Méo mặt chỉ vì tình phí cho… bố vợ
Vậy mà mấy tháng gần đây, tôi thấy bố vơ tôi thiếu tiền liên tục. Có khi ông gọi tôi vào, bảo “mày cho bố mượn vài triệu, bố có việc cần, ít nữa bố thu xếp đưa lại sau. Nhưng nhớ đừng nói gì với vợ mày, con nhé”.
Tôi lập gia đình đã được gần 8 năm, chúng tôi có một con trai học lớp 2 và con gái út năm nay 4 tuổi. Vì mẹ vợ mất từ ngày vợ tôi còn bé tý, nhà lại chỉ có mình vợ tôi nên một trong những điều kiện “hàng đầu” của bố vợ khi cưới là tôi phải ở rể.
Chẳng giống nhiều người đàn ông khác tủi phận khi “chó chui gầm chạn”, tôi vui vẻ sống cùng gia đình vợ bởi thật sự cảm thông với cuộc sống đơn thân “gà trống nuôi con” của bố vợ gần hai mươi năm qua. Phần nữa là bố vợ tôi khá vui tính, lại tâm lý nên dù ở nhà vợ nhưng tôi sống rất thoải mái.
Mọi chuyện cứ thế diễn ra êm đềm cho đến một ngày bố vợ tôi có … bạn gái. Thật ra thì việc mong muốn, giục giã ông có bạn để chia sẻ, tâm sự, thủ thỉ tuổi già là điều mà vợ chồng tôi đều mong muốn từ lâu. Thậm chí nhiều khi vợ tôi còn sốt sắng giới thiệu để ông làm quen bà này, bà kia là mẹ của bạn cô ấy để ông có cơ hội gặp gỡ.
Nhưng bố vợ tôi dù tính cách vui vẻ, trẻ trung nhưng ông chỉ thích tụ tập các ông bạn già, chuyện trò, trà lá mỗi buổi sáng sớm hay chiều tối đi tập thể dục, cùng lắm là thỉnh thoảng ngày cuối tuần, đạp xe ra ngoại thành thư giãn, dã ngoại.
Thấy con cái sốt sắng chuyện tìm bạn gái cho mình, ông phẩy tay “ôi dào, sắp xuống lỗ đến nơi rồi yêu với đương cái nỗi gì chứ. Nếu mà muốn đi bước nữa thì tao lấy vợ từ ngày con Mơ (vợ tôi) chưa đi học lớp một”…
Đầu tiên là những thay đổi của ông trong giờ giấc sinh hoạt. Bình thường thì ông vẫn đảm nhiệm việc đưa con trai lớn của tôi đi học, cho cháu ăn sáng và chiều đón cháu về nhà. Thế nhưng dạo này ông hay đón cháu muộn, nhiều hôm thằng bé đứng mếu máo khóc ở trường vì trời đã sập tối, các bạn về hết mà ông vẫn chưa đến đón cháu về.
Video đang HOT
Vợ chồng tôi đều làm xa nhà, công việc chia ca nên không thường xuyên có mặt ở nhà vào giờ chiều để đưa đón con được. Đã mấy lần thằng bé bị ông “bỏ rơi” nhưng vì con về nhà không nói nên vợ chồng tôi không biết. Đến hôm rồi ông đón muộn quá, thằng bé đứng ở cổng trường lâu bị đói, ngất xỉu. May mà có bác bảo vệ nhà trường và mấy nhà hàng xóm ngay cạnh trường đưa vào trạm y tế gần đó cấp cứu, rồi điện thoại cho vợ tôi, chúng tôi mới biết chuyện.
Đón con về nhà rồi mà ông ngoại vẫn chưa về, vợ tôi lúc ấy mới được cô giúp việc thẽ thọt kể việc ông dạo này hay “đi sớm về khuya”.
