Hồ hởi từ nước ngoài trở về, giáo sư thành… anh thất nghiệp
Một số địa phương đã có chính sách trải thảm đỏ mời gọi, đãi ngộ người tài, người có bằng cấp về làm việc. Tuy nhiên, chưa có tổng kết xem đã có bao nhiêu người đến rồi đi, ở lại bao nhiêu, có thực đạt yêu cầu đề ra không?
Tôi có một người bạn là tiến sĩ tốt nghiệp Học viện Kỹ thuật châu Á (AIT), đã làm giáo sư nhiều năm ở một trường đại học Thái Lan, đào tạo nhiều tiến sĩ chuyên ngành. Trường đại học Thái Lan anh giảng dạy bằng tiếng Anh và tiếng Thái.
Vài năm trước, anh hồ hởi trở về nước khi đọc thấy chính sách ưu đãi chuyên gia, lại thấy tỉnh nhà mở trường đại học, anh bèn ứng thí.
Sau khi tiếp anh, người ta biết rõ trường đại học, lĩnh vực của anh, nhưng rất băn khoăn vì anh không có thư giới thiệu của ai cả. Người ta đòi hỏi anh phải có chứng chỉ tiếng Anh. Anh nói anh đã dùng tiếng Anh ba chục năm nay, không còn nhớ mình phải có cái chứng chỉ gì, nếu cần thì anh có thể thi bất kỳ chứng chỉ nào, ngoài ra anh còn có 6 ngoại ngữ nữa có thể đọc, nói, viết sách và dạy ngoại ngữ đó, nếu cần anh sẽ bổ sung chứng chỉ.
Nhưng cái khó là anh không có lời giới thiệu của một quan chức cấp chính phủ. Nếu có sự “gửi gắm” đó thì có thể chứng chỉ tiếng Anh hoãn cũng được.
Anh nói với tôi, anh có học trò, bạn bè nhiều người làm ở chính phủ, ở các tổ chức quốc tế, nhưng vấn đề là, anh có tự trọng để không hành xử đến mức nhờ họ phải giới thiệu cho mình đến lãnh đạo tỉnh. Dù anh biết, có thể chỉ cần một tiếng nói từ trên thôi, nhà trường tất nhiên sắp xếp mọi thứ cho anh.
Anh là người sẵn sàng cống hiến những gì mình có sau hàng chục năm giảng dạy ở nước ngoài, chứ không phải là người thất nghiệp xin việc.
Oái oăm thay, khi trở về, anh đã xin thôi chân giáo sư ở nước ngoài, và trở thành thất nghiệp thực sự.
May thay, trường cũ ở Thái Lan thấy tình cảnh của anh, lại sẵn sàng nhận anh trở lại. Anh làm thêm 6 năm nữa, gần đây mới chuyển sang giảng dạy luân phiên ở Malaysia và trở về ở trong nước. Bây giờ thì anh không muốn cống hiến ở đâu nữa, anh mở lớp dạy tiếng Anh, dạy toán tại nhà.
Bằng cấp không bằng… bằng lòng. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Vừa qua, tôi đi qua địa phương trên đây, đó cũng là quê hương của tôi và anh bạn tôi. Vui chuyện nói lại chuyện năm xưa, một người có chức sắc hiểu chuyện nói: Cũng khó cho tổ chức ở trường đó vì khi mới lập trường, họ nhận được nhiều trường hợp là “con, cháu” được gửi gắm.
Nếu họ “giải quyết” người này thì mất lòng người kia, nên họ cần biết là ai đúng là chuyên gia thứ thiệt, cần soi đến hồ sơ, bằng cấp, chứng chỉ cả, tức là họ cần có “cái ô” để nhà trường đứng ra bảo vệ vì nếu không làm như vậy thì ông cấp cao đè được ông cấp thấp.
Những người không được nhận sẽ phản đối vì họ có cần biết trường nào thứ hạng cao trên thế giới đâu, họ không cần so đo thực tài, chỉ chăm chăm tìm kẽ hở để khiếu nại. Vì thế, những người làm tổ chức ở trường đó cần bằng cấp, cần lời giới thiệu từ “trên” để họ che chắn cho mình, nếu không mất ghế như chơi. Đúng là bằng cấp không bằng bằng lòng.
