Mẹ chồng giàu 2 dâu đua nhau lấy lòng, di chúc đọc lên các chị căm hờn
Hai chị dâu chắc hẳn đang vui mừng nghĩ đến phần tài sản mình nhận được. Vậy nhưng đến khi nội dung di chúc được tuyên bố dõng dạc thì hai chị ấy đều trợn trừng căm hận.
Nhà tôi có 3 anh em trai, tôi là em gái út. Hai anh tôi lấy vợ cách nhau 1 năm, tuổi tác của hai chị dâu cũng sàn sàn nhau. Lại sống chung dưới một mái nhà, thành ra hai chị cũng hay so bì tị nạnh rồi nảy sinh mâu thuẫn.
Căn nhà mọi người đang ở khá rộng rãi, tuy không bề thế đẹp đẽ gì, trái lại còn khá cũ kỹ. Mảnh đất mà mẹ tôi và các anh chị đang sống cũng không giá trị nhiều. Tuy nhiên bố mẹ tôi cả đời đã tích góp được kha khá tài sản. Ngoài sổ tiết kiệm và vàng tích lũy thì còn có 3 mảnh đất hiện tại đang cho thuê. Tuy nhiên khi các chị về làm dâu, mẹ tôi đã tuyên bố luôn khi nào bà mất đi thì tài sản mới được chia cho các con.
Tôi đã đi lấy chồng về làm dâu nhà người ta rồi. Cứ tưởng trong hai anh trai chỉ có một anh sống với mẹ, ai ngờ cả hai chị dâu đều muốn sống cạnh phụng dưỡng mẹ tôi. Vậy là cả đại gia đình cùng quây quần sống bên nhau.
Bố mẹ tôi cả đời đã tích góp được kha khá tài sản. (Ảnh minh họa)
Các anh tôi thì vẫn tin vợ có hiếu với mẹ chồng, thế nhưng tôi cũng là phụ nữ, tôi thừa hiểu tâm tư sâu kín của các chị ấy. Hai chị dâu nhắm vào tài sản nên mới muốn sống chung với mẹ để lấy lòng bà mà thôi. Dù là con ruột nhưng mẹ tôi không để lại nhà đất cho thì cũng chẳng trách móc được gì. Hơn nữa bà còn có hai người con trai, nếu được bà quý mến, chắc chắn phần tài sản nhận được sẽ nhiều hơn.
Từ ngày có hai cô con dâu, mẹ tôi sống vui vẻ và sung sướng vô cùng. Phía sau các chị ấy bất hòa hay ngấm ngầm tranh đấu ra sao thì không biết nhưng trước mặt mẹ tôi và các anh trai, 2 chị dâu luôn tỏ vẻ yêu thương nhau. Hai chị tranh đua lấy lòng mẹ chồng, hy vọng bà thiên vị mình hơn, sau này được chia nhiều tài sản.
Video đang HOT
Thoáng cái mà 4 năm qua đi. Sau đó mẹ tôi bị ốm nặng liệt giường cả năm trời. Tôi là con gái rất thương mẹ, cũng thường xuyên về thăm bà nhưng các chị dâu bảo tôi không cần phải bận lòng. Tôi cứ lo việc nhà chồng đi, chăm sóc mẹ đã có hai chị ấy thay phiên nhau. Tôi hiểu thời điểm bà ốm bệnh là lúc mà các chị có cơ hội thể hiện tấm lòng mình nhất.
Suốt một năm được các con dâu chăm sóc chu đáo nhưng mẹ tôi tuổi già sức yếu, cuối cùng bà vẫn không qua khỏi. Sau tang lễ của mẹ tôi, di chúc của bà đồng thời được tuyên bố. Hai chị dâu chắc hẳn đang vui mừng nghĩ đến phần tài sản mình nhận được. Vậy nhưng đến khi nội dung di chúc được tuyên bố dõng dạc thì hai chị ấy đều trợn trừng căm hận.
Có một sự thật là bố mẹ tôi chẳng có đất đai, vàng hay sổ tiết kiệm nào cả. Tài sản duy nhất của ông bà là căn nhà cũ cùng mảnh đất không đáng mấy tiền đó. Mẹ tôi dặn dò anh trai nào chịu trách nhiệm hương khói, giỗ chạp thì sẽ sống tại căn nhà đó. Người còn lại tự chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình.
