Những bí mật nhạy cảm trong nạn dàn xếp tỉ số
Bây giờ, dàn xếp tỷ số là một tệ nạn không thể thiếu trong bóng đá, giống như người ta không thể nào phủ nhận sự tồn tại của ma túy trong xã hội.
Calciopoli “phần 2″ bùng nổ tại Italia với hàng chục cái tên, gồm cả cựu danh thủ Giuseppe Signori, bị liệt kê trên mặt báo, với Atalanta bị trừ 6 điểm khi khởi đầu mùa bóng mới. Tại Hàn Quốc, trên dưới 50 cầu thủ “dính chàm” bị lôi ra ánh sáng. Có kẻ vào tù, thậm chí có người tự tử. Tại Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ, Na Uy, Hungary, Ba Lan… đều liên tục xuất hiện những tin, bài liên quan đến nạn dàn xếp tỷ số trong thời gian gần đây. Cứ như bây giờ, dàn xếp tỷ số là một tệ nạn không thể thiếu trong bóng đá, giống như người ta không thể nào phủ nhận sự tồn tại của ma túy trong xã hội loài người. Vấn đề đặt ra: những vụ ấy có gì mới?
Chỉ là “khui” hay “không khui”
Theo phân tích của cây bút nổi tiếng Gavin Hamilton trên tạp chí World Soccer thì nét mới duy nhất đáng kể trong hàng loạt sự kiện vừa bùng nổ trong vài tháng qua chỉ là những gì xảy ra tại Thổ Nhĩ Kỳ. Khác biệt ở chỗ: “bom tấn” ở Thổ Nhĩ Kỳ không bùng nổ ở đẳng cấp thấp như tuyệt đại đa số các vụ án hoặc nghi án đã bị phanh phui ở những nơi khác, mà nó liên quan trực tiếp đến những trận đấu quan trọng nhất, các đội bóng nổi tiếng nhất. Emre Belozoglu, Fenerbahce, Galatasaray… đều đáng gọi là tượng đài của nền bóng đá nước này. Vậy thì, hãy bắt đầu từ sự kiện mang tính lịch sử ở TNK – một sự kiện vẫn chưa ngã ngũ tính đến thời điểm này.
Ysmail Uyanyk, cựu chủ tịch CLB Samsunspor đồng thời là một gương mặt quen thuộc trong làng bóng TNK khẳng định: nếu người ta điều tra một cách khách quan và tới nơi tới chốn thì không có ai là không liên quan đến tệ nạn dàn xếp tỷ số ở TNK, trong vòng 20 năm qua. Tin hay không tùy bạn, nhưng Uyanyk từng là chủ tịch Samsunspor trong 15 năm. Nếu tin, bạn sẽ tự hỏi: vậy thì, chẳng lẽ tệ nạn dàn xếp tỷ số vốn luôn tồn tại, chẳng qua là đến bây giờ người ta mới đưa những sự kiện ấy ra ánh sáng?
Cũng như vật chất không tự nhiên sinh ra hoặc mất đi, chúng ta đành phải liên tưởng đến một quy luật tương tự trong bóng đá. Không có lý nào người ta lại chỉ bán độ trong vài năm gần đây, với tần suất dày đặc đến như vậy. Rất có thể, tình trạng bán độ quả đã song hành với bóng đá từ rất lâu rồi. Vấn đề chỉ là người ta có muốn “khui” ra hay không mà thôi, hoặc “khui” ra để làm gì?
Đấy là một phần chính trị
Vì sao cựu lãnh đạo IMF (Quỹ tiền tệ thế giới) Dominique Strauss-Kahn phải tra tay vào còng, ngồi tù và ra tòa nhanh đến mức độ không ai có thể tưởng tượng, khi xảy ra sự kiện ấy? Vì Strauss-Kahn đang muốn ngồi vào ghế tổng thống Pháp? Tất nhiên, giới quan sát có quyền ngờ vực. Chính trị là vậy. Sự thật về nghi án của Strauss-Kahn ra sao thì… vài năm sau mới biết, nhưng rõ ràng là dù giả sử Strauss-Kahn trắng án ngay thời điểm này đi nữa, mọi chuyện cũng đã khác xa so với cách đây khoảng 5-6 tháng.
