Người phụ nữ đến sau
Tôi đã đối xử tàn nhẫn với con riêng của vợ. Nhưng sau đó, tôi phải hối hận khi cậu bé chính là con ruột của tôi với người yêu cũ.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình tri thức, giàu có. Bố mẹ kinh doanh bất động sản, có công ty riêng. Dưới tôi là một em trai kém 2 tuổi. So với em trai, tôi được bố mẹ yêu quý hơn vì hợp cung, hợp mạng nên bố mẹ rất cưng chiều tôi.
Năm 23 tuổi, tôi yêu một cô gái xinh đẹp nhưng có hoàn cảnh gia đình khó khăn. Em đã trao cho tôi sự trong trắng của mình. Chúng tôi thề sẽ sống bên nhau trọn đời. Sau 1 năm yêu nhau, em phát hiện mình có bầu. Tôi vô cùng hạnh phúc và đưa em về ra mắt gia đình.
Tuy nhiên, khi bố mẹ tôi biết hoàn cảnh gia đình em thì ra sức cấm cản. Mẹ tôi nghĩ rằng em cố tình có bầu để chen chân vào nhà tôi. Tôi nhiều lần giải thích nhưng bố mẹ không nghe.
Vài ngày sau đó, bỗng dưng em mất tích. Tôi điên cuồng tìm kiếm em khắp nơi. Tôi gọi điện về quê em nhưng không tìm thấy em ở đâu. Quãng thời gian đó, tôi nhớ em da diết, không lúc nào thôi nhớ đến em. Cho đến một ngày, mẹ tôi kể rằng mẹ đã cho em một số tiền khá lớn để em bỏ thai và rời xa tôi. Em đã đồng ý nhận số tiền đó rồi ra đi.
Nghe mẹ nói xong tôi khóc như mưa. Tôi hận em vì đồng tiền làm cho mờ mắt, hận em khiến tôi phải rời xa con. Đứa con mà tôi chưa từng được gặp mặt. Tôi sống trong đau khổ suốt một thời gian.
Đến năm 27 tuổi, bố mẹ tôi nhất quyết ép tôi phải đi xem mắt Hương – cô con gái của một giám đốc xây dựng. Bố mẹ tôi muốn kết thông gia với nhà đó.
Để chiều lòng bố mẹ nên tôi đã đồng ý đi gặp em. Lần đầu tiên gặp Hương, tôi đã vô cùng ấn tượng với em. Em rất xinh đẹp, dịu dàng. Không hiểu vì sao mà sau lần gặp đó, Hương khiến tôi mê mẩn và quên đi quá khứ đau khổ của mình.
Ở bên Hương, tôi luôn cảm thấy vui vẻ và thoải mái và rồi chúng tôi yêu nhau. Tôi đã quyết định đi làm lại ở công ty bố tôi. Gia đình vui mừng khi tôi vui vẻ. Ngoài giờ làm việc, tôi và em dính nhau như hình với bóng.
Sau một thời gian tìm hiểu, hai gia đình tổ chức đám cưới cho chúng tôi. Một đám cưới hoành tráng nhất nhì thành phố. Sau khi kết hôn, chúng tôi ra ở riêng. Bố mẹ hai bên đã cùng nhau xây cho chúng tôi một ngôi nhà lớn. Cuộc sống hôn nhân của tôi vô cùng hạnh phúc. Hương luôn quan tâm và chiều chuộng tôi. Đặc biệt là em nấu ăn rất giỏi. Sau giờ làm việc, tôi chỉ muốn nhanh chóng về nhà để thưởng thức những món ngon do vợ nấu.
Kết hôn được 2 năm thì Hương sinh cho tôi một cậu con trai kháu khỉnh. Lúc bế con lần đầu tiên, tôi đã khóc. Cảm giác khi được làm bố thật tuyệt vời.
Video đang HOT
Từ khi có con, cuộc sống của vợ chồng tôi luôn ngập tràn tiếng cười. Cậu con trai chính là sợi dây kết nối giúp tình yêu của chúng tôi thêm bền chặt hơn. Tôi những tưởng hạnh phúc đó sẽ là mãi mãi. Nhưng đến khi con trai tôi được 2 tuổi thì Hương đưa về nhà một cậu bé khoảng 10 tuổi và nói đó là con riêng của cô ấy. Hy vọng, tôi sẽ chấp nhận và cho con cô ấy sống cùng. Nếu không chấp nhận thì cô ấy và hai con sẽ rời đi.
