Khi người lớn vẫn còn coi giáo dục giới tính là dơ bẩn, xấu xa
Đầu tư cho giáo dục giới tính, nếu không phải bây giờ – khi mà khủng hoảng giá trị và văn hoá đang bủa vây thế hệ trẻ – thì sẽ là bao giờ?
Phan Tường Yên – Chuyên gia tâm lý
Phan Tường Yên là chuyên gia tâm lý đang sinh sống và làm việc tại TP.HCM. Cô nghiên cứu chủ yếu về tâm lý giáo dục. Tường Yên hiện giảng dạy đại học và tham gia nhiều dự án, mạng lưới nghiên cứu về tâm lý giáo dục .
6 năm về trước, một nhóm bạn cùng ngành Tâm lý với tôi tham gia một dự án giáo dục giới tính của tổ chức tình nguyện quốc tế AIESEC. Họ làm việc cùng các tình nguyện viên (TNV) nước ngoài để lên chương trình và tập huấn cho thanh thiếu niên tại TP.HCM.
Sau khi chia sẻ chuyện hiểu biết về giới tính ở người trẻ nước mình, các TNV đã bày tỏ sự ngạc nhiên trước những mù mờ về cơ thể và sức khoẻ sinh sản của các bạn Việt Nam ở lứa tuổi 15-16.
Tôi đã từng phải tốn hàng giờ liền để cố giải thích cho những người bạn ngoại quốc đó về những câu hỏi đại loại như: “Này, tôi không hiểu, dân số đông như vậy, và mật độ dân cư dày đặc ở thành phố lớn thế này…làm sao mấy thanh niên mới lớn có thể bảo vệ được bản thân nếu thiếu hiểu biết cơ bản về chính mình?”.
CUỘC “TRANH LUẬN” VÔ BỔ, DÔNG DÀI
Lật lại các lưu trữ báo chí hơn một thập kỷ trước đến nay, đã có không biết bao nhiêu bài viết về tầm quan trọng của giáo dục giới tính (GDGT) và đề xuất đưa môn này vào trường học. Các thống kê xã hội về sống thử, về tỉ lệ nạo phá thai ở tuổi vị thành niên cũng ngập tràn các phương tiện truyền thông.
Tất nhiên, đối nghịch với các quan điểm sốt sắng đó luôn là nỗi lo lắng “vẽ đường cho hươu chạy” với một tuyến bài riêng song hành, tạo thành một cuộc tranh luận sôi nổi không hồi kết.
Thật quá lỗi thời và bảo thủ nếu đến giờ phút này ta vẫn còn loay hoay với chuyện tranh luận GDGT liệu có là vẽ đường cho hươu chạy.
Đã hơn 10 năm trôi qua, những đứa trẻ 16, 17 tuổi “ngơ ngác” của thế hệ 9X từng là một phần của cuộc tranh luận đó nay đã đứng vào hàng ngũ U30.
Và ta đang có gì khác hơn cho thế hệ tiếp sau họ?
Cuộc bàn thảo này thật sự đã quá dông dài. 10-15 năm đủ để ta có thể nghiên cứu, thí điểm và bắt đầu bước hoàn thiện chương trình GDGT trong hệ thống giáo dục phổ thông nếu thực sự nghiêm túc.
Thật quá lỗi thời và bảo thủ nếu đến giờ phút này ta vẫn còn loay hoay với chuyện tranh cãi GDGT liệu có là vẽ đường cho hươu chạy. Câu hỏi đúng nên đặt ra là làm sao, và như thế nào.
GDGT nên là một thứ vaccine toàn dân, là tri thức tất dĩ mà mọi người đều có quyền được hưởng chứ không riêng một lớp học, một mái ấm, một nhóm người nào.
THÁO GỠ NHỮNG GÔNG XIỀNG CHO GIÁO DỤC GIỚI TÍNH
Trong một lớp đào tạo về Phát triển cá nhân (Personal Development) mới đây, tôi hỏi học viên về trải nghiệm được GDGT của họ. Không một ai từng thực sự được học một tiết học GDGT nào.
