Người yêu em là “cây tầm gửi”
Dù là đàn ông nhưng người yêu em không thấy ngại ngùng mỗi khi ngửa tay ra xin tiền hay sống nhờ trợ cấp của em.
Chào các chị!
Đọc tâm sự của các chị, em thấy nhiều hoàn cảnh thật éo le, nhưng chẳng có chuyện nào giống trường hợp của em cả. Em mạnh dạn viết mấy dòng tâm sự của mình lên đây để mong các chị tư vấn cho em ít lời.
Em và người yêu em bên nhau được hai năm tròn. Em là gái Hà Nội gốc, còn người yêu em là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội học rồi ở lại làm việc. Ngày mới gặp nhau, em thực sự cảm phục ý chí của anh, biết vượt lên hoàn cảnh nhà khó khăn để vươn lên học hành thành tài. Tốt nghiệp xong Đại học, anh xin được công việc tại một công ty chuyên về game online, mức lương cũng vừa đủ sống. Thời gian gần đây, công việc của anh gặp chút khó khăn, toàn bộ nhân viên đồng loạt bị giảm nửa số lương. Cuộc sống của người yêu em bắt đầu rơi vào khó khăn.
Video đang HOT
Phải nói qua một chút, trước đây, dù thu nhập không cao nhưng người yêu em vẫn đều đặn trích nửa số lương gửi về nhà phụ thêm cho gia đình chi tiêu, anh cũng khá chật vật xoay sở với số tiền còn lại. Giờ bị cắt giảm nửa thu nhập, anh buộc phải giảm số tiền gửi về quê nhưng cũng cố gắng không quá ít, thành ra việc sinh hoạt hàng ngày của anh lại càng khó khăn hơn trước. Nhìn thấy hoàn cảnh của anh như vậy, em cũng xót lòng. Nhiều lần đến nhà trọ của anh, thấy anh ăn uống đạm bạc, em ái ngại vô cùng. Riêng về khoản đi chơi thì từ xưa đến nay, hầu như “tình phí” em đều nhận phần thua thiệt nhưng em gần như không bận tâm quá nhiều về chuyện đó. Biết hoàn cảnh gia đình anh, em chẳng đòi hỏi nhiều.
Em chủ động nói với anh về việc sẽ cùng anh chia sẻ khó khăn bằng cách hàng tháng “cưa đôi” số lương của em cho anh. Những tưởng, anh sẽ từ chối vì đàn ông ai chẳng có sỹ diện với người yêu. Ai dè, vừa nói ra ý định, anh đã mừng rỡ gật đầu ngay lập tức. Từ ngày đó, anh rất sẵn lòng đón nhận trợ cấp em đưa hàng tháng và dần cho rằng đó là việc đương nhiên. Có lần, đã tới kỳ đưa lương mà chưa thấy em đả động gì tới là anh “nhắc khéo”. Thấy thái độ thản nhiên của anh, tự nhiên em thấy anh rất giống một cây tầm gửi và dựa dẫm vào người khác, đánh sập hình tượng người đàn ông tự lập trong con mắt của em từ bao lâu nay.
Cô bạn thân của em biết chuyện đã mắng em xối xả rằng em đang bị người yêu lợi dụng, gọi em là “dại trai”. Em cũng rất hoang mang, không biết rằng em có “dại trai” thật không nữa? Thực sự, em cũng không còn được thoải mái như lúc đầu đề nghị “trợ cấp” cho anh. Rồi sau này, nếu chúng em có cưới nhau, anh ấy vẫn chấp nhận sống dựa vào em như bây giờ thì chắc em thất vọng lắm.
Em cần sự tư vấn của mọi người ngay lúc này, mong các chị giúp em!
Hồng Nga
Theo Mecon.vn
Sắp lên xe hoa, tôi trót đem lòng yêu người khác
Tôi yêu anh, nhưng còn chồng sắp cưới và gia đình tôi nữa, tôi thật sự không biết nên làm như nào cho phải bây giờ nữa.