Tôi bất ngờ về chuyện này. Tôi không ngờ lúc còn trẻ, Hương đã có con với người đàn ông khác. Nhưng có điều tôi không hiểu là tại sao sau đêm tân hôn, tôi thấy tấm ga trên giường có vệt máu đỏ. Không lẽ em đã đi vá màng trinh để lừa tôi. Nhưng nếu muốn lừa dối tôi thì tại sao em còn đưa con riêng về nhà. Bao nhiêu câu hỏi cứ ở trong đầu tôi. Tôi đã đem tất cả những câu hỏi này để chất vấn vợ nhưng cô ấy chỉ im lặng.
Bố mẹ tôi biết chuyện này cũng vô cùng tức giận. Nhưng họ bảo tôi không được bỏ vợ. Vì công ty bố tôi đang vay một khoản tiền khá lớn của bố vợ. Nếu tôi ly hôn thì công ty sẽ phá sản.
Tôi rất yêu cô ấy và không muốn bỏ vợ. Tôi không muốn con mình phải nhìn thấy cảnh bố mẹ chia tay. Nhưng con riêng của vợ thì phải làm sao. Tôi nên làm thế nào cho đúng.
Sau vài ngày suy nghĩ, tôi đồng ý cho con riêng của vợ về sống cùng nhà. Nhưng tôi không thể đối xử với con riêng như con ruột được. Cô ấy vẫn im lặng không nói gì.
Từ khi con riêng của vợ về sống chung với chúng tôi. Tôi thấy cô ấy luôn dành sự chăm sóc và yêu thương nó hơn cậu con trai của chúng tôi. Hàng đêm, nó được cô ấy đọc truyện và hát trước khi đi ngủ. Còn con của tôi thì người giúp việc ru ngủ. Cô ấy chăm lo từng bữa cơm cho nó, chở nó đi học. Trong khi đó, tôi luôn tìm lý do để mắng chửi nó.
Suốt một tháng trời, vợ chỉ chăm lo cho con riêng mà ít quan tâm đến con trai của chúng tôi. Điều đó khiến tôi vô cùng bức xúc. Khi vợ đón con riêng đi học về nhà, tôi đã lớn tiếng quát cô ấy.
Vợ tôi im lặng khiến tôi càng tức. Tôi cầm lấy tay thằng bé và lôi nó ra khỏi nhà. Thấy vậy, vợ hét lên: “Anh đang làm cái gì vậy, bỏ tay con ra”.
Tôi và cô ấy giằng co thằng bé. Tôi thả đứa bé ra và cho vợ tôi một cái tát trời giáng khiến cô ấy ngã xuống sân. Đến lúc này, tôi mới thấy thằng bé khóc. Nó chạy đến bên vợ tôi sau đó quỳ xuống, chắp tay nhìn về phía tôi và nói: “Con xin bố. Bố đừng đánh mẹ Hương. Con không phải là con của mẹ Hương. Mẹ con đã mất rồi. Nếu bố muốn đuổi con thì con sẽ đi, nhưng đừng đánh mẹ Hương”.
Nghe cậu bé nói xong, vợ tôi ôm lấy nó và khóc. Tôi ngớ người ra không hiểu chuyện gì. Một lúc sau, tôi đỡ vợ và cậu bé vào nhà. Tôi xin lỗi vợ và cầu mong cô ấy nói sự thật cho tôi. Cô ấy vẫn nhất quyết không nói.
Đến lúc này, tôi quay sang bắt thằng bé nói ra sự thật. Thằng bé vừa khóc vừa nói: “Khi mẹ con bị ốm, mẹ Hương đã đến chăm sóc. Đến lúc mẹ con sắp qua đời, mẹ con đã nhờ mẹ Hương nuôi con. Và hứa không được nói con là con của bố”.
Câu nói “con là con của bố” càng khiến tôi không hiểu chuyện gì. Đến lúc này, vợ tôi mới bật khóc. Cô ấy ngẩng lên trời, chắp tay nói: “Đến nước này, em xin chị hãy tha lỗi cho em. Hãy để cho bố con nó được nhận nhau”.
