Lấy được chồng nghèo, tôi như mở cờ trong bụng!
Người ta cứ muốn lấy được chồng giàu để đổi đời, không phải lo nghĩ xa xôi về vấn đề kinh tế. Riêng tôi, lấy được chồng nghèo lại như được mở cờ trong bụng
Chỉ cần con vui, con hạnh phúc, thế nào mẹ cũng ủng hộ! (Ảnh minh họa)
Người ta cứ bảo lấy chồng phải lấy người giàu có, bề thế, riêng tôi lại đi ngược lại hoàn toàn với quan điểm của mọi người. Từ nhỏ mẹ tôi đã dạy rằng, hạnh phúc không phải nằm ở giàu nghèo mà phụ thuộc tất cả ở ý chí và đức tính của người đàn ông trong nhà có muốn khiến vợ mình được hạnh phúc hay không. Nếu nói về giàu mà hạnh phúc thì nhà tôi là tiêu biểu cho quan niệm đó là sai.
Bố mẹ tôi lấy nhau đã 30 năm nay, tôi là con một. Bố tôi là một người cực kì bận rộn với công ty của ông và chẳng có mấy thời gian dành cho gia đình này. Nhà tôi tiền không thiếu, cái gì cũng có đủ cả, chỉ có thiếu hơi người, thiếu tình thương yêu…Nhiều lần trong suốt 30 năm qua, tôi trộm thấy mẹ mình nằm khóc thút thít trong ngôi nhà của chúng tôi, một ngôi nhà to và đẹp bên ngoài nhưng lạnh và rỗng ở bên trong…Vậy nên từ nhỏ tôi đã tự nhủ lòng, tôi sẽ không bao giờ lấy một ông chồng giàu có và bỏ bê vợ con, suốt ngày chỉ lo làm tiền như bố tôi.
Ngày tôi mang anh về ra mắt gia đình, bố tôi phản đối kịch liệt, bố chê anh nghèo, đũa mốc mà đòi chòi mâm son…Còn mẹ tôi thì chỉ bảo với tôi rằng:
- Chỉ cần con vui, con hạnh phúc, thế nào mẹ cũng ủng hộ!
Video đang HOT
Chắc hẳn mẹ tôi không còn muốn tôi phải chịu cảnh có chồng như không của bà, ngoài nhìn vào thì có vẻ giàu sang phú quý, nhưng bên trong lại chẳng ai thấu cho.
Chồng tôi là một người cực kì thật thà và hiền lành, chúng tôi quen nhau sau một lần đi làm thiện nguyện. Chắc tại cái tính chăm chỉ chịu khó của anh đã khiến trái tim tôi bị lung lay sau một vài lần gặp mặt. Anh nhiệt tình và tốt bụng, tuy không giàu có gì nhưng anh vẫn đi thiện nguyện giúp những hoàn cảnh khó khăn. Vào một lần họp tổng kết sau chuyến đi, anh bắt chuyện với tôi và chúng tôi quen nhau từ đó. Dần dần tôi hiểu về anh hơn, cảm nhận được đức tính ham học hỏi và không ngừng vươn lên của anh trong công việc cũng như cuộc sống, tôi đặt toàn bộ niềm tin của mình vào con người này.
Mặc dù bố ngăn cản, nhưng rồi hiểu tính tôi, bố cũng chấp nhận để chúng tôi lấy nhau. Sau khi lấy tôi về, bố đề nghị anh nghỉ việc, đi theo bố làm ăn để dần tiếp quản công việc. Vì tôi là con một, nên mọi việc làm ăn của nhà tôi đều trông chờ ở bố cả, giờ lại đến lượt anh. Về phía anh, anh nhất quyết không chấp nhận, anh bảo rằng anh muốn tự lực cánh sinh, không muốn dựa dẫm vào nhà vợ. Tôi cũng đồng ý để anh tư chọn lựa, dù trong lòng có phần khó xử.