Trải nghiệm gần nhất mà một bạn chia sẻ với tôi đó là bài Sinh sản trong chương Cơ thể người của môn Sinh học lớp 8 cách đây 13 năm (nhưng giáo viên dạy rất lướt qua).
Rõ ràng, hầu hết kiến thức giới tính nếu không được phổ biến ra, thì nội dung được đề cập trong các chương trình của nhà trường cũng bị giới hạn về độ rộng lẫn chiều sâu, hoặc quá thiên lệch về mặt sinh học, hoặc quá khô khan nhàm chán và lỗi thời. Đó là chưa đề cập đến những lúng túng và giới hạn từ phía người đứng lớp.
Ở nhiều quốc gia, quyền được thông tin chính xác về sức khỏe tình dục được coi là thiết yếu và vô cùng quan trọng. Giáo viên và những người làm công tác GDGT cũng được đào tạo và huấn luyện một cách bài bản kỹ lưỡng.
Sự thiếu hụt về định hướng và chính sách cho hoạt động GDGT dường như đã đóng sập lại cánh cổng cho học sinh-sinh viên được tiếp cận các kiến thức này một cách lành mạnh, đầy đủ và an toàn.
Không khó để thấy sự trì trệ về chính sách đầu tư cho GDGT sẽ tạo nên khó khăn lớn cho sức khoẻ cộng đồng của cả một quốc gia.
Tại Mỹ, chính quyền Tổng thống Obama đầu tư tập trung vào chính sách giáo dục giới tính toàn diện, và theo đó tỉ lệ mang thai ở tuổi vị thành niên đã giảm đi 41%.
Video đang HOT
Trong khi đó, chính quyền Tổng thống Trump chọn cách tiếp cận thiên lệch theo hướng “kiêng-tránh-hạn chế”, đồng thời cắt giảm hơn 200 triệu USD tài trợ, và rồi mọi hiệu quả trước kia đều bị đảo ngược.
Các tiểu bang chú trọng nhiều vào tuyên truyền GDGT theo hướng “kiêng-tránh-hạn chế” có tỷ lệ mang thai ở tuổi vị thành niên cao hơn nhiều, bất kể mức thu nhập và trình độ học vấn.
Khi những đứa trẻ thiếu thông tin và quyền sở hữu trên cơ thể của chính mình, chúng có nhiều khả năng bị lợi dụng.
Khi những đứa trẻ thiếu thông tin và quyền sở hữu trên cơ thể của chính mình, chúng có nhiều khả năng bị lợi dụng.
Khi trẻ em được dạy rằng để xảy ra chuyện quan hệ tình dục trước hôn nhân là tệ hại và tội lỗi, chúng sẽ rất khó khăn để nói lên nỗi khổ của mình, để chống lại sự lạm dụng lâu dài, hoặc khó có thể dám lên tiếng thừa nhận sự cưỡng ép và tìm kiếm sự giúp đỡ.
Tháo gỡ được những gông xiềng cho phổ cập kiến thức giới tính và dỡ bỏ được các rào cản đang giới hạn cả nội dung lẫn hình thức sẽ tạo bước ngoặt lớn trong việc gia tăng nhận thức cho cộng đồng.
Trong một bài xã luận trên New York Times, chuyên gia giáo dục giới tính Andrea Barrica chỉ rõ: “Khi từ chối dạy sinh viên về tình dục, chúng ta không khiến cho việc quan hệ tình dục dừng lại. Chúng ta chỉ đang làm cho nó trở nên nguy hiểm và nhiều nguy cơ hơn”.
KHI TÌNH DỤC CÒN BỊ COI LÀ DƠ BẨN, XẤU XA
GDGT không chỉ hướng đến an toàn tình dục, mà còn rất nhiều khía cạnh khác như sự hiểu biết về cơ thể, tâm sinh lý và định dạng giới, các kiến thức quan trọng về sinh sản, các kỹ năng để phòng tránh bị lạm dụng và trên hết là nhận thức và sự yêu thương trân trọng bản thân mình.
