Mẹ chồng mỗi ngày pha cho cốc nước cam, tôi thông báo mang thai thì bà sốc đến ngã nhào
Sau khi được vợ chồng tôi thông báo tin vui thì bà trợn mắt kinh hãi rồi chỉ vào tôi ú ớ không thốt nên lời. Thậm chí bà còn lảo đảo đứng không vững, muốn ngã nhào xuống sàn nhà.
Chuyện đã xảy ra cách đây một tuần nhưng cho đến bây giờ nhớ lại tôi vẫn ngỡ rằng mình vừa nằm mơ mọi người ạ. Trần đời tôi không bao giờ nghĩ rằng lại có chuyện hoang đường đến thế! Sự việc liên quan đến mẹ chồng tôi, xin tâm sự với chị em vài lời.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 8 tháng rồi. Ban đầu mẹ chồng phản đối tôi rất gay gắt nhưng sau khi tôi về làm dâu thì bà cũng dần dần tiếp nhận và đối xử tốt với tôi hơn.
Có một điều đặc biệt đó là chiều nào tan làm về mẹ chồng cũng pha cho tôi một cốc nước cam mát lịm. Bà luôn nhìn tôi uống hết bằng được rồi mới yên tâm đi làm việc khác. Mẹ chồng bảo nước cam rất tốt cho sức khỏe, bà thấy tôi có phần yểu điệu, ẻo lả nên muốn tôi uống nước cam mỗi ngày để tăng cường sức đề kháng cho cơ thể.
Bà luôn nhìn tôi uống hết bằng được rồi mới yên tâm đi làm việc khác. Ảnh minh họa
Hành động quan tâm nhỏ nhặt ấy của mẹ chồng khiến tôi rất cảm kích. Đáng nói là bà thực hiện đều đặn không bỏ lỡ ngày nào, trừ trường hợp bất khả kháng như tôi đi công tác hoặc bà có việc bận vắng nhà thì việc ấy mới bị ngắt quãng. Tôi kể chuyện đó với bạn bè và cánh chị em đồng nghiệp, ai cũng phải xuýt xoa khen tôi tốt số có được người mẹ chồng tâm lý và yêu thương như con gái ruột.
Mọi chuyện cứ như thế trôi qua, cho đến cách đây một tuần tôi thấy bị chậm kinh và mua que thử thai thì mừng rỡ phát hiện bản thân đã mang thai. Tôi thông báo cho chồng, anh cũng mừng lắm, hai vợ chồng ôm nhau vừa cười vừa khóc vì xúc động do sắp được lên chức bố mẹ.
Video đang HOT
Lúc ấy mẹ chồng tôi vừa hay ra ngoài về, bà thấy vậy liền hỏi thăm. Sau khi được vợ chồng tôi thông báo tin vui thì bà trợn mắt kinh hãi rồi chỉ vào tôi ú ớ không thốt nên lời. Thậm chí bà còn lảo đảo đứng không vững, muốn ngã nhào xuống sàn nhà. Tôi thấy thế vội chạy ra đỡ bà lên. Vợ chồng tôi vô cùng ngạc nhiên trước phản ứng khác lạ của mẹ chồng. Đáng lẽ bà phải hân hoan phấn khởi vì sắp được bế cháu nội mới đúng chứ nhỉ?
Để rồi câu hỏi buột miệng chưa kịp suy nghĩ của mẹ chồng sau đó khiến tôi rụng rời chân tay: “Tại sao cô vẫn mang thai được?”. Vì cớ gì bà lại hỏi như thế? Tôi không gặp vấn đề gì về sức khỏe sinh sản thì hà cớ gì tôi không thể mang thai? Bà hỏi vậy nghĩa là bà không mong ngóng đứa cháu nội này? Cụ thể hơn là bà đã làm ra hành động gì đó để ngăn cản tôi mang thai, cho nên khi biết tin con dâu có bầu bà mới sốc đến ngã nhào như vậy?
Tôi rùng mình ớn lạnh, trong đầu không khỏi lướt qua hình ảnh cốc nước cam bà ân cần pha cho tôi mỗi ngày. Hai chữ “mỗi ngày” khiến tôi liên tưởng đến thuốc tránh thai hàng ngày. Chỉ có như thế thì bà mới làm ra phản ứng kiểu đó, khó mà có khả năng nào khác được!
