Nhà tài trợ chính trị ở châu Âu, họ là ai?
Gần đến ngày bầu cử Nghị viện châu Âu, câu chuyện về nguồn tài chính dùng trong các chiến dịch vận động tranh cử càng thu hút sự quan tâm của dư luận, nhất là giới quan sát về vận động tài chính chính trị và tính minh bạch của hoạt động này.
Có đến 75% quốc gia, đảng phái ở châu Âu được đ.ánh giá là không hoặc thiếu minh bạch về vấn đề này, trong đó chủ yếu là các nước Tây Âu…
Một báo cáo nghiên cứu mang tên Transparency Gap (Khoảng cách minh bạch) do 25 cơ quan truyền thông châu Âu và diễn đàn Follow the Money thực hiện đang sắp được xuất bản, trong đó khảo sát trên 200 đảng phái chính trị ở châu Âu đang chuẩn bị bước vào cuộc tranh cử tại các quốc gia thành viên Liên minh châu Âu (EU) cũng như Nghị viện châu Âu. Kết quả nghiên cứu cho thấy chỉ có Bulgaria, Cộng hòa Séc, Estonia, Hy Lạp, Latvia, Ba Lan và Croatia – tức bằng 1/4 số quốc gia thành viên EU – yêu cầu phải xác định nguồn gốc của tất cả các khoản quyên góp.
Nghị viện châu Âu tiến hành bầu cử từ ngày 6 đến 9/6.
Nhóm nghiên cứu cũng khảo sát tình hình thực tế tại từng quốc gia riêng lẻ để đưa ra cái nhìn cụ thể, đa chiều, đa dạng hơn. Ở châu Âu, mỗi quốc gia đều có những quy định riêng, tạo ra một bối cảnh phức tạp với nhiều luật lệ khác nhau. Đôi khi mỗi đồng euro đều được hạch toán và tất cả các nhà tài trợ đều được nêu tên. Nhưng, thường thì không rõ ai là người tài trợ và có khả năng gây ảnh hưởng đến các phong trào chính trị. Tiến sĩ Wouter Wolfs, một nhà khoa học chính trị người Bỉ, cho biết: “Nếu bạn nhìn vào những con số sẵn có và tính minh bạch về tài chính của các đảng chính trị cũng như ứng cử viên của họ thì bức tranh tổng thể rất đáng thất vọng. Về cơ bản, điều này có vấn đề”.
Tính minh bạch ở một số quốc gia có nền chính trị lâu đời nhất của EU kém xa Đông Âu, nơi các quốc gia thành viên mới đã áp dụng những thực tiễn tốt nhất hiện có. Latvia được coi là tiêu chuẩn vàng. Nước này cấm các nhà tài trợ nước ngoài, quyên góp ẩn danh, các nhà tài trợ doanh nghiệp và công đoàn với yêu cầu tiết lộ tên của tất cả các nhà tài trợ cho cơ quan chống tham nhũng của đất nước (KNAB), cơ quan này sẽ kiểm tra xem có bất kỳ hành vi vi phạm quy tắc nào xảy ra hay không. Những cái tên này sau đó được công bố trong cơ sở dữ liệu công báo quốc gia.
Đối với các quốc gia ở phía Tây của “bức màn sắt” (đã được hạ xuống cách đây 35 năm), có thể có những lỗ hổng lớn về trách nhiệm giải trình. Chẳng hạn như ở Pháp, một thành viên sáng lập EU, khoảng cách minh bạch là 100%. Việc quyên góp diễn ra hoàn toàn đằng sau cánh cửa đóng kín và công chúng không có quyền biết ai đang tài trợ cho chính trị Pháp. Lý do, theo cơ quan kiểm toán tài chính chính trị Pháp, đó là “quyền riêng tư”. Ủy ban Quốc gia kiểm soát tài chính chính trị (NCCFP) cho biết: “Thông tin liên quan đến danh tính của một người quyên góp tài chính vì lợi ích của một đảng chính trị có thể tiết lộ quan điểm chính trị của họ”.
Việc ẩn danh có thể bảo vệ những người ủng hộ một đảng khỏi các “mối nguy hiểm”, ví dụ như ở các quốc gia có tình trạng bạo lực chính trị. Ở Bắc Ireland, sau nhiều thập kỷ xung đột giáo phái, danh tính các nhà tài trợ đã được giấu kín cho đến năm 2018.