Sau đó vợ nói tôi: “Đây là con ruột của anh. Mẹ anh đã nói dối. Chị ấy không nhận tiền của mẹ anh. Chị ấy đã rời bỏ anh vì mong cho anh có tương lai tốt hơn. Sau đó, chị ấy đi đến một nơi xa sinh con. Nhưng một năm trở lại đây, chị ấy bị ung thư. Nên đã quyết định tìm đến em, cầu xin em hãy nhận nuôi đứa con này. Nhưng chị ấy không muốn cho anh biết vì sợ anh sẽ hận mẹ anh”.
Nghe vợ nói xong, tôi choáng váng. Thì ra người yêu cũ của tôi đã bị mẹ tôi ép ra đi. Cô ấy không bỏ con của chúng tôi. Vậy mà, tôi đã đối xử quá tồi tệ với con ruột của mình. Thậm chí, tôi đã đánh cả vợ. Tôi chỉ biết quỳ xuống xin lỗi vợ và con. Cả gia đình tôi ôm nhau khóc, khóc vì đau buồn xen lẫn hạnh phúc. Tôi thầm cảm ơn vợ đã tha thứ và yêu thương con riêng của tôi hết mực.
Sau chuyện này, tôi cũng đã nói chuyện với mẹ tôi. Mẹ khóc và xin lỗi hai vợ chồng tôi. Bà quyết định lên chùa sống nhằm chuộc lại tội lỗi của mình và cầu mong cho gia đình tôi được sống hạnh phúc.
Theo Nhipsongphunu
Anh xin lỗi, em đẹp nhưng anh chỉ yêu vợ anh!
Anh không dám nghĩ, một gã đàn ông như anh, ngoại hình cũng bình thường, kinh tế cũng bình thường lại khiến một cô gái xinh đẹp như em xiêu lòng.
Giá như anh rất giàu, anh rất đẹp trai và chưa có vợ thì lại là đằng khác. Đây, anh đã nói rõ với em là anh có vợ ngay từ lần đầu chúng mình gặp nhau, vậy mà em vẫn tỏ ra bình thản, chẳng vấn đề gì. Có vẻ như em thích đàn ông có vợ, hay thích chơi với những người có vợ?
Anh có hỏi em, em thích nhất điểm gì ở anh, trong khi bên cạnh em có biết bao nhiêu người đàn ông theo đuổi? Em cười, em bảo, em thích cách anh nói chuyện, hài hước và hóm hỉnh, thích sự từng trải của anh. Em thích người đàn ông lúc nào cũng tỏ ra nghiêm túc nhưng lúc nói câu nào thì lại phá lên cười câu ấy, rất là thú vị.
Anh xưa nay được người ta khen là ăn nói khéo léo, nhưng thật ra, anh thấy mình chẳng khéo léo chút nào. Tính anh có sao, anh biểu hiện vậy. Anh vô tư, sống thoải mái, lúc nào cũng thích khôi hài và nói chuyện với mọi người, nhưng khi nào cần nghiêm túc thì cực kì nghiêm túc. Nhiều người có thể vì thế mà sợ anh hoặc là thích anh. Có người còn kêu ca, anh khó hiểu. Anh cũng chẳng bận tâm, họ hiểu mình thì tốt, không hiểu thì thôi, dần sẽ quen. Lắm lúc anh còn chẳng hiểu nổi mình nữa là.
Anh xưa nay được người ta khen là ăn nói khéo léo, nhưng thật ra, anh thấy mình chẳng khéo léo chút nào. (ảnh minh họa)
Từ ngày gặp em, anh công nhận, em gây ấn tượng mạnh với anh. Đã có lúc anh xao xuyến, đàn ông mà, xao xuyến trước cái đẹp thì có gì lạ đâu. Anh đã bị em làm cho liêu xiêu chỉ vì vẻ đẹp bên ngoài của em. Em dịu dàng, nhẹ nhàng, nước da trắng trẻo, dáng người cao và đặc biệt, em có mái tóc dài khiến đàn ông, ai cũng chỉ muốn vuốt ve mái tóc ấy.
Em ăn nói nhẹ nhàng lắm, có vẻ rất thân thiện và cũng khá là thông minh. Anh cũng ngưỡng mộ một cô gái như em. Hỏi em tại sao chưa có người yêu, em cười bảo &'bao nhiêu người gặp em đều hỏi em câu đó, em cũng không biết vì sao. Chỉ là, em chưa tìm được người như ý'.
