Khao khát được sống bên nhân tình
Chưa bao giờ tôi được khám phá một người phụ nữ thú vị và ngọt ngào như em.
Tôi cũng là một độc giả rất trung thành của chuyên mục. Hầu như ngày nào, tôi cũng vào đọc những bài viết của độc giả gửi về và cả những lời bình luận của mọi người nữa, qua đó, tôi cũng rút ra cho mình rất nhiều kinh nghiệm bổ ích trong cuộc sống. Và hôm nay, tôi cũng muốn chia sẻ câu chuyện của mình để mong được những lời chia sẻ chân thành từ các bạn!
Tôi biết Dung khi hai chúng tôi làm cùng một tòa nhà với nhau, rồi đó đó là những lần ngồi ăn chung bàn trong căng tin. Chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui vẻ và hợp nhau nên càng ngày, mối quan hệ của chúng tôi lại càng trở nên thân thiết hơn. Tôi thích được ngồi ngắm nhìn em… vẻ đẹp dịu dàng của em đã thu hút tôi, khiến tôi mê muội mà quên mất một điều rằng, mình đã có vợ và một đứa con gái. Em cũng biết tôi là người đàn ông đã có gia đình nhưng dường như em không để ý tới những điều đó.
Đã có những buổi chiều tan giờ làm, chúng tôi ngồi uống cà phê cùng nhau và chia sẻ cho nhau rất nhiều điều trong công việc và cuộc sống. Thế rồi một hôm, thay vì vào quán cà phê nói chuyện như thường lệ, chúng tôi rủ nhau đi bar chơi. Những ly rượu mạnh đã làm cả hai chúng tôi phấn khích, cả em và tôi đều không biết nhảy nhưng chúng tôi cũng đung đưa người theo tiếng nhạc xập xình. Dường như những bản nhạc đó giúp chúng tôi xả được những mệt mỏi của một ngày làm việc… rồi đột nhiên, em chủ động ghì lấy cổ tôi và rất nhanh, em hôn lên mũi tôi. Hành động đó của em khiến tôi hơi bất ngờ… nhưng tôi cảm thấy rất vui.
Rời khỏi bar trong men say ngà ngà, chúng tôi không ai bảo ai, cả hai chủ động tìm đến một nhà nghỉ ở gần đó. Đêm ấy, chúng tôi đã được chìm đắm trong men say lẫn men tình… Chưa bao giờ tôi được khám phá một người phụ nữ thú vị và ngọt ngào như em. Dù chưa có chồng nhưng em rất từng trải và khéo léo trong “chuyện ấy”.
Sau đêm hôm đó, chúng tôi chủ động hẹn hò với nhau nhiều hơn, quan tâm, chăm sóc cho nhau rất chu đáo. Cả hai chúng tôi đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp và lãng mạn trong suốt 2 năm yêu nhau. Cũng có những lúc hái đứa “chột dạ” khi nhận thấy mối quan hệ này là sai trái với đạo đức… nên cũng đã không ít lần chúng tôi nói lời chia tay nhau. Nhưng rồi, vì tình cảm dành cho nhau quá lớn, vì nỗi nhớ nhung sau bao ngày không gặp lại khiến chúng tôi không thể nào kiềm chế được cảm xúc… và chúng tôi lại lao vào nhau.
Tôi và em cũng đã từng nghĩ đến chuyện xa hơn, đó là muốn được chung sống với nhau như vợ chồng. Tôi nói với em rằng, “Hãy cho anh thời gian để anh xa gia đình… rồi khi đó chúng mình sẽ cưới nhau”. Tôi đã luôn ấp ủ ước mơ được chung sống với em như vợ chồng, được chia sớt với em những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, được ôm em mỗi khi đi ngủ mà không còn lo lắng về bất cứ điều gì ở hiện tại nữa… nhưng…
Nỗi nhớ nhung sau bao ngày xa cách khiến chúng tôi không thể nào kiềm chế được cảm xúc của mình… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi đang có một người vợ và đứa con gái 4 tuổi. Chúng tôi tìm hiểu nhau được 6 tháng thì hai đứa chính thức tính đến chuyện hôn nhân và thành vợ thành chồng cho đến bây giờ.
