Lỡ “một lần đò” mới đến được với nhau
Đêm tân hôn thứ hai, tôi vẫn khóc nức nở nhưng khác với lần trước, anh nhẹ nhàng an ủi và ôm tôi vào lòng.
ảnh minh họa
Đến giờ tôi không biết câu chuyện tình yêu của mình là thật hay mơ. Nhiều lúc khi nằm nói chuyện với chồng, tôi vẫn không tin đó là sự thật. Tôi hay bảo anh nhéo tôi xem có đang mơ hay không. Tôi xin kể cho các bạn về câu chuyện tình trải qua nhiều chông gai và khó khăn nhưng có một kết cục đẹp của mình.
Tôi sinh ra ở miền Bắc, nhưng phần lớn cuộc sống và học tập lại ở miền Nam. Nơi đó, tôi quen chồng của mình bây giờ. Khi tôi đồng ý yêu anh, đó cũng là lúc tôi buồn vì phải xa bố mẹ để đi học. Tình yêu của chúng tôi đến rất nhanh và nhẹ nhàng. Cũng giống như bao nhiêu cặp tình nhân yêu nhau khác, đôi khi chúng tôi cũng cãi nhau, nhưng anh là người tâm lý và rất chiều tôi nên luôn là người làm lành trước. Tôi hạnh phúc khi yêu được một người như vậy. Sau một thời gian thì anh đưa tôi về ra mắt gia đình.
Tôi nhớ như in cái ngày anh đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ và gia đình anh. Sau một ngày về nhà anh chơi và nói chuyện với mọi người, tôi cảm thấy rất vui. Hôm sau tôi hỏi anh: “Bố mẹ nói gì về em không anh?”. Anh bảo: “Bố mẹ bảo, em mới đến chơi có một hôm nên bố mẹ không thể nhận xét đúng về em được, nhưng được cái dáng và chiều cao”. Về sau này, anh hay chở tôi về nhà chơi và từ đó bố mẹ anh coi tôi là con trong nhà nên tôi rất hạnh phúc về điều này. Từ khi đó tôi và anh đã lên kế hoạch cho tương lai của hai đứa sau này.
Nhưng cuộc đời của tôi thay đổi từ lúc về quê ăn Tết. Thời gian ăn Tết ở quê, gia đình biết tôi có người yêu trong Nam nên một mực phản đối và gây sức ép phải ra ngoài Bắc làm việc, không được làm trong ấy và yêu anh nữa. Lý do được bố mẹ tôi đưa ra là tôi đã học xong rồi, ở trong đó có một mình. Tôi nói với anh về chuyện này, nhưng không nói rõ là gia đình không cho hai đứa yêu nhau. Sau Tết tôi vào Nam làm việc thêm một thời gian nữa nhưng do sức ép của gia đình nên tôi đã về ngoài Bắc.
Tôi không ngờ khi mình vừa về nhà được một thời gian thì có một chuyện động trời xảy ra. Hôm đó, tôi không nhớ rõ là mình đi đâu, khi về đến nhà đã thấy trầu cau, và sính lễ cưới. Tôi hỏi mọi người trong nhà thì bảo sính lễ cưới của tôi. Tôi hỏi sẽ cưới ai, một người trong nhà nói: “Vài ngày nữa mày sẽ biết”.
Tôi một mực phản đối cuộc hôn nhân này nhưng vô vọng bởi đó là sự sắp xếp sẵn của gia đình tôi từ trước. Thời gian đó tôi khóc rất nhiều đến nỗi lịm người đi, từ đó tôi thấy mình cứ lú lẫn dần dần và không còn đủ tỉnh táo nữa. Lúc đó tôi hành động mọi chuyện như người bị mộng du và không có suy nghĩ gì cả.
Thời gian đó anh liên lạc với tôi rất nhiều nhưng tôi né tránh và không nói anh về chuyện này. Mãi sau này khi sắp đến ngày cưới, tôi mới nói với anh. Khi biết tin, anh đã im lặng không nói với tôi lời nào nhưng lại đã hỏi tất cả những người trong gia đình tôi, lúc đó anh mới tin đó là sự thật. Anh trách tôi tại sao không nói với anh sớm hơn và rất nhiều câu hỏi tại sao. Lúc đó tôi chỉ biết im lặng và khóc mà thôi.
Tính đến lúc cưới, tôi chỉ gặp chú rể có một vài lần, sau mấy lần gặp mặt đó tôi bắt đầu thấy thất vọng về người này và gia đình của anh ta. Bởi lẽ tôi có yêu và biết nhiều về anh ta đâu, mà tính tôi rất cố chấp nữa. Rồi ngày cưới cũng đã đến, trước ngày cưới tôi đã khóc nhiều đến nỗi mắt tôi sưng rất to. Đám cưới diễn ra như thế nào đến giờ tôi cũng không nhớ nữa.
