Minh Hằng: Đại gia-gái đẹp là hiển nhiên
“Đại gia là người có tiền, có địa vị xã hội thì họ gặp người đẹp, người tốt là bình thường… Nghệ sĩ được giao lưu với người có địa vị và chuyện trai tài yêu gái sắc là điều hiển nhiên. Với tôi, bạn bè mà ai quen được “đại gia” là tôi mừng cho họ…”
Tin vào tình yêu sét đánh
- Kết thúc một năm tuổi đầy biến động trong năm 2011, chị vừa có một cái Tết thế nào?
Vì 2011 là năm tuổi nên đã có khá nhiều thị phi đeo bám tôi. Tuy nhiên, vì đây vẫn là một năm có nhiều niềm vui nên tinh thần tôi luôn lạc quan. Tôi đã không để mọi chuyện xấu, chuyện thị phi ảnh hưởng bên cạnh có một vài điểm cũng khiến mình suy nghĩ. Đặc biệt hơn khi đây còn là năm tôi chính thức từ ca sĩ của một công ty chuyển sang hoạt động độc lập và chủ động hoàn toàn nên tôi cảm thấy rất thích thú với công việc hiện tại. Bởi thế tuy đã có một cái Tết chạy show bận rộn nhưng trong đêm 29 Tết, tôi đã cùng gia đình đón giao thừa. Ngoài ra, tôi còn dành hẳn 3 ngày tết để ở nhà với gia đình chứ không nhận show diễn như mọi năm.
Minh Hằng cho hay, cô không thích nấu nướng
- Dư âm còn đọng lại với chị lúc này sau một cái Tết Nhâm Thìn đầy ý nghĩa là gì?
Có nhiều lắm nhưng tôi thích nhất vẫn là được ăn những món ngon do chính tay mẹ nấu. Tôi không thích nấu, tôi chỉ thích ăn thôi, (Cười). Thật ra tôi thích ăn nhất là món thịt kho hột vịt và dưa hấu trong mấy ngày Tết. Có một điều thú vị là tôi sẽ không ăn dưa hấu và thịt kho hột vịt trong những thời gian ngoài Tết. Tôi không ăn hai món này trong thời gian còn lại của năm không phải vì mê tín mà là vì cảm giác lạ. Thời nay công nghệ tiên tiến nên mùa nào cũng có dưa hấu. Riêng tôi chỉ thích ăn những món đúng với mùa đặc trưng của nó nên thích nhất vẫn là được ăn trong dịp Tết.
- Chị không thích chuyện bếp núc thì sao tính đến chuyện lập gia đình và làm dâu nhà chồng sau này?
Thật ra tôi cũng nấu được nhưng mẹ tôi lại không cho nấu. Còn chuyện bếp núc, có gia đình rồi sẽ tính tiếp. Nói chung là tôi nấu được nhưng hơi lười thôi.
- Sang năm mới, chuyện tình cảm của chị có gì mới nhất?
Cũng không có gì mới mà cũng không có gì cũ. Mọi chuyện vẫn thế!
- Thế còn tin đồn chị đang cặp với một “đại gia” giàu có thì sao? Thật sự có bao nhiêu phần trăm sự thật ở tin đồn này?
Tôi nghĩ đã là nghệ sĩ thì ai cũng có nguy cơ bị đồn như thế. Người ta nghĩ tôi có nhà, có xe chắc do “đại gia” chu cấp nhưng tôi là ca sĩ, diễn viên chạy show, đi đóng phim còng lưng để kiếm tiền mới có tiền. Là con người, ai sống cũng cần có sĩ diện và lòng tự trọng nên tôi nghĩ, khi đã chủ động được nguồn kinh tế thì không ai dại gì đi xin và dưa dẫm vào người khác làm gì.
Người ta hay quan niệm cưới chồng “đại gia”, cặp “đại gia” nhưng tôi nghĩ, nếu ai có được mối quan hệ đó thì sẽ là điều may mắn chứ. “Đại gia” là người có tiền, có địa vị xã hội thì họ gặp người đẹp, người tốt là bình thường. Nói là “đại gia” nhưng có mấy ai kiểm chứng được tài khoản ngân hàng của họ. Nói chung, khái niệm “đại gia” còn mơ hồ lắm. Nghệ sĩ được giao lưu với người có địa vị và chuyện trai tài yêu gái sắc là điều hiển nhiên. Với tôi, bạn bè mà ai quen được “đại gia” là tôi mừng cho họ. Mẹ tôi nói khi đi xem bói, cung phu thê vẫn là điều người phụ nữ cần quan tâm đầu tiên nên tôi nghĩ chuyện chồng con vẫn quan trọng nhất đối với người phụ nữ.