Những điều này là nền tảng rất quan trọng cho việc ta có thể tìm kiếm và xây dựng những mối quan hệ lành mạnh sau này của bất kỳ ai, ở bất kỳ giới tính nào.
Đừng nghĩ hễ là người lớn thì sẽ đương nhiên hiểu biết hơn về giới tính và rành rẽ về GDGT. Năm 2005, Durex công bố kết quả khảo sát về tình dục trên 41 quốc gia. Theo đó, người Việt được học giáo dục giới tính muộn nhất thế giới (năm 16 tuổi) và có “lần đầu” ở tuổi 19,6, chỉ sớm hơn người Ấn Độ.
Rảo qua những hội kín của phụ nữ trên mạng xã hội, các chị em từ độc thân đến 1-2 con đều vô cùng sôi nổi với hàng trăm cuộc thảo luận về sự thay đổi của cơ thể, về phương thức quan hệ tình dục, tránh thai, và cả những mặc cảm tội lỗi về trinh tiết hay đức hạnh nữa.
Đến giờ, chính vì thiếu những hiểu biết quan trọng này, mà rất nhiều gia đình vẫn lên án, chì chiết và cấm cản khi bắt gặp con trai mình thủ dâm hay tò mò xem các trang khiêu dâm, thay vì trò chuyện và định hướng cho chúng. Quá nhiều người cho rằng các nhu cầu tình dục và bản chất của nó là dơ bẩn, xấu xa.
Chính bản thân cách suy nghĩ này đẩy những đứa trẻ hiểu sai về QHTD và vai trò của chúng trong mối quan hệ yêu đương.
Mọi thứ có mang màu sắc tính dục đều dễ bị cha mẹ gán cho cái mác hư hỏng, đồi truỵ, sai trái, lệch lạc và nhu cầu bản năng hay các thắc mắc chính đáng của đứa trẻ mới lớn bị gạt đi thay vì được tiếp nhận bằng sự suy xét và tinh thần đối thoại.
Mới đây thôi, trong một cuộc “trà dư tửu hậu” với các bạn trẻ cũng về chủ đề này, tôi hỏi các bạn nếu được lựa chọn nghe chỉ dẫn về giới tính từ cha mẹ/người thân hay từ người ngoài như bạn bè đồng nghiệp, phần lớn các bạn đều chọn người ngoài gia đình.
Lúc này Thạc sĩ Tôn Nữ Tường Vy – một nhà hoạt động về giáo dục và phát triển xã hội rất trẻ có nhiều dự án thú vị – bắt đầu lên tiếng.
Chị nói với tôi rằng nếu sau này trở thành cha mẹ, chị sẽ nói với con những vấn đề về giới tính và cơ thể của chúng ngay từ khi nó còn nhỏ xíu, chứ không để đến khi đứa trẻ đã quá lớn, và bắt đầu phải đứng giữa lựa chọn nghe từ ai và tìm hiểu từ đâu, rồi mới tìm cách giải thích cho chúng.
Lúc đó chính cha mẹ đã tự đánh mất đi cơ hội được con trẻ chọn lựa – như một người đáng tin cậy để tâm sự và thể lộ nhu cầu của mình.
Đầu tư cho giáo dục giới tính, nếu không phải bây giờ, khi mà khủng hoảng giá trị và văn hoá đang bủa vây thế hệ trẻ, thì sẽ là bao giờ?
Thực chất, vai trò của cha mẹ không hẳn là giáo dục đủ mọi thứ về giới tính cho con trẻ.
Ở nhiều nước, đây được xem là trách nhiệm của cả ngành Giáo dục lẫn Y tế công cộng trong việc phổ cập kiến thức giới tính tới mọi người.
Trẻ con ở Hà Lan, Phần Lan và Italy là những ví dụ điển hình. Chúng bắt đầu được GDGT ở mẫu giáo thông qua những câu chuyện, trò chơi và cả dự án. Các vấn đề về cơ thể và sự khác biệt nam nữ vì vậy trở thành những hiểu biết rất tự nhiên và bình thường.
