Mẹ vất vả nuôi tôi nhưng sống buông thả với đàn ông, tôi hận bà liệu có sai?
Từ hồi học cấp 3, tôi đã phát hiện mẹ ‘ qua lại’ với các đối tác làm ăn, thậm chí ‘ bóc bánh trả tiền’ với đàn ông trẻ; điều này khiến tôi bị trầm cảm thời gian dài.
Tôi là nữ, sống ở Sài Gòn và đang học năm thứ hai 2 đại học. Mọi người thường đánh giá tôi là xinh đẹp, hòa đồng và học giỏi. Về tính cách, tôi sống theo chủ nghĩa hoàn hảo, tập trung vào lợi ích bản thân và sẵn sàng từ bỏ một mối quan hệ nếu nó không còn giá trị hoặc gây thất vọng quá nhiều, dù là gia đình hay người ngoài.
Tôi có sở trường chơi piano và luôn cố gắng đạt được những thành tích tốt trong học tập, luôn được lòng bạn bè và người lớn.
Ba mẹ ly hôn khi tôi mới 1 tuổi; mẹ làm công nhân may để nuôi tôi. Tôi được giao cho nhà ngoại và bạn bè mẹ chăm sóc khi mẹ đi làm. Mẹ tôi đã cố gắng chăm chỉ và có bằng đại học loại giỏi. Mẹ học thêm sau giờ làm và được thăng chức, điều đó giúp cuộc sống của chúng tôi khá hơn.
Khi tôi 11 tuổi, mẹ trúng 5 tờ vé số giải đặc biệt. Từ đó, cuộc sống của chúng tôi thay đổi hoàn toàn. Hai mẹ con dọn lên Thủ Đức mua căn chung cư nhỏ để ổn định chỗ ở, mẹ vẫn làm thuê. Sau đó, mẹ dùng tiền trúng số để đầu tư bất động sản và mở công ty may riêng. Cuộc sống của chúng tôi trở nên giàu có hơn.
Mẹ tôi là người giản dị, sống thực tế và tính toán giỏi. Bà thường đi từ thiện và giúp đỡ những người khó khăn. Bà cũng tham gia các lớp tu và nghe Phật pháp tại nhà. Mẹ tôi là người yêu thương, có trách nhiệm và cực kỳ nuông chiều tôi. Từ nhỏ tới lớn tôi chưa bao giờ bị đánh đòn hay áp đặt; la mắng thì rất ít.
Nhưng vấn đề bắt đầu xuất hiện từ khi mẹ giàu lên. Mặc dù bên ngoài mẹ rất lịch thiệp, tốt đẹp với mọi người xung quanh nhưng tôi biết đằng sau vỏ bọc đó, mẹ có tật xấu là “qua lại” với các đối tác làm ăn, thậm chí mẹ còn “bóc bánh trả tiền” với những người đàn ông trẻ tuổi hơn. Điều này xảy ra từ hồi tôi mới vào cấp 3.
Từ hồi học cấp 3, tôi phát hiện mẹ buông thả trong quan hệ với đàn ông. (Ảnh minh họa)
Vài lần mượn điện thoại của mẹ, tôi đã đọc được tin nhắn có nội dung khá nhạy cảm của bà với những người đàn ông kia. Sau đó, tôi có để ý, thuê người theo dõi, cài định vị ở điện thoại mẹ thì biết được rằng, những lúc mẹ nói đi công chuyện hay bàn bạc làm ăn là những lúc bà đi với họ. Định vị khi ở khách sạn này, lúc thì nhà nghỉ kia, quán karaoke nọ. Mỗi tuần đôi lần, mẹ đưa họ về nhà để “giải quyết”.
Video đang HOT
Dù mẹ vẫn chăm sóc, thương yêu, vẫn thường xuyên dành thời gian cho tôi nhiều hơn mấy gã đàn ông rẻ rúng kia nhưng tôi cảm thấy vô cùng khó chịu, vì mẹ không trong sạch, mẫu mực, đức hạnh như mẹ nhà người ta. Mỗi lần mẹ nói đi công chuyện hay dắt đàn ông về nhà, tôi chốt cửa phòng học bài, chơi piano hoặc ra ngoài đi chơi với bạn, tìm đến quán bar, quán pub để uống rượu, hút thuốc một mình cho tâm trạng đỡ bí bách.