Minh Hằng: Trai tài gái sắc là chuyện hiển nhiên
- Nói vậy có nghĩa sau này chị sẽ sẵn sàng rút khỏi giới showbiz để trở thành người phụ nữ của gia đình nếu cưới được tấm chồng ưng ý?
Video đang HOT
Hiện tại tôi không bao giờ có suy nghĩ đó nhưng sau này thì chưa chắc.
- Một tấm chồng như thế nào sẽ được chị ưng ý?
Cũng chưa biết nữa. Thật ra với tôi chỉ cần hợp gu và có một chút ấn tượng tốt ban đầu thì tự nhiên mình sẽ thôi. Tôi chưa từng đưa ra mẫu người đàn ông cụ thể cho mình. Tôi tin vào tình yêu sét đánh nhưng chưa bao giờ gặp cả, (Cười). Mà may mắn nữa là mẹ tôi không bao giờ thúc hối chuyện cưới xin. Mẹ tôi rất phóng khoáng và hiện đại về vấn đề này.
Còn mặc cảm vì là dân “tay ngang”
- Ngoài một tấm chồng ưng ý sẽ có trong tương lai, người ta bảo chị đang có tất cả những thứ mà người khác đáng mơ ước. Chị nghĩ sao?
Tôi hài lòng với cuộc sống hiện tại. Với công việc đang theo đuổi, tôi đã có thể phục nhu cầu của bản thân, giúp đỡ cho gia đình một cuộc sống trọn vẹn.
- Thế hiện tại chị vẫn đang tiếp tục “cày” vì điều gì?
Vì mục đích đam mê của tôi. Tất cả những gì tôi đang làm là vì đam mê mà ra. Vì đam mê đó nên tôi có kinh tế, có cuộc sống đầy đủ. Một cuộc sống mà không phải ai cũng có thể làm được việc mình yêu thích nhưng lại kiếm được tiền nên tôi cảm thấy mình may mắn. Vừa qua tôi đã kết thúc một năm cũ với nhiều niềm vui khi được nhận giải Ca sĩ trẻ triển vọng của giải thưởng Làn sóng xanh và Top 10 ca sĩ của năm của giải Mai vàng 2011. Tôi nghĩ đó là động lực để mình tiếp tục có nhiều sức lực và ý tưởng cho năm 2012 này.
Minh Hằng: “Tất cả những gì tôi đang làm là vì đam mê mà ra”
- Nhắc đến cương vị diễn viên, khán giả hầu như đều gật đầu đồng ý công nhận chị có thực tài về lĩnh vực điện ảnh. Thế nhưng với vai trò ca sĩ, chị nghĩ sao nếu vẫn có không khí người hoài nghi về khả năng ca hát của chị?
Cũng đúng thôi vì trước đây tôi đã dành thời gian cho điện ảnh nhiều hơn ca hát. Tôi đã không có thời gian tập hát, luyện vũ đạo, trong khi phim đến liên tục nên khán giả biết tôi nhiều hơn trên các bộ phim và họ đã chấp nhận, ấn tượng khó phai với vị trí diễn viên của tôi. Khi chuyên qua ca hát, tôi chưa có sự đầu tư kỹ lưỡng lắm. Phải đến năm 2011 vừa qua tôi mới đánh trọng tâm vào ca hát. Đó cũng là sự thật hiển nhiên thôi. Nói chung cái gì được đầu tư nhiều thì gặt hái nhiều, cái gì ít bỏ công sức thì thành quả ít hơn.
- Là diễn viên kiêm ca sĩ, chị có thường xuyên bị rơi vào vào trạng thái khó xử khi phải quyết định sẽ đóng phim hay sẽ ra album trong cùng một thời gian không?