Trước khi kết hôn, vợ tôi từng sống ở nước ngoài 2 năm nhưng tính tình và cách sống của cô ấy rất tằn tiện, không phóng khoáng như những người phụ nữ khác. Cô ấy không tiêu quá nhiều tiền cho việc mua sắm quần áo, giầy dép, mỹ phẩm… hầu như tiền kiếm được, cô ấy đều dành dụm lo cho gia đình. Hiện tại, vợ tôi cũng có một công việc rất tốt và trong gia đình, cô ấy là một người mẹ mẫu mực, một người vợ đảm đang.
Sau khi làm đám cưới được khoảng 6 tháng thì tôi và cô ấy đều phát hiện ra rằng, chúng tôi không hề hợp nhau, cả về sở thích lẫn quan điểm sống. Rồi những cuộc cãi vã trong gia đình xuất hiện ngày càng nhiều khiến tôi không còn muốn dành thời gian quan tâm đến gia đình nữa. Tôi tự nhận thấy cảm xúc dành cho vợ ngày một giảm dần và thậm chí, tôi không muốn âu yếm hay hôn vợ. Và điều quan trọng nhất có lẽ là do tôi và cô ấy không hòa hợp trong chuyện tình dục.
Trước đây, cả hai chúng tôi cũng đã ngồi trao đổi với nhau về những điều không hợp để tìm cách khắc phục… nhưng rồi đâu vẫn vào đấy. Có lẽ tôi không thể thay đổi được cách nhìn nhận đối với vợ và cuộc hôn nhân này một phần cũng vì Dung, vì tình yêu tôi dành cho Dung quá lớn.
Nếu so sánh với người tình thì vợ tôi không xinh đẹp bằng nhưng xét về tính cách thì tôi tin tưởng ở vợ mình hơn. Vợ tôi giỏi hơn trong công việc… nhưng khi chia sẻ với nhau về cuộc sống thì tôi thích tâm sự với em hơn, và đặc biệt, tôi không thể nào rời mắt khỏi vẻ đẹp trời phú trên khuôn mặt xinh đẹp của em.
Mặc dù không còn tình yêu dành cho vợ nữa nhưng tôi thương cô ấy rất nhiều. Khi tôi nói ly dị để giải thoát cho cả hai thì vợ tôi chỉ biết ngồi khóc và mong tôi suy nghĩ lại, chứ không phản kháng bất cứ điều gì. Tôi không thể ra đi khi nhìn cô ấy cứ lặng lẽ khóc miết như vậy? Cứ nhìn thấy những giọt nước mắt của cô ấy, lòng tôi lại chùn xuống… Và tôi hiểu rằng, vợ mình không có lỗi gì cả, có chăng là vì chúng tôi không hòa hợp nhau hay vì tôi không còn yêu vợ như ngày xưa nữa, mà tất cả tình cảm bây giờ tôi đều dành cho Dung, người con gái tôi yêu nhất.
Hiện tại, vợ tôi chỉ nghi ngờ tôi đang có người khác bên ngoài, chứ không hề biết sự thật rằng, tôi đang ngoại tình và lừa dối cô ấy. Chính vì thế nên tôi không đành lòng xa hai mẹ con họ. Tôi lại mềm lòng và thấy xót thương cho vợ và đứa con gái cưng của mình. Rồi cuộc sống của hai mẹ con họ sẽ ra sao khi không còn người đàn ông trong gia đình nữa? Và nếu như tôi cự tuyệt họ để đến bên Dung lúc này, liệu tôi có quá tàn nhẫn không?