Chính trị cũng có thể là nguyên nhân chủ đạo trong nghi án dàn xếp tỷ số lớn chưa từng thấy trong làng bóng TNK. Scandal bùng nổ chỉ 5 ngày sau khi LĐBĐ TNK có chủ tịch mới Mehmet Ali Aydinlar, với một thách thức rõ ràng từ phe đối lập: ông có đủ kinh nghiệm để xử lý các nghi vấn bán độ hay không.
Video đang HOT
Khi scandal bùng nổ thì CLB nổi tiếng Fenerbahce (ĐKVĐ giải Super Liga) được xem là đầu mối. Thủ tướng TNK, ông Tayyip Erdogan là fan trung thành của CLB này. Ông kêu gọi những người điều tra nhanh chóng kết thúc vụ án. Trong khi đó, Phó Thủ tướng Bulent Arinc lại nhận định trên mặt báo: “Ai mà không biết chủ tịch LĐBĐ TNK được chọn theo ý muốn của Thủ tướng”. Rõ ràng, Thủ tướng và Phó Thủ tướng đứng ở 2 chiến tuyến khác nhau trong “trận địa” bóng đá. Hay cũng vì họ không thể nhìn về một hướng, nghĩa là bản thân nền chính trị của TNK đã có những khủng hoảng, và tốt hơn hết là người ta chuyển hướng của khủng hoảng ấy sang bóng đá, bằng cách “khui” ngay một scandal động trời?
Nhìn lại lịch sử, bóng dáng chính trị quả luôn thấp thoáng trong những scandal bán độ nổi tiếng. Nếu không bùng nổ vụ Valenciennes – O.Marseille ở Pháp, cũng khó biết một Bernard Tapie đầy hãnh tiến giờ đã ngồi đến ghế nào trên chính trường. Cũng có thể nói cách khác: nếu người ta không có mục đích chặn bước Tapie, chắc gì thiên hạ đã biết đến bản chất của Marseille hồi ấy? Bernard Tapie không bao giờ là một Tapie như trước tháng 5/1993 nữa. Aziz Yildirim, chủ tịch Fenerbahce vừa bị bắt giữ trong nghi án dàn xếp tỷ số ở TNK, cũng sẽ không bao giờ được tôn trọng như trước nữa, bất kể ông có bị kết tội hay không. Đặt giả thiết Aziz có phạm tội thật, nhưng không phải là cái gai trong mắt một vài nhân vật hữu trách nào đó, sự thể có khi lại khác.
Tóm lại, không phải vô cớ mà cựu chủ tịch Ysmail Uyanyk của Samsunspor cho rằng bản chất của các scandal dàn xếp tỷ số chỉ là mức độ điều tra đến đâu, công bố đến đâu, của giới hữu trách (ít ra, đấy là chuyện ở Thổ Nhĩ Kỳ).
Rắc rối vấn đề pháp luật
Cứ cho là cả thế giới thật ra chỉ mới được biết bề nổi của những tảng băng dàn xếp tỷ số – theo kiểu công bố đến đâu thì biết đến đó đi nữa. Vấn đề đặt ra vẫn là: dù có biết hết, người ta sẽ xử như thế nào, nhất là ở những nơi luật ra luật? Khó mà bác bỏ thực tế: thi thoảng lắm mới thấy một vài nhân vật lĩnh án tù (thường cũng chẳng biết tù treo hay tù ngồi). Ở Đức, ở Na Uy, chẳng hạn thế. Nhưng đấy đều là những nhân vật chẳng ai biết đến. Các đội bóng hạng Nhì hoặc hạng Ba cũng chẳng đáng bàn.
