Nghe chị hàng xóm nói 2 câu, mẹ chồng tôi đùng đùng đòi về quê
Sự tọc mạch của chị hàng xóm khiến mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu lên đến đỉnh điểm.
Tôi rất ác cảm với người hàng xóm này, nhưng chưa biết xử lý ra sao.
Tháng 5/2019, vợ chồng tôi chuyển đến sống ở chung cư sau gần 2 năm thuê trọ. Được sống trong căn nhà của mình, tôi hạnh phúc lắm, trong đầu vẽ ra viễn cảnh gia đình đầm ấm, vợ chồng, con cái quây quần bên nhau.
Đâu ai hay, đó là lúc bắt đầu chuỗi ngày mệt mỏi của tôi, vì phải sống cùng mẹ chồng khó tính và chị hàng xóm lắm điều.
Chuyển về nhà mới được 2 tháng, tôi sinh con đầu lòng. Chồng tôi đón mẹ từ quê ra chăm em bé. Sự khác biệt về lối sống, cách chăm con, chăm cháu khiến tôi và mẹ chồng mâu thuẫn liên miên, tình cảm ngày càng xa cách.
Chưa kể, mẹ chồng tôi còn rất hay nghe lời chị hàng xóm nhà đối diện.
Mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng lên tới đỉnh điểm vì chị hàng xóm nhiều chuyện. Ảnh: FP
Chị ấy hơn tôi 10 tuổi, có chồng mở công ty riêng. Điều kiện gia đình khá giả nên chị không đi làm, chỉ ở nhà nội trợ và đưa rước con đi học.
Tính chị cởi mở, thích giao lưu. Từ khi nhà tôi chuyển về, chị thường sang chơi. Thực ra, có hàng xóm thân thiện cũng tốt, nhưng điều khiến tôi ngán ngẩm là chị rất thích xen vào chuyện nhà tôi.
Video đang HOT
Thấy tôi bảo chồng đi rửa bát, chị cất giọng: “Ôi, H. biết cách dạy chồng đấy. Anh nhà chị sướng lắm, ăn cơm xong là gác chân lên ghế xem điện thoại, một mình chị dọn rửa”. Mẹ chồng tôi thấy vậy thì tranh rửa bát giúp con trai, tiện thể mỉa móc: “Đàn bà thời nay sướng cô nhỉ? Ăn cơm xong sai chồng đi rửa bát”.
Tôi hiểu ý đành đứng dậy dọn dẹp.
Lần khác, chị hàng xóm sang chơi đúng lúc tôi cho con ăn. Nghe bà phàn nàn tôi không nêm gia vị vào cháo của con, chị lại nói: “Chúng nó bây giờ nuôi con khoa học kiểu gì ấy bà nhỉ? Cháo nhạt thếch, mình còn chả ăn được nữa là trẻ con”.
Mẹ chồng tôi được thể, gay gắt chỉ trích tôi. Hai người “kẻ tung người hứng” biến chuyện nuôi con khoa học trở thành chuyện nhảm nhí nhất trên đời. Tôi hết cách, đành phải đưa con vào phòng, khóa cửa lại.
Một lần, vợ chồng tôi bàn chuyện cho con đi học. Lúc đó, con tôi tròn 18 tháng tuổi, tôi muốn cho con đi học sớm để rèn con vào nếp, hơn nữa, con cũng có môi trường phát triển. Mẹ chồng tôi vì chuyện này mà hậm hực suốt cả tuần, bởi bà tiếc tiền và thương cháu đi học sớm dễ ốm đau.
Hiểu tâm lý của mẹ chồng, tôi cố gắng phân tích cho bà cái lợi của việc cho con đi học sớm. Giữa lúc đó, chị hàng xóm sang chơi. Chưa hiểu đầu đuôi câu chuyện ra sao, chị đã phán: “Em cứ vẽ chuyện. Có bà trông con cho chả sướng quá, vừa yên tâm đi làm, vừa đỡ tốn tiền. Chị như em, con 3 tuổi mới cho đi nhà trẻ”.
Mẹ chồng tôi bù lu bù loa: “Thôi, anh chị không cần tôi trông cháu nữa thì tôi về quê. Nhưng tôi nói trước, cháu tôi đi học mà ốm thì anh chị không yên với tôi đâu”.
Riêng chuyện con đi học, tôi quyết đấu tranh đến cùng nhưng chồng tôi lại lung lay. Anh ấy sợ bà giận dỗi đòi bỏ về quê thì hai vợ chồng mang tiếng. Cuối cùng, tôi vẫn phải nhượng bộ, đợi con tròn 2 tuổi mới cho đi học.
