Làm gì khi con bị điểm kém?
Điểm số bị so sánh, bắt ép con học thật nhiều, xoáy sâu vào chuyện con bị điểm kém để chê trách, kết tội con là câu chuyện diễn ra mỗi khi năm học mới bắt đầu.
Cach giao duc khi con bi điêm kem
Tuy nhiên, điểm số không phản ánh được đầy đủ năng lực, trình độ của học sinh. Nếu người lớn quá coi trọng điểm số, sẽ tạo thành áp lực với con trẻ.
Nhớ lại đầu năm học lớp 6, cậu con trai mang về bài kiểm tra Toán 15 phút đầu năm với điểm dưới trung bình. Tôi cảm thấy khá sốc và thực sự buồn bởi 5 năm học tiểu học, năm nào con cũng học Toán giỏi nhất lớp với giải thưởng cấp quận.
Ngay lập tức, tôi hỏi con câu hỏi quen thuộc: Bạn ngồi cạnh con mấy điểm? Lớp con có nhiều bạn điểm 9, 10 không? Con thấy các bạn được 9, 10 mà không thấy xấu hổ ư?!… Cậu con trai rưng rưng nước mắt: Bài kiểm tra sau sẽ không như thế. Bài này do con chủ quan nên nhầm lẫn…
So sánh với bài tập con đã làm, những kiến thức con đã được học, quả thực không khó. Nhưng có lẽ do mải chơi, hay áp lực về bài kiểm tra đầu năm, con làm bài không tốt. Khi lấy lại bình tĩnh, tôi nghĩ, con lên lớp 6, các môn học có nhiều thay đổi so với tiểu học, mình cần đồng hành cùng con.
Mỗi ngày, hướng dẫn giảng giải cho con bài khó, con tiếp thu và thi đạt điểm cao. Điều tôi nhận thấy, nên thoải mái đón nhận vì con đã thực sự cố gắng và vui với những tiến bộ nhỏ nhất của con. Bắt ép con học thật nhiều, dọa dẫm con sẽ không mang lại hiệu quả như mong muốn.
Có lẽ câu chuyện của tôi cũng là câu chuyện của nhiều phụ huynh. Không ai có thể dễ dàng chấp nhận con học hành không bằng bạn bè, chấp nhận con bị điểm kém mà không đay nghiến, mắng mỏ! Nếu để ý các bố mẹ đón con ở cổng trường, hầu như câu hỏi đầu tiên dành cho con là: “Hôm nay con được mấy điểm?”.
Khi con không đạt được điểm số như bố mẹ mong muốn, cha mẹ bắt đầu trách móc con và so sánh với bạn khác.
Chia sẻ về vấn đề này, TS Vũ Thu Hương, nguyên giảng viên Khoa Giáo dục Tiểu học, Trường ĐH Sư phạm Hà Nội cho rằng: Việc học được đánh giá bằng điểm số sẽ dẫn tới việc áp lực thành tích đè nặng lên vai đứa trẻ và nhà trường. Mỗi một bài học, mỗi một con chữ, trẻ đều phải cố gắng làm sao có điểm cao nhất. Áp lực này sẽ khiến trẻ nhanh chóng mệt mỏi và chán học. Cũng vì khao khát điểm số, cha mẹ sẽ thúc giục con học nhiều hơn. Điều này làm chính cha mẹ cũng mệt mỏi. Ngoài ra, áp đặt thành tích lên con mình còn tạo ra một tính cách không tốt cho trẻ là sự ganh đua và tính ghen ăn tức ở.
Kiến thức các môn học không phải là thứ duy nhất mà trẻ phải học hỏi. Kiến thức đó trẻ có thể bổ sung bất kể khi nào nhưng những kỹ năng muốn có cần phải được đào tạo cẩn thận và được trau dồi liên tục qua nhiều năm tháng. Nếu cha mẹ quá quan tâm đến kết quả học tập, cha mẹ chẳng những không giúp gì cho con mà thậm chí còn làm lệch hướng GD của con theo chiều hướng xấu đi.
Video đang HOT
Đề cao vai trò của cảm xúc đối với kết quả học tập của HS, cô Huỳnh Mai Trang, giảng viên Trường ĐHSP TPHCM nhấn mạnh: Những cảm xúc trong học tập như niềm vui, niềm tự hào, giận dữ, lo lắng, xấu hổ… có vai trò quan trọng đối với việc học tập. Cảm xúc thay đổi ở các môi trường học tập khác nhau, chẳng hạn như trong trường học, giờ học, hoặc khi làm bài kiểm tra – thi. Việc quan tâm đến cảm xúc của người học là điều cần làm.
