Học sinh chỉ thích những giám thị dễ tính, xuề xòa vào gác kiểm tra
Có những giám thị bước vào phòng là học sinh vỗ tay rào rào, tươi cười chào đón vì các em đã quá hiểu tính cách của thầy (cô) làm giám thị phòng mình.
Có một thực tế đang tồn tại trong các nhà trường là khi kiểm tra học kỳ thì học sinh cực kỳ thích thú những thầy cô dễ tính. Những thầy cô nghiêm khắc không chỉ là nỗi ám ảnh học trò mà đôi lúc còn bị đồng nghiệp mánh khóe vì gác kiểm tra quá khó.
Vậy nhưng, có nhiều thầy cô không bao giờ thay đổi tích cách của mình khi gác kiểm tra. Thôi thì… giữa lúc xô bồ của chuyện thật- giả, mình cứ làm tròn trách nhiệm của mình, dù ít nhiều cũng nuôi dưỡng cho học trò sự trung thực và các em “biết sợ” để học hành.
Những giám thị dễ tính luôn được học trò yêu thích (Ảnh minh hoạ: Giaoducthoidai.vn)
Bước vào thời điểm kiểm tra học kỳ, giáo viên trường nào cũng vất vả nhiều hơn. Sự vất vả không chỉ là chuyện chấm bài kiểm tra mà số buổi được phân công làm giám thị cũng nhiều hơn những tuần dạy bình thường trên lớp.
Chính vì xem trọng sự trung thực, khách quan trong dịp kiểm tra học kỳ nên các nhà trường luôn bố trí 2 giám thị trong lớp. Giám thị 1 ngồi ở phía trên, giám thị 2 ở cuối lớp để giám sát học sinh làm bài.
Thế nhưng, không phải lúc nào 2 giám thị cũng làm tròn trách nhiệm của mình bởi khoảng thời gian học sinh làm bài thì vẫn có những giám thị làm việc riêng, thậm chí cả 2 giám thị không tập trung cho công việc chính của mình.
Học sinh chỉ chờ có thể, các em có thể trao đổi, thảo luận với nhau thoải mái mà không sợ thầy cô nhắc nhở. Đôi khi, thầy cô có nhắc cũng chỉ là hình thức, chiếu lệ cho có mà thôi.
Trong những môn kiểm tra học kỳ, có lẽ học sinh thường ngán nhất là 2 môn Toán và Tiếng Anh. Thực tế cho thấy 2 môn học này vẫn thường có điểm thấp nhất trong các môn học ở cấp Trung học cơ sở và Trung học phổ thông.
Tâm lý chung của học trò là những môn khó mà gặp giám thị dễ thì nhẹ nhàng và dễ thở hơn vì các em còn trao đổi, hoặc nhìn bài của bạn.
Gặp giám thị nghiêm túc, làm đúng trách nhiệm của mình thì những em có học lực yếu rất khó có thể làm hết các câu hỏi, bài tập trong đề bài. Chỉ trừ khi đề của trường và những em học yếu đi học thêm với thầy cô giáo đang dạy mình.
Vì sao học sinh luôn thích giám thị dễ tính?
Học trò bây giờ có nhiều em không chịu học bài, khi kiểm tra học kỳ chỉ có thể làm những câu hỏi dễ, những câu hỏi khó chủ yếu là nhờ bạn kế bên.
Vào lớp, việc đầu tiên là học sinh tự kê lại bàn ghế sát vào nhau. Nếu gặp được giám thị dễ thì xem như một vở kịch hoàn hảo từ đầu đến cuối. Học trò dù giỏi hay dở cũng đều yên tâm làm bài, yên tâm mình sẽ được điểm cao vì nếu gặp câu hỏi khó đã có bạn kế bên, bạn ngồi phía trên giúp sức.
Chính vì thế, có những giám thị khi bước vào phòng là học sinh vỗ tay rào rào, tươi cười chào đón vì các em đã quá hiểu tính cách của thầy (cô) giám thị phòng mình.
