Mẹ chồng yêu cầu con dâu đối xử với mình như mẹ ruột nhưng được ba ngày đã kêu “không thể chịu đựng nổi”
Sống chung với mẹ chồng chưa bao giờ là mong muốn của tôi, nhưng vì thương chồng tôi đành phải chịu đựng những tháng ngày mệt mỏi.
Tôi lấy chồng đã được 5 tháng, hai vợ chồng tôi vốn yêu nhau nhiều năm mới cưới nên tình cảm rất sâu đậm. Cuộc sống sẽ vô cùng hạnh phúc nếu chúng tôi không phải sống chung với mẹ chồng. Mỗi ngày bà bắt tôi dậy từ lúc 5h sáng để nấu bữa sáng cho chồng. Ngoài ra còn phải nấu cơm, giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa… Làm những việc mà từ trước tới giờ tôi chưa từng động tới. Những việc không tên như thế mà lại khiến tôi thực sự mệt mỏi.Mấy lần tôi bàn với chồng chuyện đi làm, mẹ chồng tôi biết được lại bảo tôi là người bon chen, tham tiền mà bỏ bê gia đình.
Mẹ chồng tôi là một người cực kì khắt khe và quan điểm còn rất phong kiến.
Nhiều lần thuyết phục không thành công, tôi đâm ra chán nản, cuộc sống gia đình cũng dần trở nên ngột ngạt, căng thẳng. Vì bất mãn với mẹ chồng, tôi cũng ít khi nào cười vui trước mặt bà. Ngày hôm ấy mẹ ruột tôi ghé thăm. Lâu ngày gặp mẹ, tôi trò chuyện với mẹ rất vui vẻ. Vậy là lại không vừa mắt mẹ chồng tôi. Khi mẹ ruột tôi vừa về, mẹ chồng liền buông lời xỉa xói: “Bình thường ở nhà với mẹ thì mặt mày ủ rũ buồn bã, gặp mẹ ruột thì cười tươi thế, sao con không đối xử với mẹ giống như mẹ ruột con đấy?”
Tôi nói: “Mẹ thật sự muốn con đối xử với mẹ giống như mẹ ruột con ạ?”. Và mẹ chồng tôi khẳng định luôn: “Tất nhiên”. Vậy là từ hôm ấy tôi bắt đầu chiến dịch “coi mẹ chồng như mẹ ruột”. Mỗi ngày mặc kệ mẹ chồng gọi bao nhiêu tiếng, tôi vẫn cứ nằm lì trên giường đến 7,8 giờ sáng. Cả ngày cũng chẳng dọn dẹp nhà cửa chỉ đợi đến bữa là lên ăn cơm, ăn xong lại tót lên giường bấm điện thoại. Mỗi lận bà ấy bực tức nói tôi thế này thế kia, tôi lại cười trừ, tìm chuyện này chuyện kia đánh trống lảng khiển bà giận xanh mặt.
Sau 3 ngày, mẹ chồng tôi chịu hết nỗi nên gọi vợ chồng tôi ra nói chuyện
Sau khi nghe mẹ kể về những điều không tốt mà tôi đã làm, chồng tôi quay sang hỏi: “Sao vậy em, mấy tháng trước em đâu phải như vậy?”
Tôi liền nói ngay: “Hôm trước con đã hỏi mẹ rồi là mẹ có thật sự muốn con đối xử với mẹ như mẹ ruột không. Mẹ còn khẳng định với con là muốn. Sao hôm nay mẹ lại nói con như vậy ạ”
Video đang HOT
Mẹ chồng tôi liền bảo: “Mẹ kêu con đối xử với mẹ như mẹ ruột là muốn con bỏ cái bộ mặt ù lì mà tươi tắn nói chuyện với mẹ, chứ đâu có kêu con coi mẹ như ô sin suốt ngày phục vụ con để con ở không ăn chơi như vậy”
Lúc này tôi mới nói giọng nghiêm túc giải thích rõ lý do mình hành động như thế cho mẹ chồng và chồng hiểu:
“Thưa mẹ, thật sự từ nhỏ tới lớn con luôn đối xử với mẹ con y hệt như những gì con đã làm suốt 3 ngày qua. Ở nhà con chưa từng phải làm việc nhà, mẹ con luôn hy vọng con có thời gian để tập trung cho việc học và làm những điều mình thích. Chính vì vậy nên con luôn vui vẻ, luôn sống trong hạnh phúc vì được mẹ con yêu thương, chiều chuộng”
Mẹ chồng tôi liền ngắt lời ngay: “Nhưng bây giờ con đã có chồng, sao con đòi sống theo kiểu công chúa như ở nhà được”
Lúc này tôi quay sang nhìn chồng tôi rồi nói: “Ngày xưa lúc anh T nói cưới con, sẽ cho con một cuộc sống sung sướng, hạnh phúc và luôn xem con như công chúa nhỏ của anh”
Lúc này chồng tôi nhìn tôi với ánh mắt khá bất ngờ và không nói thành lời: “Anh..”
