Hạnh Thúy: Đừng đổ hết lỗi cho đạo diễn gạ tình còn diễn viên vô tội
“Chẳng có ông đạo diễn nào dám kề dao vào cổ diễn viên để bắt cô ta lên giường…”, diễn viên Hạnh Thúy nói.
Trên sân khấu, trường quay, Hạnh Thúy là một nghệ sĩ đa năng, hóa thân vào nhiều thể loại vai. Ngoài đời thực chị là người trực tính, yêu ghét rõ ràng. Hạnh Thúy nhìn và nói về những chuyện nhạy cảm trong công việc của mình, trong cuộc đời của mình một cách nhẹ nhàng, công tâm…
2 bà buôn cá ngoài chợ còn cạnh tranh nhau, huống chi là cả giới showbiz chuộng hào nhoáng
Showbiz ngày càng phức tạp. Những nhiều chiêu trò, sự bon chen, ganh đua, tỵ hiềm càng lúc càng phới bày trước công chúng. Là người trong giới, chị có suy nghĩ gì?
Thực ra, Thúy thấy showbiz rất dễ hiểu. Vì chiêu trò ai cũng thấy, có gì họ đều show ra hết, có ai giấu được ai đâu mà khó hiểu. Người nào đi lên bằng con đường nào, khán giả và đồng nghiệp nhìn vào là biết hết.
Còn cạnh tranh là chuyện bình thường. Hai bà buôn bán cá ngoài chợ còn cạnh tranh nhau thì huống chi là cái giới chuộng sự hào nhoáng, phô trương như showbiz.
Không bon chen, không ganh đua thì sẽ bị tụt lại. Những người bon chen, ganh đua đều là những người thành công. Người ganh đua thắng thì nói đó là quá trình phấn đấu và thành công trong nghề.
Còn những người than vãn, không phải vì họ không ganh đua mà là họ từng bon chen, từng ganh đua nhưng bị thua.
Cạnh tranh có thể lành mạnh và cũng có thể không lành mạnh. Đi đường thẳng không được thì đi đường tắt, đó cũng là chuyện bình thường nhưng Thúy không đồng ý triệt hạ một ai đó, cô lập một ai đó…
Và để thẳng thắn thì người có khả năng làm việc này trong showbiz không quá nhiều. Trong nghề này cũng từng có những người bị cô lập, bị triệt hạ nhưng vì có tài, họ vẫn đi lên. Chỉ có điều, họ sẽ đi chậm hơn thôi.
Nghệ sĩ ưu tú Hạnh Thúy trẻ trung và xinh đẹp ngoài đời
Thế nhưng, nghệ sĩ nào khi nói về mình cũng nhận mình tốt, dù đồng nghiệp và công chúng rất nhiều người biết rằng, họ từng hãm hại, trù dập nghệ sĩ A, nghệ sĩ B?
Căn bản là họ không coi đó là việc xấu mà họ nghĩ đó là việc phải làm. Người ngoài nhìn vô thì bảo “con này ác lắm, xấu lắm” nhưng bản thân người đó không coi đó là việc ác.
Giống như những người làm lãnh đạo của một công ty, tập đoàn. Để công ty và công việc chạy tốt thì họ phải đuổi việc gã nhân viên bất tài. Gã nhân viên bất tài đó nói “ sao ông đuổi tôi ra đường?”. Vợ con gã nhân viên cũng kêu “sao đuổi chồng tôi?”.
Trong mắt gã nhân viên, trong mắt vợ con và người thân của gã thì người lãnh đạo công ty kia hẳn là kẻ không ra gì.
Thúy cũng từng làm một việc tương tự. Thúy có ba sự lựa chọn cho vai diễn đó và Thúy chỉ được chọn một. Hai diễn viên bị loại chắc chắn sẽ trách Thúy nhưng Thúy phải và sẽ chọn cộng sự tốt nhất, phương án tốt nhất cho công việc của mình.
Bạn diễn viên không được lựa chọn, tất nhiên sẽ nói từng bị Hạnh Thúy làm thế này, làm thế nọ. Đó là chuyện bình thường đối với bất cứ công việc và nghề nghiệp nào.