Sau bao ngày suy nghĩ, tôi đã đưa ra một quyết định là mình phải chọn một trong hai người phụ nữ đó, chứ không thể tồn tại hai tình cảm song song cùng một lúc. Và tôi đã quyết định rời xa Dung vì tôi biết, ở bên cạnh em đang có rất nhiều chàng trai khác theo đuổi và chờ đợi em. Vì thế nên đôi đã nói chuyện với Dung và đi đến quyết định chia tay nhau. Khi nghe những lời chia tay của tôi, em đã khóc rất nhiều… vì em rất yêu tôi và em cũng đã mơ ước được chung sống với tôi dưới một mái ấm hạnh phúc.
Tính đến bây giờ là đã hai tuần tôi phải xa em… nhưng trong tâm trí tôi lúc nào cũng nhớ đến em. Tôi nghĩ rằng, nếu như mình chung sống với em thì chắc hẳn rằng tôi sẽ làm được những điều to tát hơn và cuộc sống của chúng tôi sẽ sinh động, vui vẻ hơn. Còn sống chung với vợ, với sự nhàm chán và lạnh lùng, không có tình cảm, tôi chẳng thể làm được bất cứ việc gì cho nên hồn.
Điều khó khăn nhất bây giờ là tôi muốn rời xa người vợ của mình để đến bên em… nhưng cứ mỗi lúc tôi nói đến chuyện ly dị là cô ấy lại héo mòn, đau khổ. Nhìn cô ấy đáng thương như vậy, tôi không đành lòng ra đi… nhưng cứ sống bên gia đình mà tâm trí lúc nào cũng nhớ đến em khiến lòng tôi không một chút nào được yên ổn. Tôi cảm thấy mình rất khổ sở…
Tôi biết ngoại tình là sai trái và tôi cũng không biện hộ cho việc làm của mình. Tôi chỉ mong khi các bạn đọc được những dòng tâm sự này thì hãy cho tôi những lời khuyên quý báu để giúp tôi thoát khỏi hoàn cảnh này, và để những người xung quanh không còn phải buồn khổ về tôi nữa.
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đừng bước vào cuộc đời em lần nữa
Đã có lúc em nhớ anh đên cháy bỏng ruôt gan, em không ngại ngân mà nói rằng em yêu và nhớ anh vô cùng.
Lại môt đêm em phải khóc vì anh. Bắt đâu từ khi nào em cũng không còn nhớ nữa, chỉ biêt là đã rât lâu rôi, nước mắt trở thành người bạn trung thành với em môi khi đêm vê.
Ngày mới yêu anh, anh là tât cả đôi với em, là người tuyêt vời nhât trong mắt em. Em nhân lời yêu anh trong sự ngỡ ngàng pha lân chút hoài nghi vê tình cảm của anh. Mình đã quen nhau trước đó khá lâu rôi nhưng chưa bao giờ em nghĩ mình lại đên bên nhau. Em đón nhân anh là đê không phụ tình cảm của anh và cũng vì em tin rằng, tình cảm có thê vun đắp dân theo thời gian.
Thời gian trôi đi và điêu em tin đã thành sự thât. Anh đã cho em những kỷ niêm ngọt ngào, những ký ức không thê quên. Chúng trở thành môt phân trong cuôc sông của em. Em bắt đâu môt ngày mới bằng những tin nhắn đây yêu thương và kêt thúc môt ngày bằng tin nhắn chúc ngủ ngon cùng với những lời yêu ngọt ngào từ sô điên thoại mang tên Honey trong danh bạ. Anh quan tâm đên em từng miêng ăn, giâc ngủ cho đên viêc học hành. Em cứ vô tư sông trong tình yêu mà em tin là chân thành ây.
Em còn nhớ như in từng kỷ niêm đã có giữa chúng mình. Ngày đó, môi khi em đi học vê lại có anh ra đón, dù nắng hay mưa và bât kê là nóng bức hay giá lạnh. Bô mẹ em khắt khe lắm nên em và anh không thê cùng sánh bước bên nhau ở nơi có quá nhiêu người quen này, vây là em đi trước, anh đi sau. Nhưng trong lòng em lại vô cùng hạnh phúc bởi vì chỉ cân ngoảnh lại là sẽ bắt gặp ánh mắt đây yêu thương nơi anh dành cho riêng em.