3 mảnh đất, vàng và sổ tiết kiệm đều là màn kịch của mẹ tôi mà thôi. Là con gái mà cho tới tận khi mẹ ốm liệt giường thì bà mới tiết lộ cho tôi biết. Bà bảo ngay từ khi các anh đưa 2 chị dâu về giới thiệu, bà đã khuyên can vì thấy các chị ấy sống thiếu chân thành, chỉ quan tâm đến lợi ích. Tuy nhiên các anh tôi không nghe, thậm chí còn trách mẹ ghê gớm, khó tính.
Hai chị dâu chắc hẳn đang vui mừng nghĩ đến phần tài sản mình nhận được. (Ảnh minh họa)
Bà đã dự đoán trước được tình hình. Nếu bà nghèo khổ thì các con dâu chắc chắn sẽ không quan tâm đến. Hai anh trai sợ rằng còn nghe lời vợ. Bà quyết định vẽ ra số tài sản kia để dụ các chị dâu. Quả nhiên hai chị ấy lập tức mắc câu. Mẹ tôi được các chị chăm sóc quan tâm hết mực. Khi bà ốm bệnh, họ cũng chẳng nề hà túc trực ngày đêm.
Thực ra mẹ tôi không hề lợi dụng các chị. Các anh tôi phải có nghĩa vụ chăm sóc mẹ, đó là điều rất hiển nhiên. Bà chỉ nhận điều mà mình đáng được nhận mà thôi. Mấy năm qua bà cũng giúp đỡ trông nom các cháu cơ mà.
Nghe xong di chúc thì tôi cũng về. Ra đến ngoài cổng mà còn nghe được những tiếng chửi bới quát tháo, đập đồ loảng xoảng từ phía trong nhà vọng ra. Như thế đủ biết hai chị dâu tức tối và căm hận đến mức nào. Tôi thấy thật là nực cười. Lẽ nào mẹ tôi không có tiền thì các chị ấy bỏ mặc không quan tâm? Có trách thì trách các chị ấy sống chỉ biết đến tiền bạc và lợi ích. Đúng là mẹ tôi không nhìn sai người!
"Bở hơi tai" chiều lòng mẹ chồng nhiều đất, di chúc của bà đọc lên tôi căm hận tột cùng
Nhiều lúc cũng ấm ức khó chịu vì mẹ chồng bắt bẻ xét nét con dâu, vậy nhưng chồng tôi lại luôn gạt đi bảo rằng phận làm vợ làm dâu thì phải nhịn mẹ chồng.
Sau đám cưới, tôi và chồng sống chung với mẹ chồng. Bốn năm ở chung, tôi hết lòng quan tâm, phụng dưỡng bà để chồng được yên lòng, gia đình được êm ấm, thuận hòa.
Chồng tôi là con trai một, anh không muốn ra ở riêng, tôi cũng chẳng còn cách nào khác. Nhiều lúc cũng ấm ức khó chịu vì mẹ chồng bắt bẻ xét nét con dâu, vậy nhưng chồng tôi lại luôn gạt đi bảo rằng phận làm vợ làm dâu thì phải nhịn mẹ chồng là điều bình thường.
"Đúng là đàn bà nghĩ ngắn, em dốt lắm, không thấy mẹ có 2 mảnh đất đấy à. Anh là con trai một, theo lệ thường sẽ thừa kế toàn bộ tài sản của bà nhưng nếu bà ghét và mang làm từ thiện hết thì cũng chẳng nói được gì. Thôi thì cố gắng lấy lòng bà, sau này bà vui vẻ cho vợ chồng mình hết đất đai tài sản...", chồng tôi dặn vợ như vậy.
Chồng tôi là con trai một, anh không muốn ra ở riêng, tôi cũng chẳng còn cách nào khác. (Ảnh minh họa)
Tôi tự nhận mình không phải người tham tiền nhưng mẹ chồng có đất đai nhà cửa không để cho con ruột thì để cho ai? Thôi thì chúng tôi phận làm con cũng đành hết lòng chăm sóc bà. Dẫu mẹ chồng khó tính khó nết nhưng tôi đành cố chiều chuộng bà, tuổi già cũng đâu sống được lâu với con cháu nữa.
