Ngày ra tòa ly hôn, chồng phũ phàng ném thẳng chiếc ba lô vào người đuổi tôi đi, tôi chưa kịp giật mình thì hốt hoảng với thứ bên trong
Ngày ra tòa ly hôn, tôi bế con nhìn sắc mặt chồng lạnh nhạt, hờ hững. Anh nhường quyền nuôi con cho tôi, còn anh chu cấp tiền nuôi dưỡng.
Tôi và Quốc yêu nhau 2 năm rồi kết hôn, nhưng chỉ ở với nhau 3 năm thì ly hôn. Lúc đó con trai của chúng tôi chưa tròn hai tuổi. Nguyên nhân chúng tôi chia tay không phải vì người thứ ba, mà là do bố mẹ của Quốc.
Tôi không ưu tú, tài giỏi như chồng. So với anh là giám đốc kiếm tiền nhiều, tôi chỉ làm nhân viên bình thường với vài đồng lương ít ỏi. Gia đình của Quốc cũng khá giả hơn gia đình tôi.
Ban đầu, bố mẹ của Quốc không hề phản đối chúng tôi. Nhưng khi về sống chung, mọi thứ dần thay đổi.
Sau khi sinh, con trai tôi sức khỏe không tốt, chồng tôi khuyên tôi nghỉ việc một thời gian để chăm sóc con. Tôi không phản đối, bố mẹ chồng cũng đồng ý.
Nhưng cũng từ đây, mâu thuẫn của tôi và bố mẹ chồng ngày một nhiều. Vì ở nhà trông con, bố mẹ chồng cho rằng tôi tiêu xài tiền của chồng phung phí, lén lút gửi tiền về nhà ngoại.
Quả thật gia đình bố mẹ tôi nghèo thật nhưng họ chưa bao giờ hỏi xin tôi chuyện tiền bạc. Thay vì yêu cầu chồng giúp đỡ bố mẹ vợ, tôi lại ái ngại vì sợ bố mẹ chồng biết thì sẽ coi thường mình và gia đình mình.
Chưa kể, vì sợ tôi dụ dỗ lấy hết tiền của chồng, bố mẹ chồng đòi giữ tiền của vợ chồng tôi. Họ làm đủ cách để chồng tôi phải nghe theo.
Video đang HOT
Và thay vì tin tưởng và bảo vệ vợ, chồng tôi lại im lặng làm theo lời của bố mẹ. Tôi buồn quá nên quyết định ôm con nhỏ về nhà ngoại ở.
Chồng tôi đưa tôi một ít tiền để chăm con, tôi còn chưa đụng đến thì mẹ chồng đã hỏi tôi có phải đem tiền phải cho nhà mẹ đẻ không. Nhẫn nhịn quá lâu khiến tôi không thể kiềm chế nữa, tôi cãi nhau với bố mẹ chồng
Bất mãn hơn, mẹ chồng còn ép chồng tôi cưới vợ mới, bà cho rằng tôi không tôn trọng bà. Sau đó vài ngày, Quốc viết đơn ly hôn, tôi cũng bằng lòng ký.
Ngày ra tòa ly hôn, tôi bế con nhìn sắc mặt chồng lạnh nhạt, hờ hững. Anh nhường quyền nuôi con cho tôi, còn anh chu cấp tiền nuôi dưỡng. Lúc chuẩn bị rời khỏi tòa, Quốc bất ngờ đi về phía tôi, vứt vào người tôi cái ba lô cũ trước mặt bố mẹ mình. Anh còn nói:
“Đồ của cô, cầm về đi”.
Về nhà, tôi cũng chẳng màng mở cái ba lô cũ đó ra. Quả thật đó là món quà chồng từng tặng tôi khi còn là vợ chồng. Giờ nhìn thấy nó, trong lòng tôi càng khó chịu.
Đến hôm sau, tôi mới mở ra thì phát hiện bên trong có một cuốn sổ tiết kiệm và một tờ giấy có chữ viết của chồng cũ.
Anh viết: “Tiền anh để dành bao lâu nay, em cứ cầm rồi nuôi con. Đừng để bố mẹ anh biết”.
Trong sổ tiết kiệm là số tiền 5 tỷ, tôi nhìn qua mà mắt nóng lên. Tôi biết chồng vẫn còn tình cảm nhưng anh không dám cãi lời bố mẹ. Tôi có nên tiêu số tiền này không, hay là trả lại chồng cũ?
8 năm sau ly hôn, tôi bật khóc khi biết lý do chồng cũ không chu cấp tiền cho con
Sau ly hôn chồng cũ nói anh không thể chăm lo cho con được, sau đó cũng không chu cấp nuôi dưỡng khiến tôi vô cùng tức giận và quyết định cắt liên lạc.
Chúng tôi kết hôn gần 4 năm, có một cậu con trai nhỏ và ai xung quanh cũng nói rằng cuộc hôn nhân của chúng tôi như thế là hạnh phúc, sung sướng.