Có rất nhiều chứ. Vì tiêu chí của tôi là một năm chỉ đóng một phim nên tôi thường xuyên đắn đo để quyết định đầu tư cho ca hát hay đóng phim. Thật ra kịch bản gửi về rất nhiều nhưng tôi không nhận lời. Nếu đóng phim nhựa tôi sẽ mất 2 tháng ở ngoài đoàn phim, ngược sẽ là 3 tháng nếu là phim truyền hình. Nhưng vì tôi còn bận việc đóng quảng cáo trong nước và bay sang ngoài nước quay nữa nên mỗi khi có dự án mới tôi đều cân nhắc kỹ để làm tốt. 2012 này càng là một năm bận rộn nên sắp tới tôi càng cân nhắc hơn vấn đề sắp xếp thời gian cho công việc của mình.
- Phải chăng vì chị muốn giữ giá và chứng tỏ đẳng cấp của mình nên mới quyết định mỗi năm chỉ đóng duy nhất một phim?
Có nhiều thứ lắm. Thứ nhất vì tôi không có thời gian thứ hai vì bản thân tôi chỉ là diễn viên “tay ngang”, không được đào tạo từ trường lớp bài bản nên nếu cứ đóng phim liên tục, tôi sợ mình bị cạn vốn tài nguyên cảm xúc. Tôi muốn mỗi năm chỉ đóng một phim để mình có thời gian nuôi dưỡng cảm xúc dành cho phim của năm sau. Với tôi, làm diễn viên “tay ngang” mà cứ diễn theo cảm xúc hoài thì sẽ dễ bị hết cảm xúc. Nếu bị hết cảm xúc thì khó để diễn tốt được nên tôi quyết định mỗi năm chỉ đóng một phim.
- Đã nhận được giải thưởng điện ảnh và tham gia nhiều phim thế nhưng đến giờ chị vẫn còn mặc cảm mình là dân “tay ngang” sao?
Mặc cảm chứ, trường lớp vẫn là trường lớp, bài bản vẫn là bài bản, “tay ngang” vẫn là “tay ngang” thôi. Tôi nghĩ, cho dù mình có khả năng thế nào, nhưng khi chưa qua trường lớp thì mình vẫn chỉ xài được cảm xúc tự nhiên rồi một ngày nào đó cảm xúc tự nhiên đó cũng sẽ hết.
Mỗi năm, Minh Hằng chỉ nhận đóng một phim
Chỉ tươi trẻ chứ không đẹp
- Chị quyết định một năm đóng một phim trong khi thị trường phim điện ảnh đang ngày một ăn nên làm ra, điều đó cũng đồng nghĩa các nhà sản xuất và đạo diễn phim truyền hình đừng mơ sẽ mời được chị tham gia phim trong thời gian tới?
Cũng không đến nỗi vậy đâu, nói vậy như anh thì hơi quá, (Cười lớn). Vì tôi cảm thấy mình không có thời gian, sợ làm không tốt nên mới tham gia ít phim lại thôi. Nói vậy chứ lâu nay tôi vẫn đóng phim truyền hình nhiều hơn mà. Riêng phim điện ảnh Lệ phí tình yêu vừa rồi, do phim có kịch bản tốt sau khi tôi đóng xong phim truyền hình Đối mặt vào năm trước. Hơn nữa do tôi nhớ cảm giác được đóng phim, thích khoảnh khắc được yêu thương trên phim nên tôi mới tham gia. Đóng phim rất sướng nha, rất sướng về cảm xúc. Đóng phim, mình có thể sống với nhiều tâm trạng khác nhau, được yêu hết mình và được quay những cảnh lãng mạn.
- Một vai diễn trong phim truyền hình thế nào sẽ được chị gật đầu nhận lời tham gia trong thời gian tới?
Nói chung, tôi muốn được làm việc với một ê-kíp chuyên nghiệp để mình được góp ý, học hỏi. Thời gian vừa qua tôi được khán giả yêu mến qua dạng vai dễ thương nhiều rồi. Thật ra hồi xưa giờ tôi cứ nghĩ là diễn viên thì nên đóng nhiều dạng vai nhưng hiện tại tôi nghĩ, quan trọng vẫn là xác định được ưu điểm và hình tượng của mình. Bởi khi một đạo diễn có kịch bản hay và họ nhắm mình duy nhất vào vai đó thì mới gọi là thành công chứ nếu đạo diễn có nhiều lựa chọn khác bên cạnh mình thì vẫn chưa thể là diễn viên giỏi. Tôi vẫn đang cố gắng xác định hình tượng riêng để sau này có nhiều kinh nghiệm đóng vai nặng ký hơn.