Ở Pháp có những quy định nghiêm ngặt, được kiểm soát bởi kiểm toán viên, với lệnh cấm các nhà tài trợ nước ngoài và các nhà tài trợ ẩn danh với số t.iền trên 150 euro. Các khoản quyên góp cá nhân cho các bên được giới hạn ở mức 7.500 euro và bất kỳ khoản quyên góp nào trên 150 euro đều phải thực hiện bằng chuyển khoản ngân hàng, séc, ghi nợ trực tiếp hoặc thẻ ngân hàng, để lại dấu vết trên giấy tờ mà cơ quan giám sát có thể điều tra.
Tuy nhiên, cách duy nhất để khám phá danh tính của các nhà tài trợ là thông qua rò rỉ thông tin, đôi khi do các nhà báo thu được hoặc nếu các nhà tài trợ chọn công khai thông tin, điều mà họ thường không làm. Phân tích cho thấy những người ủng hộ tư nhân – bao gồm các cá nhân, tập đoàn kinh tế và tổ chức khác – đã đóng góp gần 46 triệu euro cho 15 đảng phái ở Pháp từ năm 2019 đến năm 2022.
Hy Lạp là một trong 7 quốc gia thành viên EU bắt buộc công khai nguồn tài trợ chính trị.
Ở Tây Ban Nha, các đảng phái cũng có nghĩa vụ khai báo với cơ quan giám sát, tòa án kiểm toán về danh tính của nhà tài trợ, nhưng tòa án không có nghĩa vụ phải công bố thông tin này. Các bên có nghĩa vụ phải công khai danh tính của các nhà tài trợ với hơn 25.000 euro, nhưng dường như không có khoản quyên góp nào vượt quá ngưỡng đó được thực hiện kể từ năm 2016.
16 thành viên của EU cho phép tất cả hoặc một số nhà tài trợ không được công chúng hoặc báo chí biết đến và ngưỡng tiết lộ danh tính của các nhà tài trợ rất khác nhau. Sau Tây Ban Nha, Đức cũng có giới hạn mức quyên góp cao, theo đó những cái tên phải được tiết lộ, lên tới 10.000 euro, ai góp dưới số t.iền này đều được phép ẩn danh. Vào năm 2022, 7 đảng trong Quốc hội Đức đã thu được khoảng 130 triệu euro từ các nhà tài trợ tư nhân cộng các khoản đóng góp bắt buộc (như đảng phí,…) từ các chính trị gia cho đảng của họ. Tuy nhiên, nguồn gốc của hơn 3/4 số t.iền này vẫn chưa được xác định. Ngược lại, ở Síp, tất cả các khoản quyên góp trên 500 euro đều phải được khai báo.
Nghị viện châu Âu không áp đặt bất kỳ tiêu chuẩn rõ ràng nào về tài chính chính trị. Ví dụ, không có một quy tắc nào đả động đến ảnh hưởng của lợi ích kinh doanh lên chính trị. Theo một báo cáo năm 2021 do Nghị viện châu Âu ủy quyền, hơn 10 quốc gia cho phép các công ty có hợp đồng với chính phủ và khu vực công quan trọng quyên góp.
Báo cáo ghi nhận ngưỡng trung bình mà các đảng phái phải tiết lộ danh tính nhà tài trợ của họ là 2.400 euro. Báo cáo cũng ghi nhận nhiều quốc gia có ngưỡng rất cao, tiềm ẩn nhiều “rủi ro tham nhũng”. Về các khoản tài trợ từ nước ngoài, theo báo cáo của Nghị viện châu Âu, 5 quốc gia trong khối – gồm Bỉ, Đan Mạch, Thụy Điển, Luxembourg và Hà Lan – không có lệnh cấm hoàn toàn đối với các khoản quyên góp từ nước ngoài, trong khi Đức cho phép tới 1.000 euro.
NATO tạo 'hành lang trên bộ', tái vũ trang cho kịch bản xung đột với Nga
Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) đang tạo ra một loạt 'hành lang trên bộ' ở Tây Âu để quân đội Mỹ có thể điều động lực lượng ra chiến tuyến kịp thời trong kịch bản xảy ra xung đột với Nga.
Tờ Telegraph dẫn lời các quan chức cho biết quân đội và thiết giáp Mỹ có thể đổ bộ tại một trong 5 cảng ở Hà Lan, Hy Lạp, Ý, Thổ Nhĩ Kỳ hoặc Na Uy, từ đó đi qua các hành lang trên bộ tới các nước NATO giáp Ukraine và sẽ di chuyển dọc theo các tuyến đường hậu cần đã được lên kế hoạch, trong tình huống có một cuộc tấn công của Nga.
