Hôn nhân rạn nứt vì những ‘yêu sách’ của mẹ chồng trong lúc bão lũ, ngập lụt
Cũng vì không làm theo lời mẹ chồng mà suốt cả tối hôm qua, gia đình tôi trong tình trạng căng thẳng, nguy cơ rạn nứt.
Tôi sống cùng mẹ chồng, hay nói chính xác, 2 năm trước, vợ chồng tôi mua được nhà trên thành phố, mẹ chồng nói lên chơi một vài tuần, tiện đi thăm mấy họ hàng trên này. Tuy nhiên sau đó, bà quyết định ở lại đây luôn với lý do, ở quê không hợp với gia đình con trai cả.
Tôi không có ý thoái thác trách nhiệm phụng dưỡng mẹ già, thế nhưng, vợ chồng tôi vừa vay mượn mua nhà, lại đang phải nuôi con nhỏ nên việc có thêm người trong nhà không phải là điều dễ dàng. Đó cũng là lý do khiến suốt thời gian qua, tôi luôn phải gồng mình lên để lo chi tiêu trong gia đình và đáp ứng những yêu cầu của mẹ chồng.
Mẹ chồng tôi không phải người quá cay nghiệt hay khó tính nhưng bà lại là người hay để bụng, kể cả những chuyện nhỏ nhặt trong gia đình. Mỗi lúc tôi làm điều gì đó không vừa ý, mẹ chồng không nói trực tiếp để tôi sửa hoặc rút kinh nghiệm mà thường đi nói với hàng xóm xung quanh.
Hôn nhân rạn nứt vì mẹ chồng. Ảnh minh họa.
Chính điều này nhiều lúc đẩy tôi vào thế bị mang tiếng mà không biết. Mãi đến khi được nghe lại từ người khác, tôi mới biết trong mắt mẹ chồng, tôi là đứa con dâu vụng về, nhiều thiếu sót như vậy.
Không những thế, dù ở cùng vợ chồng tôi trên thành phố nhưng mẹ chồng rất hay gợi ý tôi đưa tiền cho bà. Rồi mỗi lần nhà tôi về quê, mẹ chồng thường bảo tôi mua rất nhiều quà bánh biếu họ hàng và các cháu trong khi bà thừa biết, kinh tế trong gia đình tôi không hề dư dả gì.
Suốt gần 6 năm kết hôn, trong đó, 2 năm sống chung với mẹ chồng thực sự là quãng thời gian sóng gió đối với cuộc hôn nhân của tôi. Từ ngày mẹ lên sống cùng, chồng tôi không còn quan tâm quá nhiều đến cảm xúc của tôi như trước. Thay vào đó, anh luôn nhắc tôi phải nấu những món mẹ yêu thích, ăn uống theo khẩu vị của mẹ rồi làm gì cũng phải để ý đến cảm xúc của mẹ, tránh làm mẹ buồn.
Ấm ức hơn cả là mỗi khi giữa tôi và mẹ chồng bất hòa, không đồng nhất ý kiến, chồng không phân xử mà luôn yêu cầu tôi phải là người nhẫn nhịn để cho êm ấm cửa nhà. Điều này cũng khiến vợ chồng tôi nhiều lúc mâu thuẫn, tranh cãi thậm chí là chiến tranh lạnh cả tuần.
Video đang HOT
Và việc mới xảy ra đang khiến tôi vô cùng bức xúc khi bị mẹ chồng và chồng bắt làm những việc mà bản thân thấy quá vô lý.
Hơn 1 tuần trước, khi nghe thông tin về cơn bão số 3 sắp đổ bộ, mẹ chồng sốt sắng liên tục gọi điện giục tôi từ công ty xin về nhà gấp để đi mua sắm lương thực, thực phẩm dự trữ vì bà đọc báo thấy siêu thị, chợ đều đã “cháy hàng”.