Sau khi được vợ chồng tôi thông báo tin vui thì bà trợn mắt kinh hãi rồi chỉ vào tôi ú ớ không thốt nên lời. Ảnh minh họa
Tôi giận điên người, lớn tiếng chất vấn mẹ chồng không kiêng nể gì nữa. Chồng tôi cũng sững sờ khi nghe vợ tra hỏi mẹ. Đối diện với ánh mắt của con trai và con dâu, mẹ chồng tôi quyết định lật bài ngửa: “Phải, là tôi bỏ thuốc tránh thai hàng ngày vào cốc nước cam cho cô uống đấy. Tôi vốn không thích cô về nhà này làm dâu nhưng thằng con trai tôi kiên quyết lấy cô bằng được nên tôi đành phải chấp nhận. Tôi định viện cớ cô vô sinh để đuổi cô đi mà ngờ đâu sự thể lại thành thế này!”.
Tôi nhớ lại hai tháng gần đây tôi đi công tác thường xuyên hơn. Do đó thuốc tránh thai hàng ngày mẹ chồng đưa tôi uống cũng không được đều đặn. Có lẽ đó là lý do khiến thuốc không phát huy được tác dụng tối đa và tôi đã mang thai. Cũng nhờ đó mà tôi biết được âm mưu sâu kín và đáng ghê sợ của mẹ chồng.
Mẹ chồng là người đã sinh ra và nuôi lớn chồng tôi, dù bà có thế nào thì chúng tôi cũng không thể từ bỏ bà. Nhưng ngay sau hôm đó tôi đã bắt chồng dọn ra ở riêng bằng được. Mẹ chồng đã không ưa con dâu thì tốt nhất là sống riêng để tránh va chạm xích mích. Thêm chuyện thuốc tránh thai kia càng khiến tôi sợ hãi khi sống cùng mẹ chồng dưới một mái nhà. Cũng may chồng tôi là người cứng rắn và hiểu lý lẽ, dẫu mẹ chồng không hài lòng nhưng anh vẫn kiên quyết cùng vợ ra riêng bằng được.
Con dâu vừa xuất viện, mẹ chồng cho 20 triệu bồi dưỡng kèm theo "điều kiện"
Hôm xuất viện về nhà, buổi tối mẹ chồng bỗng gọi tôi vào phòng riêng rồi đưa cho tôi 20 triệu đồng. Bà bảo tôi cầm lấy mua gì mà bồi bổ khiến tôi vô cùng xúc động và biết ơn mẹ chồng.
Đau đớn quá mọi người ạ. Tôi vừa phải chịu nỗi đau hỏng thai thì hôn nhân cũng đang đứng trên bờ vực tan vỡ dưới áp lực từ gia đình nhà chồng.
Cưới chồng được ba tháng thì tôi mang thai. Trong lúc vợ chồng tôi đang vui mừng phấn khởi chờ đón đứa con đầu lòng thì tôi bị đau bụng dữ dội phải nhập viện. Tôi chết lặng khi nghe bác sĩ kết luận tôi có thai ngoài tử cung, phải mổ gấp nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Sau ca phẫu thuật, tôi bị cắt bỏ 1 bên ống dẫn trứng. Bác sĩ bảo rằng tôi vẫn có khả năng mang thai bình thường, vì một bên ống dẫn trứng của tôi vẫn hoạt động tốt. Điều đó khiến tôi thở phào nhẹ nhõm.
Sau mấy ngày ở viện, sức khỏe của tôi hồi phục rất tốt. Hôm xuất viện về nhà, buổi tối mẹ chồng bỗng gọi tôi vào phòng riêng rồi đưa cho tôi 20 triệu đồng. Bà bảo tôi cầm lấy mua gì mà bồi bổ khiến tôi vô cùng xúc động và biết ơn mẹ chồng. Mấy tháng qua làm dâu bà, có lẽ tôi vẫn chưa thật sự hiểu hết về mẹ chồng. Thấy bảo đối xử với mình lạnh nhạt, khắt khe, tôi còn nghĩ rằng bà là người khó tính, ghê gớm. Thế nhưng trong lúc hoạn nạn và khó khăn thì mới biết tấm chân tình của nhau. Mẹ chồng tôi thật sự là một người phụ nữ tốt, khẩu xà tâm phật.
Buổi tối mẹ chồng bỗng gọi tôi vào phòng riêng rồi đưa cho tôi 20 triệu đồng. Ảnh minh họa
Trong lúc tôi còn đang xúc động rơm rớm nước mắt vì sự quan tâm của mẹ chồng, bà bỗng bảo tôi ngày mai thu xếp đồ đạc về bên nhà mẹ đẻ chơi một thời gian cho mẹ đẻ khỏi nhớ. Tôi ngớ người trước lời đề nghị bất ngờ của mẹ chồng. Mấy hôm nữa tôi phải đi làm lại, từ chỗ nhà chồng tôi đi làm thuận tiện hơn. Cho nên tôi không hề có kế hoạch về bên nhà đẻ chơi trong thời gian này.
