Mẹ chồng bẻ móng tay tôi chỉ vì một câu trách móc bâng quơ của con gái bà
Tôi bảo chồng rằng nếu anh bênh mẹ thì cứ việc ở lại đây, còn tôi phải dọn đi nơi khác cho thoải mái.
Vốn dĩ trước đây mẹ chồng tôi là một người hiền lành, luôn quan tâm mọi người và chăm sóc gia đình rất tốt. Tuy nhiên kể từ lúc bà phẫu thuật chữa ung thư tuyến giáp thì tính cách bà thay đổi hoàn toàn.
3 năm làm dâu tôi hiếm khi thấy mẹ chồng nổi cáu. Lúc nào gặp chuyện giận quá thì bà chỉ phàn nàn mấy câu thôi, chứ không mắng chửi nặng lời với ai bao giờ. Bà kỹ tính nhưng không xét nét, hay nhắc tôi việc nọ việc kia nhưng cũng chỉ là chỉ bảo con dâu thêm chứ không phải gây chuyện bắt bẻ.
Vậy mà sau đợt ốm bệnh thập tử nhất sinh, mẹ chồng tôi bỗng trở thành một người khiến ai cũng sợ.
Đợt mới phát hiện bệnh xong, nghe bác sĩ nói từ “ung thư” thôi là mẹ tôi đã bật khóc vì tưởng mình sắp chết. Cả nhà xúm vào làm công tác tư tưởng với mẹ, an ủi bà rằng bệnh này chữa được, còn động viên đưa bà đi du lịch khắp nơi cùng con cháu. Thế nhưng kết quả bà vẫn không nguôi ngoai, còn liên tục ném vỡ đồ đạc và đuổi hết mọi người đi không muốn gặp ai.
Sau hơn 1 năm tập trung chạy chữa thì bác sĩ bảo mẹ chồng tôi khỏi bệnh rồi. Tuy phải dùng thuốc suốt đời nhưng do được phát hiện sớm nên tình trạng sau phẫu thuật của mẹ chồng tôi rất tốt. Bà thậm chí còn không phải xạ trị lần nào khiến gia đình mừng vô cùng.
Tưởng tai qua nạn khỏi rồi thì mẹ chồng sẽ vui, vậy mà bà thay đổi tính nết đến nỗi bố chồng tôi cũng không nhận ra vợ mình nữa. Bà nóng nảy hơn trước rất nhiều. Động tí là bà cáu gắt, làm gì bà cũng không vừa ý. Nhiều hôm cả nhà ngồi ăn cơm trong im lặng, không ai dám hé răng nói câu nào.
Tôi rất thông cảm với mẹ chồng vì nghĩ ai có bệnh trong người cũng sẽ nhạy cảm như thế. Chưa kể việc cắt đi tuyến giáp cũng ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe. Mẹ chồng tôi lớn tuổi rồi nên bà khó kiểm soát được hành vi cảm xúc. Chỉ có mọi người trong nhà bảo nhau nhường nhịn mẹ chứ không ai dám chọc bà giận thêm.
Thấy bà thông gia tính nết khó chiều nên mẹ tôi sang tận nhà biếu mấy bịch thuốc nam. Mẹ giới thiệu đây là những loại thảo dược quý, đun nước uống hàng ngày sẽ giúp giảm “bốc hỏa”, dễ ngủ, thanh nhiệt, giải độc.
Tôi nhanh nhẹn nhận phần đun thuốc cho mẹ chồng mỗi ngày. Không ngờ thuốc thực sự có hiệu quả, đã 2 tuần trôi qua mà mẹ chồng không nổi cơn tam bành nữa. Bà vui vẻ ở nhà dọn dẹp nấu nướng, chơi cùng cháu ngoại, da dẻ cũng sáng hơn, cười nhiều hơn. Mọi người trong nhà thở phào vì thấy mẹ dễ tính hơn hẳn.
Video đang HOT
Đợt này chị chồng tôi sửa nhà nên cả gia đình chị kéo sang đây ở nhờ 2 tháng. Quan hệ của chúng tôi khá bình thường, không thân cũng không tệ, cơ bản không có mâu thuẫn gì. Tuy nhiên từ lúc chị ấy về ở thì mẹ chồng bắt đầu nhắc tôi liên tục về chuyện sinh con.
Vợ chồng tôi đang ở độ mải chơi và cống hiến hết mình cho sự nghiệp nên dự định khoảng 3-4 năm nữa mới sinh con. Tôi cũng nói rõ với bố mẹ chồng ngay từ đầu là bọn con sẽ đẻ trước năm 30 tuổi, giờ mới 26 nên tôi chưa vội vàng. Mẹ chồng gật gù ủng hộ kế hoạch của chúng tôi vì chị chồng cũng đẻ 2 đứa cháu rồi. Bà chưa vội lên chức bà nội nên kệ cho vợ chồng tôi thong thả.
