Nghe cuộc trò chuyện của bố mẹ lúc nửa đêm, tôi quyết định ly hôn
Lúc đứng chờ ngoài nhà nghỉ, tôi nghĩ nếu đúng là chồng tôi trong đó, tôi sẽ làm ầm ĩ khiến cho cả hai phải xấu hổ. Nhưng bây giờ, nỗi đau như đè nặng khiến chân tôi không bước nổi.
Tôi năm nay 30, đã lấy chồng 5 năm, có một con gái tròn 4 tuổi. Nửa năm trước, tôi phát hiện chồng ngoại tình. Có lẽ đó chính là nỗi đau lớn nhất trong đời tôi từng chịu đựng.
Ngày trước, khi tôi lấy anh, ai cũng trầm trồ. Mọi người đều khen anh đẹp trai, hiền lành, có công việc tốt.
Vợ chồng tôi đã đi qua những ngày tháng tuyệt vời, nhất là khi con gái nhỏ chào đời khiến tổ ấm thêm hoàn hảo. Tôi từng nghĩ, mình là phụ nữ may mắn, không nghĩ hôm nay trời nắng đẹp, ngày mai vẫn có bão giông.
Khi bạn thân tôi gửi cho tôi một tấm ảnh chụp mờ, bảo người đàn ông trong hình là chồng tôi. Tuy nhìn có nét giống, tôi vẫn cố cãi rằng cô ấy đã nhầm. Vả lại, cô gái đứng cạnh còn khoác tay tình cảm thế kia, làm sao có thể là chồng tôi được.
Bạn tôi gọi điện, bảo sẽ đến đón tôi tới tận nơi, dù có đau đến mấy cũng phải nhìn rõ nỗi đau này, còn hơn chịu lừa dối. Lúc đó, trời đã khuya, con gái tôi đã ngủ. Tôi khóa cửa, rời khỏi nhà leo lên xe cô bạn thân, lòng đầy những ngổn ngang.
Nếu không đủ bao dung để tha thứ cho sự phản bội, chỉ còn cách mạnh mẽ để buông tay (Ảnh minh họa: Sina).
“Họ vừa vào đó thì tớ gặp, chắc vẫn chưa rời khỏi đâu, chúng ta đứng đây chờ”. Bạn nói, tay nắm chặt bàn tay tôi. Cảm giác đứng trước cổng nhà nghỉ để theo dõi xem có đúng chồng mình đang ở trong đó với phụ nữ khác hay không, nó khủng khiếp vô cùng.
Kim đồng hồ trên tay tôi đã chỉ sang ngày mới. 0h35, chồng tôi và một cô gái đi ra. Tôi nhận ra cô gái này, đó là bạn gái cũ của chồng tôi. Cô ấy đã kết hôn và theo chồng vào TPHCM sinh sống. Hai người họ từng yêu nhau, một đã có chồng, một đã có vợ, nay đưa nhau vào nhà nghỉ.
Video đang HOT
Lúc đứng chờ, tôi nghĩ nếu đúng là chồng tôi, tôi sẽ lao đến cho hai người đó một bạt tai, sẽ làm ầm ĩ khiến cho cả hai phải xấu hổ. Nhưng bây giờ, nỗi đau như đè nặng khiến chân tôi không bước nổi.
Tôi chỉ có thể đứng đó, nhìn bạn thân chạy về phía họ. Anh nhìn sang bên đường nơi tôi đang đứng, nhanh chóng lao qua.
Trên suốt quãng đường về, chồng tôi kể rằng, bạn gái cũ có chuyến công tác ra ngoài này. Cô ấy hẹn gặp anh, vốn chỉ định cà phê trò chuyện một lúc, nhưng cô ấy lại muốn uống rượu. Thấy cô ấy không còn tỉnh táo nên anh đưa cô ấy về. Nhà nghỉ là nơi cô ấy lưu trú trong chuyến công tác này. Mọi chuyện chỉ thế thôi, không có gì khác.
Tôi nhớ lại bức ảnh bạn tôi chụp lúc nãy, hai người họ rất tình tứ, tỉnh táo, không có vẻ gì là say. Từ lúc bạn tôi bắt gặp đến lúc anh ấy đi ra là hơn 2 tiếng đồng hồ. Trong 2 tiếng ấy, họ đã làm những gì, không cần nói tôi cũng đoán ra được.
