Kỳ 2: Cơn khát Ruby ở ‘lãnh địa m.áu’
Một “đế chế” mới hình thành nơi miền Tây xứ Nghệ: “đế chế” đá đỏ – “đế chế” của những trận huyết chiến kinh hoàng để tranh giành lãnh địa, “đế chế” của m.áu và nước mắt. Quỳ Châu ngày đó, dường như chỉ có một màu: màu đỏ của những viên Ruby và màu m.áu…
Màu ruby và màu m.áu
Đế chế đá đỏ xuất hiện từ khi rộ lên tin đồn: có người đang nghèo rớt mùng tơi, sau một đêm bỗng dưng trở thành tỷ phú vì nhặt được đá đỏ.
Một đồn muời. Mười đồn một trăm. Thế là dòng người tứ xứ lũ lượt đổ xô về Quỳ Châu để mong đổi đời. Giang hồ tứ xứ cũng lũ lượt kéo về đây, xưng hùng, xưng bá, mỗi người cát cứ một phương. Vùng đất Quỳ Châu đang yên bình bỗng dưng trở thành lãnh địa m.áu với những trận c.hém g.iết kinh hoàng.
Đồi Tỷ, nơi mà người dân nơi đây vẫn thường gọi là… đồi Tử. M.áu từng nhuộm đỏ cả ngọn đồi này trong những cuộc thanh trừng giữa các băng đảng giang hồ. Đỉnh điểm là vụ sập hầm tháng 6/1991 làm 47 người t.hiệt m.ạng. (Ảnh: H.Sang)
Đến bây giờ, chẳng ai còn có thể nhớ nổi người tìm thấy đá đỏ đầu tiên ở mảnh đất này, người khơi nguồn lòng tham của con người, để rồi sau đó đưa họ vào cảnh tranh giành, c.hém g.iết lẫn nhau là ai. Nghe đâu, vào năm 1989, trong lần đi thăm dò khoáng sản ở khu vực đồi Tỷ (thuộc xã Châu Bình, huyện Quỳ Châu) một đoàn kỹ sư vô tình phát hiện một viên đá đỏ “lạ” màu tiết bồ câu to bằng đầu ngón tay cái.
Thấy viên đá lạ, đoàn người này đưa về Hà Nội và nhờ các chuyên gia về đá quý nghiên cứu thử đó là loại gì. Cuối cùng, họ giật mình khi các chuyên gia hàng đầu về đá quý ở Myanmar, Thái Lan… xác nhận đó là viên đá hồng ngọc có tên là Rubi (thường gọi là đá đỏ).
Đây là một loại đá quý đứng đầu trong tất cả các loại đá quý. Viên đá Rubi mà đoàn kỹ sư phát hiện được ở khu vực đồi núi xã Châu Bình được một chuyên gia người Thái Lan mua với giá hơn 600.000USD.
Những viên đá màu đỏ này từng nhuốm m.áu của phu đào đá thời đó
Sau khi bán được viên đá đỏ với trị giá hàng tỷ đồng, kỹ sư địa chất lại âm thầm quay lại Châu Bình và thuê người dân bản địa đào đá đỏ. Cứ mỗi viên đá màu đỏ được tìm thấy, người dân được trả thù lao mấy triệu đồng. Thông tin về đoàn địa chất đang thuê người dân tìm đá đỏ chẳng mấy chốc bị lộ ra ngoài.
Hàng vạn người đổ về đây để tìm vận may. Một đế chế mới hình thành nơi miền Tây xứ Nghệ: đế chế đá đỏ, đế chế của những trận huyết chiến kinh hoàng để tranh giành lãnh địa, đế chế của m.áu và nước mắt. Quỳ Châu ngày đó chỉ có một màu: màu đỏ của những viên Ruby và màu m.áu.