Ai dè giờ bà không nghĩ thoáng như mấy năm trước nữa. Tự dưng thấy tôi rảnh rang còn chị chồng đầu bù tóc rối lo cho 2 con nhỏ, mẹ chồng có vẻ không ưng mắt lắm. Bà nhắc cả 2 vợ chồng tôi là chửa nhanh lên kẻo “tịt”. Nghe xong chúng tôi cũng hơi hoang mang, nhưng sợ mẹ cáu nên đành gật vội cho lành.
Hôm nay chị chồng có đám cưới nên nhờ tôi tiện đường đi làm về đón cháu út học mẫu giáo hộ. Đứa lớn đã có anh rể lo, tôi chỉ cần đón đúng như lời chị dặn là được.
Về nhà mẹ chồng tôi bế đứa út đi ăn cháo tắm rửa luôn. Xong xuôi mẹ bảo tôi trông cháu để bà nấu cơm tối. Tôi bế cháu thả vào lồng bóng đồ chơi ngoài phòng khách xong ngồi đó xem điện thoại canh nó luôn.
Thằng bé chơi rất ngoan nên tôi kệ cho nó nghịch. Tầm 7h thì chị dâu chạy về. Tôi chưa kịp chào thì chị đã la lên khiến tôi giật mình hoảng hốt.
- Trời ơi cháu nó ị đùn hết ra ngoài thế kia mà mợ không để ý à? Bôi be bét khắp nơi rồi, sắp dây cả lên mặt cháu đến nơi rồi mà còn nằm xem điện thoại!
Tôi luống cuống chưa biết làm sao thì mẹ chồng chạy ra. Nhìn bà cau mày là tôi thấy sấm chớp nổ trên đầu rồi, sợ quá nên không nhớ ra phải làm gì nữa.
Chị chồng lớn tiếng bảo tôi bế cháu đi rửa đít để chị dọn dẹp đống bẩn thỉu trên sàn. Mùi thối quá nên tôi nhăn mặt nhấc thằng bé ra khỏi rào quây nhựa. Mới có một lúc không liếc tới mà nó đã gây chuyện thế này rồi.
Chị chồng thấy tôi nhăn nhó thì có vẻ không vui. Chị lại chạy tới giật con trai khỏi tay tôi, hỏi mợ sợ hỏng móng tay đẹp nên không muốn đụng vào phân của cháu hay gì. Tôi lúng túng nói không phải, chỉ là tôi chưa có kinh nghiệm chăm trẻ trong tình huống này nên hơi vụng thôi.
Ai ngờ mẹ chồng lao tới cầm ngón tay tôi lên soi, rồi bà mắm môi vặn gãy hết bộ móng giả khiến tôi đau điếng! Bà mắng tôi là điệu đà cho lắm vào, tay chân bình thường không thích lại cứ thích diêm dúa, chẳng làm được việc gì còn vướng víu vô tích sự.
Tôi vừa đau vừa sốc nên không kịp phản ứng. Nhìn đống móng nham nhở đỏ ửng lên mà tôi chỉ muốn khóc. Đúng lúc đang rối tinh lên thì chồng tôi đi làm về. Anh mới nghe mẹ kể vài câu thôi đã quay sang trách tôi sao không trông cháu cẩn thận.
Ô kìa, trẻ con đi vệ sinh thì làm sao tôi kiểm soát được?!? Cháu mới hơn 2 tuổi, nó nói còn chưa sõi, nó mà biết bảo mợ rằng cháu buồn đi nặng thì tôi đã bế nó vào WC ngay rồi! Lỗi của tôi chỉ là mải xem điện thoại nên phát hiện trễ thôi, lại còn xui xẻo đúng lúc mẹ nó về nên mới mang tiếng trông cháu cẩu thả. Chứ sự thật tôi có làm gì sai đâu? Ai cũng phản ứng thái quá làm tôi tổn thương vô cùng.
Ấm ức vì bị cả nhà chồng trách móc nên tôi không tranh cãi nữa, lấy túi xách rồi cầm chìa khóa xe đi luôn. Chồng giật lại bắt tôi ở nhà, anh bảo tôi thái độ sai với mẹ và chị anh nên phải xin lỗi. Tôi cố gắng kiềm chế cơn giận và nói anh cứ tiếp tục ở nhà mà bênh mẹ, còn mình phải đi chỗ khác hít thở cho thoải mái.
Việc cháu tôi ị đùn là chuyện nhỏ, có đáng để mọi người xúm vào đổ lỗi cho tôi nặng nề như thế không?
Tháng kiếm 50 triệu đồng vẫn bị mẹ chồng chê bai, con dâu làm ngay một chuyện khiến bà run sợ
Tôi cố gắng làm ăn tốt, chăm chỉ việc nhà nhưng luôn nhận được sự soi mói, chê bai đến từ mẹ chồng.
Lấy chồng được tròn 5 năm, vợ chồng tôi giờ đây đã có mọi thứ, có nhà riêng ở thành phố, cả hai vợ chồng có công việc thu nhập cao... Chồng tôi là người rất chịu khó trong công việc, nhạy bén trong làm ăn, không ngại bất cứ cơ hội kiếm tiền nào nếu như nắm bắt được. Công việc của tôi cũng thế, nhờ vào khả năng xinh xắn, ăn nói có duyên nên tôi có thu nhập cao, luôn ở mức 50 triệu đồng một tháng.