Rồi tôi lại quay sang nói với mẹ chồng mình: “Mẹ, con biết mẹ thương con trai mẹ. Nhưng mà ba mẹ con cũng rất thương con. Ba mẹ con chưa bao giờ bảo rằng nuôi con lớn để làm việc nhà, cơm bưng nước rót hầu hạ gia đình chồng. Họ luôn mong con có một cuộc sống vui vẻ, được làm điều mình thích và có một gia đình hạnh phúc. Những ngày qua con biết mẹ rất giận, con xin lỗi mẹ, nhưng con không thể sống cuộc sống hằng ngày chỉ biết cắm mặt vào công việc nhà mà lại không được mẹ yêu thương, không được chồng thông cảm. Mong mẹ và chồng con hãy hiểu cho cảm giác của con, chúng ta là người cùng một nhà, con mệt mỏi, đau khổ thì mẹ và chồng con cũng đâu thể vui được, đúng không ạ?”
Mẹ chồng tôi nghe xong cũng bắt đầu bối rối, lặng thinh hồi lâu rồi bà hỏi: “Vậy giờ con muốn sao?”
Như bắt được vàng, tôi nói ngày: “Vậy mẹ cho con đi làm nhé!”
Mẹ chồng tôi liền hỏi: “Con đi làm thì việc nhà này mẹ lo hết à, tính ra lại là bà già này còng lưng ra chăm chúng mày à”
Lúc này chồng tôi liền nói: “Không đâu mẹ ơi, tụi con đi làm vẫn có thời gian nghỉ, chúng con có thể chia nhau việc nhà, vợ chồng con cùng làm sẽ không là gánh nặng cho mẹ đâu”
Nhờ có sự ủng hộ của chồng tôi, dần dần gia đình tôi đã tìm được tiếng nói chung và trở nên hạnh phúc hơn
Đến giờ tôi vẫn chưa thể tin chiến dịch của mình lại thành công rực rỡ đến vậy. Nếu bạn cũng trải qua những ngày tháng làm dâu cùng cực như tôi trước đây, hãy mạnh dạn thể hiện quan điểm và cảm xúc của mình, biết đâu sẽ thu về thành công bất ngờ giống như tôi đã làm. Chúc may mắn nhé!
Đăng một bức ảnh lên mạng, cô đồng nghiệp của chồng lập tức vào gửi tôi dòng tin nhắn với nội dung ngã ngửa
Thì ra, người chồng mà tôi chăm lo từng chút một lại giấu vợ sự thật tày đình đến vậy.
Mẹ chồng còn nhận xét tôi đối xử với chồng còn tốt hơn cách bà ấy lo lắng cho con trai. Từng thứ nhỏ nhặt nhất trong nhà đều đến tay tôi. Trước lúc lên xe hoa, mẹ chồng bảo rất an tâm vì con trai họ lấy được một người vợ tảo tần, biết vun vén từng chút một cho gia đình. Đồng thời không bao giờ kêu ca, than oán hay kể công. Khi lấy chồng được khoảng gần 1 năm, mẹ chồng qua đời sau cơn bạo bệnh. Trong giây phút chuẩn bị bước sang thế giới bên kia, bà dặn tôi đừng bỏ mặc con trai bà vì anh ấy tuy đã nhiều tuổi nhưng suy nghĩ còn rất non nớt.
Quả đúng là như vậy, chồng tôi giống như một đứa trẻ to xác, hành xử thiếu suy tính trước sau và nhiều phần bạc nhược. Mặc dù tôi đảm đương gần như tất cả các việc nội trợ trong nhà nhưng vẫn phải đi làm công ty thì mới tạo dựng kinh tế vững chắc cho gia đình. Với mức lương 13 triệu đồng bấp bênh thất thường, nuôi cả hai vợ chồng còn khó chứ chưa nói gì là sinh con đẻ cái.
Mức thu nhập của tôi là 15 triệu/tháng, cũng tạm gọi là ổn, hai vợ chồng kiếm được gần 30 triệu thì vẫn sống tốt được. Hiện tại, tôi đã có một con trai 3 tuổi. Nhưng chúng tôi vẫn phải ở nhà thuê chứ chưa dám mua chung cư. Bao nhiêu tiền dành dụm lại suốt gần 4 năm lấy nhau mới chỉ khoảng gần 500 triệu đồng, chẳng dám mơ cao xa.