Hơn 8 giờ tối ông mới về đến nhà, hớt hơ hớt hải vì qua trường và nghe chuyện cháu bị đói mà ngất xỉu ở trường. Ông thanh minh rằng “nhà ông bạn ở tận Gia Lâm có việc đột xuất nên ông không về kịp để đón cháu”…
Thay đổi tiếp theo là ông chau chuốt chuyện ăn mặc, đầu tóc, một việc &’cực kỳ hiếm” từ ngày tôi về làm rể. Trước đây ông ăn mặc xuềnh xoàng bao nhiêu thì giờ ông chỉn chu, chăm chút bấy nhiêu. Dù là đi tập thể dục thì ông cũng tỉ mỉ là thẳng hoặc vuốt cho phẳng phiu cái áo phông, cái quần sooc hoặc lau sạch sẽ đôi giầy thể thao.
Chẳng biết từ khi nào ông có cái lược nhỏ, để ngay túi áo ngực, thỉnh thoảng lại lấy ra chải qua chải lại mái tóc ba phần muối, một phần tiêu.
Ông ngoại vốn không có lương hưu vì đã về nghỉ chế độ từ ngày còn trẻ để chăm sóc, lo lắng cho vợ tôi khi ấy còn quá nhỏ. Mọi chi tiêu của ông từ nguồn cho thuê ngôi nhà có mặt tiền ngay chợ thị trấn ở quê và của vợ chồng tôi biếu ông hàng tháng.
Gọi là biếu ông chứ chẳng mấy khi ông lấy, ông bảo ông chẳng tiêu gì đến tiền, tiền thuê nhà họ trả vài tháng một, có khi ông còn nhờ vợ tôi gửi tiết kiệm để sau này “lo cho tao lúc tao đi gặp tổ tiên”.
Vậy mà mấy tháng gần đây, tôi thấy bố vơ tôi thiếu tiền liên tục. Có khi ông gọi tôi vào, bảo “mày cho bố mượn vài triệu, bố có việc cần, ít nữa bố thu xếp đưa lại sau. Nhưng nhớ đừng nói gì với vợ mày, con nhé”.
Số lần “gọi” tôi vào nhà để đưa tiền cứ tăng dần lên, khi thì vài trăm nghìn, khi thì vài triệu. Đến tối qua, khi vợ tôi đưa con bé con ra đường để dỗ cho nó ăn, ông lại gọi tôi vào phòng của ông, giọng khẩn khoản”thôi thì bố cũng chẳng giấu gì mày, mày là con rể nhưng bố cũng coi như con đẻ từ lâu rồi. Bố có bạn gái, thỉnh thoảng đi chơi, ăn uống với nhau gọi là cho vui tuổi già thôi. Giờ bố muốn mua cho bố và cô ấy hai cái xe đạp tốt tốt một tý để đạp xe tập thể dục, rèn luyện sức khỏe. Mày cho bố mượn hai chục triệu, mấy tháng nữa đến hạn người ta trả tiền thuê nhà, bố lấy rồi trả dần cho mày”.
Giờ thì tôi đã hiểu việc ông “tiêu tiền như máy” mấy tháng qua. Đồng lương kỹ sư của tôi cũng chẳng dư giả gì khi nuôi hai đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn, lại gửi về quê giúp bố mẹ nuôi mấy đứa em lớn nhổng mà chưa có công ăn việc làm ổn định ở quê. Giờ lại phải “cõng” thêm khoản tình phí cho bố vợ. Tôi biết làm thế nào bây giờ?
Theo TPO
Chồng được gái bao không chịu quay về với vợ
Càng gần đến ngày Tết, tôi càng cảm thấy xót và và đau đớn khi không khí gia đình vắng lặng.
Giờ này, chồng tôi đang hạnh phúc bên người đàn bà khác dù cô ta không được pháp luật bảo vệ, không phải là người vợ hợp pháp. Nhưng cô ta có tiền, vì thế mà chồng tôi ở lì chỗ cô ta không về với vợ con.
Vợ chồng tôi cưới nhau được hơn 5 năm. Khoảng thời gian đó đâu phải là quá nhiều vậy mà anh ta đã bỏ tôi đi ở với người tình được hơn nửa năm nay. Chị ta là người làm ở khu công nghiệp, giàu có, lại một thân một mình nên anh ta si mê. Nghe nói chị ta cũng từng có một đời chồng nhưng rồi ly hôn. Giờ gặp chồng tôi, hai bên trơ trẽn, bất chấp cách nhà tôi chỉ tầm 20km nhưng vẫn đến ở với nhau công khai không lo sợ điều gì.