Có thể nói, kỳ vọng về thành tích của con trẻ, ước mơ con học hành giỏi giang không phải là xấu. Việc học hôm nay sẽ tạo tiền đề, nền tảng cho cuộc sống tương lai của trẻ là lẽ tất nhiên. Tuy nhiên, khi chúng ta đặt ra kỳ vọng quá lớn sẽ tạo nên áp lực với trẻ.
Theo TS Vũ Thu Hương, thay vì hỏi con về điểm số, cha mẹ hãy làm quen với câu hỏi: Hôm nay ở lớp có gì vui không con? Điều mà các phụ huynh cần biết là sau khi tan trường con đã học được gì hôm đó. Cha mẹ hãy tập thói quen đó để dễ dàng làm bạn với con. Những gì con học được ở trường mỗi ngày là điều quan trọng nhất.
Lê Đăng
Theo GDTĐ
Có nên dẹp bỏ thư viện trường học: Học sinh thờ ơ, thư viện thành nhà kho
Nhiều học sinh từ cấp tiểu học đến sinh viên các trường đại học, cao đẳng đều không hề biết thư viện trường ở đâu vì lí do đầu sách nghèo nàn, lạc hậu.
Một góc thư viện sách của một trường tiểu học ở Hà Nội. Ảnh: Đỗ Hợp
Thư viện chỉ bằng phòng học, chủ yếu sách giáo khoa
Đỗ Thị Hạnh, học sinh một trường THPT ở Hà Nội cho rằng, em không hay lên thư viện của trường. Mặt khác, Hạnh cho rằng, muốn ngồi đọc trên thư viện cũng khó có thời gian tìm sách vì giờ ra chơi giữa tiết có 5 phút, không lên kịp đọc gì đã hết giờ.
"Nếu như bên nước ngoài em thấy thư viện rất nhiều đầu sách, mở cửa thời gian dài trong ngày cho học sinh lên học thì ở trường em, thư viện chỉ mở trong buổi sáng, đến hơn 11h đã đóng cửa trong khi gần 12h bọn em mới được tan học. Như vậy, thời gian đâu để lên đọc sách trên thư viện được"- Hạnh nhấn mạnh.
Hạnh cho rằng, trong tuần em có 1-2 lần lên thư viện để mượn sách về nhà đọc. Cứ mượn 2 cuốn đọc xong trả thì lại mượn cuốn khác: "Nhiều lúc, em đến sớm muốn ngồi thư viện đọc sách thì nhân viên vẫn chưa đến, chưa mở cửa cho vào"- Hạnh cho hay.
Học sinh Nguyễn Mai Hương, đang học tại một trường THCS ở Hà Nội cho rằng, năm nay em lên lớp 9 nhưng số lần lên thư viện đọc sách chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Sở dĩ, theo Hương, thư viện trường em khá rộng, có phòng đọc cho giáo viên, học sinh. Tuy nhiên, đầu sách cũng không phong phú, cộng với thời gian giờ ra chơi tranh thủ không được bao nhiêu thời gian nên cứ học xong là em về. Họa hoằn lắm trong năm em mới lên thư viện mượn 1,2 cuốn sách về đọc.
"Thư viện trường em chỉ mở buổi sáng. Chiều muốn đến đọc sách cũng chịu đấy. Mặt khác, thư viện chủ yếu chỉ có sách giáo khoa, sách tham khảo, mà những sách này thì đa số học sinh mua được. Chúng em cần những cuốn sách tâm lý, dạy kỹ năng sống với lứa tuổi,... nhưng tìm mỏi mắt không có luôn"- Hương nhấn mạnh.
Cô Phạm Thị Nguyên An, giáo viên dạy Toán - Tin của một trường THPT ở Hà Nội cho rằng, thư viện ở nhiều trường còn khá nghèo nàn. Sách trên thư viện chỉ có sách giáo khoa, sách tham khảo các môn học nên khó có thể hấp dẫn học sinh.
Cũng theo cô An, thư viện trường cô dạy ngoài sách thì còn có lắp thêm 10 máy tính. Chính vì thế, thay vì lên thư viện đọc sách, nghiên cứu, mượn sách về nhà thì học sinh lên thư viện chỉ để ngồi máy tính và vào mạng đọc báo.
"Đúng là ngoài việc đầu sách còn nghèo nàn thì việc các thư viện mở thì muộn mà đóng thì sớm cũng khiến cho thư viện các trường học luôn chỉ có ít học sinh ngồi đọc"- cô giáo An nhấn mạnh.