Sau khi phát bài kiểm tra, có giám thị ra hành lang bắt chuyện với giám thị hành lang hoặc giám thị phòng bên để cà kê nói chuyện. Bỏ mặc lớp, bỏ mặc cho giám thị còn lại vất vả quản học trò trong lớp.
Có những giám thị không ra ngoài nhưng khi học sinh bước vào làm bài kiểm tra là lúc giám thị lấy điện thoại ra chơi game, lướt facebook suốt buổi. Đôi lúc còn cười một mình như chốn không người.
Có những giám thị thấy học sinh trao đổi, quay cóp cũng không có ý định nhắc nhở. Thậm chí, thấy học sinh không làm được bài còn gợi ý nhìn bài bạn kế bên.
Vậy nên, trong phòng kiểm tra chỉ vài em làm được bài là cả phòng làm được hết. Chưa hết thời gian thì trong phòng kiểm tra đã ồn ào tiếng chuyện trò của học sinh. Bởi, các em đã làm xong bài mà học trò thì rất dễ bắt chuyện với nhau…
Video đang HOT
Những giám thị dễ tính như thế, học sinh thích thú vô cùng, luôn dành những lời tốt đẹp cho những thầy cô, luôn có ánh mắt dễ chịu khi thầy cô bước vào phòng mình. Bởi, học trò thường bộc lộ tình cảm rất thật…
Những giám thị làm đúng trách nhiệm của mình không được học sinh chào đón!
Khi học sinh đang đứng ở hành lang đợi giám thị số 2 vào để ghi số báo danh và gọi vào phòng thì các em luôn dõi theo thầy cô nào sẽ bước vào phòng của mình. Một số giám thị bước vào gần đến cửa lớp đã nghe học sinh “khấn thầm”: đừng vào lớp em thầy ơi!…
Nếu thầy cô khó tính ấy bước qua thì học sinh thở phào nhẹ nhõm nhưng bước vào phòng đó thì kiểu gì cũng nghe tiếng của học trò: thôi xong…
Khi các em ổn định xong thì lại chờ đợi giám thị 1 của phòng mình. Khi gặp thầy cô “khó có truyền thống” bước vào thì lớp im lặng phăng phắc, học trò chẳng thể nào cười được. Lúc làm bài kiểm tra, thầy cô dõi theo mọi hoạt động của học trò, chỉ cần có hành động trao đổi, cho bạn nhìn bài liền bị thầy cô nhắc nhắc.
Tất nhiên, gặp những giám thị khó tính chỉ có những em học giỏi mới làm hết được bài và nhiều em khi hết thời gian vẫn còn những câu không làm được. Đến khi lên nộp bài kiểm tra, học trò lắc đầu, lè lưỡi than thầy, cô khó tính. Một số em còn khó chịu với giám thị và buông những câu đại loại: thầy khó quá; thầy phũ quá…
Nghe riết thành quen, những thầy cô được xem là khó tính không lấy đó làm buồn lòng. Bởi, thực tế điểm kiểm tra học kỳ cũng chỉ là một trong vô vàn các cột điểm của học trò mà thôi.
Điểm cao hay thấp thì cũng chỉ lên hay xuống một vài phẩy nhỏ nhưng vấn đề là thầy cô hướng học trò tới bài học về lòng trung thực để biết quý trọng hơn việc học hàng ngày của mình.
Gác dễ, thầy cô cũng không mất mát gì mà còn được học trò yêu thích mình nhiều hơn. Gác khó học sinh không thích, thậm chí học trò còn dành những lời lẽ khó nghe cho thầy cô của mình.
Song, một số thầy cô vẫn chọn cách làm đúng với trách nhiệm của một người giám thị. Họ không muốn thấy thành tích ảo, không du di cho học trò khi kiểm tra. Và, họ tin những gì họ đang làm sẽ giúp ích cho học sinh nhiều hơn là có thái độ dễ dãi trong lúc gác kiểm tra.
THANH AN
Theo giaoduc.net
Tiểu học ra đề kiểm tra thế này, học hay là hành con trẻ?