Thấy tôi không đáp lời, anh ấy không nói nữa. Tôi cũng chẳng rơi một giọt nước mắt nào trước mặt anh. Cho tới khi bước chân vào nhà, chốt phòng ngủ lại mặc kệ anh ta bên ngoài, tôi nhìn con gái bé nhỏ đang ngủ say và bắt đầu khóc nấc lên không kìm lại được. Việc anh ấy ngoại tình như đòn chí mạng đập nát niềm tin yêu của tôi.
Nửa năm trôi qua, hai vợ chồng như hai cái bóng trong nhà. Chồng tôi nói dù bao lâu cũng sẽ đợi tôi tha thứ. Anh nói tôi có thể không thương anh nhưng hãy thương con gái nhỏ.
Nhiều khi nhìn hai bố con chơi đùa, tôi tự nhủ hay là bỏ qua đi, ai chẳng có lúc sai lầm. Nhưng chỉ cần nghĩ vậy, hình ảnh đêm hôm đó lại hiện về. Tôi thấy tôi đứng ở ven đường đứng chờ, còn chồng tôi đang hân hoan cùng người đàn bà khác, tim tôi lại đau thắt không chịu nổi.
Bố mẹ tôi biết chuyện lâu rồi. Mẹ vẫn khuyên tôi hãy cho chồng mình một cơ hội, hãy nghĩ đến con. Mẹ chồng tôi cũng nói giống như vậy. Ai cũng khuyên tôi vì con gái mà vượt qua nỗi đau này. Tôi đang cố gắng duy trì hôn nhân hoàn toàn chỉ vì con.
Vài hôm trước, tôi ốm mệt, quyết định dắt con về nhà bố mẹ vài ngày. Tôi muốn nằm nghỉ ngơi, không muốn nhận sự chăm sóc của chồng.
Nửa đêm, những cơn ho kéo về khiến tôi không ngủ được. Tôi lần mò xuống bếp lấy một cốc nước. Ngang qua phòng bố mẹ, tôi nghe tiếng hai người. Trong phòng đã tắt đèn nhưng bố mẹ chưa ngủ.
Tôi nghe giọng mẹ nói:
- Sao lúc nào ông cũng bảo nó ly hôn cho xong. Chúng nó ly hôn rồi con chúng nó thì sao?
- Ai cũng thương con của nó, vậy ai thương con của tôi? Bà không thấy con gái tôi đang chết dần chết mòn bởi hai chữ “vì con” đấy à? Điều đó đáng tự hào lắm à?
Tôi ngồi thừ ở phòng bếp, nghĩ về những lời của bố. Có lẽ bố đã nói đúng, ai cũng nói tôi hãy thương con, nhưng ai thương tôi, ai hiểu tôi đã trải qua những gì, đã sống như thế nào. Là chồng làm tôi khổ, hay chính bản thân tôi đang làm mình khổ?
Cố gắng duy trì một gia đình mà bố mẹ không hạnh phúc có thật sự tốt cho con không? Nếu không thể quên sự phản bội, không thể tha thứ, vậy sao không buông tay để giải thoát cho chồng, cho mình và cả cho con gái. Nghĩ vậy, tôi thấy lòng mình bình tâm hẳn.
Tôi trở về phòng, ngắm con gái đang ngủ, nói với con cũng là tự nói với mình: “Ngày mai, dù thế nào vẫn là một ngày mới”.
Bị ốm có cô gái lạ mặt xinh đẹp đến thăm, khi biết được người đó là ai cũng là lúc gia đình tôi tan nát
Giá như, người đó không đến thăm tôi thì gia đình tôi vẫn còn hạnh phúc.
Lấy chồng đã được 6 năm, tôi tưởng rằng mình đã có tất cả những gì mà một người phụ nữ từng mong muốn. Chồng tôi đẹp trai, tài năng, ấm áp và yêu thương tôi hết lòng. Lấy nhau rồi, hai bên gia đình vun vén cho vợ chồng tôi có được một căn nhà khang trang, hiện đại ở quận trung tâm của thành phố. Chồng tôi làm ăn tốt, nên cưới nhau được 2 năm là chúng tôi đã có xe hơi đắt tiền để đi.
Suốt 6 năm, tôi mãn nguyện khi đã sinh được hai con, đứa lớn là bé gái 5 tuổi, còn bé em là con trai vừa tròn 2 tuổi. Tôi mãn nguyện đến mức, chẳng bao giờ tôi nghĩ rằng có người thứ 3 chen vào cuộc sống hạnh phúc của mình. Tôi tự tin đến mức chồng tôi làm gì cũng không hề nghi ngờ, ghen tuông anh ấy với người khác.