Vì chuyện của mẹ cộng với áp lực học hành, áp lực cuộc sống mà tôi bị trầm cảm một thời gian. Tôi đã đi khám và phải điều trị bằng thuốc năm 17 tuổi, nhưng tình hình không cải thiện là mấy. Điều đó dẫn đến việc tôi tìm đến thuốc lá, bia rượu để giải tỏa căng thẳng, phiền muộn. Đương nhiên, tôi chỉ sử dụng khi ở một mình. Tôi vẫn cố tạo cho mình vỏ bọc vui vẻ, đạo mạo, tự tin, hoàn hảo và dễ mến với bạn bè, với mọi người xung quanh, kể cả mẹ. Tôi có cảm giác mình đang sống với hai nhân cách hoàn toàn khác nhau.
Tôi đã quyết định học xong đại học thì du học lấy bằng thạc sỹ theo ý muốn của mẹ, sau đó về nước làm việc cho mẹ. Tôi không muốn kết hôn, sinh con vì những vấn nạn trong hôn nhân và tỷ lệ ly hôn tăng quá nhanh. Tôi sẽ sống độc thân cả đời. Khi mẹ sang tên công ty và gia sản cho tôi, tôi sẽ đưa mẹ vào viện dưỡng lão và cắt đứt với bà. Bản thân tôi khi về già sẽ bán gia sản để hưởng thụ cuộc sống, đi du lịch, từ thiện và ủng hộ các cơ sở tôn giáo. Rồi tôi cũng vào viện dưỡng lão, lập di chúc trao tặng tài sản cho viện và sống ở đó cho đến khi không còn thở.
Liệu cách sống và suy nghĩ của tôi có quá khắt khe, ích kỷ và tồi tệ không? Tôi có sai khi hận mẹ vì lối sống của bà không? Mong mọi người chia sẻ ý kiến giúp tôi.
Độc giả có phản hồi về câu chuyện trên, xin gửi vào box bình luận bên dưới.
Nếu bạn có những khúc mắc trong cuộc sống, xin đừng ngần ngại gửi cho chúng tôi để nhận được sự sẻ chia chân thành và lời khuyên nghiêm túc của độc giả. Ý kiến xin gửi đến tamsu@vtc.gov.vn.
Thấy con trai lau nhà, bố chồng hỏi một câu khiến vợ tôi nổi nóng
Đối với bố, đàn ông phải lo việc lớn, còn chuyện vụn vặt là của đàn bà. Việc thấy tôi cầm chổi lau nhà khiến ông rất khó chịu.
Tôi năm nay 27 tuổi, mới cưới vợ không lâu. Sau khi có vợ, ra sống riêng, cuộc sống của tôi như thay đổi hoàn toàn. Bởi vợ tôi giống như nhiều phụ nữ hiện đại khác, mong muốn vợ chồng bình đẳng trên mọi phương diện.
Từ bé, hai anh em tôi chỉ ăn, học và chơi, không phải động tay động chân vào việc gì trong nhà. Bố bảo: "Đàn ông rửa bát, quét nhà trông hèn người đi".
Ở nhà tôi, kinh tế do bố gánh vác, mẹ ở nhà làm nội trợ, nuôi dạy con cái. Việc ngoài xã hội là của bố, việc trong nhà là của mẹ. Có lẽ vì trong nhà đã thiết lập nhiệm vụ rõ ràng nên bố mẹ tôi hiếm khi có bất đồng, cãi vã.
Anh trai tôi lấy vợ, ra riêng. Trong nhà, việc gì cũng đến tay chị dâu. Nhiều lần tôi thấy chị dâu than phiền với mẹ chồng rằng, chồng vô tâm, lười biếng, không chịu chia sẻ việc nhà với vợ.
Mẹ tôi nghe xong, không biết nói với con dâu thế nào. Vốn dĩ anh trai tôi không phải không muốn làm, mà là không biết làm. Tôi cũng giống như anh vậy.
Khi có bạn gái, mỗi lần đến nhà cô ấy chơi, tôi thấy khung cảnh hoàn toàn khác. Mỗi lúc có việc gì, cả nhà cùng nhau làm, từ dọn nhà, nấu ăn, rửa bát... Bố và em trai cô ấy cũng không ngoại lệ. Thậm chí, họ còn là những "chân sai vặt" tích cực cho mẹ cô ấy.
Vợ tôi khăng khăng mình không sai sau khi "trả treo" khiến bố chồng tức giận (Ảnh minh họa: Freepik).
Khi ấy, tôi thấy mình thật thừa thãi. Tôi kể cho bạn gái nghe tình hình ở nhà mình. Nghe xong, cô ấy kéo tôi vào làm với giọng dứt khoát: "Nếu anh yêu em, muốn lấy em thì anh phải thay đổi".
