Mẹ chồng đến chơi, tôi đãi thức ăn thừa từ hôm trước, chồng giận dữ hất đổ cả bàn ăn: Cú lật bài khiến tất cả quay xe gấp
Lần này, tôi sẽ “ vạch trần” chồng mình trước mặt mẹ chồng, xem thử anh ấy còn biện minh được gì nữa?
Hồi yêu nhau, tôi đã thấy chồng mình là một người đàn ông tính toán, đúng kiểu người xưa hay nói: “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành”. Đi ăn, đi chơi, anh ấy chia đôi tiền sòng phẳng. Ngày lễ, sinh nhật tôi, anh ấy tặng quà nhưng kèm câu nhắc khéo về ngày sinh nhật của anh ấy. Hay đến nhà tôi chơi, mua theo giỏ trái cây, ít hải sản nhưng anh vẫn chia đôi với tôi. Lý do: “Anh chưa là con rể trong nhà nên không thể chịu thiệt được”.
Tôi tâm sự với mẹ, mẹ tôi cũng cảm thấy chàng trai này không ổn nên khuyên tôi suy nghĩ lại, đừng vội vàng kết hôn. Sau nhiều lần mâu thuẫn, tôi đề nghị chia tay, anh ấy cuống quýt níu kéo, còn hứa hẹn sau khi cưới sẽ để cho tôi quản lý tài sản trong nhà. Việc chi tiêu cũng do tôi quyết định, anh ấy không bao giờ hỏi đến chuyện tiền bạc đâu nên tôi cứ yên tâm. Để lấy lòng tin của tôi, anh ấy còn tự viết một bản cam kết, ký tên đàng hoàng. Thấy bạn trai có sự thay đổi, tôi mới đồng ý tổ chức đám cưới.
Nhưng cưới về rồi, tôi nhanh chóng phát hiện bản chất của chồng vẫn còn nguyên, không hề có sự hối cải hay thay đổi thật sự. Anh giao tiền lương cho vợ được 3 tháng đầu tiên rồi lấy lý do tôi không biết cách chi tiêu, quá hoang phí, không tiết kiệm được để đòi quyền giữ tiền. Tôi không đồng ý, vợ chồng cãi nhau suốt mấy ngày liền. Cuối cùng thống nhất là chồng sẽ đưa cho tôi một nửa lương, còn lại thì anh giữ lấy để “tiết kiệm”.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Được thêm nửa năm nữa, số tiền chồng đưa cho tôi ngày càng ít đi vì nhiều lý do. Dù có con nhỏ, chi tiêu nhiều nhưng anh chỉ đưa vỏn vẹn 3 triệu tiền mặt. Tôi mua đồ cho con cũng phải suy nghĩ, đắn đo. Chồng tôi còn thực hiện chính sách tiết kiệm tối đa bằng cách đi xin đồ cũ con của đồng nghiệp, đem về cho con mặc. Hay mỗi lần về ngoại, anh sẽ “bòn” mọi thứ, từ rau củ, hành tỏi đến nải chuối còn xanh hay con vịt, con gà. Ngay cả cá mẹ tôi mua để trong tủ lạnh, chồng tôi cũng ráng xin bằng được nửa con đem về nấu một bữa.
Hôm qua, mẹ chồng tôi đến chơi. Bà ở xa, nghe tin cháu ốm nên thuê taxi đến thăm. Thấy mẹ chồng mang theo nhiều đồ ăn, tôi lại thấy thương. Bà cho con tôi 2 triệu đồng để bồi bổ vì thấy thằng bé ốm quá, da dẻ xanh xao chứ không được trắng hồng hào như những đứa trẻ khác.
Tôi nhờ mẹ chồng trông con giúp mình rồi xuống bếp nấu ăn. Vốn dĩ, tôi có nấu canh chua cá lóc, thịt kho trứng nhưng chỉ đem lên bàn ăn 2 món: đĩa cà kho và bát trứng chiên. Đây là 2 món ăn còn thừa của nhà tôi từ đêm hôm trước. Chồng tôi đi làm, trưa nào cũng về nhà ăn cơm và nếu đồ ăn còn thừa từ đêm qua sẽ phải hâm nóng lại rồi tiếp tục ăn cho hết vào buổi trưa, chiều mới nấu món khác.
Chồng tôi thấy bữa cơm chỉ có 2 món ăn thừa thì sửng sốt rồi giận dữ. Anh ta hất đổ cả mâm cơm, mắng chửi tôi là đồ con dâu keo kiệt, mẹ chồng đến nhà chơi mà dám đãi thức ăn thừa? Tôi cũng sẵn tiện “lật bài ngửa” luôn: “Đây chẳng phải là yêu cầu của anh sao? Tôi chỉ đang làm đúng yêu cầu của anh thôi, anh tức giận cái gì?”. Mẹ chồng tôi hỏi mọi chuyện, tôi kể hết. Từ việc mỗi tháng anh ấy chỉ đưa cho vợ 3 triệu đồng, ăn uống tiết kiệm tối đa, tiêu dùng thứ gì cũng phải hỏi qua ý kiến của anh ấy… Ngay cả mua sữa cho con cũng phải mua sữa rẻ tiền. Tôi không đồng ý thì phải tự bỏ tiền túi ra mua sữa cho con. Đồ ăn thì không cần biết loại đó có để được qua đêm không, chồng cũng bắt ăn lại.