Sau 4 năm tôi về làm dâu thì sức khỏe mẹ chồng dần suy giảm. Hôm vừa rồi, đột nhiên bà gọi vợ chồng tôi đến để tuyên bố di chúc. Cũng lạ thật, bà chỉ có một người con thì việc gì phải bày đặt lập di chúc. Để rồi khi di chúc đọc lên thì chồng tôi tái mặt còn tôi phải căm hận tột cùng. Vợ chồng tôi không được một xu nào cả!
Bà bảo sẽ bán đi căn nhà hiện tại lấy tiền vào viện dưỡng lão ở. Bây giờ bà yếu rồi, cần người kề cận chăm sóc, không dám trông chờ chúng tôi cơm bưng nước rót hàng ngày. Cho nên bà sẽ vào viện dưỡng lão để các nhân viên trong đó phục vụ bà tử tế.
Một mảnh đất khác của mẹ chồng trị giá cũng phải đến 5 tỷ vì nó nằm ở vị trí đắc địa. Cho dù mẹ chồng bán căn nhà này vào viện dưỡng lão thì mảnh đất kia đáng lẽ sẽ là của chồng tôi. Ai ngờ mẹ chồng không cho con trai mà di chúc hoàn toàn cho vợ cũ của anh, cũng tức là con dâu cũ của bà!
- Hồi xưa con bé ở với tôi 5 năm, chăm sóc tôi cẩn thận mỗi ngày, lúc ra đi lại chỉ có hai bàn tay trắng. Chưa nói thằng con tôi còn phản bội vợ để lấy cô. Xét về cả tình và lý thì mảnh đất đó con dâu cũ của tôi xứng đáng được hưởng, tôi cho nó nhưng nói đúng hơn là cho cháu tôi. Còn cô đã chen chân vào gia đình người khác, hiện tại con tôi cũng làm lụng lo cho mẹ con cô, cô còn thiệt thòi gì mà đòi nhòm ngó tài sản của tôi? Hai người có sức khỏe, có đầu óc đấy, muốn gì thì tự đi mà mua!
Vợ chồng tôi đang ở với mẹ chồng có nhà cửa đàng hoàng, giờ trở thành vô gia cư phải đi thuê nhà chật chội. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tuyên bố như vậy rồi bất chấp sự phản đối của con trai, bà vẫn khăng khăng không thay đổi. Ngay lập tức bà gọi người bán nhà lấy tiền vào viện dưỡng lão hưởng thụ tuổi già. Còn mảnh đất kia thì sang tên cho con dâu cũ để mẹ con cô ta xây nhà hoặc bán đi mua nhà khác tùy ý. Vợ chồng tôi đang ở với mẹ chồng có nhà cửa đàng hoàng, giờ trở thành vô gia cư phải đi thuê nhà chật chội.
Nằm trong căn nhà trọ nhỏ, nhiều đêm liền tôi không ngủ được, càng nghĩ càng thấy căm tức và uất hận vô cùng cùng. Hóa ra ngay từ khi tôi về làm dâu, mẹ chồng đã không ưa gì nhưng không nói ra, để mặc tôi tìm mọi cách lấy lòng bà. Đúng thật là gừng càng già càng cay, bà quá thâm hiểm và mưu mô. Nếu bà nói ngay từ đầu rằng không cho vợ chồng tôi xu nào thì tôi đã ở riêng lâu rồi, hơi đâu phải chịu đày đọa 4 năm trời!
32 tuổi, thu nhập mỗi tháng trăm triệu, tôi chỉ muốn cưới một bà nội trợ mà sao không cô gái nào chịu? Tôi không yêu cầu vợ tương lai phải lăn lộn kiếm tiền. Tôi chỉ muốn cô ấy ở nhà nội trợ, chăm sóc bố mẹ chồng và con cái. Chào mọi người. Tôi tên Hoàng, năm nay 32 tuổi. Hiện tại, tôi đang làm Giám đốc kinh doanh của một công ty thực phẩm. Về công việc, tôi là người may mắn khi...