Hạnh phúc với em là những lân cùng anh tay trong tay dạo phô. Hạnh phúc của em là khi có anh bên cạnh trong những ngày đặc biêt, cùng anh câu nguyên cho tình yêu của hai đứa bên ánh nên lung linh ngày sinh nhât hay trong khoảnh khắc thiêng liêng đêm giao thừa... Hạnh phúc với em là được mang vê cho anh những ly trà sữa mát lạnh trong những ngày hè nóng bức. Hạnh phúc với em là được yêu anh, quan tâm đên anh môi ngày. Và em hạnh phúc lắm khi được anh yêu thương, quan tâm, sẻ chia những vui buôn trong cuôc sông. Chỉ ở nơi nào có anh, em mới có niêm vui trọn vẹn. Chỉ khi nào ở trong vòng tay anh, em mới thây mình được che chở, yêu thương... và chỉ khi bên anh, em mới cảm giác bình yên thật sự. Hạnh phúc với em chỉ đơn giản là thê. Và cứ như vây, tình yêu lớn lên từng ngày trong trái tim em. Em yêu anh bằng môt tình yêu chân thành, mãnh liêt.
Rôi ngày tháng qua, khi em bắt đâu nhân ra em cân anh biêt bao thì cũng chính là lúc em ngờ ngợ nhân ra sự thay đôi nơi anh. Anh trở nên côc cằn, không còn quan tâm nhiêu đên em như trước nữa. Môi lân có chụyên gì khiên hai người cãi nhau thì không giông như trước kia, anh không còn chủ đông làm hòa mà anh sẵn sàng từ bỏ tât cả, đê mình lại mình em với những đêm dài đâm nước mắt. Hình như anh đã quá đê cao khả năng chịu đựng và gìn giữ tình yêu của em. Hay anh đã muôn đặt dâu châm hêt cho tình yêu này?
Anh vào Nha Trang học. Anh đông viên em rằng, anh đi cũng là vì tương lai của hai đứa, dặn em ở nhà cô gắng học hành, đợi ngày anh vê. Môt ngày trước khi anh lên đường, anh còn nói anh sợ anh đi rôi em sẽ phản bôi anh, sau chuyên đi này hoặc là anh sẽ có tât cả hoặc là sẽ mât tât cả. Anh đánh cược tình yêu của mình vào chuyên đi này. Khi ây em đã tự dặn lòng mình sẽ không bao giờ được phép thay lòng.
Đêm nay em sẽ khóc thât nhiêu đê nước mắt cuôn trôi bao khô đau trong em... (Ảnh minh họa)
Ngày anh lên đường là đúng vào kỳ thi quan trọng nên em đành nói lời tạm biêt anh qua những tin nhắn. Kê từ ngày đó, em luôn dặn mình phải cô gắng, phải chứng minh cho anh thây anh đã không sai lâm khi tin và yêu em. Và em đã làm như thê, khoảng cách 1200 cây sô và thời gian chờ đợi không đủ dài đê làm nguôi lạnh tình yêu em dành cho anh. Ngày hôm nay em yêu anh nhiêu hơn hôm qua và ngày mai em yêu anh nhiêu hơn lúc này.
Đã có lúc em nhớ anh đên cháy bỏng ruôt gan, em không ngại ngân mà nói rằng em yêu và nhớ anh vô cùng. Anh lại an ủi em rằng thời gian sẽ trôi nhanh và anh sẽ vê bên em vào môt ngày không xa. Dù xa nhau nhưng anh vân luôn quan tâm em môi ngày. Em tin anh. Em tin vào tình yêu đã trải qua biết bao sóng gió...