Mẹ chồng nói vòng vo nhưng tôi vẫn không hiểu ý của bà, cuối cùng bà đành phải huỵch toẹt ra luôn. "Tôi nói thật nhé, phụ nữ thì phải biết đẻ. Nếu không biết đẻ thì tốt nhất là biết điều mà buông tay rút lui để cho chồng cô lấy người khác. Chồng cô không có con nối dõi thì nó bất hiếu với bố mẹ và có tội với tổ tiên. Bác sĩ nói vẫn đẻ được bình thường nhưng cô nhìn những tấm gương thực tế mà xem. Người thì vài năm chẳng thấy có thai, người thì phải đi thụ tinh ống nghiệm mất bao tiền của, công sức. Nhà tôi nghèo lắm không có tiền để làm những chuyện ấy đâu. Cho nên thà mất lòng trước được lòng sau, tôi cứ dứt khoát nói thẳng luôn là vợ chồng anh chị nên chia tay nhau đi, để tốt cho cả hai...".
Tôi điêu đứng nhìn mẹ chồng không nói nên lời. Không kìm được nước mắt, tôi chạy ào ra khỏi phòng mẹ chồng, vừa chạy vừa khóc nức nở. Chồng tôi về thấy vậy thì hỏi han, tôi thút thít kể lại cho anh nghe mọi chuyện. Cứ nghĩ anh sẽ đứng về phía mình, nào ngờ chồng tôi thở dài bảo thôi tôi cứ về bên ngoại ở tạm một thời gian, để anh từ từ thuyết phục mẹ.
Tôi vừa uất hận vừa tự ái liền thu dọn đồ đạc về nhà mẹ đẻ ngay lập tức. Những ngày sau đó chồng rất ít liên lạc với tôi, nếu tôi chủ động gọi điện thì anh cũng trả lời ngắn gọn và thờ ơ thấy rõ. Tôi trách móc anh thì chồng nói thẳng: "Vợ chồng mà không có con cái thì còn ý nghĩa gì. Anh cũng không có đủ tiền nếu chúng mình phải làm thụ tinh ống nghiệm đâu. Em có tiền không? Nếu em và gia đình có tiền thì để anh nói lại với mẹ, sau đó anh sẽ đón em về. Đợi thêm khoảng 1 năm nữa mà em không thể có thai tự nhiên thì mình làm thụ tinh ống nghiệm".
Tôi vừa uất hận vừa tự ái liền thu dọn đồ đạc về nhà mẹ đẻ ngay lập tức. Ảnh minh họa
Tôi nghe chồng nói mà đau đớn tưởng chết đi được. Tiền là một chuyện nhưng thái độ hờ hững, nhạt nhẽo và phó mặc của chồng khiến tôi đau buồn vô cùng. Chuyện con cái là chuyện chung của hai chúng tôi, sao có thể vì lỗi của tôi mà anh nói lời lạnh lùng đến thế?
Khi tôi tức giận đòi ly hôn thì anh buông một câu gọn lỏn "tùy em" rồi cúp máy. Tôi phải làm thế nào đây? Lẽ nào phụ nữ chỉ như một cái máy đẻ, nếu không thể đẻ được hoặc gặp khó khăn, trục trặc thì sẽ bị vứt đi như một món đồ không có giá trị?
Thú thực tôi cũng không có tiền, gia đình tôi cũng nghèo. Nếu muốn trở về làm vợ anh, thì tôi phải đi vay tiền lo liệu chuyện chạy chữa. Tôi có nên làm vậy không? Hay dứt khoát ly hôn để tìm cho bản thân người đàn ông khác yêu thương tôi thật lòng?
Mẹ chồng mắng "ăn bám còn tiêu hoang", tôi giơ túi xách rồi tiết lộ điều khiến bà choáng Mẹ chồng nghe xong thì choáng váng, lắp bắp mãi không thốt nên lời. Cuối cùng bà lặng lẽ đi nhặt lại trả tôi đám đồ vừa ném, rồi nhẹ giọng xin lỗi tôi. Đúng là mẹ chồng nào cũng luôn tự hào về con trai, coi con trai như vàng bạc, ngọc quý, còn con dâu thì chắc khác gì tội đồ....