Vì là hai vợ chồng đã có kế hoạch từ trước nên chúng tôi không ở nhà bố mẹ chồng lâu, chỉ thời gian ngắn là đã ra ngoài ở rồi. Khi mua nhà riêng, chồng tôi có mong muốn chọn mua gần nhà bố mẹ chồng để tiện việc qua lại, thăm nom và chăm sóc. Tôi cũng thấy đó cũng là hợp lý, bởi gia đình nào cũng vậy thôi, đều muốn con cháu ở gần.
Nhưng đó là thuận tiện cho chồng, còn tôi giờ thấy đó là một sai lầm của mình. Vì là ở gần nên mẹ chồng rất hay qua nhà con trai chơi, nói là thăm con cháu, nhưng thực chất qua kiểm tra, soi mói con dâu là chính. Hàng ngày mẹ chồng tôi đều dành thời gian để qua xem tôi dọn dẹp nhà cửa có sạch sẽ, gọn gàng không, cho con trai và cháu nội ăn những gì...
Nhiều hôm đang bận việc, vậy mà mẹ chồng gọi điện trách móc, mắng mỏ xối xả: "Cô bận gì thì bận, cũng phải chú ý đến nhà cửa chứ, bừa bộn, bẩn thỉu. Tôi mở tủ lạnh ra mà không tin nổi vào mắt mình, lèo tèo mấy mớ rau, vài lạng thịt. Cô đối xử tệ bạc với con cháu tôi thế à?".
Bị mẹ chồng chèn ép, con dâu đã phản ứng khiến bà phải lo lắng. Ảnh minh họa
Mặc cho tôi giải thích là nhà có con nhỏ, khó mà lúc nào cũng gọn gàng được. Hơn nữa, ăn uống bây giờ cũng đơn giản, thường là ăn hôm nào thì mua thực phẩm hôm đó cho tươi ngon, tích trữ tủ lạnh sẽ không tốt... Vậy mà mẹ chồng cứ đổ lỗi, mắng mỏ suốt cũng chỉ vì mấy thứ vặt vãnh đó. Tôi cũng ít khi về quê ngoại, chỉ có việc quan trọng mới về, song không hiểu sao mỗi lần tôi về đó là mẹ chồng tôi lại tỏ ra khó chịu, còn kích bác con trai cấm cửa vợ về quê. Bà cho rằng tôi về là để "tuồn" tiền cho bố mẹ đẻ.
Thấy con dâu lương cao, mẹ chồng tôi lại muốn kiểm soát, không muốn tôi chi tiêu việc riêng mà liên tục ngỏ ý muốn giữ hộ tiền của hai vợ chồng tôi. Bà còn xúi con trai giấu đi một khoản để lén đưa cho mẹ... Biết là không thể kiểm soát được, nên mẹ chồng quay sang chê bai con dâu thu nhập thấp, thường xuyên bỏ bê chồng con.
Có lần tôi còn nghe mẹ chồng tôi bóng gió chê con dâu trước mặt người khác: "Con dâu đi làm ăn tối mắt tối mũi, mà không thấy tiền nong đâu cả, cho chồng con ăn uống đạm bạc. Chắc là làm bao nhiêu tiền là mang về quê ngoại hết. Biết thế hồi xưa tôi cho con trai lấy mấy đứa con nhà giàu có, giờ tha hồ mà hưởng phú quý".
Ấm ức vì thường xuyên bị mẹ chồng chê bai chuyện thu nhập, tôi đành phải đáp trả mẹ chồng: "Nhiều khi con đi làm ăn áp lực, mệt mỏi cốt để chăm lo cho gia đình mà về nhà còn bị chê bai, trách móc. Con cũng chán rồi, giờ con nghỉ làm ở nhà ôm con cho sướng, để chồng con nuôi vậy".
Nói là làm, tôi xin nghỉ phép nhưng nói dối là đã nghỉ làm việc ở công ty, mấy ngày ở nhà chỉ ăn với ngủ, xem phim... Thấy con dâu ở nhà, mẹ chồng đã biết sợ, lo lắng, bà đã bớt kiêu ngạo chuyển sang niềm nở, nịnh nọt con dâu. Bà giải thích: "Đấy là mẹ góp ý thôi, con làm gì thì làm cũng phải lo toan cho gia đình. Còn trẻ cố gắng mà làm ăn, có nhiều tiền sau này lo cho các con được tốt hơn".
Không cùng nhà mà áp lực với mẹ chồng khó tính. Tôi có nên mạnh mẽ đáp trả, hay là nhẫn nhịn để nhà cửa yên ổn?
Con dâu nhờ tôi chăm cháu rồi suốt ngày trách bà nội dạy hư trẻ Làm mẹ chồng thời bây giờ khó quá, con dâu giao phó cháu nội 5 tuổi cho tôi chăm sóc, đưa đón nhưng hơi một tí lại than vãn với người ngoài rằng tôi dạy hư thằng bé. Mấy hôm nay, đọc bài viết của những nàng dâu than vãn chuyện bị mẹ chồng can thiệp vào chuyện giáo dục con cái hay...