- Trên sân khấu, chị thường xuyên xuất hiện với hình ảnh nóng bỏng, sexy, quyến rũ. Thế nhưng với phim ảnh, khán giả dường như đã “bội thực” với hình tượng một diễn viên Minh Hằng trong sáng, dễ thương và rất “kín cổng cao tường”. Chị có nghĩ mình cũng nên “cởi” thêm trên phim ảnh không?
Cái đó khó nói quá, (Cười). Tại vì trên sân khấu tôi diễn nhạc sôi động nên ăn mặc phù hợp với bài hát. Trong khi đó, trên phim ảnh toi thường đóng những vai trong sáng nên không không sexy được. Tôi chưa đủ tự tin diễn cảnh nóng trên phim vì tôi không đẹp lắm, phần lí do nữa là vì tôi chưa chuẩn bị được tinh thần thoải mái. Thật ra tôi không đẹp. Tôi chỉ dễ thương thôi. Tôi chỉ có độ tươi trẻ chứ đẹp thì tôi không đẹp.
Minh Hằng: Tôi chỉ dễ thương thôi
Sợ tin đồn
- Việc bỗng dưng bị dính scandal ca sĩ ăn mặc phản cảm trong năm vừa qua còn khiến chị chạnh lòng?
Đương nhiên khi đã là con gái thì tôi buồn chứ. Tôi đã tự hứa mình bị một lần duy nhất chứ không được để trường hợp tương tự lập lại nữa. Tôi cũng đã xin lỗi khán giả và rất kinh nghiệm cho mình sau này.
- Thực tế thì tấm ảnh phản chủ đó đang thường xuyên được các bài báo tái sử dụng để làm ví dụ minh họa trong những bài viết có liên quan. Chị cũng chạnh lòng chứ?
Tôi có chút nhói trong lòng và cảm thấy hơi khó chịu trong tim nhưng vì tôi biết đó là lỗi lầm của mình nên mình phải chịu thôi.
- Chị tự đánh giá gì về gu ăn mặc của mình?
Cũng được, (Cười lớn).
- Sexy của người phụ nữ là gì theo chị?
Sexy thì người phụ nữ nào cũng có. Khi trưởng thành thì ai cũng có sự sexy nhưng có người sexy toát ra bên ngoài, có người nó ẩn bên trong. Tôi thích phong cách thời trang trẻ trung, có thích sexy nhưng sexy đúng độ tuổi, không quá phản cảm. Tôi đồng ý câu chưa chắc hở đã sexy. Thật ra tôi không hở nhiều. Tôi không hở lắm đâu.
- Với quan niệm “đẹp khoe, xấu che”, chị nghĩ mình có gì đẹp để khoe khi bản thân chị không thuộc dạng chân dài, eo thon, ngực khủng?
Không có gì để khoe cả, (Cười lớn). Tôi có chân không dài, eo không thon, người rất tròn nên không có gì khoe cả.
Tất cả mọi tin đồn đều làm tôi phải đau đầu
- Người ta bảo nghệ sĩ càng có đời sống riêng tư kín đáo thì càng dễ bị soi mói nhiều hơn. Chị nghĩ sao?
Đã là nghệ sĩ, dù kín đáo hay không thì ai cũng phải bị thị phi thôi. Nghệ sĩ được công chúng quan tâm, yêu thương thì càng bị bới móc vào nhiều thứ.
- Chứ không phải vì người ta nói môi trường nghệ thuật vốn dễ bị “ghen ăn tức ở”?
Không, cuộc sống ở đâu cũng có thói “ghen ăn tức ở”, thậm chí giới văn phòng còn nhiều và phức tạp hơn nữa nhưng do không được đưa lên lên báo thôi.
- Vậy trong tất cả mọi tin đồn đã từng ập vào mình, chị sợ tin đồn nào nhất?
Tất cả mọi tin đồn đều làm tôi phải đau đầu, phải suy nghĩ vì do bản thân tôi là con gái, gia đình lại làm kinh doanh nữa. Nói chung tôi sợ tin đồn. Thật!
Theo Hà Nhuận Nam (Vietnamnet)
Sốc vì người yêu vào khách sạn với "tình già"
Tình yêu sét đánh. Đó là nhận xét của mọi người xung quanh về chuyện tình giữa tôi và em.