Tại nhiều trường cao đẳng ở Hà Nội, thư viện trường có số đầu sách khá khiêm tốn nên phần lớn sinh viên đến thư viện chỉ để... đọc báo.
Một sinh viên khoa Kế toán cho biết, thư viện trường rất ít sách, đặc biệt là sách phục vụ chuyên ngành. "Muốn có sách tham khảo, nghiên cứu thì phải lên thư viện tổng hợp . Tuy nhiên, sách ở thư viện không đủ cung cấp nên cứ có bài luận, bài tập là phải lên mạng dùng "Google" để tra cứu.
Góc truyện tranh của một thư viện. Ảnh: Đ.H
Vì sao học sinh vẫn "thờ ơ" với thư viện?
Lượng bạn đọc ít và không thường xuyên, hình thức hoạt động đơn điệu, cơ sở vật chất, trang thiết bị nghèo nàn là thực trạng của hệ thống thư viện ở nước ta hiện nay.
Câu hỏi đặt ra là, liệu điều này có gây ra sự lãng phí lớn khi các trường hàng năm vẫn phải xây phòng ốc cũng như hàng năm các trường vẫn phải trích tiền chi cho việc mua sách không?
Trao đổi về vấn đề này, TS Vũ Thu Hương, nguyên giảng viên khoa Giáo dục Tiểu học (ĐH Sư phạm Hà Nội) cho rằng, sở dĩ có thực tế này, vì ở Việt Nam chúng ta không dạy trẻ con đọc sách.
TS Hương cho rằng, nếu các trường có thư viện mà học sinh không được tiếp xúc thường xuyên thì quá lãng phí, thậm chí có hại khi trẻ em học được tính hình thức từ người lớn.
Theo TS Hương, việc việc dạy trẻ có thói quen đọc sách là điều phụ huynh cần phải làm vì khi có sách, con sẽ không tin hoàn toàn vào thông tin trên mạng. Thậm chí, học sinh phải có khả năng kiểm chứng cả thông tin mạng.
Theo TS Hương, để thư viện các trường hoạt động hiệu quả hơn hiện nay thì các trường nên có tổng hợp về số lượng sách được học sinh đọc nhiều, số học sinh không bao giờ cầm tới, dạng tài liệu được thao khảo rộng rãi. Số thời gian học sinh ở trong thư viện. Có như vậy, mới biết nên thêm mới sách nào, bỏ đi sách không hữu ích, tránh được lãng phí đầu tư vào thư viện trường học.
"Cần có sự kiểm tra kiểm soát việc dạy kĩ năng đọc sách trong nhà trường"- TS Hương nhấn mạnh.
Vậy ngày nay khi mạng bùng nổ, chỉ một "click" đã có thể đủ thông tin và thay thế sách được không? TS Hương cho rằng, sách trên thư viện là một nguồn tư liệu không thể thay thế: "Nhưng việc con thích đọc sách hay không lại là quan niệm của bố mẹ là chính. Khi bố mẹ rèn được cho con "nghiện" lên thư viện, "nghiện" đọc sách, coi sách là nguồn tư liệu phong phú thì lúc đó con sẽ tự lựa chọn và chủ động trong việc lên thư viện đọc sách"- TS Hương nhấn mạnh.
Có nhất thiết phải ngồi ở thư viện?
Tại một hội thảo về đổi mới hoạt động thư viện trong thời kỳ mới hồi cuối năm 2018, nhà sử học Dương Trung Quốc nói xưa thư viện là nơi lưu trữ sách và mọi người đến tìm sách để đọc, nhưng nay thời đại đã thay đổi. Ông cho rằng ngành thư viện cần trả lời câu hỏi "có nhất thiết là mọi người phải đến thư viện ngồi đọc sách nữa không?"
Ông Dương Trung Quốc cho rằng, nếu câu trả lời là vẫn cần thiết thì các thư viện cần làm gì đó để phát huy được vai trò của mình. Ông gợi ý thư viện cần chuyển đổi thành một không gian sáng tạo, một nơi để mọi người đến tiếp nhận, trao đổi tri thức. Đừng nghĩ thư viện chỉ là sách mà còn là các hoạt động văn hóa khác.
Đ.H (t/h)
Theo Tiền phong
Tự chủ thế nào để không có "đại học Đông Đô" thứ hai? Việc thực hiện cơ chế tự chủ tại các trường đại học công lập ở Việt Nam trong thơi gian qua đã được triển khai thí điểm và có những kết quả ban đầu. Tuy nhiên, để phát huy cơ chế này một cách hiệu quả nhất thì cần tiếp tục đổi mới mạnh mẽ bằng những giải pháp thiết thực hơn nữa....