Mặc dù bố ngăn cản, nhưng rồi hiểu tính tôi, bố cũng chấp nhận để chúng tôi lấy nhau. (Ảnh minh họa)
Về làm dâu nhà anh, tôi như tìm được cho mình một gia đình mới. Nhà anh tuy nghèo nhưng sống cực kì tình cảm, anh em trên dưới thuận hòa và yêu thương nhau. Những tưởng được nhờ nhà vợ nhiều về mặt kinh tế nhưng không, tôi lại được nhờ rất nhiều ở nhà chồng. Sau 2 năm, tôi sinh được một bé gái kháu khỉnh. Lúc này cần người phụ giúp chăm sóc con, mẹ tôi vì không quen nên chẳng giúp được gì, tôi đành phải nhờ tới ông bà nội. Ông bà cực kì chịu khó và thương cháu cũng như thương tôi. Nhà tôi lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười vui vẻ. Cùng lúc đó chồng tôi được đề bạt lên tổng, dù cuộc sống không còn nhan nhã như trước nhưng anh vẫn luôn ân cần chăm sóc mẹ con tôi hết mực.
Giờ đây sau 7 năm lấy nhau, tôi chuẩn bị sinh hạ một cháu nữa. Gia đình tôi vẫn vậy, mọi người trong nhà đều luôn chở che và bao bọc lẫn nhau. Nếu những cô bạn tôi lấy chồng giàu và rồi chồng về nhà chỉ biết ăn và ngủ thì chồng tôi lại hoàn toàn trái ngược. Anh chẳng bao giờ ngồi yên được một chỗ, anh bảo ngồi không thấy buồn tay buồn chân. Tuổi thơ nghèo khổ khiến anh rất khéo tay và hay làm, về đến nhà dù muộn đến mấy anh vẫn ngồi vào bàn ăn và tự mình dọn rửa, sau đó anh sẽ phụ tôi lau dọn bếp, hôm nào cũng vậy. Sáng hôm sau anh sẽ đưa con đi học, việc của tôi là đón các cháu về và lo cho chúng ăn.
Lấy được chồng nghèo khiến tôi như được mở cờ trong bụng, chỉ mong gia đình tôi sẽ mãi hạnh phúc như hiện tại mà thôi!
Theo blogtamsu
Lấy chồng giàu lại nhớ thương tình nghèo
Phía sau ánh hào quang lấp lánh của kim cương, vàng bạc là nỗi đau của người con gái còn quá trẻ. Kể từ ngày lấy chồng giàu, sống cuộc sống khổ nhục, không một ngày nào chị nguôi nhớ về anh...
Con gái ai cũng mong muốn kiếm được tấm chồng tử tế, chăm lo được cho gia đình, vợ con. Nhưng duyên phận là cái trời cho, khéo thì giữ lấy, không khéo thì tuột mất. Chị là một cô gái trẻ, tốt nghiệp đại học được hơn một năm, xinh đẹp, đảm đang, học hành giỏi giang, lại là con gái quê chân chất nên có nhiều người theo đuổi. Nhưng từ sớm chị đã có người thương nơi quê nhà.
Chị và anh yêu nhau từ thời sinh viên, hai người là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau trên mảnh đất quê nghèo. Chị vốn học giỏi nên thi đậu đại học, còn anh phần vì sức học kém, lại thêm hoàn cảnh gia đình khó khăn nên học xong cao đẳng anh bước chân vào cuộc sống mưu sinh, kiếm thêm tiền nuôi chị ăn học tiếp.