Đại tá Nguyễn Hữu Cầu – PGĐ Công an tỉnh Nghệ An còn nhớ như in thời kỳ hỗn mang những năm 90. Ngày đó, lãnh đạo công an tỉnh Nghệ Tĩnh đã thành lập cả một Trung đoàn công an, cùng với 1 trạm Cảnh sát kinh tế đặc biệt mới ổn định được tình hình nơi đây – Ảnh: H.Sang
Đại tá Nguyễn Hữu Cầu, Phó Giám đốc công an tỉnh Nghệ An nhớ lại: Cuối năm 90, đầu năm 91, đấy là lúc vùng Quỳ Châu lên cơn sốt đá đỏ. Hàng vạn người từ khắp mọi miền đất nước đổ xô về đây. Đêm, có tới hàng ngàn người đỏ đèn, trốn lực lượng công an để vào đào đá.
Video đang HOT
Công an chặn chỗ này, họ lại lẻn chỗ kia. Đẩy đuổi khỏi đồi này, người dân lại trốn sang đồi khác. Tình hình bắt đầu trở nên nóng và phức tạp khi trên địa bàn liên tục xẩy ra các vụ chấn lột, các vụ thanh toán, đ.âm c.hém giữa các băng nhóm để tranh giành lãnh địa.
Lãnh đạo công an tỉnh Nghệ Tĩnh đã phải huy động tới trên dưới 100 chiến sỹ tăng cường cho vùng Quỳ Châu. Có cả một trung đội công an 791 cùng với Trạm cảnh sát vùng kinh tế đặc biệt (thường gọi là trạm 34) được thành lập tại “lãnh địa m.áu” để dẹp yên tình hình.
Phía dưới khu vực đồi Tỷ này, m.áu của phu đào đá đã đổ – (Ảnh: H.Sang)
Ngày đó, từ ngã ba Săng lẻ vào đến thị trấn Quỳ Châu, lực lượng công an đã phải lập 3 chốt chặn để kiểm tra người ra vào. Chế độ kiểm tra gắt gao như trong thời chiến. Những ai mang theo nhiều t.iền, vũ khí đều bị tạm giữ lại để kiểm tra.
Thế nhưng, công an chặn chỗ này, người dân lại men theo chỗ kia. Con đường độc đạo QL 48 bị chặn, người dân tứ xứ lại men theo đường cánh gà. Trèo đèo, lội suối, vượt rừng… miễn làm sao đến được tới miền đất hứa – nơi có thể nuôi giấc mộng đổi đời là họ đi.
Có vị cán bộ công an còn ví von: người dân ngày ấy đi đào đá đỏ giống như dân công ra hỏa tuyến. Những người là người. Người bạt ngàn cả cánh đồng, làng bản. Dân đi đào đá đỏ, người thì thuê nhà ở trong dân bản, kẻ thì lập trại dã chiến ở ngay gần đồi. Ngày ngủ, đêm đào.
Đêm nào cũng vậy, đứng trên đỉnh đồi nhìn xuống, những ngọn đèn dầu của dân đào đá đỏ còn nhiều hơn cả sao trên trời. Trước, người dân ở Châu Bình chỉ có mỗi việc lên rừng tìm củi, xuống suối tìm cá thì nay bỏ hết, lao vào đào đá đỏ.
Một số cán bộ, giáo viên của huyện Quỳ Châu cũng chạy theo cơn sốt, bỏ công việc nhà nước để tìm vận may. Thủ phủ Châu Bình ngày đó được người ta ví là “vùng kinh tế năng động” bậc nhất của Nghệ An.
Những “lãnh địa m.áu”
Ban đầu, người dân đổ xô đi đào ở đồi Hoa cỏ may (ráp gianh giữa địa phận xã Yên Hợp, huyện Quỳ Hợp với Quỳ Châu). Sau một thời gian, phu đá lại chuyển sang đồi Triệu. Cơn sốt đá đỏ thực sự bùng phát khi đoàn người di chuyển từ đồi Triệu sang đồi Tỷ.
Những địa danh: đồi Triệu, đồi Tỷ cũng là do người dân đi đào đá đỏ khai sinh ra.