Lúc đầu tôi cũng chỉ định tán dóc theo đúng lời người bạn nói. "Tán cho vui". Một, hai rồi ba tin nhắn điện thoại, em đã chấp nhận lời mời cà phê của tôi. Hôm đó là vào ngày Quốc tế phụ nữ 8/3, buổi nói chuyện cũng không nhạt nhẽo mà trái lại rất nóng bỏng khi em chủ động ngồi sát vào tôi.
Sau hơn một tuần chơi trò hò hẹn, tôi ngỏ lời yêu và em đáp lại mãnh liệt. Tôi cũng không ngờ rằng tình cảm trong tôi dành cho em lại nhanh đến thế. Bạn bè bảo do trước đó tôi chưa từng trải qua yêu đương nên mới như vậy, có khi đó chỉ là sự ngộ nhận. Còn em, tôi biết thừa em nhận lời yêu tôi chỉ vì muốn dùng tôi để lấp vào khoảng trống sau sự ra đi của anh chàng người tình trước đó của em.
Ảnh minh họa
Hai năm không phải là con số ít đối với một tình yêu có cho và nhận. Ngay chính bản thân tôi cũng không tin nổi mỗi ngày trôi đi, trái tim tôi lại chỉ có hình bóng em. Mọi người hay trêu đùa: "Với một kiểu yêu chớp nhoáng như vậy mà kéo dài được đến hai năm, quả là thần kỳ". Dẫu chỉ là ngộ nhận song nhiều lúc tôi cũng đã lâng lâng trong niềm vui hạnh phúc khi được em "ban phát" tình cảm.Tôi là một chàng trai xứ thanh, vốn sinh thành trong một gia đình mà bố mẹ làm nghề đóng gạch vồ. Nhà có tới bốn anh em trai, trong đó có duy nhất tôi thi đỗ đến đại học. Em - chị cả trong gia đình có ba chị em hai gái, một trai. Ba em làm trong ngành kiểm toán, còn mẹ là thủ quỹ kho bạc. Tuổi thơ em trôi qua phẳng lặng dưới bóng những đồi cà phê rợp bóng. Nhưng ở tuổi hoa nở, gia đình em lại chuyển về thành phố trẻ và ồn ào nhất nước, thành phố Đà Nẵng. Kết thúc cuộc đời học sinh mực tím, cũng giống tôi, em chọn Huế là nơi tìm lông tìm cánh để bay vào cuộc đời. Chỉ khác một điều, tôi chọn học ngành truyền thống Việt Nam, còn em là sinh viên một ngành liên kết nước ngoài với khoản học phí bằng cả năm ăn học của tôi.
Em không xinh nhưng có nét mặn mà riêng. Đặc biệt là chất giọng ngọt ngào của một người con gái sinh ra ở Kon Tum và nét duyên gì đó rất kỳ lạ. Nó khiến ai gặp em cũng muốn làm quen ngay. Có thể đó cũng chính là điều đã làm tôi yêu em quá nhanh và càng ngày càng sâu sắc.
Sau một thời gian tôi và em bên nhau, ba em lại làm một cuộc di dời mà theo em là hoành tráng nhất, chuyển nhà từ một thành phố biển vào một phố biển khác - thành phố Nha Trang. Có lẽ, sự dịch chuyển môi trường sống liên tục mà người cha tạo ra đã ảnh hưởng đến bản tính thích thay đổi nơi đứa con gái để một năm sau đó, em cho tôi nhận trái đắng của cuộc tình.
Ra trường, tôi quyết định ở lại Huế theo nghiệp cầm bút và cũng là để được gần gũi em hơn. Còm em do bản tính lười học của một tiểu thư nên thi không đỗ chứng chỉ Anh văn quốc tế. Thế là em bị nhà trường cho đúp lại một năm. Trong thời gian chờ để học tiếp, em quay về với biển bỏ lại tôi một mình lủi thủi trên mảnh đất cố đô vốn dĩ trầm mặc càng thêm quạnh quẽ.
Thời gian em bên gia đình, tôi sống như một người vô hồn. Ban ngày tôi đi làm và làm. Chỉ đêm đến, tôi mới được sống với chính mình. Đó là lúc tôi và em đươc gặp nhau qua chat. Đèn nick của tôi và em luôn sáng từ hai mươi giờ đêm đến hơn một giờ sáng.
Block lịch treo tường của tôi giảm dần theo ngày tháng. Đi cùng với mỗi tờ lịch tôi xé bỏ là sự thay đổi dần dần của em. Em ít online hơn. Khi tôi hỏi thì em lại tỏ ra cáu gắt vô cớ, em bảo với tôi rằng ba em "cấm".
