Nghe tiếng sột soạt, tôi đi xem thì bất ngờ thấy chồng đang giặt quần áo lúc nửa đêm
Thấy tôi rơm rớm nước mắt, chồng tôi còn bảo vợ đi ngủ ngay. Khi phụ nữ sinh đẻ mới biết chồng có thật sự thương mình không. Chẳng phải khoe nhưng tôi thật sự hạnh phúc vì đã không lấy nhầm chồng.
Tôi mới sinh con gái được hai tuần, vẫn còn trong giai đoạn ở cữ. Mẹ tôi đến nhà tôi ở để giúp tôi chăm sóc bé và nấu nướng. Chồng tôi đi làm cả ngày, chiều mới về với vợ con. Nhưng anh về nhà rồi, mẹ tôi được nghỉ ngơi hoàn toàn.
Bao giờ cũng thế, sáng chồng tôi dậy sớm, nấu đồ ăn cho cả nhà rồi dặn dò tôi kĩ lưỡng mới đi làm. Trưa, anh lại gọi điện về hỏi han vợ, dặn vợ ăn uống đàng hoàng. Chiều là đi chợ, mua thức ăn về nấu bữa tối. Tôi hãnh diện lắm. Ít có người đàn ông nào chịu vào chợ, mua thịt cá như chồng tôi đâu.
Hôm qua, tôi trở mình cho con bú thì nghe tiếng sột soạt vang ra dưới phòng tắm. Cứ tưởng mẹ vẫn thức, tôi đi xuống thì cay mắt khi thấy chồng mình. Anh đang ngồi bệt dưới sàn nhà tắm, giặt giũ đồ ở cữ và đồ của con gái. Lúc đó đã hơn 10 giờ đêm rồi.
Video đang HOT
Thấy tôi, chồng còn bảo tôi đi ngủ đi, giờ này còn xuống đây làm gì. Tôi hỏi sao chồng không bỏ máy giặt mà giặt tay. Anh nói đồ này giặt tay cho sạch sẽ và không làm hỏng quần áo.
Lâu giờ, tôi cứ nghĩ đồ của mình do mẹ giặt hoặc bỏ máy. Ai ngờ là chồng tôi giặt tay hết cả. Tôi quay về phòng, cảm giác hạnh phúc lâng lâng. Nhưng thấy chồng khổ sở với vợ con, tôi chạnh lòng quá. Hay tôi khuyên chồng thuê thêm người giúp việc cho đỡ vất vả nhỉ?
(ngocmy…@gmail.com)
Nửa đêm dậy pha thuốc cho con, thấy vợ co ro ngồi trong góc bếp mà tôi đau lòng
Tôi thật sự rất mệt mỏi, không biết phải làm sao để thoát khỏi cảnh này đây?
Sau khi vợ tôi sinh con, sức khỏe của cô ấy rất yếu, con thì ốm đau liên miên, quấy khóc nhiều. Còn tôi thì đi làm cả ngày, tối về chỉ có ngủ để có sức nên chẳng giúp được vợ nhiều. Ông bà ngoại đã mất cả, còn bà nội yếu không thể giúp vợ chồng tôi được gì.
Suốt hai tháng, con quấy khóc, vợ tôi không ngủ đủ giấc nên bị trầm cảm. Lúc cô ấy bị nhẹ, tôi chủ quan, cho là vợ sẽ khỏi nên không đưa đi khám. Đến khi vợ khóc suốt ngày, không chịu bế con, chẳng chịu làm việc gì nữa thì tôi mới biết bệnh trầm trọng hơn.
Tôi đưa vợ đi khám và mua rất nhiều thuốc, uống cả tuần liền chưa thấy khỏi. Tôi đã phải nghỉ làm ở nhà chăm sóc vợ con. Từ khi vợ có bầu đã không làm ra tiền, mọi chi tiêu trong nhà đều lấy từ tiền lương của tôi. Nếu tôi cứ ở nhà thế này thì tháng tới gia đình sẽ phải đi vay tiền mà sống.
Đêm hôm trước, con sốt quá, tôi phải dậy pha thuốc. Lúc bật điện lên, tôi giật mình khi thấy vợ đang ngồi thu lu trong góc bếp, nhìn chồng chằm chằm với vẻ sợ hãi. Tôi bước đến ôm vợ vào lòng và dỗ dành cô ấy đi ngủ, thức đêm nhiều sẽ hại cho sức khỏe.
Dỗ vợ ngủ xong, tôi lại quay sang pha thuốc cho con, không biết bao giờ tôi mới thoát khỏi cảnh khổ cực này đây?
Biết tình hình khó khăn của vợ chồng tôi, ngày hôm qua mẹ và anh trai tôi đã đến thăm. Nhìn tình cảnh của gia đình tôi, mẹ chỉ biết khóc mà chẳng thể giúp được gì. Mẹ bị bệnh tim, tôi bảo bà không được khóc, kẻo lại ngất ra đấy thì tôi kiệt sức.
Anh trai khuyên tôi nên đưa vợ con về quê sống, rồi tìm việc gì đó mà làm, sau này chị dâu sẽ hỗ trợ chăm sóc vợ con tôi. Nhưng ở quê tôi chỉ có những công việc chân tay, tôi đã vất vả học 4 năm đại học, có 10 năm kinh nghiệm làm quản lý nhà hàng khách sạn, thế mà phải bỏ tất cả làm lại từ đầu thì uổng phí quá.
Ở thành phố có nhiều bệnh viện lớn, có thể chữa được bệnh cho vợ. Tôi rất muốn bám trụ nhưng lại không có tiền nên đành bất lực. Tôi không biết phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh bế tắc này nữa mọi người ạ?
(ductung...@gmail.com)
Mẹ đẻ đến thăm tôi ốm, nhìn bát cháo con rể nấu bà hất đổ đưa con gái về luôn Mẹ nhìn vẻ mặt khó hiểu không biết chuyện gì của con rể, bà tức giận hầm hầm hất đổ bát cháu vào thùng rác. Tôi kết hôn 4 năm nay và đã sinh được một bé trai đầu lòng gần 3 tuổi. Cuộc sống hôn nhân có lúc này lúc kia, nhiều khi buồn bã tủi thân nhưng tôi luôn tự động...