Món quà chưa tới 100 nghìn của chị dâu khiến cả nhà tôi nghẹn ngào
Vào ngày sinh nhật, tôi đến tận nhà mời chị dâu tham dự. Hôm ấy, chị tặng tôi món quà trị giá chưa tới 100 nghìn nhưng rất đáng quý.
Ảnh minh họa
Anh trai tôi mất cách đây 4 năm. Ngày đó, chị dâu suy sụp, khóc lóc, đau khổ suốt một thời gian dài. Chị vẫn ở cùng với bố mẹ tôi, vẫn phụng dưỡng, chăm sóc ông bà chu đáo. Mà chị càng như thế, gia đình tôi lại càng áy náy hơn. Mẹ tôi bảo chị nên đi bước nữa bởi chị còn quá trẻ, không thể chôn vùi tuổi xuân vì một người đàn ông đã mất. Nhưng chị khẳng định cả đời chỉ yêu anh tôi và chỉ lấy anh tôi làm chồng.
Năm ngoái, chị dâu chuyển ra ngoài ở riêng trên mảnh đất bố mẹ tôi cho. Chị ấy vẫn thường xuyên về nhà chồng, dọn dẹp, nấu nướng, chăm sóc bố mẹ tôi những lúc ông bà đau bệnh. Hàng xóm láng giềng ai cũng khen nhà tôi may mắn khi có một người con dâu hiếu thảo.
Mối quan hệ giữa tôi và chị dâu khá tốt đẹp. Phần vì tính chị dâu hiền hậu, không bao giờ so đo, tính toán với em chồng. Phần vì tôi cũng thương cho hoàn cảnh của chị nên thường cho tiền để chị nuôi 2 con.
Video đang HOT
Hôm qua là ngày sinh nhật tôi. Vốn dĩ tôi cũng chẳng muốn tổ chức tiệc tùng nhưng chồng khuyên tôi nên kỉ niệm tuổi 35 bằng một bữa tiệc gia đình ấm cúng. Tôi đã đến nhà mời chị dâu và các cháu đến dự tiệc cho vui. Biết hoàn cảnh chị khó khăn nên tôi dặn đi dặn lại là chị đừng mua quà cáp gì, tôi sẽ không nhận bất cứ thứ gì cả; chỉ cần mẹ con chị đến là đủ rồi.
Tối qua, chị dâu dẫn 2 con đến khá muộn. Chị tặng tôi món quà nhỏ, nếu tính về giá trị chắc chắn không cao, thậm chí còn chưa tới 100 nghìn đồng. Nhưng với tôi, món quà ấy là vô giá.
Đó là một tập album ảnh do chị tự lựa chọn từ lúc tôi còn bé đến khi trưởng thành, lấy chồng, sinh con. Trong tập ảnh đó có những tấm ảnh quý giá của tôi và anh trai. Chị dâu nói không biết nên tặng tôi món quà gì vì tôi chẳng thiếu thốn gì cả. Chị nghĩ mãi rồi mới lục lọi trong máy tính của chồng, tìm ra những tấm ảnh này và chọn lọc, gửi người in thành album để tôi làm kỉ niệm. Nhìn lại những tấm ảnh từ thời mình còn là học sinh đến lúc trưởng thành, rồi những tấm ảnh tôi và anh trai vui cười với nhau, nước mắt tôi cứ chực trào ra vì nghẹn ngào.
Bố mẹ tôi cũng tranh nhau xem album ảnh. Mẹ tôi thấy lại những hình ảnh của mình thời trẻ khi bế tôi trên tay, rồi những tấm ảnh của người con trai đã mất thì bật khóc. Chị dâu đã tặng gia đình tôi món quà vô giá, đáng trân quý quá.
Chị dâu về sau 4 tháng đi làm xa, qua đêm đoàn tụ với chồng, chị phải nằm viện 1 tuần trời
Tuần trước, ngày đầu tiên chị dâu về, mẹ tôi tâm lý giục anh chị đi ngủ sớm. Anh tôi rất mừng vì sau thời gian dài xa cách cũng được đoàn tụ với vợ.
Gần đến đám cưới thì chị dâu tôi nghỉ việc. Cưới xong, anh tôi bảo chị cứ ở nhà chờ mang bầu, sinh con, khi nào con cứng cáp thì tính chuyện việc làm cũng được. Nhưng chị dâu nói bản thân còn trẻ chưa muốn sinh con ngay.
Vừa hay chị gái tôi lấy chồng cách 200km đang cần người làm cho cửa hàng của họ vì chị ấy sinh con. Chị dâu muốn đi làm kiếm chút vốn, 2 năm nữa mới ở nhà sinh con. Anh tôi không thích cho vợ đi làm xa vì vừa cưới nhau chưa lâu nhưng chị dâu kiên quyết muốn kiếm tiền độc lập kinh tế. Cuối cùng anh ấy đành phải nhượng bộ.