Nhân dịp bùng nổ liên tiếp các scandal dàn xếp tỷ số, vấn đề pháp lý đã được đặt ra trong làng thể thao Australia trong những ngày này. Hóc búa thật sự chứ chẳng chơi. Bạn có thể kết tội một đội bóng nhận tiền hối lộ và cố ý thua, vì hành động gian dối, có trục lợi của đội ấy gây ra những hậu quả có thể tính được cho những người khác ngoài xã hội. Nhưng bạn sẽ xử thế nào nếu một đội bóng hoặc HLV cố ý thua chỉ vì… họ muốn thua? Chịu. Không ai có quyền cấm bạn muốn thua. Đơn giản hơn, đấy là điều không thể cấm. Bạn có quyền thử nghiệm một cách phòng thủ mà ai cũng cho là điên rồ có quyền xếp tiền đạo vào hàng phòng ngự có quyền thử thách chính mình, xem có thắng nổi hay không khi chơi không hết sức…
Đấy là chưa kể, bóng đá có luật riêng của bóng đá, ai thích thì vào chứ đâu có ép. Một cầu thủ dù là cố ý đá cho què chân đối thủ trên sân bóng cũng sẽ dễ dàng thoát tội, không như một người dân cố ý đả thương người khác ngoài đường phố. Chuyện hối lộ trong bóng đá cũng vậy. Tùy từng trường hợp cụ thể, nhưng trên nguyên tắc thì bạn đương nhiên thoát tội khi… muốn đá cho thua (đúng ra là chẳng có tội gì nên không cần bàn chuyện thoát hay không thoát). Xin nhắc lại, đấy là chuyện ở những nơi luật pháp rõ ràng, chặt chẽ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người phụ nữ thích phiêu lưu ái tình
Lén lút yêu đương, cái cảm giác ấy thỏa mãn thú phiêu lưu của tôi và rõ ràng tình yêu phiêu lưu mới thật sự khiến tôi đê mê, ngây ngất.
"Rốt cuộc, không ai trong chúng tôi là người chiến thắng trong cuộc đua này. Tất cả đều là tổn thương, một cách đau đớn và dai dẳng"
Tôi và Lan là bạn học cùng Đại học. Hai đứa cùng ở miền Trung ra thủ đô này theo đuổi ước mơ cho tương lai và cùng gây dựng sự nghiệp. Chúng tôi thân nhau, ở cùng nhà trọ, cùng chung nhiều sở thích đặc biệt, tuy rằng tính tình hai đứa khác nhau một trời một vực. Trong khi Lan là một cô gái hiền lành, dịu dàng, thùy mị, ăn nói nhẹ nhàng và được không ít anh bạn cùng khu trọ sinh viên mê tít, thì tôi nghịch như quỷ sứ, mạnh mẽ, thẳng băng và cực kì ham chơi. Họ vẫn thường nói tôi và Lan là một cặp đôi hoàn hảo. Nếu để họ lựa chọn, họ sẽ chọn tôi làm người yêu và chọn Lan làm vợ. Bởi tôi quá phiêu lưu, vượt tầm ngưỡng của một người phụ nữ bó buộc trong gia đình, còn Lan mong manh như sương khói mùa thu, mới nhìn thôi đã muốn ôm vào lòng e ấp, nâng niu. Đó chỉ là câu nói trêu chọc của đám bạn sinh viên nghèo chúng tôi hồi đó, cả tôi và Lan đều không bận tâm nhiều.
Có lẽ vì tính nết ngược nhau nên khi ở chung lại dung hòa thành một cặp đôi rất ổn. Sở thích cùng lang thang ngóc ngách cà phê ở các xó xỉnh của Hà Nội, lê la cả ngày không biết chán ở hiệu sách có lẽ là điểm chung lớn nhất và cũng là thú vị nhất của hai đứa. Lan hiểu tôi và tôi hiểu cô ấy. Chỉ cần một trong hai đứa có chuyện gì đó bất ổn, không cần nói ra chỉ cần nhìn vào mắt nhau là có thể hiểu tất cả. Bởi thế, khi có bất cứ chuyện gì, chúng tôi chọn cho mình cách sẻ chia quan tâm bằng sự im lặng.
Vào năm thứ ba Đại học, Lan bắt đầu yêu. Cô ấy chẳng tâm sự với tôi nhưng tôi đọc được niềm hạnh phúc, hân hoan về một tình yêu mới nhú trong đôi mắt luôn lấp lánh nụ cười của Lan. Biết chắc thời gian Lan giành cho mình sẽ bị sẻ chia cho người yêu cô ấy nhưng đó là một tất yếu không thể khác của cuộc sống. Tôi mừng cho bạn.
Sau một thời gian hẹn hò, yêu đương, cuối cùng Lan cũng công khai chàng trai may mắn đó với hội chúng tôi. Chàng trai dáng người dong dỏng cao, đôi mắt lém lỉnh toát lên vẻ thông minh ẩn sau cặp kính trắng, hoạt ngôn và đặc biệt anh tỏ ra rất chiều chuộng, yêu thương Lan. Tất nhiên, Lan thật sự hãnh diện về người yêu mình.