Đỉnh điểm mâu thuẫn là khi tôi muốn thuê giúp việc theo giờ, để dọn dẹp nhà cửa.
Tôi mới đổi chỗ làm, công việc bận rộn, thường xuyên phải về nhà muộn. Buổi tối tôi lại phải kèm con học, nên không có thời gian dọn dẹp nhà cửa. Mẹ chồng tôi ở nhà chỉ hỗ trợ chuyện cơm nước, nhất quyết không lau dọn. Bà mặc định đó là việc của con dâu.
Tôi bàn với chồng, mỗi tuần 5 ngày thuê giúp việc 2 tiếng đồng hồ đến dọn dẹp, còn cuối tuần tôi sẽ tự làm. Chồng tôi đồng ý. Một tháng trôi qua thuận lợi, mẹ chồng tôi không ý kiến gì việc này. Bỗng một hôm đi làm về, vợ chồng tôi thấy bà xếp quần áo vào vali, đòi bỏ về quê.
Tôi hỏi nguyên do, bà nói: “Anh chị không cần tôi trông nhà nữa thì tôi về quê. Dù sao giờ anh chị cũng có tiền thuê giúp việc rồi”.
Tôi cố gắng giải thích, nhưng mẹ chồng không chịu nghe. Bà nhất mực đòi tôi lựa chọn hoặc đuổi người giúp việc hoặc bà sẽ về quê. Tôi không kiềm chế được mà cãi: “Mẹ không muốn giúp con làm việc nhà, cũng không chịu cho con thuê người giúp việc. Giờ mẹ muốn thế nào?”.
Chồng thấy vậy thì chỉ mặt tôi quát: “Em cho giúp việc nghỉ ngay lập tức. Ngày mai bà ấy còn đến đây dọn nhà, anh sẽ đuổi”.
Tôi ấm ức vô cùng nhưng không thể làm gì khác. Suốt một tuần sau, tôi không nói chuyện với chồng và mẹ chồng, chỉ giao tiếp với con.
Sau này, thông qua chị giúp việc, tôi mới biết mẹ chồng cư xử như vậy cũng lại là do chị hàng xóm “bơm đểu”.
Theo lời người giúp việc, chị hàng xóm sang nhà, nói với mẹ chồng tôi: “Con dâu bà sướng nhỉ, cơm có mẹ chồng nấu, nhà có giúp việc lau, đi làm về chỉ việc ăn với ngủ. Chả như cháu tối ngày cơm nước nhà cửa nhưng đổi lại, tiết kiệm được một khoản để chồng đỡ vất vả”.
Mẹ chồng tôi thương con trai phải trả tiền thuê giúp việc, còn con dâu thì an nhàn nên tức tối. Vẫn chiêu bài cũ, bà đòi về quê để gây áp lực lên vợ chồng tôi.
Từ sau chuyện ấy, tôi càng ác cảm với chị hàng xóm nhiều chuyện. Về đến nhà, tôi đóng chặt cửa để chị ta khỏi sang chơi. Nếu vô tình chạm mặt nhau ở hành lang, tôi không buồn chào hỏi. Thế nhưng, tôi vẫn không ngăn cản được việc chị ấy sang nhà buôn chuyện với mẹ chồng lúc tôi đi vắng.
Tôi chưa biết làm sao để thoát khỏi cuộc sống ngột ngạt này.
2 năm trước, cứ thấy con dâu là mẹ tôi lườm nguýt, giờ thứ 7 chị chưa về, bà đã cuống cả lên, gọi điện năn nỉ rối rít
Nhìn mẹ gọi điện cho chị dâu, năn nỉ chị về chơi mà tôi thấy thương...
2 năm trước, anh tôi lấy vợ. Chị dâu là một người không môn đăng hộ đối, trình độ học vấn lẫn ngoại hình cũng kém hơn anh tôi rất nhiều. Anh tôi là giảng viên đại học, có công ty riêng cùng với một người bạn thân, tiền đồ rộng mở. Chị dâu chỉ là công nhân trong một công ty ở khu công nghiệp, học vấn hết lớp 12. Anh tôi đẹp trai, cao ráo, sáng sủa thì chị dâu thấp bé nhẹ cân, da dẻ ngăm đen vì phải bươn chải từ sớm để kiếm tiền nuôi các em ăn học.