Đêm đầu tiên về nhà chồng tôi khóc nhiều, chồng không an ủi mà còn chửi tôi nữa. Chuyện này nhà tôi không ai biết cả. Lúc đó, tôi chỉ muốn chết đi cho xong. Cuộc sống hôn nhân mà không có tình yêu thì các bạn biết rồi đó, chúng tôi thường xuyên cãi nhau vì những chuyện không đâu. Anh ta là người gia trưởng, luôn bắt tôi sống theo cái mà anh ta áp đặt cho mình, mà tôi rất ghét cái tính cách đó.
Thời gian chúng tôi cưới nhau chưa được bao lâu nhưng tôi tưởng đã lâu lắm rồi. Anh ta luôn dày vò tôi về tình yêu cũ. Thời gian này tôi và người yêu cũ cũng chỉ nhắn tin liên lạc, hỏi thăm nhau những lời xã giao thôi. Nhưng chồng mỗi khi thấy tôi cầm điện thoại là hay nói móc tôi. Anh ta còn hay lục tin nhắn và cuộc gọi thử xem tôi có gọi điện và nhắn tin cho người yêu cũ hay không. Thấy tin nhắn hay cuộc gọi là anh ta chửi tôi những lời rất thậm tệ.
Thời gian khi mới cưới, tôi hỏi thăm người yêu cũ xem anh sống như thế nào, anh chỉ bảo bình thường, và tôi hỏi tiếp: “Anh còn yêu em không?”, anh trả lời: “Tình yêu của anh dành cho em không thay đổi”. Thông qua bạn bè của anh, tôi biết được anh uống rượu rất nhiều và sống bất cần đời, nhưng bạn anh không biết lý do vì sao anh lại như vậy. Chính vì thế mà tôi đã dằn vặt bản thân rất nhiều.
Mỗi lần cãi nhau với chồng, tôi lại về nhà bố mẹ đẻ và thấy trách gia đình. Cuộc sống hôn nhân của tôi vẫn vậy, không có gì khá hơn nên tôi quyết định đề nghị ly hôn với chồng. Tôi đề nghị hai đứa giải quyết xong rồi mới nói với hai bên gia đình nhưng anh ta không đồng ý, bảo sẽ nói với bố mẹ chứ không giải quyết im lặng như vậy. Vì thế tôi quyết định làm đơn ly hôn đơn phương gửi ra tòa.
Khi nhận được giấy của tòa án, mời lên giải quyết việc ly hôn, anh ta đã mắng nhiếc tôi và nói với hai bên gia đình. Mọi người khuyên nhủ nhưng lúc đó tôi bỏ ngoài tai tất cả để cứu lấy cuộc sống và tương lai của chính mình vì tôi còn trẻ. Tính thời gian ly hôn cũng mất mấy tháng và cuối cùng, tôi đã thành công sau rất nhiều áp lực của gia đình và lời dị nghị của những người xung quanh.
Sau khi ly hôn xong được một tuần, tôi quyết định vào miền Nam sinh sống và làm việc, bắt đầu lại từ đầu. Tôi vào Nam nhưng không nói với anh (người yêu cũ). Tôi vào đến nơi thì tôi chủ động gọi điện thoại:
Video đang HOT
- Em chào anh! Anh còn nhớ em là ai không?
- Làm sao anh quên được giọng nói này chứ em.
- Anh còn yêu em không?
- Sao em lại hỏi anh như vậy?
- Thì anh cứ trả lời em đi, đừng hỏi em lý do được không?
- Tình yêu anh dành cho em trước giờ vẫn vậy và không thay đổi.
- Bây giờ anh gặp em được không?
- Em nói đùa hả?
- Anh có nhớ nơi hai đứa mình hay ngồi nói chuyện và tâm sự không?
- Làm sao anh quên được nơi đó chứ em.
- Anh đến đó đi, em đang ngồi ở đó.
- Thật không vậy em?
- Anh cứ đến đó đi rồi anh sẽ biết là em nói thật hay nói đùa mà?
- Em ngồi yên đó, đừng đi đâu nhé, ngồi yên đó nhé, anh đến liền.
Khi hai chúng tôi gặp nhau, anh ôm tôi vào lòng và cùng khóc. Hai đứa ôm nhau khóc được một lúc thì anh mới nhớ ra và hỏi tôi:
- Tại sao em lại vào Nam? Tại sao vào mà không báo cho anh biết?
Tôi nói muốn dành cho anh một bất ngờ. Trời lúc đó cũng đã khuya, anh lại hỏi dồn tôi:
- Em đang ở đâu? Vào đây với ai? Vào làm gì?…
Anh hỏi một lúc mười mấy câu liền, tôi không nhớ rõ nữa:
- Anh hỏi nhiều thế, làm sao em trả lời được.
