Nhìn con trai ngồi trong phòng bảo vệ của công ty vào sáng sớm, tôi uất hận vợ cũ đến mức chỉ muốn giành lại quyền nuôi con
Tôi và vợ cũ ly hôn khi con tôi mới hơn 2 tuổi. Tôi đã để lại cả căn nhà cho cô ta để con trai có nơi ở tốt nhất. Nhưng rồi sau đó, tôi hận vợ cũ vô cùng khi thấy tình cảnh của con trai mình.
Vợ cũ tôi từng được mệnh danh là “có một không hai” trong xóm. Cô ta là dâu con nhưng sẵn sàng cãi tay đôi, chỉ tay mắng thẳng mặt mẹ chồng. Mẹ tôi hiền, sợ vợ chồng con trai mâu thuẫn nên cố gắng chịu đựng.
Tôi đi làm cả ngày, chiều về ăn cơm rồi đi cà phê, tiếp khách nên không hề biết những chuyện đó. Thỉnh thoảng cũng có người nói loáng thoáng với tôi nhưng tôi không tin. Tôi còn nghĩ họ lắm chuyện, thích dựng chuyện bêu xấu người khác. Bởi khi tôi đi làm về, vợ cũ tôi vẫn ngọt ngào với chồng lắm.
Cho đến khi tận mắt thấy cô ta đang mắng mẹ mình sa sả, tôi mới ngộ ra mọi người nói đúng. Tôi lén lắp camera trong nhà rồi sững sờ khi thấy mẹ mình chịu cảnh bị con dâu ngược đãi. Quá giận dữ, tôi ly hôn vợ ngay dù con trai mới hơn hai tuổi. Thương con, cũng muốn con có nhà ở đàng hoàng nên tôi đồng ý để lại căn nhà cho vợ cũ. Cô ta cũng khóc lóc thảm thiết bảo sẽ không sống được nếu không có con trai bên cạnh.
Quá giận dữ, tôi ly hôn vợ ngay dù con trai mới hơn hai tuổi. (Ảnh minh họa)
Tôi dẫn mẹ về lại quê, chấp nhận đi mỗi ngày hơn 60km đến công ty và về. Ai cũng mắng tôi ngu khi nhà to cửa rộng lại chẳng chịu chia đôi. Tôi cũng khổ tâm lắm chứ. Tôi chỉ mong vợ cũ nuôi con trai được chu đáo nhất thôi.
Ly hôn được hai tháng thì vợ cũ tôi xin vào công ty tôi đang làm. Nể tình nghĩa cũ nên tôi đành tìm một vị trí nhỏ cho cô ta vào làm. Nào ngờ sau này, tôi phát hiện ra tất cả chỉ là âm mưu của cô ta mà thôi.
Video đang HOT
Hôm nào vợ cũ tôi cũng đem con lên công ty. Vì đứa bé là con của Giám đốc kế hoạch (là tôi) nên mọi người thường hay giữ giúp. Bản thân tôi thấy con cũng kiềm lòng không được mà ôm ấp, nựng nịu. Thế là vợ cũ tôi đi rêu rao khắp nơi rằng tôi là bố mà hàng tháng chỉ gửi cho mấy đồng bạc lẻ, rồi trước mặt nhân viên thì tỏ ra đạo đức giả, ôm hôn con.
Liệu tôi có thể giành lại quyền nuôi con không khi con mới hơn 2 tuổi thôi và vợ thì đủ điều kiện kinh tế? (Ảnh minh họa)
Nhân viên nói lại, tôi giận quá ra luôn lệnh cấm nhân viên dẫn con đến công ty nữa. Thế là vợ cũ nhắn tin mắng chửi tôi bằng đủ thứ ngôn ngữ chợ búa. Tôi im lặng vì không muốn đôi co với người không hiểu chuyện.
Vậy mà sáng nay, tôi lên công ty sớm để giải quyết công việc tồn đọng lại thấy con trai đang ngồi trong phòng bảo vệ. Vừa thấy tôi, thằng bé khóc toáng lên gọi ba. Tôi bế con, hỏi tại sao con lại ở đây thì chú bảo vệ nói vợ cũ tôi đưa bé tới gửi từ chiều hôm qua. Con trai tôi bảo mẹ đi chơi với bạn, đem con gửi cho chú bảo vệ rồi để con ngủ luôn tới giờ.
Tôi nghe con nói trong nước mắt mà vừa thương con vừa hận vợ cũ. Tôi bế con vào phòng làm việc, lau mặt, mua đồ ăn sáng cho con. Thằng bé vừa ăn vừa mếu máo bảo muốn sống với tôi, ở với mẹ toàn ăn mì tôm. Tôi bực mình quá mọi người ạ. Liệu tôi có thể giành lại quyền nuôi con không khi con mới hơn 2 tuổi thôi và vợ thì đủ điều kiện kinh tế? Để thế này hoài, tôi không chịu nổi khi thấy con bị ngược đãi.