Thời kỳ cuối năm 90, khi đó chưa ai phát hiện ra những viên đá Ruby trị giá bạc tỷ ở Đồi tỷ, người dân tập trung về khai thác chủ yếu ở Đồi Triệu. Những cái hố sâu hoắm được đục khoét, lòng sông xanh rì bỗng chốc nhầy nhụa, biến thành màu đỏ quạch.
Khu vực đồi Triệu – nơi mà người dân đổ xô về đào đá đỏ cuối năm 1990. (Ảnh: H.Sang)
Thường thì mỗi hầm có một người đứng ra cai quản, tự tôn là “bưởng trưởng”. Tính sơ sơ, cả đồi Triệu có tới gần 100 bưởng trưởng. Mỗi bưởng trưởng thường có khoảng 20-30 người đào hầm. Phu đá thời đó, ngoài những vật dụng cần thiết để đào hầm: xà beng, cuốc, rổ.. còn mang theo cả giao bầu.
Như một quy luật khắc nghiệt: ở đâu có đồng t.iền, ở đấy thường có tranh chấp và đổ m.áu. Và nếu cần, họ có thể lao vào nhau, sẵn sàng đ.âm c.hém, lấy mạng sống của nhau chỉ vì đá.
Tuy nhiên, những bưởng trưởng này muốn yên tâm làm ăn, phải đặt dưới sự bảo kê của các băng nhóm giang hồ. Ăn chia không đều, hay gian lận, bưởng trưởng đều có thể phải bỏ mạng. Chính sự hà khắc của luật giang hồ nên không ít người đã bỏ xác nơi rừng xanh.
Giang hồ những năm cuối 90, được phân chia theo thế chân vạc: Đông có Sơn Cụt, Tây có Phương “tay trái” Bắc có Tường “lợn”. Cả 3 thay nhau cai trị một dải đất kéo dài từ ngã 3 Săng Lẻ vào đến thị trấn Quỳ Châu.
Hồ sơ Vi Văn Phong còn lưu giữ tại công an tỉnh Nghệ An. Sau những trận huyết chiến, sẵn s.úng và lựu đạn, kèm theo m.áu liều lĩnh, Phong “trọc” sớm thống lĩnh giang hồ về một mối. Đế chế đá đỏ từ đây do Phong cai trị. (Ảnh: Q.Huy)
Đầu năm 1991, thế “tam quốc” bị lật đổ. Thiên hạ thuộc về một tên giang hồ từng có t.iền án, t.iền sự, nói như một cán bộ công an là “ngồi tù nhiều hơn ở ngoài đời” có cái tên Vi Văn Phong, thường gọi là Phong “trọc”. Sau những trận huyết chiến, sẵn s.úng và lựu đạn, kèm theo m.áu liều lĩnh, Phong “trọc” sớm thống lĩnh giang hồ về một mối.
Đế chế đá đỏ từ đây do Phong cai trị. Những cuộc c.hém g.iết, cướp bóc, chấn lột, h.ãm h.iếp phụ nữ ngày càng nhiều hơn kể từ khi Phong soán “ngôi vương”.
Phong lên “ngôi vuơng” khi mà đoàn người đào đá đỏ bắt đầu chuyển từ đồi Triệu sang đồi Tỷ. Nghe đâu, tại đồi Tỷ, nhiều người đào được những viên đá có giá hàng trăm ngàn đô. Tại đây, phu đá đã khoét những cái hầm sâu hoắm vào trong lòng đất. Có những hố, sâu tới chừng hàng chục mét mà chỉ một người chui lọt.
Không biết bao nhiêu mạng người bỏ lại nơi đây vì sập hầm, vì c.hém g.iết để tranh giành lãnh địa khai thác. Đồi Tỷ, vì thế còn có người gọi là đồi Tử…
Hoàng Sang – Quốc Huy
Kỳ tới: Để tồn tại, giang hồ ở lãnh địa m.áu buộc phải c.hém g.iết lẫn nhau. Thủ phủ đá đỏ đã từng chứng kiến những trận huyết chiến kinh hoàng giữa đại ngàn.