Nghe Lan tâm sự, bạn trai cô làm trong lĩnh vực truyền hình, phụ trách bên bộ phận quay phim, cũng thường xuyên phải đi đây đi đó nên thời gian hai người ở bên nhau thiệt thòi hơn so với các cặp đôi uyên ương khác. Lan không lấy điều đó làm phiền lòng, trái lại, cô luôn biết cách trân trọng khoảng thời gian hai người ở bên nhau và cố gắng quan tâm anh mọi lúc có thể, đơn giản chỉ là những tin nhắn nhắc anh khoác thêm chiếc khăn ấm vào ngày đông giá rét, hoặc nhớ mang theo chiếc khăn mùi xoa vì anh vốn là người nhiều mồ hôi trộm vào những ngày hè đổ lửa.
Biết tôi thân với Lan nên thi thoảng anh gọi điện cho tôi, nhờ tôi chăm sóc Lan chu đáo bởi cô ấy mỏng manh và dễ ốm, chỉ cần thời tiết chuyển mùa một chút cũng dễ cảm cúm hay nhức đầu, chứ chẳng được dẻo dai đến ương bướng như tôi. Hai anh em nói chuyện bông đùa vu vơ, và sau mỗi cuộc điện thoại ấy, trong tôi có cảm giác rất lạ. Hình như tôi ghen tị với tình yêu của bạn mình. Tôi nhấn chìm suy nghĩ tội lỗi này xuống đáy lòng, cố tỏ ra bình thản đối diện với anh và Lan mỗi khi họ quấn quýt bên nhau. Nhưng cảm xúc trong tôi quá mạnh, đến độ tôi cũng không thể cắt nghĩa được. Nó cuộn trào như sóng, phá tan mọi nguyên tắc đóng băng cố hữu trong tâm khảm tôi, nó thôi thúc tôi làm một điều gì đó.
Tôi nhận ra rằng, hình như tôi "thích" người yêu Lan. Cái cảm giác này quay cuồng, đeo đẳng tôi trong suy nghĩ suốt ngày này qua ngày khác cho tới khi tôi nhận ra mình đã... yêu anh ấy. Tôi bỏ về quê nửa tháng. Tắt điện thoại. Tắt mọi nguồn liên hệ. Tôi biết Lan đảo điên lo lắng vì không biết tôi đi đâu, bạn bè cuống cuồng tìm kiếm tôi trong vô vọng. Nhưng họ cũng không dám gọi điện thoại về hỏi bố mẹ tôi, phòng tôi không về nhà mà bỏ đi đâu đó, ắt bố mẹ lo lắng và mọi chuyện càng trở nên rắc rối. Đúng khi họ quyết định liên lạc với gia đình thì tôi trở lại trong bộ dạng của một người mới bước qua cơn khủng hoảng tồi tệ nhất. Và sau nửa tháng chôn vùi trong mơ suy nghĩ bề bộn, ngột ngạt, tôi đã quyết định nói tất cả tình cảm của mình với anh.
Tôi và anh bí mật hẹn hò, bí mật đi chơi (Ảnh minh họa)
Tôi biết, đó là điều tội lỗi không bao giờ có thể chấp nhận được, song tôi trang bị cho mình một loạt những lời biện hộ tôi cho là sáng suốt và thấu đáo nhất. Lời yêu đôi khi không nhất thiết phải nói nhưng cảm giác cần nhau thì không thể không bày tỏ. Lần đầu tiên tôi có cảm xúc đặc biệt như vậy đối với một người khác giới nhưng trớ trêu thay đó lại là người yêu của cô bạn gái thân thiết của tôi. Và trong cơn giằng xé ấy, tôi, rất giống phần đông những con người chấp nhận sống đúng với con người mình, đã không chọn cách thay bằng việc làm tổn thương chính mình trong câm lặng. Có thể đó là cách lý giải biện hộ của một kẻ sai trái nhưng tôi không hối hận. Tôi đã nhủ lòng mình thế đó. Hẳn rồi, nếu không thổ lộ với anh ấy, khác nào tôi có lỗi với tuổi trẻ của chính mình và chắc chắn điều ấy sẽ khiến tôi ăn năn, day dứt suốt phần đời còn lại.