Như vậy, vấn đề đã hé mở. Đó là các trường đại học thực chất không tự chủ được cơ cấu bộ máy của mình, không tự quyết nhận người tài.
Trường hợp bạn tôi làm giáo sư ở trường đại học nước ngoài, nhưng không có quan hệ giảng dạy trong nước, không được phong phó giáo sư trong nước thì các trường trong nước không dám nhận.
Trớ trêu thay, học trò của anh về nước, làm phó giáo sư, khi so sánh hồ sơ, thì hơn hẳn thầy, thầy chỉ là giáo sư ở nước ngoài, chứ trong nước là “chân trắng”.
Trên đây chỉ là câu chuyện về chuyển dịch công việc của một chân giảng dạy đại học, còn biết bao nhiêu chuyện khác về tuyển dụng, sử dụng nhân lực trái khoáy ở nước ta? Nếu không có các chính sách chi tiết, nếu không thay đổi tận gốc việc này thì lời kêu gọi phụng sự tổ quốc đối với những người Việt Nam ở nước ngoài chỉ dừng lại ở mong muốn. Mà có hàng ngàn người Việt Nam tài năng sống trên thế giới và họ không nổi tiếng như Ngô Bảo Châu, Vũ Hà Văn…
Họ không nổi tiếng, nhưng công việc của họ, thành tựu của họ đang vượt xa chuẩn tương ứng trong nước, họ cũng có nguyện vọng được góp sức xây dựng Tổ quốc, nhưng con đường về khúc khuỷu thì khó có ai vượt qua.
Nếu chúng ta không định chuẩn lại thang bậc giá trị giáo sư ở Việt Nam, thì việc thực học, thực dạy chưa đâu vào đâu cả.
Chủ trương gọi người tài ở nước ngoài, hay các thủ khoa trong nước về trở thành chuyên viên cấp bộ, hay làm quản lý ở các cơ quan địa phương là rất đáng hoan nghênh, nhưng rõ ràng khi đi vào cụ thể từng trường hợp thì rất nhiều chuyện.
Xuân Hưng
Theo vietnamnet
Muốn xin học bổng đi du học, nhất định phải nhận diện 3 sai lầm rất dễ mắc phải này khi viết thư giới thiệu
Bên cạnh bài luận cá nhân (Statement of Purpose - SOP), thư giới thiệu (Letter of Recommendation - LOR) cũng là một trong những yếu tố hàng đầu quyết định cơ may "trúng" học bổng của các bạn học sinh, sinh viên.
Nếu muốn chinh phục những học bổng có giá trị cao trên thế giới, bạn buộc phải trang bị cho mình một bức thư giới thiệu (LOR) có tiềm năng lọt vào mắt xanh của Hội đồng Tuyển sinh. Thư giới thiệu của bạn thường được viết bởi đồng nghiệp, cấp trên (nếu bạn muốn xin học bổng Thạc sỹ, Tiến sĩ) hoặc giáo sư, giáo viên, giảng viên,... tại nơi bạn đang theo học (nếu bạn muốn xin học bổng bậc Đại học).
Một bức thư giới thiệu có giá trị phải vừa mang lại góc nhìn khách quan của người viết đối với bạn, vừa thể hiện rõ thế mạnh mà bạn chưa có dịp bộc lộ (nhiều) trong bài luận cá nhân. Để tuân theo những tiêu chuẩn chung này thì cực kỳ dễ dàng, nhưng bạn biết không, có tận 3 sai lầm mà rất nhiều ứng viên mắc phải khi nhờ người khác viết thư giới thiệu?
Không nên viết gợi ý (suggestion) quá "tâng bốc" bản thân!
Mặc dù được gọi là "thư giới thiệu", nhưng không phải ai trong chúng ta cũng có một người hiểu nhiều về mình để viết một lá thư mà không cần... hướng dẫn. Điều này không có nghĩa là bạn phải dừng "cuộc chơi" ngay tại bước xin thư giới thiệu. Nếu muốn có người đủ uy tín viết thư giới thiệu nhưng họ lại không thực sự hiểu về chúng ta, hãy viết cho họ một số gợi ý (suggestion).