Tôi nói nhà vẫn còn nhiều đồ ăn, tan làm sẽ ghé mua thêm ít để dự phòng cho 1-2 ngày bão nhưng mẹ chồng nhất định không nghe. Qua điện thoại, bà mắng tôi nghĩ nông cạn, không biết lo xa, đến lúc bão vào, không đi được đâu thì chỉ có nước chết đói. Cuối cùng, theo yêu cầu của mẹ chồng, tôi đành phải đi mua đồ ăn tích trữ cho cả tuần với giá không hề rẻ.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Ngay sau đó vài hôm, khi bão đi qua, nhiều nơi ngập lụt, mẹ chồng lại bắt tôi đi “vét” siêu thị lần 2 trong khi vẫn còn đầy đồ ăn trong tủ lạnh.
Rồi lần này, bà còn yêu cầu tôi đi mua gạo, muối, nước uống, áo phao, bếp gas, đèn, quạt tích điện… trong khi chỗ tôi ở chưa hề có hiện tượng ngập lụt. Đỉnh điểm, mẹ chồng còn bắt tôi xin nghỉ việc ở nhà để dọn hết đồ đạc từ tầng 1 lên tầng 2 vì sợ “đêm đang ngủ, nước tràn vào bất ngờ không kịp phản ứng”.
Tôi biết, mẹ chồng lo lắng không phải là sai. Thế nhưng, khu tôi ở vẫn an toàn, chưa bị ngập nên những việc mẹ chồng yêu cầu tôi làm là dư thừa, không cần thiết.
Cũng vì không làm theo lời mẹ chồng mà suốt cả tối hôm qua, gia đình tôi trong tình trạng căng thẳng. Trước mặt chồng tôi, mẹ chồng khóc lóc nói bà một lòng lo cho cả gia đình nhưng con dâu lại hỗn láo, không tôn trọng lời nói của bà.
Vì vậy, mẹ chồng nói bà không còn lý do gì ở lại. Bà sẽ về quê ở một mình trong căn nhà cũ và giận dỗi nói chúng tôi không cần quan tâm đến bà nữa.
Dĩ nhiên, chồng tôi không cho mẹ về. Anh yêu cầu tôi xin lỗi mẹ và thực hiện theo những gì bà nói. Vì quá ấm ức nên lần này tôi không nhịn nữa. Vậy là giữa tôi và chồng xảy ra tranh cãi và hiện đang chiến tranh lạnh.
Tôi quá mệt mỏi với mẹ chồng, giờ lại đến chồng cũng như vậy. Giờ tôi phải làm thế nào để cuộc sống “dễ thở” hơn đây?
Mưa to, gió lớn nhưng chồng vẫn thản nhiên xem phim quên đón con
Bão tan, cuộc hôn nhân của tôi cũng tan theo.
Mấy ngày bão về nhà tôi đúng từ ngoài vào trong luôn. Tôi vừa phải lo chống nhà vì nhà tôi lợp mái tôn và xung quanh có nhiều cây lớn, lại toàn cây rễ chùm nên cứ lo ngay ngáy.
Tôi và chồng tìm hiểu gần chục năm rồi mới cưới. Lấy nhau mấy năm đầu cũng đâu vào đấy lắm nhưng không hiểu vì sao càng ở với nhau càng xuất hiện lắm thứ không thể chịu đựng nổi.
Hồi mới cưới, chỉ cần tôi kêu 1 tiếng ở trong bếp thôi là chồng phi ngay vào xem có việc gì không. Tôi chỉ cần hơi sốt 1 chút là chồng tôi cuống cả lên nào là thuốc thang nào là cháo não.
Tôi còn nhớ hồi mới lấy nhau có một năm cũng mưa bão lớn. Tôi đang ở cơ quan thì trời bắt đầu mưa to, chồng tôi vội vàng gọi điện bắt tôi ở nguyên 1 chỗ để chồng qua tận nơi đón về.
Giờ ở với nhau cũng gần chục năm thì tôi thấy mọi thứ càng ngày càng thay đổi. Giờ chồng tôi vẫn sợ vợ ốm đau nhưng không phải vì thương vợ mà vì sợ vợ ốm thì không ai nấu cơm và mình phải trông con.
