pháp. Ảnh: NVCC.
“Mình từng làm gia sư cho một bé người Pháp học lớp 5. Tiền lương mỗi buổi 25 euro. Nhiệm vụ chủ yếu là hướng dẫn em hoàn thành phiếu bài tập về nhà, gồm mục chính tả, ngữ pháp và toán; cũng như giúp học sinh này tập đọc diễn cảm hơn”, Túc Ngân chia sẻ.
Nghề trông ký túc xá
Video đang HOT
Dành 12 tiếng mỗi tuần cho việc trợ giảng, Nguyễn Linh Chi (sinh viên Đại học Colgate, Mỹ) còn làm thêm quản lý ký túc xá sinh viên. Công việc giúp Chi được miễn phí tiền ăn, ở, tiết kiệm cả nghìn USD mỗi năm.
Trong vai “tổ trưởng dân phố”, nhiệm vụ của Chi là trông nom cơ sở vật chất của nhà trường, đảm bảo sinh viên trong khu vực không vi phạm nội quy.
“Công việc có vẻ đơn giản nhưng cần nhiều kỹ năng. Mình phải chú ý đến sức khỏe, điều kiện sống của mọi thành viên trong ký túc xá, ví dụ vấn đề tâm lý bất ổn, mâu thuẫn giữa bạn cùng phòng…”, Chi chia sẻ.
Một trong những nghề khác ít người lựa chọn là lập trình phần mềm. Nguyễn Đức Minh, sinh viên Đại học quốc gia Irkutsk, Nga, đã “sắm” được 4 chiếc máy vi tính nhờ công việc này, trong đó có 1 chiếc gửi về Việt Nam cho người thân.
Minh kể, một lần trường cử đi thực tập ở công ty phần mềm Forus, cậu được trưởng nhóm lập trình mời cộng tác. Từ đó, nam sinh say sưa với công việc làm thêm này, mỗi tháng kiếm được khoảng 4.000 rúp.
“Cộng với tiền học bổng, mỗi tháng mình tiết kiệm được 9.000 rúp. đến hết học kỳ, mình lại dùng tiền tiết kiệm để mua máy vi tính phục vụ công việc”, Minh chia sẻ.
Làm thêm để tranh thủ học
Bên cạnh kiếm thêm thu nhập, những sinh viên giỏi như Cao Bảo Ngọc, Châu Thanh Vũ còn cố gắng lựa chọn công việc liên quan ngành học của mình để nâng cao kỹ năng nghề nghiệp.
Ngoài việc giảng bài, Thanh Vũ còn soạn giáo án, tự nghĩ bài tập, tạo đề thi thử… Công việc trợ giảng mang lại cho cậu nhiều niềm vui, nhất là khi nghe sinh viên nhận xét cách giảng của cậu dễ hiểu. Đôi khi thi cử xong, sinh viên còn gửi thư cho Vũ để cảm ơn.
Còn đối với Võ Túc Ngân, công việc gia sư và trông trẻ chỉ vì nữ sinh rất quý trẻ con và muốn giao tiếp nhiều hơn với người bản xứ. “Bên cạnh đó, nói chuyện, đọc sách và dạy cho trẻ cũng giúp mình tăng vốn từ vựng tiếng Pháp”, nữ sinh nói.
Theo Zing
Góc khuất nghiệt ngã của nhiều du học sinh Việt
La nha quan ly, nhiêu năm công tac tai nươc ngoai - chị Bích Hà chia sẻ trải nghiệm cá nhân dựa trên kinh nghiệm từng tư vấn du học, tìm việc.
Bài viết dưới đây cũng định hình từ tư cách của một người làm kinh doanh, từng tuyển, đào tạo và sử dụng hơn 10 sinh viên du học về nước trong những năm 2012-2014.
Tôi xin nói về hai khía cạnh: cung và cầu - nguồn cung sinh viên Việt Nam ở nước ngoài và nhu cầu thị trường lao động ở các nước.
Ảnh minh họa.
Trước tiên, về nguồn cung thi du học sinh cũng có rất nhiều đối tượng.
Đối tượng được học bổng "chính hiệu": Nghĩa là học bổng hoặc trợ giúp tài chính thực sự do học xuất sắc, chứ không phải là các "chiêu bài" marketing của các trường từ Anh, Úc hoặc Singapore sang "vơ" sinh viên Việt Nam bằng cách "dụ" cho học bổng vài chục phần trăm chỉ có giá trị 1 năm, rồi năm sau thu đủ.
Với các sinh viên thực sự có tài này, cho đến trước khủng hoảng tài chính giai đoạn 2009, tìm việc tử tế ở nước ngoài không khó. Nói việc tử tế, nghĩa là tôi loại các công việc làm theo kiểu chui lủi, không giấy phép lao động như: phục vụ bàn, làm móng...
Đối tượng du học tự túc: Đối tượng này ngày càng nhiều, đủ các mức trình độ, và khá phức tạp.
Đôi vơi các em gia đình thực sự hiểu biết, bố mẹ và con cái cùng chuẩn bị chu đáo cho việc du học nên dù có thể học không thật xuất sắc như các sinh viên trên, nếu cần cù chịu khó để đảm bảo việc học hành thi cơ hội xin việc ở nước ngoài trước những năm 2009 là nhiều. Và vì vậy, nếu ai cam quan sẽ nhận thấy, trước 2007 - 2008 sinh viên Việt Nam ở lại nước ngoài làm việc khá nhiều.
Đôi vơi cac em được chiều chuộng (gia đình thường khá giả), ở trong nước thì "vừa học vừa chơi" - học ở mức trung bình. Ra nước ngoài, các em này "chơi nhiều hơn học": chơi game, đánh bài, ngủ (thường là "thức khuya ngủ trễ").