Không phải lúc nào người ta cũng đồn sai
Và nhìn kỹ, tôi lại thấy có một nghịch lý, nhiều người nhìn showbiz bằng con mắt không tôn trọng nhưng người ta lại đổ xô vào showbiz bằng mọi con đường, mọi cách, mọi thủ đoạn giống như đó là miếng ăn quá béo bở vậy…?
Tôi cảm thấy nghề của mình đang bị chà đạp một cách gián tiếp thông qua cách nghĩ và cách hành xử của một số người khi nói về showbiz cũng như một số người mang danh là nghệ sĩ.
Hạnh Thúy và Quang Thảo trên sân khấu.
Từ xưa tới nay, tôi chưa từng tốn bất cứ một chi phí bôi trơn nào cho việc đi học của con hay mọi công việc khác trong nghề nghiệp cũng như cuộc sống. Nếu có tốn chỉ là t.iền ăn chơi với bạn bè và t.iền mình đi làm từ thiện. Thích thì ngồi, không thích thì thôi, bất kể người đó là ai.
Bởi vì nếu mình dở thật, mình không xài được thật thì có cho vàng họ cũng không quan tâm. Còn nếu họ cần mình, dù mình không thuộc dạng, thiếu thì không thể được nhưng nếu được việc, họ sẽ tới tìm.
Thay vì chi phí quan hệ, tôi nghĩ nên đầu tư cho vai diễn, quần áo, xăng xe, ăn uống. Tôi không thích kiểu, em phải đi nhậu với anh này anh kia để lấy mối quan hệ.
Video đang HOT
Nhưng cuộc sống mà, không phải mình ít quan hệ, sống kín đáo, an toàn thì sẽ yên ổn. Đó là chưa kể tới chuyện cách sống đó sẽ khiến bản thân chị bị hạn chế về cơ hội làm nghề?
Thúy nghe người khác nói xấu mình hoài. Khi người ta nói sai, Thúy nghĩ: “Trời ơi, mắc cười quá, chuyện vậy cũng nói được”. Còn nếu họ nói đúng thì mình phải coi lại để sửa. Vì đâu phải lúc nào người ta cũng dựng chuyện nói sai đâu, cũng có lúc họ nói đúng mà.
Ví dụ họ nói “con đó chảnh lắm” thì Thúy biết là mình chảnh những chỗ nào, đòi giá chỗ nào nên nghe thấy bình thường.
Thúy không phải theo kiểu hoàn toàn không có mối quan hệ trong nghề. Làm với đơn vị này, họ thích mình thì mối quan hệ đó không cần bôi trơn, nịnh nọt. Đó là quan hệ trong sáng, người cần người.
Nếu nói Thúy không thèm quan hệ với ai, thích gì làm đó thì không phải. Bạn nịnh người ta, người ta có thể thương cho một hai vai nhưng nếu không làm được việc thì họ sẽ không kêu lại. Trừ khi bạn bỏ t.iền ra để mua vai đó. Họ chấp nhận dở để có được cục t.iền.
Nhưng cũng cực ít nhà sản xuất, đạo diễn nào chấp nhận điều đó. Họ còn có cái tên của mình, đâu thể bán rẻ cái tên của mình mãi được.
Và trên truyền hình khi hóa thân vào các vai diễn.
Nếu tài năng thực sự bật lên hàng ngôi sao để ai cũng phải cần thì quá tốt nhưng nếu tài năng ở tầm trung, không có mình vẫn còn người khác thì sẽ rất khó để sống khác biệt. Chị có nghĩ như vậy không?
Đúng rồi, cho nên làm nghề này ai cũng cố gắng để có tên. Thúy không phản đối chuyện phải sử dụng một cái gì đó để tăng các mối quan hệ của mình lên. Chỉ là Thúy không làm được việc đó vì không thấy thoải mái.
Có những lúc, Thúy biết làm việc này sẽ được số t.iền lớn nhưng để làm thì sẽ phải mất cái này mất cái kia. Thúy không phản đối việc dùng kỹ xảo nhưng Thúy không muốn làm.