Nhưng cuộc đời có ai học được chữ ngờ. Chuyện xảy ra khi tôi bị ốm, nghỉ ở ở nhà mấy ngày, hai con còn phải gửi nhờ ông bà trông hộ. Dù không nói với ai, nhưng lại có vị khách lạ đến thăm, đó là một cô gái độ tuổi khoảng 25 tuổi. Mang một giỏ hoa quả đắt tiền đến, cô gái xinh xắn với giọng nói nhỏ nhẹ đó tự giới thiệu là một người em thân thiết bên ngoài xã hội của chồng tôi, cũng là bạn làm ăn.
Cô ta rất quan tâm tới sức khỏe của tôi, còn bày tỏ hiểu khá rõ về gia đình tôi... Trước khi ra về, cô ta còn nói với tôi: "Em mong chị mau khỏe, chồng chị rất quan tâm đến sức khỏe của vợ. Chị khỏi nhanh thì anh ấy cũng vui vẻ làm ăn tốt hơn".
Ảnh minh họa
Tôi nói lời cảm ơn và xin số, nhưng dứt khoát cô đó không cho, còn nói là quý mến chị nên mới đến, mong rằng không nói cho chồng biết, kẻo anh ấy áy náy. Tối hôm đó, tôi khoe với chồng là có cô em của chồng tới thăm, chồng tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, còn không biết người em nào. Tôi nói rằng cô em đó xin xắn, tuổi chỉ tầm 25 - 26 thôi, ăn nói dễ nghe và rất lịch sự...
Chồng tôi bắt đầu luống cuống: " À thế à? Anh cũng chia sẻ với vài đứa chuyện em ốm. Không biết đứa nào nó lại nhiệt tình đến thăm. Anh không quan tâm lắm đâu, chắc định nhờ vả việc gì rồi". Khi tôi cố gắng nói thêm về buổi gặp, chồng tôi liền gạt đi và kêu mệt.
Đêm hôm đó, tôi không tài nào ngủ nổi, cô ta hiểu rất rõ về nhà tôi, còn biết cả tên gọi ở nhà của hai đứa con tôi. Rồi thái độ của chồng tôi nữa, luống cuống khi nhận ra ai đó đã đến thăm tôi... Vậy là, lần đầu tiên tôi mở trộm điện thoại của chồng.
Tôi rất sốc khi thấy được các đoạn tin nhắn của chồng tôi với cô gái đã thăm tôi hồi chiều. Thì ra, chồng tôi đang cặp kè với cô ta. Cô ta giận dỗi chồng tôi vì mấy ngày qua bị bỏ mặc, nên mới đến tận nhà để xem có phải tôi bị ốm không, cũng như "nắn gân" chồng tôi.
Tôi định gọi chồng dậy để làm rõ, nhưng lại ngăn mình lại vì nếu làm ầm lên, các con sẽ biết được. Đành nín nhịn, tôi có nhắn tin hỏi mấy đứa bạn thân, tụi nó khuyên tôi bình tĩnh, coi như không biết chuyện gì để bí mật theo dõi, bắt quả tang rồi dạy cho chồng và ả nhân tình một bài học...
Mấy hôm nay tôi vẫn còn sốc, tôi vẫn không thể tin nổi một người chồng như thế lại có ngày phản bội vợ. Tôi đang rất suy sụp, mọi thứ đều vô nghĩa với tôi. Tôi phải làm gì khi chồng phản bội? Có nên đi đánh ghen, hay cứ thẳng thừng ly hôn người chồng giả dối đó?
(Halongnt@...)
Mẹ chồng ngăn cản chuyện ly hôn, con dâu vẫn quyết rời khỏi nhà chồng vì nghe lỏm được cuộc nói chuyện Tôi nhất quyết muốn rời khỏi nhà chồng bởi không thể nào chịu đựng thêm được chồng và mẹ chồng. Chuyện ứng xử giữa mẹ chồng và con dâu Tôi kết hôn đã được tròn 5 năm, nhưng chừng đó thời gian đối với tôi là đáng quên, không hạnh phúc. Lúc yêu nhau, chồng tôi cũng chiều chuộng tôi lắm, nhưng lấy...