Ngoài Toán, tiếng Việt học sinh còn học nhiều thứ. Khi ra đời, nhiều em thành đạt chưa hẳn đã giỏi toán. Hãy cho các em vừa học vừa thư giãn theo đúng độ tuổi
Sau bài viết "Nhìn học sinh tiểu học ôn kiểm tra học kỳ mà hoảng" của tác giả Mai Hoa đăng trên Báo Giáo dục điện tử Việt Nam, chúng tôi nhận được chia sẻ của khá nhiều phụ huynh và cả những đồng nghiệp cùng nghề.
Ra đề kiểm tra Toán tiểu học, giáo viên thường dựa vào ma trận tương tự kiểu này (Ảnh tác giả)
Cũng xin khẳng định luôn rằng, ra đề kiểu hại não thế này, không chỉ ở một trường học mà nhiều trường học trong thị xã chúng tôi đều thế.
Đã có giáo viên cho biết: "Em đồng ý với ý kiến của bài viết. Tuy nhiên khi đi tập huấn ra đề kiểm tra, tụi em ra đề thấy đã khó mà dưới Phòng Giáo dục cứ nói là dễ, chưa đủ độ khó của mức 3,4".
Những chia sẻ nhói lòng
Có những chia sẻ đọc lên nghe nhói cả lòng: "Lớp 2 bài thi đã đến mức này thì trẻ con làm sao mà chơi, mà lớn được nữa? không biết đi học hay đi hành đây?"
"Nhìn đề này, học sinh đang học lớp 6 một số câu không làm được nữa là. Con em lớp 1 mà ôn thi toàn dạng đề này không, thấy con học mà tội quá.
"Ra đề thì phải tương tự chương trình học sinh được học chứ ra khác đi sao học sinh làm được. Kiểu ra đề này có phải để ưu tiên cho học sinh đi học thêm, học kèm không nhỉ?"
"Nhiều lúc ôn tập cùng bé mà thấy bực mình. Những bài toán lớp 2 mà cũng phải đau đầu tìm cách giảng cho bé. Hành hạ các bé quá vậy có lợi không nhỉ?"
"Người lớn nhìn cái đề lớp 2 mà đã thấy mất hồn, nói chi học sinh trời ạ".
"Nhiều lúc nghĩ mà bực, kiến thức bình thường nhưng thi toàn làm xiếc. Sao không căn cứ vào kiến thức học gì thi đó có phải đỡ làm khổ nhau?"
Có phụ huynh bức xúc cho biết, đi làm về đã mệt con hỏi bài nhưng nghĩ không ra. Vợ trách chồng học đến kĩ sư mà không làm được cái bài của đứa con nít.
Chồng trách vợ cô có hơn gì tôi? Hai vợ chồng vì thế mà gây lộn còn con khóc hết nước mắt vì chẳng ai chỉ bài cho sợ mai bị cô mắng".
Căn cứ vào đâu để ra đề?
Nhiều năm về trước, đề kiểm tra học kỳ giáo viên thường ra theo kiểu hệ thống lại một số kiến thức cơ bản đã học trong một học kỳ. Kiến thức được ra theo mức độ khoảng 50% trung bình, 30% mức khá và 20% mức giỏi.
Vài năm trở lại đây, bậc tiểu học phải ra đề kiểm tra theo ma trận và bám vào quy định của Thông tư 22
Đề được thiết kế theo 4 mức độ:
- Mức 1: Nhận biết, nhắc lại được kiến thức, kĩ năng đã học.
- Mức 2: Hiểu kiến thức, kĩ năng đã học. trình bày, giải thích được kiến thức theo cách hiểu của cá nhân.
- Mức 3: Biết vận dụng kiến thức, kĩ năng đã học để giải quyết những vấn đề quen thuộc, tương tự trong học tập, cuộc sống.
- Mức 4: Vận dụng các kiến thức, kĩ năng đã học để giải quyết vấn đề mới hoặc đưa ra những phản hồi hợp lý trong học tập, cuộc sống một cách linh hoạt.
2. Những căn cứ để xác định các mức độ nhận thức:
Căn cứ vào Chuẩn kiến thức kĩ năng của chương trình tiểu học:
- Kiến thức nào mà Chuẩn kiến thức kĩ năng ghi là Biết được thì xác định ở mức độ Nhận biết (M1).