Nhưng tôi chỉ nói với anh một câu:
- Em đã ly dị xong rồi anh.
Anh yên lặng một lúc lâu, khiến tôi lo sợ. Anh hỏi chỗ ở của tôi để hai đứa về đó nói chuyện tiếp vì trời cũng đã khuya. Về đến phòng trọ, anh nói:
- Em có biết vì sao anh im lặng không? Vì anh không tin vào tai mình, ngỡ mình đang mơ và anh phải tự nhéo mình một cái để biết là mơ hay thực. Hôm nay em mệt rồi, nghỉ ngơi đi. Anh sẽ canh cửa và ôm em trong vòng tay, để em không thể rời xa anh thêm một lần nữa. Ngày mai thức dậy hai đứa mình nói chuyện tiếp, em nhé?
Không hiểu sao lúc đó tôi nghe và làm theo những gì anh nói như một đứa trẻ con vậy. Tôi vẫn khóc và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy, thấy anh đang ôm tôi và dường như đêm qua anh đã không chợp mắt vì sợ khi ngủ, tôi lại rời xa anh thêm một lần nữa.
Sáng hôm sau tôi nghe thấy anh gọi điện xin phép nghỉ làm vì muốn hai đứa nói chuyện nhiều hơn sau thời gian dài. Hôm đó, tôi đã kể cho anh nghe hết quãng thời gian qua mình sống như thế nào, khi nghe tôi nói, anh đã khóc. Anh nói trong nước mắt:
- Em hãy để anh bù đắp cho khoảng thời gian mà em đã chịu khổ. Dù có khó khăn đến đâu, hai đứa cũng cùng nhau giải quyết vấn đề, em đừng giấu anh chuyện gì nữa, em hứa nhé?
Tôi khẽ gật đầu. Chỉ sau hơn một tháng ngày trở về bên cạnh anh, tôi lấy lại tinh thần rất nhanh và trở lại là chính mình như ngày xưa. Sau khi lấy lại được thăng bằng, anh đưa tôi về nhà chơi, và nói với mọi người trong nhà là chúng tôi sẽ cưới nhau, bố mẹ anh đồng ý làm tôi rất hạnh phúc. Nhưng trong niềm hạnh phúc đó, tôi chợt lo rằng nếu như mọi người bên nhà anh mà biết tôi đã lấy chồng rồi thì sẽ ngăn cản chúng tôi. Dường như anh biết suy nghĩ đó của tôi nên nói:
- Em không phải lo chuyện đó, gia đình anh không ai biết chuyện này đâu. Đó là bí mật của hai chúng mình, em nhé?
Về phía gia đình tôi, lúc đầu khi biết tin hai chúng tôi sẽ cưới nhau thì mọi người không đồng ý, nhưng một phần do cuộc hôn nhân trước của tôi bị ép buộc mới dẫn tới kết quả như vậy nên dần dần gia đình cũng bằng lòng cho chúng tôi cưới nhau. Cuối cùng, sau bao nhiêu vất vả thì chúng tôi cũng có thể đến được với nhau. Đám cưới diễn ra nhanh chóng ngay sau đó một thời gian.
Như thế, tôi và anh đã trở thành vợ chồng. Sau một lễ cưới ấm cúng và vui vẻ, hai chúng tôi mệt nhoài. Đêm tân hôn cũng đã đến nhưng đây là lần thứ hai của tôi. Như đêm tân hôn lần đầu, tôi cũng khóc, nhưng lần này là những giọt nước mắt hạnh phúc chứ không phải vì buồn. Anh an ủi nhẹ nhàng để tôi không khóc nữa và chuyện gì đến cũng đã đến, hai chúng tôi hòa vào nhau. Sau những phút giây đó, tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay biết. Sáng hôm sau khi dậy gấp chăn màn, chợt thấy có một vài chấm đỏ trên ga giường, tôi vội gọi anh vào hỏi, anh chỉ cười và nói:
- Lúc nào có hai vợ chồng, anh sẽ nói với em sau.
Nhưng tôi hiểu vì sao anh lại làm như vậy. Đến giờ sau gần năm năm chung sống, với biết bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống vợ chồng, chúng tôi vẫn sống rất hạnh phúc và đã có hai thiên thần bé nhỏ thật đáng yêu. Tôi biết ơn anh vì anh đã không bỏ rơi lúc tôi suy sụp nhất và chính anh đã giúp tôi tìm lại niềm tin vào cuộc sống.