Sau khi cưới, bố mẹ muốn vợ chồng tôi sống cùng. Nhưng vì đã thỏa thuận với vợ trước khi cưới, chúng tôi thuê căn hộ sống riêng. Vợ tôi lo lắng sống chung không thể hợp với nếp ăn, nếp ở của nhà chồng.
Vì không quen làm việc nhà, tôi làm gì vợ cũng đều phải làm lại. Tôi lau nhà không sạch, rửa để bát vỡ, nấu ăn rất khó nuốt. Vợ động viên tôi, cái gì cũng phải học, từ từ sẽ biết.
Cô ấy bảo, một mình cô ấy cũng làm được. Nhưng vợ chồng nên chia sẻ từ việc lớn tới việc nhỏ. Đó không chỉ là cách thể hiện tình yêu thương với bạn đời, mà còn là trách nhiệm với gia đình. Tôi thấy vợ nói có lý.
Vài hôm trước, bố tôi có việc đi ngang qua nhà tôi nên ghé vào. Vừa bước tới cửa, thấy tôi hì hục lau dọn, bố rất khó chịu. Ông ngồi xuống ghế nói lớn: "Nhà có đàn bà mà đàn ông phải làm mấy việc vặt vãnh này à? Thế lấy vợ làm gì?".
Vợ tôi ở dưới bếp, nghe tiếng bố chồng liền đi lên. Sau khi chào hỏi, cô ấy nói: "Anh ấy đi làm kiếm tiền, con cũng vậy. Về nhà, con nấu cơm, anh ấy dọn nhà. Vợ chồng chia sẻ việc nhà là bình thường mà bố".
Lời nói của vợ tôi rất nhẹ nhàng, nhưng đó không phải là điều bố tôi muốn nghe. Thế nên ông nổi cáu, bảo về khoản nữ công gia chánh nên học hỏi mẹ chồng. Trong nhà, muốn êm ấm phải có trên có dưới, có cao có thấp.
Biết tính bố gia trưởng, tôi nháy mắt ra hiệu vợ im lặng. Vợ nhìn thấy nhưng cố tình phớt lờ, thái độ bắt đầu nóng nảy: "Nhà bố mẹ khác, nhà con khác. Ở nhà con, vợ chồng bình đẳng, không có chuyện chồng như ông chủ, vợ như osin đâu ạ".
Vợ tôi vừa dứt lời, mặt bố đỏ bừng lên. Trước khi rời khỏi nhà, ông mắng thẳng vào mặt tôi, bảo tôi không dạy vợ, trước sau gì cũng để vợ leo lên đầu lên cổ.
Sau khi bố về, vợ chồng tôi cãi nhau. Tôi cho rằng, vợ không nên có thái độ đó với bố chồng. Dù bố đúng hay bố sai, cô ấy chỉ cần im lặng, đâu ai bắt cô ấy phải sống theo cách bố chồng muốn.
Nhưng vợ tôi nói muốn rõ ràng quan điểm một lần, sau này bố chồng khỏi can thiệp vào nếp sống của gia đình con cái. Cô ấy cho rằng, thời đại giờ khác rồi, không phải ai cũng có thể sống như mẹ tôi.
Ngay cả chị dâu tôi cũng suốt ngày chán nản, than phiền. Nếu tôi sống theo lề thói ấy, gia đình trước sau gì cũng tan nát.
Tôi đồng ý với vợ, nhưng chuyện gì ra chuyện đó. Việc vợ tôi "trả treo" khiến bố chồng giận là không nên. Tôi muốn vợ sang nhà xin lỗi bố vì đã có thái độ không tốt nhưng cô ấy cho rằng, mình không sai.
Chưa nói đến sai hay đúng, việc con xin lỗi bố có gì mà khó? Trong khi chỉ cần cô ấy mở lời, mọi thứ sẽ được xoa dịu, tôi cũng không bị mang tiếng "không biết dạy vợ".
Theo mọi người, vợ tôi cư xử với bố chồng như vậy có sai không?
Sau mỗi "cuộc yêu", phụ nữ làm được 3 điều này sẽ khiến chàng ngất ngây, cả đời cuồng si vợ Khi "cuộc yêu" khép lại, được vợ trao thêm nụ hôn nồng nàn ấy, đàn ông sẽ cảm nhận được tình yêu của bạn đối với chàng dịu dàng, đầy trân trọng. Phụ nữ hiện đại cởi mở với vấn đề tình dục hơn. Tuy nhiên không phải chị em nào cũng biết rằng, bên cạnh những chiêu hay ho áp dụng trong...