Với các em này, được tấm bằng "thật" để về nước là may lắm rồi, chứ tôi biết nhiều em còn in thuê in bằng giả để về lừa bố mẹ. Của đáng tội, các ông bố bà mẹ lứa tuổi tôi, ai mà không biết ngoại ngữ, dễ bị các "du học sinh" này "làm xiếc" lắm.
Tại sao chúng ta lầm tưởng "nhân tài"?
Tôi từng phỏng vấn một du học sinh, bố mẹ rất giàu, sang học ở nước ngoài và về sau 4 năm.
Khi phỏng vấn, tôi hơi nghi ngờ cậu này chưa thể tốt nghiệp, nên truy tới số. Sau cùng, cậu bé chân thành tâm sự: "Trường cháu toan sinh viên Việt Nam học dốt lắm cô ạ. Chúng cháu chơi bài thâu đem, rồi ngủ đến chiều, chẳng đi học. Trường họ kệ, miễn là bố mẹ trả đủ tiền".
Khi được hỏi: "Vậy làm sao các cháu tốt nghiệp?", cậu bé cười ngượng ngập: "Chúng cháu đâu có tốt nghiệp".
Tôi hỏi: "Thế bố mẹ không mắng à?". "Nói thật với cô, bọn cháu tìm được 1 chỗ in bằng giả bên đó, họ in y như bằng thật, đem về cho bố mẹ xem, thế là xong".
Cậu bé gật đầu ngượng ngập, rồi năn nỉ: "Cô đừng mách bố mẹ cháu. Cô nhận thì cháu làm gì cũng được. Bố mẹ cháu bảo phải đi làm ở đâu đó đi để đỡ lang bang, cháu không cần lương cao đâu".
Thế là tôi nhận cậu về làm công việc giao nhận hàng. Câu lam tôt, vui tính và thật thà (chỉ không thật thà với bố mẹ).
Cậu bé khai chỉ riêng ở trường đó, quãng vài chục sinh viện Việt Nam tốt nghiệp với "tấm bằng" tự thuê in này, mà chắc ít bố mẹ biết. Đối tượng du học sinh này thì làm sao mà tìm được việc làm ở nước ngoài đây?
Họ cũng chẳng phải là "nhân tài" hay là cái gì tương tự - đơn giản là bố mẹ "bắt" đi du học để tạm trốn những cái xô bồ của xã hội, sợ bị bạn bè rủ rê rồi hư hỏng.
Vơi cac em gia đình không thật khá giả, học xong, tốt nghiệp, có tìm được những việc cung quân quanh đủ sống, nhưng phai sông chui lui, không có giấy phép lao động. Muốn ở lại thi các em gái chỉ có cách lấy chồng bản địa, các em trai thì khó lấy gái bản địa, nhưng có thể làm "hôn nhân giả" để ở lại....
Nêu cac ban hoi tôi răng, vậy tỷ lệ thế nào giữa 3 đối tượng trên, tôi cho răng đối tượng học hành chỉ chiếm khoang 20 - 30%. Con lai nhưng đôi tương kia lớn hơn rât nhiều. Vậy tại sao chung ta cứ lầm tưởng tất cả là "nhân tài".
Phải chăng vi thường xuyên, báo chí "giật tít" về những trường hợp sinh viên xuất sắc được học bổng, ma chăng ai đi sâu được vào mọi ngõ ngách của cuộc sống và học hành của số động du học sinh đâu.
Mới đây thôi, tôi thấy môt cô gái tự quảng bá minh từng là sinh viên được học bổng Asian ở Singapore, rồi học bổng đại học và thạc sĩ trường top ở Mỹ, hiện là giáo viên dạy "Văn học Anh" tại trường tiếng Anh nâng cao.
Tôi kha to mo vi cô bé mới 26 tuổi mà bảng thành tích kha tôt. Tôi hoi cô học những trường nào. Theo lý lịch tự khai, cô bé học trường Junior College xếp hạng 19/19 ở Singapore, sau đó là học môt trường đại học xếp hạng 78/81 của vùng West (bảng xếp hạng vùng). Tôi cười nghiêng ngả về khả năng tự quảng bá thương hiệu của lớp trẻ bây giờ.
Lại còn có anh chàng khoe học thạc sĩ ở một trường thuộc top đầu ở Mỹ. Khi bị truy hỏi kỹ hơn, chàng ấp úng nói là học ở một trường nằm trong thành phố có cùng tên với cái trường nổi tiếng kia. Vậy nhưng trên mạng ca nhân và khi đăng bai, cái "mark" thạc sĩ trường top (có tên hẳn hoi), vẫn chưa được ghi rõ.
Tôi chắc chắn răng rất nhiều phụ huynh đang lầm tưởng cô ây, anh ây là "nhân tài" để về phục vụ đất nước, và sẵn sàng năn nỉ "thuê" ho tư vấn cho con tìm trường để đi du học.
Nếu lỡ thuê, chắc chắn con sẽ vào được các trường "top lộn ngược". Tôi khuyên cac bậc phụ huynh, trước khi giao sự nghiệp học hành của con cho ai, hãy yêu cầu họ cung câp đủ bằng cấp, giấy tờ chứng minh những gì họ quảng cáo nhé.
Theo Bích Hà/VietNamNet
Tại sao du học sinh không vừa ở, vừa về? "Khi dư luận đang tranh cãi về việc du học sinh nên về hay ở lại, tôi tự hỏi tại sao không có câu trả lời vừa về, vừa ở", bạn Nguyễn Trọng Hồng viết. Sau một năm với 8 chuyến bay quốc tế, vừa trải nghiệm cuộc sống 6 tháng ở nước sở tại và 6 tháng ở Việt Nam, tôi muốn...