Nhìn tấm ảnh mẹ gửi qua điện thoại, tôi lao về nhà định chất vấn vợ nhưng rồi chết lặng khi thấy cảnh tượng trước mắt
Nhìn tấm ảnh, tôi giận dữ vì không ngờ vợ lại giấu giếm chồng làm chuyện tày đình như thế.
Mối quan hệ giữa mẹ và vợ tôi rất tốt. Mẹ tôi khó chịu, hay nói nhiều, nóng giận lên là mắng chó chửi mèo, đá thúng đụng nia nên hai chị dâu đầu chẳng ai sống nổi với bà. Vì thế, khi cưới vợ, tôi cũng nhiều lần khuyên mẹ nên tu tâm tu tính, bớt nóng giận, bớt nhiều lời thì mới mong vợ tôi sống được với bà. Nếu vợ chồng tôi còn ra ở riêng thì mẹ tôi chỉ còn sống với một mình mà thôi. mặc khác, tôi cũng bảo với vợ về tính nết của mẹ, mong vợ nhường nhịn, chịu khó và yêu thương mẹ. Khi ấy, vợ hay nói rằng nhất định sẽ không khiến tôi phải cảm thấy khó xử khi đứng giữa mẹ và vợ. Và cô ấy đã làm được điều đó.
Suốt 7 năm nay, nhìn mẹ và vợ thân thiết như ruột thịt mà tôi cũng nhẹ lòng. Nhờ vợ tôi mà mối quan hệ giữa mẹ và hai chị dâu lớn cũng được cải thiện. Hai chị ấy khen vợ tôi lắm. Cô ấy luôn nghĩ cho người khác, sống tốt với tất cả mọi người, nhiệt tình giúp đỡ người khác bằng năng lực của mình. Không chỉ trong nhà mà dòng họ cũng thương quý vợ tôi lắm. Có người vợ như thế, nhiều khi chính tôi cũng cảm thấy may mắn.
Ấy thế mà mới đây, khi đang làm thì mẹ gửi qua cho tôi tấm ảnh. Mở ra xem, tôi giận dữ khi thấy vợ đang ôm một người đàn ông lạ mặt. Đặc biệt người đàn ông đó đã trung niên chứ chẳng còn trẻ trung gì.
Giờ vợ xin phép gia đình cho tôi về nhà ngoại ở một tháng cùng bố mẹ mình. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Giận quá, tôi xin về sớm, lao như bay về nhà, định chất vấn vợ một trận ra trò. Tôi trân trọng, thủy chung với cô ấy như thế, vậy mà cô ấy lại làm những chuyện xấu xa sau lưng tôi.
Nhưng vừa vào nhà, tôi đã choáng nặng khi thấy người đàn ông ấy đang ngồi trong chính nhà mình. Mẹ tôi ngồi trò chuyện rôm rả còn vợ đang ngồi bên cạnh ông ấy. Tay vợ còn bám trên cánh tay ông ấy.
Thấy tôi về, mẹ bảo tôi ngồi xuống. Tôi giận dữ định hỏi vợ người đàn ông này là ai thì cô ấy rơi nước mắt, nói trong nghẹn ngào: “Đây là bố em”. Tôi sững sờ. Vợ tôi tiếp tục nói: “Ông ấy đi nước ngoài rồi bặt tăm suốt 25 năm nay. Mẹ con em tưởng ông ấy mất rồi. Thật không ngờ bây giờ bố tìm về, đoàn tụ cùng mẹ con em. Em mừng quá anh ạ”.
Cơn giận dữ của tôi tan biến hết thay vào đó là sự hổ thẹn vì đã hiểu lầm vợ, còn nghĩ cô ấy là người xấu xa. Trước đây, tôi luôn nghe vợ nói bố cô ấy mất khi cô ấy còn bé. Không ngờ sự tình lại như thế. Hóa ra mẹ gửi tấm ảnh định kể lại sự việc với tôi nhưng tôi lại giận dữ chạy về nhà mà không kịp xem tin nhắn.
Giờ vợ xin phép gia đình cho tôi về nhà ngoại ở một tháng cùng bố mẹ mình. Tôi cũng muốn như thế nhưng lại ngại cảnh sống nhà vợ. Mà không đi cùng thì tôi nhớ hai con không chịu nổi. Tôi có nên đồng ý cho vợ đi không hay thôi, khuyên cô ấy cuối tuần về một lần như mọi khi?
(lenhan…@gmail.com)
Đưa bạn gái về nhà ra mắt mẹ tặng ngay một phong bao đỏ khiến cô ấy hớn hở, hôm sau nhìn thấy thứ này trên mạng tôi lập tức chia tay
Cô ấy có tiền cũng không xứng làm vợ tôi. Mẹ chỉ có một nhưng bạn gái thì tôi có thể tìm người khác phù hợp với hoàn cảnh của mình hơn. Với tôi, chữ hiếu là trên hết, dù có buồn bã trong lòng tôi cũng sẽ gắng vượt qua tất cả!