- Kiến thức nào mà Chuẩn kiến thức kĩ năng ghi là Hiểu được và có yêu cầu giải thích, phân biệt, so sánh,...
Dựa trên các kiến thức trong sách giáo khoa thì được xác định ở mức độ Thông hiểu (M2).
- Kiến thức nào mà Chuẩn kiến thức kĩ năng ghi là Hiểu được những yêu cầu nêu, kể lại, nói ra,...ở mức độ nhớ, thuộc các kiến thức trong sách giáo khoa thì xác định ở mức độ Nhận biết (M1).
- Kiến thức nào mà Chuẩn kiến thức kĩ năng ghi ở phần Kĩ năng hoặc yêu cầu rút ra kết luận, bài học,...thì xác định là mức độ Vận dụng (M3).
- Kiến thức, kĩ năng kết hợp giữa phần Biết được và phần Kĩ năng làm được... thì có thể xác định ở mức độ Vận dụng (M3).
- Kiến thức, kĩ năng kết hợp giữa phần Hiểu được và phần Kĩ năng thiết kế, xây dựng... trong những hoàn cảnh mới, thì được xác định ở mức độ Vận dụng nâng cao (M4).
Ma trận hướng dẫn kĩ thế, mức 1, mức 2 được hiểu như những kiến thức thông thường.
Mức 3, mức 4 dựa trên những kiến thức cơ bản để nâng mức độ khó lên một chút là đủ.
Thế nhưng nhiều thầy cô cứ thích làm khổ học sinh, họ cứ nghĩ trò là siêu nhân nên ra bài nào bài ấy bá thở.
Kiến thức mức 3 và mức 4 mang cuốn sách Violympic ra lựa bài, nhiều trò, nhiều phụ huynh không bó tay mới lạ.
Nhiều trường, nhiều giáo viên tự làm khó học sinh
Có giáo viên nhìn đề kiểm tra một số trường phán rằng: "Học ở mặt đất còn khi kiểm tra cứ như xiếc".
Do cách hiểu các mức độ nhận biết, thông hiểu, vận dụng...của mỗi giáo viên mỗi khác nên việc ra đề có sự vênh nhau khá lớn ở nhiều trường học trong một địa bàn.
Có những câu hỏi, giáo viên xác định ở mức 2, mức 3 nhưng giảng đi giảng lại đến hàng chục lần nhiều học sinh vẫn ngơ ngác thì nói gì đến mức 4?
Trong khi chương trình học của học sinh ở chương trình sách giáo khoa hiện hành đang được xác định là quá tải với các em thì hà cớ gì chúng ta lại ra đề kiểm tra khó gấp nhiều lần như thế?
Học sinh học suốt ngày, học cả đêm chỉ cày Toán, tiếng Việt cũng chưa thể hiểu hết, về nhà còn huy động cả cha, mẹ giúp sức đôi khi còn chưa ra.
Nhiều người thốt lên Học hay là Hành? Cũng chẳng ngoa chút nào.
Từ thực tế ấy khi ra đề, giáo viên đừng đứng ở vị thế người thầy, hãy hóa thân mình vào vai những đứa trẻ để thấy được kiến thức ấy có thật sự phù hợp không?
Đừng bắt những đứa trẻ hỉ mũi chưa sạch thành siêu nhân. Ngoài Toán, tiếng Việt học sinh còn nhiều thứ để học.
Và khi ra đời, nhiều em thành đạt chưa hẳn đã giỏi toán. Hãy cho các em vừa học vừa thư giãn theo đúng độ tuổi của chúng.
Mai Hoa
Theo giaoduc.net.vn
Học trò làm bài thi quá nhanh là... không bình thường Thầy cô dạy cho học trò trung thực, có động lực vươn lên trong học tập, vươn lên trong cuộc sống mới khó chứ dạy cho học trò đối phó, dối trá thì dễ vô cùng. Những ngày gác kiểm tra học kỳ chúng tôi luôn gặp rất nhiều những cảm xúc trái ngược nhau của học trò. Có em vào lớp làm...