Dù sao đi chăng nữa trước mặt người ngoài, chúng tôi là một cặp đôi mẫu mực. Chúng tôi đến với nhau vì tình yêu. Khi mới quen, tôi là nhân viên chính thức trong công ty chuyên về xuất khẩu hàng may mặc, còn anh kinh doanh tự do ở huyện. Thấy sự nghiệp ổn định, kinh tế dần vững vàng hơn, chúng tôi mới quyết định kết hôn.
Tuy nhiên, sau khi cưới, tôi nhận ra rằng chúng tôi có nhiều điểm không hợp trong lối sống. Tôi thấy chồng không đủ nghĩa vụ và trách nhiệm với hôn nhân, dù có gia đình nhỏ nhưng vẫn như một đứa trẻ mải chơi.
Ví dụ như chúng tôi đồng ý sẽ tiết kiệm tiền mua nhà song anh lúc nào cũng tiêu lẹm đi vào khoản đóng góp của mình. Anh cũng hay sĩ diện, đi ăn với bạn bè toàn tranh phần thanh toán... Mỗi lần như thế, tôi đều bức xúc nhưng cố nhẫn nhịn để tránh cãi vã, giữ gìn hôn nhân.
Thế nhưng, khi hôn nhân của chúng tôi bước sang năm thứ 4 thì tôi phát hiện anh có người phụ nữ khác bên ngoài. Tôi uất hận nắm trong tay một số ảnh chụp, tin nhắn của chồng và nhân tình.
Và rồi chuyện gì đến cũng đến, anh thừa nhận mình ngoại tình nhưng lại không hề xin lỗi, làm hòa mà lại đề nghị ly hôn.
Tôi thấy thật nực cười khi anh là người có lỗi đáng lẽ anh phải xin lỗi và chấm dứt chuyện bên ngoài để xin tôi tha thứ mới đúng chứ? Sự hiếu thắng trong lòng trỗi dậy nên tôi đồng ý ly hôn ngay.
Điều khiến tôi đau lòng hơn cả là sau ly hôn anh nói không thể chăm lo cho con được nên phó thác mọi việc nuôi dưỡng cho tôi. Là một người mẹ yêu thương con mình nên tôi cũng chẳng thèm đôi co với người đàn ông thiếu trách nhiệm như thế.
Vậy là sau ly hôn, anh không đến thăm con, cũng không gửi tiền chu cấp nuôi con, thậm chí cũng không gọi điện hỏi thăm. Tôi giận anh nên chuyển nơi sống, cắt đứt mọi liên lạc với gia đình nhà nội để chia tay một cách triệt để nhất. Tôi cảm giác như anh mất tích khỏi cuộc đời mình.
Ảnh minh họa
8 năm sau, tôi tình cờ gặp người họ hàng xa nhà chồng cũ. Thấy tôi ngày càng trẻ ra, thành công hơn nên cô ấy tỏ ra xót thương cho chồng cũ của tôi. Cô ấy kể từ sau khi ly hôn chồng cũ của tôi sống vô cùng khổ sở vì căn bệnh HIV.
Hóa ra, trong một lần giúp bạn bị tai nạn thì chồng cũ của tôi bị phơi nhiễm HIV. Lúc phát hiện bệnh ở những ngày đầu tiên, biết chưa lây nhiễm cho vợ con nên anh liền xa lánh mẹ con tôi rồi giả vờ ngoại tình lấy cớ ly hôn để cho mẹ con tôi cuộc sống mới. Ngoài ra, thời điểm đó mẹ anh cũng bị ung thư nên việc chữa chạy vô cùng tốn kém. Đó là lý do anh không thể chu cấp tiền cho con mỗi tháng.
Người họ hàng xa còn nói do không chăm sóc sức khỏe đầy đủ nên hiện giờ anh đang ở giai đoạn phát bệnh và rất cô đơn.
Nghe đến đây tôi bật khóc nức nở. Thì ra đó chính là lý do mà chồng cũ thay đổi thái độ và trở thành người vô tình, bạc bẽo để tôi uất hận mà nhanh quên anh đi, để anh không trở thành gánh nặng cho mẹ con tôi.
Nghe được chuyện về chồng cũ mà tôi rất buồn, tôi muốn ở cạnh anh những ngày khó khăn của cuộc đời nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
Có bầu, chồng lại hỏi phải con anh không, tôi lắc đầu chấp nhận ra đi để rồi ngày sinh, mẹ chồng đến van xin tôi quay về Tôi lắc đầu từ chối và bảo bà rằng chúng tôi đã ly hôn, chấm dứt mọi thứ rồi. Con tôi sẽ nuôi, cũng không cần sự chu cấp của bố nó. Phụ nữ 30 chưa kết hôn thường bị coi là ế, chắc tâm lý bất ổn. Và tôi là vậy, 32 tôi mới lấy chồng, Tuân - chồng tôi kém tôi...