Mẹ chồng tôi nghe xong thì choáng váng mặt mày. Bà mắng con trai một trận nên thân và buộc anh phải đưa hết tiền lương cho vợ, công khai các khoản tiền tiết kiệm. Dù ấm ức không vui nhưng trước mệnh lệnh của mẹ, chồng tôi vẫn phải thực hiện. Tôi chỉ sợ được vài tháng, anh ấy lại chứng nào tật nấy thì tôi phải làm sao? Sống với một người chồng ki bo, đúng là bất hạnh quá.
Về thăm mẹ chồng cũ mà tôi ngậm ngùi rơi nước mắt
Đến thăm mẹ chồng cũ, thấy bà sống đơn chiếc, tôi thương xót đến rơi nước mắt. Chồng tôi đứng cạnh, bỗng đưa ra lời đề nghị đầy bất ngờ.
Ảnh minh họa
Vì không hạnh phúc nên tôi và chồng cũ ly hôn. Sau đó 2 năm, tôi gặp và kết hôn với Dũng, người chồng hiện tại. Dũng đối lập với chồng cũ của tôi. Anh cư xử hiểu chuyện, luôn vị tha, đặt mình vào vị trí của người khác để thông cảm và thấu hiểu họ. Chưa bao giờ Dũng gợi lại chuyện cũ hay lấy quá khứ để dằn vặt tôi. Cuộc sống của chúng tôi rất êm đềm hạnh phúc.
Tháng trước, tôi nghe phong thanh chuyện chồng cũ gây gổ đánh người nên phải đi tù. Bố chồng cũ mất lâu rồi, chỉ còn mẹ chồng cũ sống ở căn nhà cấp 4 đã xuống cấp. Tôi kể cho Dũng nghe về mẹ chồng cũ của mình vì tôi mang ơn bà rất nhiều. Anh im lặng lắng nghe rồi hỏi có phải tôi muốn đến thăm bà ấy không? Tôi gật đầu.
Tuần trước, vợ chồng tôi đem theo ít trái cây và phong bì 10 triệu đến thăm mẹ chồng cũ. Căn nhà cũ kĩ, xuống cấp trầm trọng. Phía trước cũng không có cổng rào gì nên chúng tôi đi vào rất thuận tiện. Mẹ chồng cũ ngồi giặt quần áo bên giếng nước, thấy chúng tôi thì ngỡ ngàng. Bà nhìn một lúc mới nhận ra tôi nên càng ngạc nhiên hơn, cứ lắp bắp hỏi: "Có phải cái H đấy không? Cái H, vợ cũ thằng L có đúng không?".
Tôi nắm tay mẹ chồng cũ, rưng rưng nước mắt nhìn bà. Bà dắt tôi vào nhà, vừa đi vừa kể chuyện về con trai với giọng buồn bã. Bà không ngờ tôi lại đến thăm bà. Rồi bà vuốt ve cái bụng đã nhô lên của tôi, giọng âu yếm bảo bà mừng cho tôi khi thấy tôi đã có cuộc sống hạnh phúc, có chồng có con êm ấm.
Nhìn căn nhà chẳng có vật gì giá trị, lại oi bức, rồi đôi tay chai sần của mẹ chồng cũ mà tôi đỏ hoe mắt vì thương xót. Cuộc đời của bà sao lắm đau khổ. Lấy phải chồng gia trưởng, sinh 2 đứa con thì mất một đứa, chỉ còn lại một người con trai quậy phá. Giờ con trai đi tù thì sống lầm lũi một mình.
Chồng tôi đứng cạnh, thấy tôi cứ nhìn mẹ chồng cũ rồi lau nước mắt thì nói ra đề nghị đầy bất ngờ. Anh nói tôi có thể đưa bà ấy về chăm sóc nếu như tôi muốn. Anh cũng sẽ xem như mình có thêm 1 người mẹ nữa, cũng sẽ cùng tôi chăm sóc bà. Tôi kinh ngạc nhìn Dũng, không ngờ anh lại bao dung, vị tha đến thế. Sau một hồi suy nghĩ, tôi chỉ gửi lại mẹ chồng cũ 10 triệu rồi xin phép đi về; hẹn lần sau sẽ ghé đến thăm bà tiếp.
Chồng hỏi tại sao tôi không dẫn mẹ chồng cũ về nhà để tiện chăm sóc. Tôi cũng muốn làm như vậy lắm nhưng lại sợ tương lai, nếu như chồng cũ về, liệu anh ta có để yên cho vợ chồng tôi không? Thôi thì cứ thường xuyên đến thăm nom bà là được rồi. Tôi làm vậy liệu có đúng không mọi người?
Đón mẹ chồng dưới quê lên chăm cháu, một tháng tôi trả 3 triệu, được 1 tuần thì giận run người với hành động của bà Mẹ chồng tôi chăm cháu kiểu này, tôi thực sự hết nói nỗi. Vợ chồng tôi cưới nhau được gần 2 năm, nhờ chăm chỉ cày cuốc mà nhanh chóng tậu được một căn chung cư nhỏ trong thành phố. Hai vợ chồng sau khi nhà cửa đã ổn định, liền thực hiện kế hoạch có em bé đã được vạch ra từ...