Lấy chồng giàu nhưng chưa bao giờ chị nguôi nhớ về tình cũ (Ảnh minh họa)
Nhưng với tấm bằng cao đẳng, không tiền, không quan hệ anh chẳng thể tìm cho mình được một công việc tốt, anh đành ngậm ngùi lao động chân tay trong các nhà máy, xí nghiệp ở Hà Nội một thời gian. Cuối cùng anh tự hiểu, nếu cứ tiếp tục bám trụ ở mảnh đất này, với đồng lương ít ỏi thì chỉ đủ tiền ăn đạm bạc, tiền thuê trọ và xe cộ đi lại mỗi khi về quê. Biết chẳng thể nuôi chị ăn học với đồng lương công nhân, anh quyết định về quê lập nghiệp. Ít nhất thì về nơi đây anh không mất tiền trọ, tiền xe cộ đi lại, và mỗi bữa cũng chỉ thêm bát thêm đũa cùng bố mẹ. Đến cuối tháng anh vẫn có chút tiền gửi lên thành phố cho chị.
Làm gì, quyết định bất cứ điều gì anh đều nghĩ đến chị đầu tiên. Ngỡ tưởng chờ đến khi chị tốt nghiệp đại học anh chị sẽ có một đám cưới viên mãn. Nào ngờ xa mặt cách lòng, thêm phần khó khăn trong cuộc sống, cái nghèo khiến tình cảm cũng nghèo đi. Chị muốn thoát ra khỏi cái nghèo nên quyết phụ tình anh để theo một anh chàng giàu có. Yêu đại gia chị được yêu thương, chiều chuộng, được lo cho một công việc ổn định, chỗ ăn ở sang trọng.
Còn anh nơi quê nghèo chỉ biết nín lặng nỗi đau cầu chúc cho chị hạnh phúc, mặc cho những tiếng chửi mắng của gia đình, những lời an ủi, thương cảm của bạn bè anh vẫn đứng vững trên đôi chân của mình, cặm cụi làm ăn để quên đi nỗi đau mất người yêu.
Ngày chị lên xe hoa làm dâu phố thị cũng là ngày anh lên đường nhập ngũ. Anh tin chỉ ở nơi đó trái tim anh mới bình yên trở lại. Thậm chí chưa một lần anh trách chị "tham phú phụ bần" mà chỉ trách mình bất tài, vô dụng không lo được cuộc sống tốt đẹp, hạnh phúc cho người con gái mình yêu.
Nửa năm làm dâu phố thị chị mới thấm được nỗi đau khi "đũa mốc chòi mâm son". Ở nhà chồng chị bị bố mẹ chồng coi thường, thậm chí ngay cả người đàn ông ngày ngày chị gọi là chồng cũng coi chị không ra gì, là thứ thích thì để lại, chán ghét thì mắng nhiếc. Nửa năm chị ngậm đắng nuốt cay sống cảnh osin không công trong gia đình chồng, chứng kiến không biết bao lần chồng dắt gái về nhà.
Nhưng chị lại không thể thốt nên lời với những người xung quanh, chị sợ họ sẽ cười vào mặt chị, nói chị "đáng đời, tham phú phụ bần"... Mỗi khi ra đường, khi về quê, chị cố gắng chứng tỏ mình đang sống hạnh phúc, sung sướng. Nhưng phía sau ánh hào quang lấp lánh của kim cương, vàng bạc là nỗi đau của người con gái còn quá trẻ. Kể từ ngày lấy chồng giàu, sống cuộc sống khổ nhục, không một ngày nào chị nguôi nhớ về anh, về những ngày tháng cùng anh trải qua mưa nắng dãi dầu, nhưng nụ cười ngày ấy dường như đã tắt từ lâu trên đôi môi chị...
Theo Blogtamsu
Lấy chồng nghèo sướng hơn nhiều Không phải ngẫu nhiên mà tôi nói như vậy, bởi tôi đã trải qua hai đời chồng. Và thật sự, tôi đang có một mái ấm hạnh phúc với người chồng hiện tại, có con ngoan và lúc nào cũng cảm nhận được tình yêu thương của chồng. Mối tình đầu với người đàn ông giàu có Ngày đó, tôi nổi tiếng là...