Tương phản lại, thanh thiếu niên tại Mỹ – với sự thay đổi xoành xoạch trong các quan điểm truyền đạt – mang thai với tỷ lệ cao gấp năm lần so với Hà Lan.
Chỉ 41% phụ nữ Mỹ mô tả trải nghiệm tình dục đầu tiên của họ là như họ mong muốn; trong khi hầu hết thanh thiếu niên Hà Lan cho biết kinh nghiệm tình dục đầu tiên của họ rất tích cực.
Tôi không phản đối quan điểm giữ gìn truyền thống và các phẩm giá cá nhân, nhưng hãy cho những đứa trẻ thấy lý do hợp lý và có lợi cho chúng – điều sẽ khiến chúng tự cảm thấy cần phải làm như vậy thay vì bị ép buộc.
Đầu tư cho giáo dục giới tính, nếu không phải bây giờ – khi mà khủng hoảng giá trị và văn hoá đang bủa vây thế hệ trẻ – thì sẽ là bao giờ?
Phan Tường Yên
Illustration: Hà My
Theo Zing
'Tụi lớp con rủ nhau vào nhà nghỉ đầy, mẹ quen đi'
Nếu còn giữ quan điểm "ngày xưa" để cư xử với trẻ hay nhìn nhận các vấn đề trong cuộc sống theo cách cũ, cha mẹ chắc chắn sẽ bị bay khỏi quỹ đạo của con.
Cách đây chưa lâu, một mẹ hỏi tôi (Phan Lan Hương - Phó giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Quyền trẻ em - PV): Con em đi khám, bác sĩ nói con dậy thì sớm. Giờ, con học lớp 4 rồi. Ngày xưa, em học lớp 10 mới dậy thì.
Ngày xưa, lứa sinh năm tám mấy trở về thời đồ đá, tuổi dậy thì rơi vào khoảng 14, 15. Thậm chí, có người lên lớp 11 mới có kinh nguyệt.
"Ngày xưa" xa lắm rồi, giờ không còn đúng với cái thời nay nữa, từ việc dậy thì cho đến văn hóa xã hội, truyền thông, các quan điểm sống và cách sống, ứng xử, giao tiếp.
Nếu bố mẹ nào còn giữ cái "ngày xưa ấy" để cư xử với con hay nhìn nhận vấn đề trong cuộc sống... ngày xưa, thì chắc chắn sẽ bị bay ngay ra khỏi quỹ đạo của con trẻ.
Trước đó, một phụ huynh gửi tôi đoạn chát dài của con gái 13 tuổi với bạn trai 19 tuổi, trong đó có hình ảnh hở ngực, bộ phận sinh dục..., rồi khóc.
Chị ấy bảo: "Tôi nói thì nó bảo có gì phải làm to chuyện thế? Giờ tuổi nó, chuyện ấy đâu phải lạ. Tụi con trai xem phim người lớn trong lớp đầy ra đấy, rủ nhau vào nhà nghỉ đầy ra đấy, mẹ quen đi".
Nhiều phụ huynh lo lắng khi con vào tuổi "cập kê".
Một bạn phụ huynh cũng kể con trai lớp 8 yêu bạn gái. Từ ngày yêu, nó đi đêm về hôm, cứ ở bên nhà bạn gái không về. Nói chuyện với bố mẹ bé kia, họ ừ ào rồi vẫn vậy vì còn mải làm ăn. Chị lo con bị "úp sọt" ở tuổi dở dang thì hỏng hết tương lai.
Một cô giáo tiểu học kể chuyện hết giờ làm, cô về gần đến nhà thì bị thầy hiệu trưởng gọi quay lại trường gấp với nội dung hai học sinh (một nam một nữ) vào nhà vệ sinh làm chuyện người lớn. Bác lao công dọn dẹp xong, quên đồ dùng, quay lại lấy, thì phát hiện 2 đứa trong đó. Bạn gái mới học lớp 5, còn bạn trai học lớp 9 trường THCS. Hai trường cách nhau một bờ tường.
Ứng xử sao đây?
Đúng như chúng nói: "Bố mẹ hãy quen đi, đừng làm to chuyện làm gì".