Anh thật sự bất ngờ trước từng lời nói của tôi, và anh đọc được trong mắt tôi sự chân thành, si mê ngây dại. Tôi cảm nhận được sự ngại ngùng của anh mỗi lần tới nhà trọ thăm Lan và giáp mặt tôi. Nhưng không muốn dừng ở đó, tôi âm thầm tấn công anh. Ban đầu là những tin nhắn hỏi han về công việc, giao tiếp hàng ngày, sau là những lời yêu đương quyết liệt. Và càng bất ngờ hơn, anh thú thật rằng, anh ấn tượng với tôi ngay từ lần gặp đầu tiên. Nhưng ở tôi toát lên một vẻ gì đó quá mạo hiểm, quá phiêu lưu khiến anh - một người đàn ông ưa thử thách cũng cảm thấy gờn gợn. Và anh chọn Lan - bạn thân của tôi, một cô gái hiền lành, thùy mị, hứa hẹn là một người vợ lý tưởng cho tương lai.
Sau cuộc trò chuyện đó, tôi biết anh cũng có cảm tình với tôi. Hạnh phúc chen lấn nỗi đau đan cài trong lòng. Tôi và anh bí mật hẹn hò, bí mật đi chơi vào những tối thứ sáu, bí mật yêu đương sau lưng người bạn tôi quý mến nhất. Tôi đã trải qua những ngày tháng tuyệt vời nhất trong cuộc đời, có lúc tưởng như mình đang mắc kẹt ở thiên đường hạnh phúc, chỉ muốn ở bên anh mãi mãi, rời xa Hà Nội ngột ngạt, rời xa cô bạn thân quen với nhịp điệu trầm trầm đều đều từ ngày này qua ngày khác. Lén lút yêu đương, cái cảm giác ấy thỏa mãn thú phiêu lưu của tôi và rõ ràng tình yêu phiêu lưu mới thật sự khiến tôi đê mê, ngây ngất.
Có lẽ bí mật ấy chẳng bao giờ bị bại lộ, tôi cũng mãi mãi chấp nhận danh phận một người yêu của anh lén lút sau lưng bạn tôi, nếu như không phải một ngày cô ấy bắt gặp ánh mắt lúng túng, tội lỗi của tôi và anh trong bữa cơm tối. Cô ấy âm thầm theo dõi và bắt gặp chúng tôi ôm eo nhau đầy tình tứ phóng vun vút trên xa lộ, chạy trốn ra ngoại thành. Với một người mong manh yếu đuối như Lan, cô thật sự suy sụp. Lan không thể ngờ người "đâm" sau lưng mình chẳng ai khác lại chính những người cô ấy tin tưởng nhất. Lan phải nhập viện cấp cứu trong tình trạng suy kiệt thể lực và tránh bất cứ cuộc viếng thăm, gặp gỡ của tôi và anh.
Rời viện, Lan về quê nghỉ ngơi một thời gian để lấy lại cân bằng sau cú sốc quá khủng khiếp. Tôi và anh vẫn hẹn hò nhưng mùi vị cuộc tình giờ đã khác. Nặng nề. U uẩn. Dằn vặt. Nỗi ân hận và sai trái đã đánh tan tình yêu phiêu lưu, bất tử nhưng chỉ tồn tại trong thời điểm hoặc khoảnh khắc của chúng tôi. Tình yêu ấy không bền lâu và chúng tôi chia tay nhau không lâu sau đó.
Lan tránh mặt tôi và anh, cũng như tôi chẳng có mặt mũi nào gặp lại bạn. Và tôi cũng cắt mọi liên lạc với anh. Tôi vào Đà Nẵng làm việc, Lan vào Sài Gòn, còn anh vẫn mải miệt theo những dự án truyền hình tận Tây Bắc. Ôm nỗi cô đơn, tôi mới thấm thía sự ích kỷ, tham lam đã lấy đi của tôi những thứ quý giá, đáng trân trọng nhất. Nước mắt chảy tràn đầy khóe mắt, mặn đáng...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bản đặc biệt của Modern Warfare 3 lộ diện rõ ràng Hình ảnh về poster quảng cáo phiên bản Hardened Edition vừa đột ngột bị rò rỉ trên mạng trước thềm hội nghị Call of Duty XP sắp diễn ra trong tuần này. Theo tờ poster, phiên bản Hardened Edition của Modern Warfare 3 sẽ có thiết kế độc đáo và đẹp mắt hơn nhiều so với bản thường. Người mua được hưởng thêm...