Nhưng giờ đây, niêm tin ấy đang dân vơi cạn trong em, thay vào đó là sự hoang mang, lo sợ. Những cô người yêu cũ của anh liên tục làm phiên tình yêu của chúng mình trong khi trước đây họ đã phản bôi anh và chạy theo người đàn ông khác và cũng biêt giờ anh đã yêu em. Anh thât ngôc khi không đủ tỉnh táo đê quyêt định dứt khoát với người ta. Chẳng phải anh rât coi trọng sự thủy chung sao anh? Họ đã phản bôi anh bước theo tình mới thì có đáng đê anh phải trân trọng nữa không? Khi tình mới không êm đẹp, thâm chí họ bị bỏ rơi thì lại tìm vê với anh. Anh có cảm thây lòng tự trọng của mình bị tôn thương không anh? Dù có quay lại nhưng rôi đên ngày nào đó họ tìm được người hơn anh thì họ sẽ lại nói lời xin lôi và chúc anh hạnh phúc như đã làm thôi.
Em đã tôn thương lắm, đau đớn lắm khi anh cứ cô gắng tìm cách sông thê nào cho họ nê phục anh mà không hê nghĩ đên cảm nhân của người con gái môt lòng tôn thờ tình yêu đã có với anh. Không biêt vì lý do gì nhưng có lẽ anh đã không còn yêu em như lời anh hứa. Em đã khóc rât nhiêu vì anh nhưng nước mắt em đâu là gì bởi vì anh đã thay đôi? Anh nói chia tay. Lý do là " Anh không muôn tiêp tục nữa". Trời đât như sụp hoàn toàn trước mắt em. Em khóc như môt đứa trẻ cân mẹ, cô gắng làm tât cả những gì có thê đê giữ anh lại. Sau đó, anh đã rút lại lời chia tay nhưng cũng từ đó, anh càng vô tâm và lạnh lùng hơn. Lòng tự trọng của môt đứa con gái giúp em nhân ra đã đên lúc phải kêt thúc.
Em sẽ ra đi, sẽ mang theo nôi đau của môt cuôc tình tan vỡ bước chân ra khỏi cuôc đời anh kê từ giây phút này. Bàn chân em đang giâm vào những mảnh vỡ đó... đau quá! Em chẳng bước nổi nữa anh à!
Hình như em gục ngã mât rôi. Em chưa bao giờ nói rằng em sẽ không thê sông nêu không có anh bởi v,ì em còn có gia đình, có những người thân không bao giờ rời bỏ em giông như anh. Nhưng sẽ mât môt thời gian dài hoặc không bao giờ quên được anh. Thời gian trôi, tât cả rôi cũng sẽ qua, chỉ có nôi đau sẽ còn ở lại mãi.
Em đã suy nghĩ rât nhiêu trước khi đi đên quyêt định này. Môt năm, bảy tháng và mười tám ngày. Thời gian ây không phải là dài với môt đời người nhưng nó đủ đê lại cho con người ta những trang ký ức mãi không phai nhòa. Thât khó đê em vượt qua nôi đau này khi mà bât cứ nơi nào em đặt chân đên giữa lòng Thủ đô này đêu in dâu hình bóng anh. Nơi đâu cũng thuôc vê quá khứ mình có chung với nhau.
Đêm nay em sẽ khóc thât nhiêu đê nước mắt cuôn trôi bao khô đau trong em, đê sớm mai thức dây em sẽ trở vê là chính em trước khi anh đên. Em có môt tương lai tươi sáng phía trước. Xin anh đừng nhắn tin hỏi thăm em như anh đã làm với người trước bởi vì nó sẽ chỉ khiên em thêm đau lòng. Xin anh đừng chúc mừng em trong những ngày lê đặc biêt vì nó sẽ khiên những kí ức vê anh sông dây trong em. Xin anh đừng chúc em hạnh phúc mà chỉ cân chúc em may mắn đê gặp được môt người đàn ông tôt vì em tin hạnh phúc sẽ mỉm cười với những người có trái tim chân thành. Và... em xin anh đừng bước vào cuôc đời em thêm môt lân nữa...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi bị chồng đánh và đuổi ra khỏi nhà Chồng tôi không ngớt lời mắng chửi tôi là "đồ con đĩ"... và anh ta đã đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà khi đứa con tôi mới chỉ hai tháng tuổi. Tôi cũng là một trong những độc giả trung thành, lâu năm của chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống. Hôm nay, sau nhiều lần đắn đo, tôi quyết định viết câu...