Để làm đám cưới, anh tôi còn bỏ tiền ra sửa lại nhà vợ, mua đồ đạc nội thất vì không muốn nhà gái bị thua thiệt quá nhiều so với nhà trai. Tiền sính lễ, vàng cưới đều do anh ấy tự lo liệu. Chính vì sự khác biệt quá lớn đó nên mẹ tôi không ưa con dâu ra mặt. Cứ thấy chị dâu ở đâu, bà lại lườm nguýt tới đó. Tôi phải khuyên mãi, bảo mẹ đừng có ác cảm với chị dâu nữa, cứ xem chị ấy là con gái trong nhà thì mối quan hệ sẽ tốt đẹp hơn thôi.
Mà tôi thấy chị dâu cũng rất tốt, hiền hậu, chu đáo. Chị ấy chiều lòng tất cả mọi người trong nhà. Ngày nào nghỉ làm, chị lại nấu mấy món ngon hợp khẩu vị mọi người. Quần áo, đồ đạc trong nhà, chị giặt giũ, phơi phóng thơm tho. Dù làm về trễ, chị vẫn lau dọn nhà cửa sạch sẽ. Đấy, một người như vậy mà mẹ tôi vẫn còn chê được. Thương vợ, anh tôi quyết tâm ra ở riêng khi chị dâu mang thai. Anh cũng bỏ vốn mở tiệm tạp hóa để vợ buôn bán lặt vặt ở nhà cho vui thôi, còn tiền bạc không quan trọng, miễn là vợ con anh khỏe mạnh.
Ảnh minh họa
Lúc chị dâu có bầu 4 tháng thì mẹ tôi bị tai nạn giao thông, gãy chân, phải bó bột ở nhà cả tháng. Chị dâu là người đầu tiên có mặt ở bệnh viện, chăm sóc mẹ một tuần. Khi bà về nhà, chị lại tiếp tục chăm sóc tận tình suốt một tháng. Bố, tôi và anh trai chỉ đóng vai trò phụ trợ trong việc chăm mẹ mà thôi. Trong một tháng đó, mẹ tôi thay đổi hoàn toàn định kiến về con dâu, từ ghét thành thương và bênh vực ra mặt.
Chị dâu chu đáo, dù bị mẹ chồng mắng vẫn không khó chịu hay ghét bỏ mà luôn ân cần, dịu dàng. Chị cũng tâm sự với mẹ chuyện gia đình nghèo khó, cực khổ; chuyện bị ức hiếp trong thời gian đi làm kiếm tiền. Vì các em, chị từng phải bưng bê ở quán cơm tấm, đi bán hàng rong ở bãi biển, đi làm công nhân... Mẹ tôi hiểu con dâu, càng thương chị thì càng hối hận vì đã từng ghét bỏ chị.
Bây giờ, cứ chiều thứ 7 không thấy chị dâu chở cháu về nhà chơi, mẹ tôi lại gọi điện rối rít. Mà chị dâu tôi có bận bịu buôn bán đến đâu thì cứ chiều thứ 7, chị lại có mặt ở nhà để nấu nướng một bữa thật ngon cho cả gia đình. Chị tâm lý, nhẹ nhàng đến mức tôi chưa từng thấy anh chị cãi nhau lần nào. Thế mới nói, anh tôi có con mắt nhìn người, lấy đúng người vợ hiền lành, đảm đang. Mẹ tôi lại đang muốn vợ chồng anh về sống chung vì bà muốn gần gũi con cháu. Bà luôn nói muốn sống cùng chị dâu để được nghe chị tâm sự, giúp đỡ chị trông cháu. Anh tôi không chịu vì mối quan hệ giữa mẹ với vợ anh đang tốt đẹp, về sống chung có khi lại xảy ra mâu thuẫn. 2 bên không chịu nhường nhịn nhau, nói qua nói lại đến đau đầu. Có cách nào giải quyết vấn đề hợp tình hợp lí không?
Chê con dâu ở nhà cả ngày mà không mua nổi thịt tươi, chị hàng xóm bê nguyên con bò về tặng mẹ chồng Bữa đó tôi và em dâu phải bái phục chị hàng xóm. Bán anh em xa mua láng giềng gần cũng không phải là sai đâu các bác ạ. Chỉ là thời đại này không nhất thiết phải mua bán gì, chỉ cần cố gắng chọn cái chỗ nào hàng xóm bớt quái thai đi một chút là được. Hồi chưa lấy chồng...