Một sai lầm mà rất nhiều ứng viên mắc phải là quá "tâng bốc" bản thân trong phần gợi ý. Ví dụ, một thí sinh viết về sự vươn lên khỏi hoàn cảnh khó khăn trong bài luận cá nhân sẽ có xu hướng muốn thư giới thiệu khớp với ý này. Tuy nhiên, điều này sẽ khiến Hội đồng Tuyển sinh cảm giác không chân thật trong thư giới thiệu. Hãy nhớ rằng, cái nhìn của bạn về chính bản thân mình sẽ khác rất nhiều đối với góc nhìn của người khác.
Thay vào đó, hãy tích cực tìm kiếm các thế mạnh khác của bản thân như: khả năng nghiên cứu, thái độ hòa hợp khi làm việc nhóm,... Đảm bảo rằng bức thư giới thiệu của bạn sẽ rất khách quan và không mang lại cảm giác bị "tâng bốc" quá đà đâu.
Phớt lờ quy cách trình bày chuẩn của một bức thư
Một điểm cộng ứng viên ít ngờ tới cho một bức thư giới thiệu chính là quy cách trình bày chuẩn. Bên cạnh việc ghi ngày tháng, địa chỉ, tên người nhận, người gửi,... theo thư chuẩn quốc tế, tiêu đề mỗi phần của thư được coi là một cách trình bày thông minh.
Mỗi năm, Hội đồng tuyển sinh phải đọc hàng ngàn hồ sơ cũng như thư giới thiệu, nên bạn phải hiểu rằng họ không có thời gian "nghiên cứu" từng câu, từng chữ trong thư của bạn. Vì vậy, việc đặt tiêu đề cho mỗi ý chính trong thư giới thiệu sẽ chứng tỏ bạn là người có tư duy mạch lạc và tôn trọng thì giờ của người đọc.
Bên cạnh đó, đặt tiêu đề cho từng ý chính trong thư giới thiệu còn dễ dàng giúp bạn làm nổi bật bố cục sáng tạo của bức thư. Đối với mỗi loại học bổng, bạn nên trình bày với bố cục khác nhau để thể hiện rằng mình đang thực sự đầu tư cho nội dung của bài viết. Nếu sử dụng khung có sẵn trên mạng, thì khả năng nhận học bổng của bạn chắc chắn là không!
Bỏ qua việc xin chữ ký người viết
Thông thường, quá trình từ khi xin thư giới thiệu đến lúc trở thành một bài viết hoàn chỉnh là khá dài. Sau khi sửa rất nhiều lỗi trong câu từ, ý tứ, một sai lầm mà rất nhiều các ứng viên mắc phải là quên xin chữ ký của người viết. Tất nhiên, điều này sẽ khiến bộ hồ sơ ngốn-nhiều-mồ-hôi-tâm-sức bị vứt vào thùng rác ngay lập tức! Bởi về mặt pháp lý, chẳng ai tin vào một bộ hồ sơ có tính chân thật bằng 0 cả.
Vì vậy, dù có vất vả trong khâu chỉnh sửa đến mấy, bạn cũng phải nhớ làm bước quan trọng này. Nếu gửi hồ sơ qua bưu điện, bạn chỉ việc xin một chữ ký của người viết thư vào cuối bài viết. Còn nếu gửi hồ sơ trực tuyến thì chữ ký điện tử sẽ hoàn toàn hữu dụng.
Một sự thật mà rất nhiều các ứng viên "săn" học bổng đều biết đó chính là việc phải chấp nhận... trượt rất nhiều lần. Vì thế, bạn nên chuẩn bị nhiều mẫu chữ ký điện tử để thuận lợi cho quá trình "dải" hồ sơ. Sau khi scan ảnh chữ ký, bạn chỉ việc copy vào cuối bản word của mỗi bức thư giới thiệu và chuyển tất cả sang pdf, đơn giản nhỉ?
Theo Helino
Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ giữ chức Chủ tịch Hội đồng Giáo sư Nhà nước 2018 - 2023 Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã có Quyết định thành lập Hội đồng chức danh Giáo sư Nhà nước nhiệm kỳ 2018 - 2023. Theo đó, bổ nhiệm Bộ trưởng Bộ GD-ĐT Phùng Xuân Nhạ giữ chức Chủ tịch Hội đồng Giáo sư Nhà nước. Ảnh minh họa Đồng thời, Thủ tướng bổ nhiệm GS.TS.VS Châu Văn Minh, Chủ tịch Viện Hàn lâm...