Theo VietNamNet
Khi trí thức trở thành tội phạm, Kỳ 2: “Hết cơm hết rượu, hết ông tôi”
Từng nổi tiếng trong giới doanh nhân Hà Nội, với biệt danh Hưng "đô", Nguyễn Đức Hưng (SN 1980, trú tại xã Mê Linh, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình) mỗi khi "thắng quả" đều mời bạn bè ăn chơi theo kiểu "ném t.iền qua cửa sổ". Nhưng sau khi "sa cơ lỡ vận", vợ thì biệt tăm, bạn bè xa lánh! Những đêm không ngủ, Hưng khóc đến mờ cả mắt vì nhớ thằng con trai mới 5 t.uổi.
Hưng "đô" buồn bã nhớ về quá khứ huy hoàng và ân hận về những việc làm tội lỗi
Gã trai quê nơi đô hội
Sinh ra và lớn lên ở vùng quê Thái Bình, t.uổi thơ của Hưng biết bao thơ mộng. Nhớ những chiều hè cùng đám bạn học phổ thông đạp xe đi dạo dọc bờ biển có triền cát trắng, ngắm cánh đồng muối và chứng kiến cuộc sống khổ cực của diêm dân, Hưng thề với đám bạn sẽ quyết học thành tài. Năm 1998, Hưng thi đỗ vào Học viện Quan hệ Quốc tế với số điểm khá cao. Cũng từ đó, Hưng rời xa vùng quê thanh bình, xa sự quản lý của gia đình, hòa vào cuộc sống náo nhiệt chốn đô thành. Với tố chất thông minh Hưng đã cầm được tấm bằng cử nhân trong ngày lễ tốt nghiệp...
Không theo đuổi chuyên ngành mình theo học, Hưng về làm quản lý cho công ty gia đình. Đang quen cuộc sống nơi phồn hoa, buồn chán sự tẻ nhạt ở quê nên chỉ một thời gian ngắn, Hưng xin vào làm ở một ngân hàng có tiếng tại Hà Nội. Cũng vì tính ham chơi, tiêu xài theo kiểu "ném t.iền qua cửa sổ", Hưng đã phải chuyển công tác vài ba nơi.
Năm 2005, Hưng sang Mỹ du học và sau đó về nước với tấm bằng Thạc sỹ chuyên ngành Tài chính ngân hàng. Hưng thành lập Công ty Hưng Thành. Với mác Giám đốc được đào tạo bài bản ở tận trời Tây, Hưng nhanh chóng bắt được các mối quan hệ làm ăn. Đặc biệt là những hợp đồng làm đường, khai thác gỗ từ Trung Quốc mang về Việt Nam. Nhiều người quen tìm đến Hưng để đặt quan hệ làm ăn.
Giai đoạn cuối năm 2006 đầu 2007, khi thị trường nhà đất đang chững lại thì Hưng đổ t.iền v.ào kinh doanh. Trước những biến động khôn lường, Hưng bị thua lỗ thảm hại. Đứng trước vực thẳm, Hưng đứng ra nhận mua hộ xe ô tô, tuyển sinh đại học, thuê ki-ốt kinh doanh... rồi chiếm đoạt t.iền của nhiều người quen biết.
Những thương vụ làm ăn bất chính
Chỉ vì lòng tham nhiều người đã phải chôn vùi t.uổi trẻ trong trại giam
Tháng 2-2007, qua một người bạn, Hưng gặp và quen anh Nguyễn Quốc Tuấn (SN 1962, trú tại thị xã Chí Linh, tỉnh Hải Dương). Qua câu chuyện biết anh Tuấn có nhu cầu mua xe ô tô, Hưng nhận lời mua giúp với giá hời. Tin tưởng Hưng, anh Tuấn nhiều lần chuyển cho Hưng với tổng số t.iền 165 triệu đồng nhưng bị Hưng cho "leo cây".