Từ khi chị dâu đi cho đến cách đây 1 tuần chị về thăm nhà là tròn 4 tháng. Công việc anh tôi bận quá không đến thăm vợ được, mà chị dâu cũng bảo không thể về vì không có ai trông cửa hàng thay. Vợ chồng son vừa cưới nhau đã phải chia tách thời gian dài, chắc hẳn anh chị rất nhớ nhau.
Vợ chồng son vừa cưới nhau đã phải chia tách thời gian dài, chắc hẳn anh chị rất nhớ nhau. (Ảnh minh họa)
Tuần trước, ngày đầu tiên chị dâu về, mẹ tôi tâm lý giục anh chị đi ngủ sớm. Anh tôi rất mừng vì sau thời gian dài xa cách cũng được đoàn tụ với vợ. Chị dâu dự định ở nhà khoảng 3 hôm rồi lại đi làm. Sáng hôm sau anh chị dậy muộn, mẹ tôi cũng không gọi, bà còn dậy sớm nấu sẵn đồ ăn sáng cho họ.
Ai ngờ bà lại thấy anh chị hốt hoảng từ trên tầng đi xuống, bảo rằng muốn đến bệnh viện khám. Mẹ tôi kéo con dâu ra hỏi riêng, chị vừa hoang mang vừa xấu hổ bảo sáng dậy thấy bị ra máu và hơi đau bụng. Mẹ lập tức mắng con trai té tát, dù có thế nào thì cũng phải nghĩ cho sức khỏe của vợ chứ!
Bà liền giục anh chị mau đi khám song khoảng 30 phút sau anh tôi đã trở về mà không đi cùng vợ. Anh bảo bố mẹ vợ đã vào trông chị dâu trong viện rồi. Mẹ tôi sốt ruột hỏi chị dâu làm sao, bà còn định xách túi vào thăm con dâu nhưng anh tôi ngăn lại. Rồi anh nói một câu chẳng khác gì sét đánh ngang tai, anh bảo chị ấy đã mang thai được 8 tuần rồi. Nguyên nhân khiến chị ra máu là do bị động thai.
Xa chồng 4 tháng mà mang bầu 8 tuần, chắc chắn không phải là con của anh tôi. Giờ thì gia đình tôi đã hiểu tại sao khoảng cách không quá xa mà 4 tháng trời chị dâu không một lần về thăm nhà. Với khoảng cách đó khoảng 1 tháng về 1 lần vẫn hoàn toàn có thể. Vậy ra là chị có nhân tình bên ngoài!
Sau một tuần nằm viện điều trị, sức khỏe chị dâu đã ổn định, em bé cũng được an toàn. Trước mặt gia đình đôi bên, chị khóc lóc thú nhận đã có quan hệ ngoài luồng với anh chàng hàng xóm nhà chị gái mình. Chuyện mang thai chị ấy không hề biết nên mới để xảy ra cơ sự này.
Sau một tuần nằm viện điều trị, sức khỏe chị dâu đã ổn định, em bé cũng được an toàn. (Ảnh minh họa)
Chị dâu khóc lóc thảm thiết xin chồng và bố mẹ tôi tha thứ, đến bố mẹ chị dâu cũng hạ mình cầu xin cho con gái. Nhưng anh tôi kiên quyết không chấp nhận bỏ qua, đồng thời khuyên họ hãy giữ lại đứa bé, sinh ra và nuôi dưỡng tử tế, đừng làm chuyện không hay nữa.
Anh tôi và chị dâu cũng yêu nhau 7 tháng mới tiến đến hôn nhân, thời gian tìm hiểu không quá dài song cũng chẳng phải cưới xin chóng vánh vì trước vì trước đó hai người đã biết nhau qua bạn bè. Vậy mà không ngờ vừa xa chồng được 2 tháng chị ấy đã ngả vào lòng người đàn ông khác. Một người vợ như vậy sao có thể khiến anh tôi dám đặt niềm tin? Thôi thì nhân lúc chưa có con cái ràng buộc, giải thoát cho nhau là tốt nhất. Anh tôi đã làm đúng phải không mọi người?
Ngày tôi theo chồng, bà ngoại mở túi tặng một thứ mà tôi khóc ròng Tôi cầm món quà của bà tặng mà khóc suốt chặng đường đưa dâu. Khi tôi thông báo chuyện lấy chồng xa, bà ngoại gần 80 tuổi của tôi cứ ngồi thẩn thờ. Đôi lúc, bà chẹp miệng, lẩm bẩm: "Cái Chít lấy chồng rồi. Chồng gần không lấy lại lấy chồng xa...". Tôi biết bà buồn. Tôi cũng buồn lắm. Nhưng chuyện...