T.T.P
Theo toquoc.vn
Đang sống trong căn nhà hơn chục tỷ do bố mẹ vợ cho, nhưng chỉ sau một lần nói chuyện với vợ, tôi bỗng hiểu được giá trị thật của mình
Tôi đã viết đơn ly hôn rồi bỏ đi trước sự tức tối của vợ. Bởi tôi không chấp nhận được cách đối xử của cô ấy với mẹ tôi.
Vợ tôi sinh ra đã là tiểu thư cành vàng lá ngọc. Gia đình cô ấy giàu có nổi tiếng trong giới kinh doanh bất động sản. Giàu có, được chiều chuộng mọi ý thích từ bé nên tính khí cô ấy rất đỏng đảnh, khó chiều.
Trước đây tôi cũng chẳng có suy nghĩ sẽ cưới cô ấy làm vợ. Bởi tôi không thích làm rể nhà giàu vì có rất nhiều vấn đề sẽ phát sinh, đặc biệt tôi sợ bị coi thường vì gia đình tôi nghèo. Nhưng rồi chẳng hiểu duyên số kiểu gì mà chúng tôi vẫn yêu nhau và cưới nhau vì cái thai trong bụng.
Ngày rước dâu, bố mẹ cô ấy tỏ ra hách dịch khi mang cả giày vào nhà tôi. Họ còn chê bai nhà tôi nhỏ, nóng bức, ngột ngạt. Trên hôn trường, bố cô dâu còn nói thẳng sẽ cho chúng tôi một căn nhà rộng gấp 10 lần căn nhà tôi đang ở và giúp trả lương hai người giúp việc. Ông còn bảo nếu tôi sống tốt với con gái ông thì ông không tiếc gì cho tôi cả. Còn ngược lại, ông sẽ dạy cho tôi hiểu thế nào là lẽ đời đen bạc?
Vợ chồng tôi không hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Quan khách nghe bố cô dâu nói thế thì bàn tán xôn xao lên cả. Tôi đứng bên cạnh mà nóng mặt vì thương bố mẹ mình bị hạ nhục một cách công khai. Thế đó, chuyện vợ chồng của chúng tôi đã bị ảnh hưởng mạnh mẽ từ ngay ngày cưới.
Mang tiếng cho vợ chồng tôi căn nhà hơn chục tỷ nhưng sổ đỏ chỉ đứng tên vợ tôi. Tôi chẳng khác nào kẻ ở trọ. Mang tâm lý mình kém cỏi hơn, vợ lại quá kiêu căng, ỷ tiền nên cuộc sống của tôi rất ngột ngạt, khó chịu.
Hiện tại vợ tôi đã sinh con được 1 năm. Cô ấy chỉ ở nhà chăm con và chẳng đụng tay đụng chân vào việc gì vì đã có giúp việc làm hết rồi. Thế mà cứ tôi đi làm về, cô ấy liền kêu than mệt mỏi. Tôi lại phải bế con, cho con ăn dù cũng mệt mỏi chán chường không kém. Hơn nữa vợ tôi còn thích giao con cho giúp việc để đi cà phê, shopping với bạn bè. Có hôm tôi đi làm về đã 8 giờ tối mà vợ vẫn chưa về, mặc kệ con khóc vì nhớ hơi mẹ.
Quá giận, tôi viết luôn đơn ly hôn rồi bỏ nhà đi trong sự bực tức của vợ. (Ảnh minh họa)
Hai ngày trước, tôi bàn với vợ việc đưa mẹ tôi lên ở cùng để tiện chăm sóc. Bởi mẹ tôi bây giờ đang bị bệnh tiểu đường, biến chứng qua xương khớp nên đi lại khó khăn. Ở đây có giúp việc phụ giúp, mẹ tôi sẽ bớt được công việc nhà mà tĩnh dưỡng sức khỏe.
Vừa nghe thấy thế, vợ tôi đã nổi đóa lên mắng mỏ tôi. Cô ấy nói thẳng: "Nhà này của tôi chứ của anh à, mà muốn đem ai lên nuôi là đem?". Câu nói đó chẳng khác nào nói thẳng tôi chẳng có quyền gì trong nhà cả. Quá giận, tôi viết luôn đơn ly hôn rồi bỏ nhà đi trong sự bực tức của vợ.
Hai ngày nay, vợ tôi khi thì nhắn tin bảo tôi về, xin lỗi này nọ. Khi thì nhắn tin mắng chửi, bảo tôi đi thì đi luôn đừng về. Tôi bất mãn quá. Có nên ly hôn luôn không? Tôi quá chán nản khi sống với vợ rồi. Chỉ là tôi thương con tôi còn nhỏ quá, xa con, tôi sợ mình không chịu nổi.
Nhật Tân
Theo toquoc.vn
Sóng tình trên núi đá Từ một học sinh đối mặt với "án tử" Năm 2017, tôi tình cờ nghe được câu chuyện về em Phạm Thị Huế, sinh viên Học viện Nông nghiệp Việt Nam, một nữ sinh bị căn bệnh ung thư đeo đuổi suốt hơn nửa thập kỷ. Tìm đến phòng trọ của nữ sinh này, tôi đã ngồi chăm chú cả buổi để nghe...