Từng bị đồng nghiệp s.àm s.ỡ thô bỉ
Chị đã bao giờ bị dụ dỗ ch ưa?
Có người từng s.àm s.ỡ thô bỉ với Thúy nhưng Thúy cố gắng coi như không có chuyện gì vì anh em còn nhìn mặt nhau nhiều. Lúc đó Thúy nghĩ, tại sao phải làm như vậy? Thúy giả bộ không biết việc đó, coi nó như là một trò đùa lố tay… rồi thôi.
Nhưng Thúy nói ngay: “Anh giỡn kỳ quá, em không thích giỡn vậy”. Hôm sau Thúy vẫn cố gắng bình thường vì thực sự mình cũng chưa tổn thương gì và vẫn có thể kiểm soát được chuyện đó. Nếu đã bị gì đó thì chắc là không bình tĩnh được.
Thúy luôn cho rằng, không có chuyện một người đàn ông c.ưỡng h.iếp được một người phụ nữ, trừ khi gã kia đ.ánh thuốc mê, t.rói t.ay trói chân người phụ nữ lại, dí dao vào cổ uy h.iếp. Ngoài ra, nếu không chịu thì chẳng ai c.ưỡng h.iếp được ai.
Trong nghề này, chẳng có ông đạo diễn nào dám kề dao vào cổ diễn viên để bắt cô ta lên giường. Anh ta có thể gạ gẫm, nếu cô ta không từ chối thì đừng đổ thừa là bị dụ dỗ.
Anh đạo diễn đòi và cô diễn viên cho thì chắc hẳn cô ấy cũng nghĩ, mình sẽ được gì đó. Nó là sự thỏa thuận giữa đôi bên, đừng đổ lỗi hết cho đạo diễn dụ dỗ gạ tình còn diễn viên vô tội.
Cách đây khoảng 17, 18 năm tôi gặp trường hợp tương tự với một vị đạo diễn. Vị đạo diễn này khi đó nổi tiếng đến mức nhiều người bảo, không đóng phim cho anh ta thì không có phim để đóng.
Anh ta thích mà không nghe lời thì không vô được đài truyền hình. Thúy nói “vậy thôi, Thuý đi tấu hài. Và anh ta đâu thể can thiệp vô lĩnh vực tấu hài được”.
Sau khi bị đồng nghiệp nam thô bỉ với mình, chị có giữ quan hệ đồng nghiệp bình thường với người kia không?
Bình thường. Thúy đã cố tình xem nó như một trò đùa lố tay còn họ chắc cũng nghĩ, con này không biết gì đâu. Có thể trong lòng hai người đều không bình thường nhưng đều cố xem nó bình thường.
Cho nên trong nghề, Thúy không mắc cỡ với ai. Thúy không hại ai, không nói xấu ai, không va chạm với ai đến mức không nhìn được họ. Với những người khi gặp, Thúy không có cảm giác an toàn thì sẽ không tiếp xúc gần thôi.
Cảm ơn chị đã chia sẻ!
Theo Trí Thức Trẻ
NSƯT Hạnh Thúy: Tôi keo kiệt và khắc nghiệt...
"Tôi keo kiệt và khắc nghiệt với chính bản thân mình. Còn với người khác, tôi nghĩ mình thuộc dạng xài được...", NSƯT Hạnh Thúy đã tự nhận xét về mình như thế.
NSƯT Hạnh Thúy được khán giả biết tới nhiều qua những vai phụ nữ cam chịu, khắc khổ trong các phim "Dòng sông định mệnh", "Cái bóng bên chồng", "Hương bưởi"...
Không chỉ là một diễn viên đa năng, hoá thân được nhiều loại vai có các tính cách khác nhau, Hạnh Thúy còn là một đạo diễn sân khấu có tài.
"Tôi keo kiệt và khắc nghiệt với chính bản thân mình. Còn với người khác, tôi nghĩ mình thuộc dạng xài được", NSƯT Hạnh Thúy tự nói về mình như thế.