Tương tự, bằng cách khoe mình có quan hệ và có khả năng chạy được vào Học viện Ngân hàng, Hưng đã lừa chiếm đoạt của anh Lê Văn Thanh gần 300 triệu đồng để chạy cho con gái anh Thanh vào Học viện Ngân hàng.
Mở rộng điều tra vụ án, cơ quan CSĐT làm rõ Hưng còn thực hiện hàng loạt phi vụ l.ừa đ.ảo chiếm đoạt t.iền của nhiều bị hại khác. Hành vi trên của Hưng đã bị TAND quận Cầu Giấy tuyên phạt 8 năm 6 tháng tù về tội "Lừa đảo chiếm đoạt tài sản" và 7 năm 6 tháng tù về tội "Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản", tổng hợp hình phạt là 16 năm tù vào hồi cuối năm 2010 vừa qua.
Nỗi đau "nhân tình thế thái"
Khi làm ăn phát đạt, sau những lời tán dương của đám bạn Hưng, chẳng bao giờ nghĩ mình có ngày mạt vận. Nhưng từ khi tra tay vào chiếc còng số 8, Hưng đã bị đám bạn lánh xa. Nhưng có lẽ đau nhất, buồn nhất với Hưng về cô vợ trẻ (SN 1982).
"Trải qua những tháng năm biệt ly, tôi càng thêm thấm thía những đ.ớn đ.au, mất mát quá lớn mà tôi phải trả giá cho tội lỗi của mình...". Đó là một phần lời tựa trong cuốn nhật ký "Viết từ trái tim" của phạm nhân Trần Hồng Chương (SN 1972, quê Can Lộc, Hà Tĩnh) hiện đang thụ án tại Trạm giam số 3 - Bộ Công an. Kỳ 3: Lấy lại niềm tin
Kể từ khi Hưng bị bắt đến nay, cô ta không một lời đoái hoài hỏi thăm, tệ hại hơn là đứa con trai 5 t.uổi của Hưng cũng bị người vợ cách ly tuyệt đối. Những đêm không ngủ được, nhớ con Hưng khóc mờ cả mắt. Trong một lần đến thăm em, anh trai Hưng về nhà đến gặp vợ Hưng xin cho cháu được gặp bố một lần. Tuy nhiên, lời thỉnh cầu này đã bị vợ Hưng đã từ chối thẳng thừng. Biết chuyện, Hưng như bị hàng trăm m.ũi d.ao đ.âm vào thân xác, tâm can mình..
Trách người vợ trẻ, thương cho bản thân "sa cơ lỡ vận", Hưng chỉ thấy ân hận về những phi vụ làm ăn bất chính của mình đã dẫn đến cảnh tù tội. Hưng ngậm ngùi: "Vào tù, bao nhiêu dự định làm ăn kinh tế của em mất hết. Trước khi bị bắt, em định làm dự án sản xuất cồn ở các tỉnh Lào Cai, Cao Bằng, Lạng Sơn... giờ thì đã đổ bể và điều đó có lẽ chẳng bao giờ là hiện thực. Em luôn tự nhủ phải quyết tâm cải tạo tốt để được hưởng khoan hồng, sớm trở về với gia đình người thân. Mới vào tù được mấy tháng, nghe tin ông ngoại, bà ngoại và đứa em con ông chú mất mà em chẳng thể nào đưa tang được. Buồn lắm anh ạ!".
(Còn nữa)
Theo ANTD
Tội lỗi trượt dài Trong khi những đối tượng có ý đồ xấu, lợi dụng nghề giúp việc để ra tay phạm pháp thì nhiều gia chủ lại rất chủ quan. Điều này thể hiện ở chỗ quá tin tưởng vào người giúp việc, hớ hênh trong việc cất giữ tài sản quý, không chấp hành quy định khai báo tạm trú, thậm chí còn không biết...