Bản thân tôi không phải là người ham đấu đá. Tôi đã từng gặp chị ta, nói cho chị ta phải, trái, đúng, sai với hi vọng chị ta từ bỏ ý định cướp chồng người nhưng chị ta không nghe. Tôi không muốn đánh ghen hay làm lớn chuyện vì nghĩ còn để cửa cho hai vợ chồng quay về. Nhưng họ không muốn như thế. Chị ta và chồng tôi vẫn sống với nhau, giờ cô ta còn đang có bầu với chồng tôi và đó là con trai.
Nhân tình của chồng tôi giàu có nên anh ta chẳng thiết đến vợ con mà ở luôn chỗ người tình (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ sinh được hai cháu gái, bản thân tôi là người sức khỏe yếu. Trước khi chồng tôi ngoại tình công khai như vậy, hầu hết tôi chỉ ở nhà dọn dẹp nhà cửa, trồng rau, làm việc nhẹ nhàng và chăm sóc con cái. Còn lại tất cả tiền là do chồng tôi lo. Bây giờ mặc dù đi ngoại tình, anh ấy vẫn có ý thức chăm sóc hai con bằng cách gửi tiền về. Thậm chí vì nhân tình của anh giàu nên hàng tháng anh gửi tiền cho tôi còn nhiều hơn so với trước kia vì anh không phải chi tiêu gì, toàn bộ do nhân tình lo nên cũng dư giả.
Tôi cũng đã nghĩ tới chuyện ly hôn nhưng chồng tôi không chịu. Anh ta nói nếu thích thì tôi cứ đơn phương ly hôn chứ anh ta không chịu kí vào đơn ly hôn. Tôi thực sự cũng không hiểu vì sao anh ta lại làm như vậy khi mà giờ đây anh ta đâu có về với vợ, với con. Tôi ly hôn không phải tham vọng lấy người chồng khác vì tôi biết sức khỏe của mình yếu, cũng chẳng sinh nở được nữa nên tôi không có ý định tái hôn.
Liệu tôi có nên ly hôn không khi mà chồng sống ngang nhiên với người tình? (Ảnh minh họa)
Cũng chính vì lí do đó mà tôi lại càng băn khoăn không biết có nên ly hôn hay không. Với tôi bây giờ chuyện vợ chồng không còn quan trọng nữa. Tôi ly hôn cũng không định tái hôn thì có chồng hay không cũng đâu là điều phải quan tâm. Vì thế mà tôi mới không biết có nên ly hôn không. Bởi nếu ly hôn thì tôi nuôi các con khó khăn hơn nhiều vì sức khỏe tôi yếu không thể làm tất cả mọi việc mà nuôi con được. Như vậy con tôi cũng khổ. Hay là tôi cứ chấp nhận cảnh sống này, mặc cho anh ta muốn sống với ai thì sống, miễn là hàng tháng anh ta gửi tiền cho tôi nuôi con là được? Giờ đời tôi chỉ biết đến các con mà thôi. Vì các con tôi sẵn sàng chịu thiệt thòi. Tôi chỉ thương các con đi ra ngoài bị mọi người dị nghị, về nhà các cháu khóc mếu: "Mẹ ly hôn đi, thà chấp nhận bị người ta chê cười vì bố mẹ bỏ nhau còn hơn là cái cảnh bố ngang nhiên đi sống với bồ như thế".
Các cháu chưa hiểu chuyên nên nghĩ như thế là hơn nhưng thực sự nếu ly hôn tôi nuôi các cháu không nổi. Tôi phải làm gì bây giờ?
Theo VNE
Bạc đầu vì nợ nần anh chị em trong nhà Vợ chồng tôi vay anh trai 20 cây vàng vào năm 2003, giá khoảng 170 triệu, đến lúc tôi trả, anh trai bán được 640 triệu đồng. Tôi biết anh trai sẽ trả lại một phần nhưng bao nhiêu thì chưa chốt lại. Tôi suy nghĩ nhiều bạc hết cả tóc. ảnh minh họa Vợ chồng tôi vay anh trai 20 cây vàng...