Là nghệ sĩ ít giày dép, quần áo, túi xách nhất showbiz Việt
Chị từng nhận xét về mình là người keo kiệt và khắc nghiệt. Tại sao chị lại nói như vậy?
Thực ra là có lý do. Tôi không bao giờ phung phí t.iền bạc. Món đồ đắt t.iền nhất tôi từng mua là chiếc iPhone 24 triệu và cũng là lần duy nhất.
Gần 20 năm nay, tôi vẫn trung thành với một chiếc xe và không có nhu cầu đổi mới. Tôi gần như không bao giờ lên kế hoạch đi du lịch. Mọi chuyến du lịch của tôi thường kết hợp với công việc. Cũng có người cho vậy là không phung phí nhưng tôi nghĩ đó là keo kiệt.
Chẳng hạn, tôi chạy xe hơi nhưng nếu hai quán cơm sát nhau, một quán 25.000 đồng và một quán 30.000 thì tôi sẵn sàng vào quán 25.000 nếu ngon như nhau. Nhiều người bảo, chị là nghệ sĩ lớn sao phải làm như vậy nhưng tôi không vì sĩ diện mà ăn ở quán kia, dù nó chỉ đắt hơn 5.000 đồng.
Con gái tôi muốn uống trà sữa. Nếu uống một lần cho biết thì tôi đồng ý nhưng sẽ không bao giờ tôi uống lại vì nó quá đắt t.iền. Chỉ là một ly nước thôi, không đáng để phung phí như vậy.
Nhiều người phải có một cuốn sổ để xem hôm nay chi bao nhiêu, thu bao nhiêu còn tôi không bao giờ cần tới cuốn sổ đó vì tất cả những khoản tôi chi đều là những thứ cần thiết và không có gì uổng phí.
Tôi cũng không bao giờ cho mình thời gian hưởng thụ. Tôi luốn cố gắng hết sức cho vai diễn của mình và cảm thấy không thoải mái khi làm việc với người không cùng quan điểm. Đó là khắc nghiệt.
Tự nói về mình như thế, chị có "khắc nghiệt" quá với bản thân không?
Tôi keo kiệt và khắc nghiệt với chính bản thân mình. Còn với người khác, tôi nghĩ mình thuộc dạng xài được. Tôi thuộc dạng nghệ sĩ ít giày dép, ít quần áo, ít túi xách nhất showbiz Việt. Tôi làm rất nhiều nhưng chỉ có hai thứ không bao giờ có là t.iền và thời gian.
Và tôi biết, hậu vận của tôi không phải là đại gia nên tôi cứ sống vậy là tốt rồi. Nếu muốn giàu có thì phải đ.ánh đổi nhưng tôi không có nhu cầu đó. Trước kia và bây giờ, tôi vẫn chỉ cần sức khoẻ và đủ ăn là được.
"Trong danh sách làm việc của tôi có hơn 800 người nhưng khi cần nói chuyện, muốn rủ ai đó đi cà phê, đi chơi... tôi không biết gọi cho ai", Hạnh Thúy tâm sự.
Không cho người khác có cơ hội chơi xấu mình...
Cảm giác của tôi về chị ngay lúc này là người yêu ghét rõ ràng, sống chân thành với chính mình. Biết mình cần gì, có gì và muốn gì. Đó thực sự là một điều tốt nhưng trong nghề này, rất có thể sẽ gây cản trở cho chị. Chị có nghĩ vậy không?
Tôi là người sống an toàn và thẳng thắn. Thích thì ở lại, không thích là đi về, không tiếc gì hết. Đi làm việc cũng vậy, nếu cảm thấy ở đó mình không an toàn, có gì đó lấn cấn hay tâm lý không hoà hợp là tôi không làm nữa.
Dĩ nhiên với tính cách đó, cơ hội làm việc của mình sẽ giảm đi nhưng tôi thuộc dạng an toàn tới phát chán. Nhiều lúc tôi còn thấy chán chính mình vì an toàn quá.