Ngày xưa, bố mẹ lên cấp ba mới yêu nhau hoặc vào đại học rồi mới "nhắm mắt đưa thân", nhưng các bố mẹ 16, 17 tuổi mới dậy thì.
Chúng nó 10 tuổi đã dậy thì rồi. Dậy thì mà không biết yêu mới đáng lo sợ, còn đã yêu rồi thì khó cấm được việc động chạm vào cơ thể nhau. Quy luật rồi mà: Nắm tay rồi thì phải hôn, hôn rồi thì phải chạm, chạm rồi thì phải..., âu cũng khó tránh khỏi lắm.
Giờ thì phải làm sao?
Hãy dạy con về sức khỏe sinh sản.
Không ít phụ huynh la lối: Tại sao tôi đưa nó đi học cả 2 chiều mà vẫn dính bầu?
Lo con yêu đương sớm, mang bầu nhưng không dạy làm thế nào để không mang bầu quả thực là sự tréo ngoe đến mệt mỏi.
Tư tưởng "vẽ đường cho huơu chạy" vẫn phổ biến ở năm 2019. Tôi đi dạy sức khỏe sinh sản tại một số trường THPT và THCS. Khi sắp lên dạy, các thầy cô hiệu trưởng và chủ nhiệm níu tay dặn dò: "Cô dạy nhẹ nhàng thôi nhé, học sinh trường em ngoan lắm, còn trong sáng lắm!".
Có trường còn đề nghị: "Cô tách nam nữ ra dạy riêng từng giới tính nhé, cô đừng dạy chung vì tụi nó vẫn còn ngây thơ lắm, chưa biết gì đâu".
Nhiều phụ huynh cho rằng học sinh cấp 2 vẫn còn ở độ tuổi nhạy cảm lắm chưa nên dạy về tình dục và tình dục an toàn.
Trong khi đó, học sinh cấp hai đang độ tuổi tò mò về tình dục và các vấn đề liên quan. Thậm chí, học sinh cấp ba cần thiết phải được học về cách chăm sóc thai nhi, chăm sóc sức khỏe bà mẹ khi mang thai, học về chăm sóc một đứa trẻ sơ sinh như thế nào... Nếu có đứa trẻ nào không tiếp tục theo học lên nữa, việc chuẩn bị cho chúng một hành trang vào đời là thực sự cần thiết.
Không ai nắm tay được cả ngày. Phòng còn hơn tránh là như vậy. Cũng đừng ngạc nhiên khi biết chúng quan hệ tình dục ở độ tuổi vị thành niên vì xã hội bây giờ là thế, cuộc sống xung quanh chúng nó là thế.
Đừng đem chuẩn mực văn hóa, giáo dục, xã hội của 20 năm về trước để dạy chúng. Đừng đem những chuẩn mực đó để nhìn nhận, đánh giá chúng về mọi mặt.
Vâng, cần phải quen đi và hãy dạy cho chúng càng sớm càng tốt về tình yêu, tình dục, nên khi nào và tình dục như thế nào là an toàn đúng pháp luật, tránh trường hợp đưa bạn trai vào tù vì tình yêu của chính mình.
Cần quan tâm thật lòng đến con nhiều hơn. Hãy có không gian chung với chúng ở một vài lĩnh vực nào đó, có cái gì chung cũng dễ gần gũi với nhau hơn. Bố hãy chia sẻ với con trai và mẹ sẽ tâm sự với con gái về vấn đề sức khỏe sinh sản. Bố hãy chia sẻ với con gái về cảm nhận của con trai về mọi mặt trong tình yêu và ngược lại mẹ cũng vậy với con trai.
Tránh
- Tránh dạy theo kiểu so sánh: Bằng tuổi con, bố/mẹ thế này thế kia. Sao con nhà hàng xóm như này như kia, còn con thì..
- Tránh dạy theo lối kể chuyện nghìn lẻ một đêm: Ngày xưa, mẹ bằng tuổi con mẹ thế này thế nọ; ngày xưa như thế này...