Vừa từ nhà ngoại về, chồng đã đi thẳng lên ban công, tôi chết sững khi thấy hành động của anh trong bóng tối Mới sáng sớm ngủ dậy đã thấy hàng xóm cãi nhau om tỏi, tôi vừa sang can ngăn thì lập tức bị nhận lời đe dọa hãi hùng Mừng rỡ vì có anh bạn trai giàu có, ngày về ra mắt em "hóa đá" nhìn mâm cơm người giúp việc nhà anh bưng ra
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo, mồ côi bố từ nhỏ, một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn. Nghĩ mẹ làm lụng đủ nghề vất vả nhưng chưa hề kêu ca phàn nàn, tôi thương bà và hiểu tình mẫu tử lớn lao biết bao. Vì vậy, ngay từ nhỏ, tôi đã tự nhủ sẽ kiếm thật nhiều tiền để khi lớn lên báo hiếu mẹ. Nhờ học hành chăm chỉ mà tôi được bước chân vào cánh cổng trường đại học với bao mơ ước. Hàng xóm láng giềng ai cũng mừng cho tôi, còn mẹ thì nở nụ cười hài lòng vỗ về cậu con trai bé nhỏ.
Ở trường đại học, tôi quen một cô bạn cùng lớp. Trong lòng tôi rất ngưỡng mộ cô gái này vì vừa có diện mạo ưa nhìn lại vừa hoạt bát, giỏi giang. Dần dần tôi có tình cảm nhưng chưa từng dám thổ lộ vì hoàn cảnh gia đình tôi nghèo khó, còn cô ấy là con nhà thành phố, thuộc tầng lớp thượng lưu.
Vì vừa đi học, vừa đi làm thêm nên tôi cũng có chút đồng ra đồng vào chi tiêu. Thỉnh thoảng, tôi chỉ dám mời cô ấy đi ăn, may là dần dần mối quan hệ của chúng tôi ngày càng tốt hơn. Trong kỳ nghỉ hè năm trước, cô ấy cùng tôi đi học thêm chương trình vừa học vừa làm để cùng nhau kiếm tiền. Cô ấy vốn không thiếu thốn tài chính nhưng muốn thử sức mình, không muốn dựa dẫm vào bố mẹ.
Qua những lần tiếp xúc, cô ấy đều nói rằng có cảm tình với tôi vì tôi khác những người con trai cùng trang lứa. Cô ấy khen tôi chín chắn, không chơi bời, thích học hỏi. Những điểm này làm cho cô ấy cảm thấy an tâm khi ở bên. Một lần, nhân cơ hội nói chuyện, tôi tỏ tình với cô ấy, không ngờ cô ấy đồng ý làm bạn gái tôi ngay.
Chúng tôi đã gắn bó với nhau được khoảng 6 tháng và tình cảm rất mặn nồng. Gần đây, chúng tôi chuẩn bị tốt nghiệp ra trường thì cô ấy muốn về nhà tôi chơi. Trước đây tôi cứ sợ cô ấy chê tôi nghèo, nhà cửa đơn sơ nên khi cô ấy đề nghị về quê, tôi mừng lắm.
Biết tôi dẫn bạn gái về nhà, mẹ tôi vui khôn xiết. Bạn gái cũng lễ phép, nói năng ngọt ngào còn vào bếp phụ giúp mẹ tôi nấu ăn khiến tôi rất hạnh phúc khi nhìn thấy mọi việc êm ả. Đến giờ cơm, 3 người chúng tôi ngồi ăn nói chuyện vui vẻ như người một nhà. Khi sắp chia tay, mẹ tôi có đưa cho cô ấy một phong bao đỏ. Tôi cũng nói cho mẹ biết, hôm nay đúng ngày sinh nhật của bạn gái nên mẹ xem đó như một món quà nhỏ. Bạn gái tôi vui vẻ nhận và cười đáp: " Con cảm ơn bác, lần sau con lại đến chơi ạ".
Chúng tôi trở lại thành phố, tôi đưa cô ấy về nhà như mọi ngày. Hôm sau tỉnh dậy, tôi lướt Facebook theo thói quen thì thấy cô ấy đăng tải dòng tin: "Phong bao đỏ gì mà ít quá. Nếu không phải vì con trai bác cháu sẽ không giả vờ vui vẻ nhiều như vậy ở nơi nghèo khó đó!".
Đọc những lời lẽ trên mạng mà tôi ớn lạnh, không ngờ bạn gái mình lại có thể phát ngôn ra những câu nói như vậy về mẹ tôi. Tôi lập tức gọi điện thoại chia tay bạn gái không cần suy nghĩ gì thêm. Mẹ là người sinh ra tôi và nuôi nấng tôi đến khi trưởng thành. Bà vì tôi mà chịu đựng vất vả không nề hà gì. Tôi phải sống hiếu thảo với mẹ. Cô ấy có tiền cũng không xứng làm vợ tôi. Mẹ chỉ có một nhưng bạn gái thì tôi có thể tìm người khác phù hợp với hoàn cảnh của mình hơn. Với tôi, chữ hiếu là trên hết, dù có buồn bã trong lòng tôi cũng sẽ gắng vượt qua tất cả!
(xuanson...@gmail.com)
Nhận được điện thoại từ anh trai, tôi vội vã về nhà và sửng sốt khi thấy mẹ nằm run rẩy trên giường Nhìn thấy hành động của vợ chồng anh ấy mà tôi giận đến mức run người. Đó là hành động của một người con? Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân,...