Tôi năm nay 25 tuổi, hiện đang công tác trong ngành bảo hiểm. Tôi đã có người yêu, nói đúng hơn là chồng sắp cưới, theo dự định, cuối năm nay chúng tôi sẽ tổ chức. Hai bên gia đình đã đi lại và coi chúng tôi đều như con cháu trong nhà.
Tôi là người sống nội tâm, ít nói, ngày trước thuở sinh viên tôi cũng từng yêu một người, nhưng anh ta phản bội tôi, trong thời gian yêu tôi vẫn qua lại với nhiều người khác. Sau khi phát hiện ta tôi đã đề nghị chia tay. Cũng từ đó tôi không yêu thêm ai nữa. Tận năm 24 tuổi, tôi chấp nhận quen Hoàng - chồng sắp cưới của tôi bây giờ qua mai mối của chị gái tôi.
Thú thực, nhiều khi tôi cũng không rõ Hoàng có thực sự yêu tôi không nữa. Bởi tính Hoàng rất lạnh lùng, khô khan, gần một năm tìm hiểu, quen biết, anh tuyệt đối chưa có một cử chỉ lãng mạn nào dành cho tôi, cũng chưa từng đưa đón tôi, chưa từng tặng cho tôi một món quà nào. Chúng tôi có vẻ đều đồng ý kết hôn vì hợp hơn vì yêu. Bởi lẽ thế, tình cảm giữa hai đứa cực kỳ phẳng lặng.
Ảnh minh họa
Công ty tôi có thêm nhân sự mới, là sếp mới điều từ trên Tổng về. Làm việc chung hơn một tháng, tôi cảm thấy sếp rất chú ý đến tôi. Anh hơn tôi 5 tuổi, trẻ trung, giỏi giang, ấm áp, tôi biết xung quanh sếp chẳng thiếu người tán dương theo đuổi. Nhưng không hiểu vì sao anh lại chú ý đến tôi. Tôi cũng khéo léo nói cho sếp biết, mình sắp lập gia đình để anh đừng bận tâm đến tôi nữa, nhưng dường như đấy chẳng là gì so với quyết tâm của sếp.
Rồi tôi bị cuốn theo cảm xúc của anh, mỗi ngày nhận những cử chỉ ân cần của anh, thỉnh thoảng bắt gặp cái nháy mắt, nụ cười "chết người" của anh khiến tôi rung động rất lâu, con tim khô khan của tôi bỗng trở nên mềm yếu hơn bao giờ hết. Tôi thấy mình lạc điệu, bồi hồi, tôi nhớ và nghĩ đến anh nhiều vô kể.
Nhưng cũng lúc này, tôi bị dày vò bởi hoàn cảnh. Tôi sắp lấy chồng, đó là điều không gì thay đổi được. Sếp nói với tôi, mong tôi hãy nghĩ lại, anh có thể từ bỏ công việc này, vì tôi mà tìm việc khác, để tránh cho tôi dị nghị. Rồi chúng tôi sẽ cùng nhau bắt đầu một cuộc sống khác tươi đẹp hơn.
Những lời anh nói khiến cho tôi vô cùng đau khổ và khó nghĩ. Tôi chẳng biết nên làm sao nữa, tôi thực sự yêu anh rồi, nhưng còn Hoàng - tôi phải làm sao với anh, và cả gia đình tôi nữa, nếu tôi từ hôn, bố mẹ tôi liệu có chấp nhận nổi không? Sao tôi lại bị đẩy vào hoàn cảnh éo le này chứ, giá mà tôi không gặp anh thì đâu nên nỗi?
Theo Khỏe & Đẹp
Chán chồng "chuyện ấy" tôi cặp bồ với phi công trẻ Tôi thấy ông trời thật bất công, hào phóng ban cho tôi nhan sắc, sức khỏe, tiền bạc, danh vọng nhưng lại cướp đi của tôi quyền được làm vợ. Từ lúc yêu và lấy nhau đến nay đã 5 năm. Chúng tôi đã có với nhau 1 đứa con gái dễ thương, thông minh. Đó là tài sản lớn nhất, thứ duy...