- Tránh dạy theo kiểu khuyên nhủ: Mẹ nghĩ con cần phải thế này thế khác; con nên như này như kia để tương lai này nọ...
- Tránh dạy theo kiểu dọa nạt: Mày mà như này tao đi chết ngay lập tức; mày còn như thế thì đi khỏi nhà ngay đi...
- Tránh dạy theo kiểu phán xét, hạ nhục: Yêu sớm như thế này hư hỏng sớm thôi con ạ; Yêu sớm đứa nào chả giống đứa nào, rồi ễnh cái bụng ra nhục nhã; quan hệ tình dục sớm là loại chả ra gì; yêu sớm rồi có mà làm gái sớm...
- Tránh dạy theo kiểu khích bác: Yêu rồi đố học giỏi đấy; chả yêu còn không đâu với đâu, yêu vào rồi học khối ra ấy.
Nên
Dạy cách cách giao tiếp ứng xử trong chuyện yêu đương (vì đôi khi có đứa trẻ không biết cách từ chối lời mời gọi quan hệ tình dục của đối phương hoặc cả nể, hoặc bị đưa chuyện tình yêu ra để gây sức ép...).
- Nhấn vào cảm xúc và sự kiện khi nói chuyện với con: Ít bạn chia sẻ thông tin yêu đương với bố mẹ, nhưng nếu trẻ đã không ngại điều đó mà kể với mẹ, chứng tỏ con là người có suy nghĩ chín chắn và người lớn; dậy thì biết yêu là đương nhiên, ai chả như vậy, tuy nhiên...
Con buồn là chuyện khó tránh khỏi khi yêu; việc nắm tay ôm hôn và quan hệ tình dục là điều khó tránh khỏi với những người có người yêu, tuy nhiên không phải ai cũng có thể tỉnh táo để tránh đi việc đó. Còn con thì sao?...
- Sử dụng câu hỏi để nói chuyện với chúng: Con nghĩ sao khi cái Hoa nhà chú Mạnh đã yêu khi mới học lớp 6 thôi? Quan hệ tình dục tuổi học sinh như này, con nghĩ nó có ảnh hưởng như nào đến bản thân và tương lai sau này? Bây giờ theo con, yêu như thế nào là được? Ngày xưa ba mẹ yêu nhau như thế đó, mẹ tò mò không biết các con nghĩ gì về cách yêu đó nhỉ?
- Hiểu về suy nghĩ của từng đứa về chuyện yêu và tình dục rồi hãy tính đến định hướng dạy như thế nào: Không phải bất cứ đứa trẻ nào dậy thì cũng nghĩ đến việc yêu. Có những đứa trẻ yêu nhưng rất có ý thức giữ gìn bản thân, vậy thì cần phải biết quan điểm của chúng rồi hãy tính kế sách dạy như thế nào. Tuổi này hay tự ái, phản ứng ngược... nên không thể thấy con nhà hàng xóm mang bầu là về đè con mình ra để dạy một cách quyết liệt.
- Biết con chơi với những đứa trẻ như thế nào. Nên biết người yêu con là ai, bố mẹ làm gì? Nhà ở đâu? Muốn biết bạn là ai, hãy cho mọi người xung quanh biết những đứa bạn chơi thuộc thể loại nào.
- Làm bạn với con. Nhưng ranh giới mẹ - con, cha - con không được mất đi.
- Có ai đó hoặc biết ai đó là người con nể nang, có uy tín, ảnh hưởng với chúng. Đôi khi, những lúc "bất lực", con át chủ bài này sẽ thay ta đứng ra gánh vác.
Theo Zing
Giáo dục giới tính ERA trang bị kỹ năng chống xâm hại cho trẻ Ngày 15-5, Viện Nghiên cứu Khoa học Giáo dục (IRES) tổ chức Hội nghị tổng kết báo cáo chương trình Giáo dục giới tính ERA dành cho trẻ 3 - 5 tuổi. Với mong muốn khắc phục cũng như hạn chế đến mức tối thiểu tình trạng xâm hại tình dục trẻ em, chương trình Giáo dục giới tính ERA "Bảo vệ và...