Những năm đầu, chồng tôi kiếm tiền không nhiều nhưng kiếm được bao nhiêu đưa vợ bấy nhiêu. Tôi gom góp xây nhà xây cửa rồi lo cho ông bà nội đau ốm. Đến giờ chồng tôi kiếm được không ít nhưng vẫn chỉ đưa cho vợ đúng bằng số tiền đưa cách đây 10 năm và không cần biết vợ chi tiêu ra sao cho gia đình 5 người, chưa tính đến phải lo cho ông bà nội.
Cũng may bố mẹ chồng tôi thương con thương cháu nên ông bà không cần tôi phải biếu xén gì, thỉnh thoảng ông bà còn cho thêm. Thế nhưng ông bà lương hưu không nhiều lại còn nhiều cái phải chi phí nên tôi nhất quyết không cầm. Ông bà thương dâu thương cháu là tôi đã thấy may mắn lắm rồi.
Tôi khá là tự chủ kinh tế nên không đến mức vật vã vì tiền, thế nhưng hình như vì tôi kiếm được nên chồng tôi nghĩ tôi phải tự lo liệu mọi thứ trong nhà.
Nhà có 3 đứa con, 2 đứa lớn tự lo được cho mình nhiều thứ rồi nhưng chúng vẫn là trẻ con. Ấy thế nhưng ở nhà chồng tôi sai con làm hết việc này việc kia, lắm khi con đi học về mệt nhoài nhưng chồng tôi vẫn bắt chúng nó lấy cái này cái kia vì lười không muốn đứng dậy làm.
Hôm vừa rồi bão quá tôi phải xin nghỉ việc sớm về đón bé út vì tôi gửi con ở trường mẫu giáo gần nơi tôi làm việc. Thấy mưa ngày càng lớn tôi có gọi điện cho nhờ chồng đi đón 2 đứa lớn vì 2 đứa học cùng 1 trường ở gần nhà. Lúc ấy thấy chồng cứ ừ ừ tôi đã không yên tâm rồi nên đã nhắc đi nhắc lại vài lần là đi đón con ngay không lát mưa lớn bão về rất nguy hiểm.
Sau đó tôi vội vàng đi đón con và đinh ninh trong đầu chồng đón 2 đứa lớn. Quãng đường từ cơ quan về nhà tắc đến mức tôi đi gần 4 tiếng đồng hồ mới về đến nhà. Vừa vào nhà tôi hoảng hốt không thấy 2 đứa lớn đâu. Tôi cuống quýt hỏi thì chồng mới nhớ ra chưa đón con.
Trời xẩm tối, mưa bão nguy hiểm còn chồng tôi thì thản nhiên ngồi xem phim mà không hề nhớ ra chuyện đón con. Lúc ấy tôi gần như phát điên.
May sao em trai tôi thấy không liên lạc được với chị nên đã chủ động đi đón 2 cháu rồi đưa về nhà ông bà ngoại. Lúc ấy trời ngớt mưa, tôi dứt khoát soạn ít đồ cơ bản rồi bế bé út lái xe về ngoại luôn. Tôi không muốn nhìn mặt người đàn ông ích kỷ và vô trách nhiệm kia thêm 1 giây 1 phút nào nữa.
Giờ tôi đang làm thủ tục ly hôn, tôi dứt khoát phải ly hôn chứ không thể sống với chồng thêm 1 ngày nào nữa. Thế là bão tan, cuộc hôn nhân của tôi cũng tan theo luôn.
Đưa con tới dự đám cưới của chồng cũ, tôi bàng hoàng nhận ra cô dâu là ai Tôi không ngờ, chồng cũ lại cưới cô ta làm vợ và đây cũng chính là lý do khiến cho hôn nhân của chúng tôi tan vỡ. Tôi kết hôn được 6 năm thì ly hôn. Chúng tôi từng có những thời gian chung sống hạnh phúc bên nhau, hay đúng hơn là 5 năm ngọt ngào. Bước sang năm thứ 6, mọi...