Thế mà, từ khi gặp anh, em lại quấn lấy anh, hay mời anh đi cà phê, thích nói chuyện cùng với anh. Em bảo, anh là người bạn tốt, là người anh tốt và biết đâu, sau này sẽ là người yêu tốt của em. Anh cười &'anh có vợ rồi em ạ', em lại thản nhiên đáp &'có vợ thì đã sao anh?'.
Anh có chút ngạc nhiên vì cô gái như em lại thẳng thắn nói ra điều đó. Anh thấy ở em có gì đó cũng rất khó hiểu đấy chứ. Em xinh đẹp, thừa sức yêu người đàn ông giàu có, đẹp trai, vậy mà em lại thích anh. Em thú nhận lòng mình là em rất thích anh, và em hi vọng, thời gian chúng ta ở bên nhau sẽ khiến anh xao động. Em ạ, anh cũng thừa nhận, có lúc anh từng xao động trước em, từng nghĩ hay là cứ yêu em đã, tính sau. Nhưng rồi anh lại nhận ra, mình là đàn ông có vợ, mình đã yêu người con gái là vợ mình bây giờ nồng nàn, tha thiết, hứa hẹn đủ thứ chung thủy trên đời. Vợ cũng đã sinh cho anh một cu cậu kháu khỉnh, đáng yêu vô cùng.
Anh đã có vợ, anh chỉ yêu vợ anh, dù em đẹp, anh cũng phải nói như vậy. (ảnh minh họa)
Vợ anh là người phụ nữ tuyệt vời, là người đảm đang, chu toàn hai bên gia đình, lo lắng cho chồng con. Anh chưa từng thấy vợ làm gì có lỗi với anh, chưa thấy vợ khiến anh phật ý bao giờ. Bao lâu nay, vợ anh quan tâm chồng, chăm sóc chồng thì có lý do gì anh phản bội vợ anh? Vả lại, so với em, vợ anh ngày trước cũng đẹp vô vàn. Chỉ là bây giờ, sau khi sinh con, cuộc sống vất vả hơn chút, nhiều lo toan hơn chút, cô ấy đã già đi, xấu hơn trước và cũng có nhiều nếp nhăn. Nhưng nếu vì thế mà anh chán vợ anh vì những cô gái đẹp bên ngoài thì thật sự không công bằng cho cô ấy.
Ai đã cướp mất tuổi thanh xuân của vợ, ai đã khiến vợ trở nên già và xấu hơn? Em bây giờ cũng lộng lẫy, nhưng khi em có chồng, có con, em cũng sẽ xấu đi, già hơn, và lúc đó, nếu chồng em chán em, đi theo người con gái khác đẹp hơn, em có cam chịu không? Chắc em sẽ đau lắm.
Em đẹp thật, phải nói là đẹp vô cùng. Anh biết, đàn ông khó ai qua được ải mỹ nhân như em. Nhưng anh, anh là người đã có vợ, anh không thể vì một cái đẹp hơn mà phụ tình nghĩa bao năm nay được. Những thứ vui chơi bên ngoài thì là chớp nhoáng, huống hồ, nếu anh yêu em, anh chẳng thể cho em được gì, cũng chỉ làm hủy hoại bản thân em thôi, vì anh sẽ không bao giờ bỏ vợ anh, em nhé! Nên, em hãy tự chăm lo cho mình, tự cho mình quyền được yêu, được sống, em hãy khiến mình trở thành của riêng ai đó, đừng đi yêu người đàn ông có vợ làm gì.
Anh đã có vợ, anh chỉ yêu vợ anh, dù em đẹp, anh cũng phải nói như vậy. Xin lỗi em, mong em tìm được hạnh phúc thực sự và đừng bao giờ viển vông nghĩ rằng, em có thể chinh phục được trái tim mọi gã đàn ông. Đơn giản là, em hãy tự chăm lo cho bản thân mình, tự biến người đàn ông ấy thành của riêng mình, nhé em!
Theo Afamily
"Muộn rồi, cô vào nhà ngủ đi! Tôi phải về, vợ tôi đang đợi" Một khung cảnh thật lãng mạn, Hoa đã nghĩ đêm nay anh sẽ bước chân vào ngôi nhà của cô nhưng bất giác, điện thoại của anh có tin nhắn. Anh giật mình... Ở công ty, Hoa nổi tiếng là cô gái xinh đẹp, khéo ăn nói. (Ảnh minh hoạ) Tổ ấm của anh và chị là kết quả của mối tình 5...