Cuối cùng, cái ngày em phải quay lại Huế để hoàn thành khóa học cũng đến. Tôi sung sướng xin phép nghỉ làm lao xe xuống tận sân bay đón em. Ngày gặp lại, thay cho những cái ôm thắm thiết, những nụ hôn nồng nàn là bộ mặt lạnh lùng đến khó tả của em. Ánh mắt như một người xa lạ em ném về phía tôi khiến trái tim tôi thắt lại. Tôi không biết mình đã làm gì sai để đến nỗi em đối xử với mình như vậy.
Em vẫn cầm mũ bảo hiểm và ngồi lên phía sau xe tôi chạy. Em kêu mệt và nói muốn về nhà bạn ngủ. Tôi nghĩ em đi đường xa nên sức khỏe không đảm bảo. Chở em qua nhà bạn em xong tôi hẹn chiều sẽ quay lại đón em đi ăn. Em ừ!
Ngồi ăn cơm với em mà tôi không sao nuốt nổi. Từng thìa cơm, thìa canh tôi cảm thấy sao nó đắng ngắt. Em vẫn lạnh lùng, vẫn ném về phía tôi ánh mắt xa lạ. Khi tôi gặng hỏi thì em cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện và giục ăn nhanh cho xong bữa. Bữa cơm đau khổ rồi cũng qua. Em bảo tìm chỗ nào đó nói chuyện và tôi đưa em đến quán cà phê đầu tiên tôi gặp em. Thực sự lúc đó tôi không mảy may nghĩ rằng bữa cà phê đó lại đau đớn với tôi đến thế. Em đề nghị chia tay vì không thể gắng gượng yêu tôi thêm được nữa. Đến lúc này tôi mới nhớ lại câu nói của người bạn thân. "Cậu chỉ nên đùa vui chứ đừng nói chuyện yêu đương lâu dài với cô ấy". Lý do của bạn tôi là em thay người yêu như thay áo. Năm lớp 10 em đã có người yêu và dám bỏ nhà theo trai qua đêm. Chính em cũng thừa nhận rằng năm đó em đã không còn... Đến khi đóng vai người yêu của tôi, đã có tới bốn chàng trai bước qua đời em. Nhưng tôi chấp nhận tất cả. Tôi bảo người yêu của tôi là em của hiện tại và tương lai. Tôi sai rồi! Em của tương lai là hiện nay đây. Hai năm "yêu" tôi có khi nào em lừa dối tôi không? Tôi không biết. Tôi ngu ngơ, khờ dại.
Những ngày sau đó, em tìm mọi cách tránh mặt tôi. Điện thoại của em đã thay số. Cho tới một ngày, khi tôi đang trên đường đi làm về, một chiếc xe hơi Lexus biển số Khánh Hòa chạy qua tôi và dừng lại trước khách sạn. Chẳng biết trời xui đất khiến thế nào chân tôi lại đạp càng phanh con xe cà tàng đau khổ của mình.
Tôi như không tin vào mắt mình nữa. Em bước xuống xe cùng một người đàn ông lạ mặt đứng tuổi. Ban đầu tôi cứ tưởng đó là ba em nhưng không phải. Người đàn ông sinh thành ra em tôi đã từng gặp khi tôi vào nhà em lúc còn ở Đà Nẵng. Mắt tôi nhòe đi khi cánh tay người đàn ông kia vòng qua ôm lấy eo em và hai người vui vẻ bước vào bên trong khách sạn.
Cuối cùng thì em cũng phải chấp nhận gặp tôi khi tôi la hét, đập phá trước cửa phòng cô bạn khổ sở của em. Trái tim tôi như bị một bàn tay vô hình bóp ngẹt. Tôi quỵ ngã khi em trơ trẽn thừa nhận người đàn ông kia là bạn trai mới của em. Thà em chia tay tôi để theo một người con trai khác, tôi đã không đau lòng đến thế. Đằng này em lại nói chuyện yêu đương với người đàn ông đáng tuổi cha chú mình. Em nói với tôi rằng, vì ông ta có thể mang lại địa vị và cuộc sống sang giàu cho em sau này thay vì xây mộng tơ hồng bằng những viên gạch vồ cùng tôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngọc Anh: 'Tôi đã qua cái thời tình yêu sét đánh' c Ngoanc Anh vớ nụ nng bỏg.