Tuyến đường chính của quân đội Mỹ trong trường hợp xảy ra chiến tranh với Nga sẽ đi qua cảng Rotterdam của Hà Lan đến Đức và Ba Lan. Từ các cảng của Ý, lực lượng Mỹ có thể được vận chuyển bằng đường bộ qua Slovenia và Croatia, tới Hungary - quốc gia có chung biên giới với Ukraine. Các hành lang thay thế nhằm vận chuyển lực lượng từ các cảng của Thổ Nhĩ Kỳ và Hy Lạp, qua Bulgaria và Romania. Ngoài ra, NATO còn có kế hoạch huy động sự tham gia của Na Uy, Thụy Điển và Phần Lan vào hoạt động hậu cần dự phòng.
Trước đó, tại cuộc họp của NATO ở Vilnius (Lithuania) năm 2023, các nhà lãnh đạo NATO đồng thuận phát triển các kế hoạch mới để đảm bảo liên minh có thể triển khai 300.000 quân trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu. Tuy nhiên, các hoạt động huấn luyện đã bộc lộ những thách thức về quan liêu và cơ sở hạ tầng, vận chuyển nhân sự và trang thiết bị.
Quân nhân Đức tham gia cuộc tập trận quân sự Quadriga 2024 ở Pabrade (Lithuania) ngày 29.5.2024. Ảnh REUTERS
Tổng tư lệnh Lực lượng vũ trang Na Uy Eirik Kristoffersen ngày 3.6 cho rằng thời gian để NATO chuẩn bị cho kịch bản xung đột với Nga đang ngắn dần. "Trước đó, nhiều người cho rằng chúng ta còn 10 năm nữa để chuẩn bị. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta còn chưa đến 10 năm vì cơ sở công nghiệp của Nga đang phục hồi nhanh. Chúng ta chỉ còn 2 - 3 năm tới để xây dựng lại lực lượng của mình, xây dựng lại nguồn dự trữ và hỗ trợ Ukraine", theo ông Kristoffersen.
Tuy nhiên, đến nay, vẫn còn những lo ngại về khả năng phòng không của NATO để bảo vệ khi cơ động quân đội khắp châu Âu. Tờ Financial Times hôm 29.5 dẫn các nguồn tin cho biết, hơn 2 năm sau chiến dịch quân sự đặc biệt của Nga ở Ukraine, khả năng phòng không của sườn phía đông NATO chưa đạt đến 5% mức cần thiết để ngăn chặn một cuộc tấn công từ bên ngoài. Các thành viên NATO ở Trung và Đông Âu trong những tuần gần đây đã công bố kế hoạch nhằm cải thiện khả năng phòng không tập thể của họ nhằm đối phó với mối đe dọa từ Nga.
Châu Âu "bùng nổ" đơn đặt hàng vũ khí
Một máy bay chiến đấu F-35A lăn trên đường băng ở Emmen (Thụy Sĩ) ngày 23.3.2022. Ảnh REUTERS
Theo Telegraph ngày 4.6, nhà thầu quân sự Chemring công bố giá trị đơn đặt hàng trên sổ sách của họ đã tăng 39% trong nửa đầu năm lên mức kỷ lục 1,04 tỉ bảng Anh - doanh số cao nhất trong lịch sử công ty. Cuộc xung đột ở Ukraine đã thúc đẩy làn sóng tái vũ trang khắp phương Tây, đơn đặt hàng của công ty "bùng nổ" từ số lượng lớn đơn mua máy bay chiến đấu F-35 do Mỹ sản xuất từ đồng minh bao gồm Anh, Úc và Đức.
Ông Michael Ord, Giám đốc điều hành của công ty quân sự Chemring (Anh), cảnh báo: "Sự gia tăng căng thẳng địa chính trị trên khắp thế giới đang thúc đẩy một chu kỳ tái vũ trang cơ bản dự kiến sẽ kéo dài ít nhất trong thập niên tới".
Kíp lái Ukraine tiết lộ điểm yếu của xe tăng Mỹ M1 Abrams
Công ty Chemring cũng tiết lộ họ được hưởng lợi từ các đơn đặt hàng mới cho F-35, với việc Bộ Quốc phòng Mỹ có kế hoạch mua 2.456 máy bay phản lực cho đến năm 2044. Trong khi Bộ Quốc phòng Anh cũng đã xác nhận ý định mua thêm 74 chiếc biến thể F-35B trong tương lai gần.
OPEC+ lại gia hạn cắt giảm sâu sản lượng dầu đến năm 2025 Tổ chức các nước xuất khẩu dầu mỏ và đồng minh (OPEC ) nhất trí gia hạn việc cắt giảm sản lượng dầu đến cuối năm 2025, một nỗ lực ổn định thị trường giữa bối cảnh nhiều chuyển biến về địa chính trị - kinh tế. "Các nước tham gia OPEC đã đưa ra quyết định gia hạn hạn ngạch sản xuất...