Sau chừng ấy thời gian, anh vẫn luôn như thế, vẫn ân cần chăm sóc gia đình bé nhỏ của chúng tôi. Trong sâu thẳm trái tim mình, tôi cảm ơn anh và thấy mình nợ anh một sự hoàn hảo. Đến bây giờ tôi có thể khẳng định với mọi người trong gia đình tôi rằng, sự lựa chọn của tôi là hoàn toàn chính xác.
Theo VNE
Nên biết về chàng trước khi bạn kết hôn...
Đôi khi bạn có thể hiểu một người ngay giây phút đầu gặp gỡ. Cũng có khi là sau vài tháng, thậm chí nhiều năm dài bên nhau bạn vẫn chưa dám chắc đã tìm được đúng người. Bất kể hai bạn đã bên nhau bao lâu, có một số điều cần biết rõ về nửa kia trước khi quyết định "chốt".
Món ăn yêu thích nhất của anh ấy
Không đơn giản là biết anh ấy thích ăn gì, quan trọng hơn, bạn đang cần biết mọi điều nhỏ nhặt nhất về anh ấy, như anh ấy thích uống cà phê pha như thế nào, đồ lẩu hay nướng sẽ làm anh ấy hào hứng khi ngồi vào bàn ăn, và bữa tối yêu thích thời thơ ấu của anh ấy có hình dáng thế nào. Hãy làm cho nhau vui nhiều thật nhiều bằng cách hiểu và nhớ mọi điều về sở thích của nhau.
Đức tin của anh ấy
Khi yêu bạn có thể không để ý đến điều này, nhưng nếu chuẩn bị kết hôn, bạn sẽ cần biết nếu anh ấy theo thiên chúa giáo hay có theo đạo phật, để không vô tình báng bổ tín ngưỡng của nhau. Có thể bạn cũng cần chuẩn bị tâm lý, cân nhắc đến việc mình có gia nhập đức tin của anh ấy hay không sau khi kết hôn.
Anh ấy thuộc kiểu nào khi làm bố
Rất nhiều cặp đôi thực sự trải qua khó khăn đầu tiên khi bắt đầu làm cha mẹ, thông thường là bởi người này đã không tưởng tượng ra được, khi làm cha/mẹ, người kia lại khác đến thế.
Nếu bạn muốn làm một người mẹ tuyệt vời sẵn sàng cho các con ra chơi trên đám cỏ, hòa mình giữa thiên nhiên, thì cần phải chắc chắn rằng anh ấy sẽ là người bố không khư khư giữ con tránh vi khuẩn.
Anh ấy tiêu tiền ra sao
Biết về mức lương của nhau là một khởi đầu tốt, nhưng sẽ tốt hơn nếu bạn biết anh ấy tiêu tiền ra sao. Nếu một trong hai người thích để ra được một khoản tiết kiệm kha khá ở ngân hàng trong khi người kia kiếm được đồng nào tiêu đồng ấy thì chắc chắn mâu thuẫn này sẽ dẫn đến xung đột tài chính một khi hai người trở thành vợ chồng và tiêu tiền chung.
Cán cân công việc - cuộc sống của anh ấy
Giai đoạn mật ngọt, những tối muộn anh ấy vẫn vùi mình vào công việc ở văn phòng có vẻ không là chuyện lớn. Nhưng một khi hai người đã kết hôn mà bạn vẫn phải trải qua tối thứ Sáu cô đơn một mình, thì đó lại thành vấn đề đấy.
Hãy thảo luận với nhau xem điều gì là quan trọng với các bạn, ví dụ "chúng ta nhất thiết phải ăn tối với nhau vào các thứ Bảy", hay "cần ở nhà ăn tối với nhau ít nhất là 4 -5 lần mỗi tuần".
Tật xấu của anh ấy
Hẳn nhiên chàng của bạn "hoàn hảo". Nhưng bạn vẫn có thể tìm thấy vài điểm trừ, như việc anh ấy toàn ngoác mồm nhai cơm hay luôn trả các hóa đơn rất muộn. Nếu bạn không thể liệt kê dù chỉ một điểm xấu của chàng, thì khả năng là bạn đang quá yêu tới mức mù quáng đấy. Đừng dại gì chấp nhất một người "bất kể tốt xấu" khi bạn chưa nhìn rõ những cái "xấu" ấy là gì.
Theo VNE
Chuyện cái dây phơi Ngày mới chuyển về xóm trọ mới, chị ái ngại nhìn chiếc dây phơi quần áo chung. Cả dãy có tới mươi hộ mà chỉ duy nhất cái dây dài chừng bảy mét chăng ở giữa. Ai phơi, ai đừng? Nnghĩ thì nghĩ vậy, việc phơi chị vẫn phải phơi. Giống như cuộc tranh giành lặng lẽ nhưng không kém quyết liệt, thoạt...