Ảnh minh họa.
Chồng tôi làm một công việc đòi hỏi rất nhiều về ngoại hình vì anh hay phải tiếp xúc với khách hàng, đối tác. Nói chung, cơ chế lương sẽ là theo kiểu ăn hoa hồng. Đôi lúc tôi lo khi chồng làm công việc này thì dễ gặp cám dỗ. Bởi thi thoảng đối tác là nữ, họ sẽ có nhiều yêu cầu, thậm chí nhỡ đâu lại mê mệt chồng tôi. Ngoài việc sợ thu nhập anh thấp, tôi còn sợ chồng ngoại tình. Nói thật là anh ấy không khiến tôi yên tâm một chút nào hết.
Và mới đây lại xảy ra thêm chuyện làm cho tôi cực kỳ đau đầu, nan giải chẳng biết xử trí ra sao. Đặc biệt, nó còn làm cuộc hôn nhân của chúng tôi đi vào bế tắc. Vào những ngày đi làm bình thường, tôi hay dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, bữa trưa cho hai vợ chồng đi làm, còn đợt dịch này con trai sẽ được ông bà ngoại trông nom. Bên cạnh đó, tôi còn là lượt phẳng phiu đồng phục đi làm cho chồng.
Buổi sáng giữa tuần trước, lúc chồng đang trong nhà vệ sinh, tôi có chụp một bức ảnh bên cạnh cửa sổ đón ánh nắng mới đầu ngày. Sau đó, tôi đăng lên Facebook cá nhân với dòng caption "Một người thật tuyệt vời đang chờ đón, dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho ông xã khiến mình rất vui". Trong bức ảnh, tôi có để lọt chi tiết bộ quần áo đồng phục của chồng ở đằng xa đang được treo lên ngay ngắn tinh tươm.
Ảnh minh họa.
Chỉ khoảng 30 phút sau khi tấm ảnh đăng lên, cô đồng nghiệp ở cơ quan chồng tôi đã lập tức vào nhắn tin. Người này từng đến nhà tôi để tổ chức ăn lẩu nên hai chị em mới kết bạn trên Facebook. Chúng tôi vẫn tương tác qua lại mặc dù không nói chuyện nhiều. Cô ấy nhắn một dòng với nội dung ngã ngửa: "Anh T. giờ đang làm việc ở chỗ nào chị nhỉ? Lâu rồi em cũng không hỏi".
Tôi chỉ biết nhắn lại: "Anh T. nhà chị vẫn làm việc ở công ty em mà, sao hỏi lạ thế?"
Bất ngờ, cô đồng nghiệp trả lời "Anh ấy nghỉ việc từ gần 2 tháng trước rồi mà chị! Em cũng vừa nghỉ việc ở đây mà."
Sau đó, tôi chỉ biết nín lặng, chân tay bủn rủn. Ngoài kia vẫn văng vẳng tiếng chồng gọi: "Anh ăn rồi đi làm nhé!". Chả nhẽ chồng đang lừa dối tôi hay sao? Khi đủ bình tĩnh để hỏi lại cô đồng nghiệp, tôi mới biết chồng bị đuổi việc do mâu thuẫn với sếp. Thực chất chính cô đồng nghiệp và nhiều nhân viên khác cũng ức chế với cách quản lý của sếp. Song chỉ có chồng tôi đứng lên nói nặng lời, hậu quả là anh bị dọa sẽ bị cho vào danh sách đen của nhà tuyển dụng.
Phải chăng vì việc này mà chồng giấu nhẹm với tôi sao. Buổi tối cùng ngày, tôi đã nói chuyện với chồng, cuối cùng anh phải thú nhận thật. Còn khoản tiền lương tháng vừa rồi, chồng vẫn đưa đủ cho vợ là vì anh vay mượn bạn bè. Quả thực, nếu không phải vì bức ảnh hôm nay tôi đăng Facebook, chẳng hay sự thật còn bị chôn vùi đến thế nào nữa. Hiện tại tôi rất lo lắng cho chồng, sợ thời điểm này anh không xin việc được ở đâu khác. Chồng ơi, anh đã hành xử quá vội vàng rồi...
Đang cho con ăn thì mẹ chồng lao vào quát khiến tôi uất ức: "Nó phải ăn hết bát, trớ ra mới là no!" Tôi phải sống sao với bà mẹ chồng vừa độc đoán vừa cổ hủ này đây? 22 tuổi đã lấy chồng, tôi càng ngày càng thấy mình dại dột các mẹ ạ. Và sai lầm lớn nhất của tôi chính là nghỉ việc để ở nhà làm một mụ nội trợ đầu bù tóc rối, phục vụ cơm nước cho nhà chồng xong...