Để được an toàn, nhiều lúc tôi biết, mình sẽ mất đi một số t.iền lớn, một cơ hội lớn nhưng khi làm bất cứ điều gì tôi đều nghĩ tới rủi ro. Rủi mà cái việc đó không ổn, mình sẽ lãnh hậu quả rất lớn. Và khi nghĩ tới hậu quả thì tôi không thấy hối tiếc vì cái mất cơ hội nữa.
Một người sống an toàn quá thường không nhiều bạn?
Thật ra, tôi thuộc dạng lười giao thiệp. Trong danh sách làm việc của tôi có hơn 800 người nhưng khi cần nói chuyện, muốn rủ ai đó đi cà phê, đi chơi... tôi không biết gọi ai.
Không lẽ trong hơn 800 người bạn trong danh bạ điện thoại của chị, không có nổi một người để chị có thể chia sẻ?
Cho dù có nghĩ tới ai đấy thì ngay sau đó, tôi sẽ nghĩ, chắc giờ này nó đang quay, đang nghỉ ngơi... Nghĩ thế tôi lại không gọi. Tuy nhiên vì mình không quá thân thiết, không quá tin tưởng nên mình không bao giờ bị đổ vỡ, bị tổn thương quá lớn về bất cứ ai hay với bất cứ việc gì.
Khi biết tính từng người, tôi đã lường trước được, với người này thì những chuyện gì có thể sẽ xảy ra khi mình chơi với họ. Vì thế, việc không quá thân thiết sẽ giúp tôi tránh được cơ hội họ chơi xấu mình.
Nói chung, tôi hay nguỵ biện lắm... (cười)
...nhưng vẫn bị qua cầu rút ván!
Từ nguỵ biện có vẻ hơi nặng nề. Tại sao chị lại dùng từ đó cho mình? Có ví dụ nào cụ thể không?
Có một công ty làm phim mới thành lập. Họ nhờ tôi ở vai trò đạo diễn. Công việc của đạo diễn là setup đoàn phim. Ê-kíp có đầy đủ từ âm thanh, ánh sáng, quay phim đến diễn viên...
Lúc tôi làm việc này, tôi nghĩ: "Mình setup xong hết thì người ta đâu cần mình nữa, họ có thể thay thế đạo diễn bằng người khác, giá rẻ hơn mình". Và ngay lập tức, điều đó xảy ra. Nguyên cái ê-kíp đó, họ chỉ thay đúng đạo diễn là tôi.
Vấn đề là dù mình biết điều đó có thể xảy ra nhưng vẫn làm. Và tôi nguỵ biện bằng cách nghĩ, mình cho người ta cái này thì sẽ có người khác cho lại mình cái khác. Thỉnh thoảng, tôi vẫn được người khác giúp một cách vô điều kiện thật (cười).
Tôi nghĩ nên gọi nó là AQ thì hợp hơn là hai chữ nguỵ biện. Dù nghĩ tích để không bị sốc nhưng hẳn là chị có buồn chứ?
Cảm giác đó không phải là buồn mà là đổ vỡ. Tôi đã nói thẳng với họ là, "khi chị setup đoàn xong, em sẽ không mời chị". Bạn đó nói, "sao chị lại nói vậy, sao em có thể làm như vậy được" nhưng cuối cùng thì bạn đó đã làm y chang. Sau đó bạn ấy cũng chẳng gọi điện thoại, chẳng nói gì hết.
Chị có được nhận phần thù lao cho việc setup đoàn phim không?
Dĩ nhiên là không. Tôi là kiểu người, nếu nhịn được sẽ ngậm họng luôn, không bao giờ nói. Nhưng đã nói thì sẽ nói thẳng và không sợ người ta buồn. Chính vì thế, tôi hay bị "thần khẩu hại sắc phàm" hay còn hiểu đơn giản là cái miệng hại cái thân.
"Tôi là người sống không có quá khứ...", Hạnh Thúy nói.
Ý chị là, nếu chị không nói ra nguy cơ bị chơi xấu thì điều đó đã không xảy ra?
Không. Tôi nghĩ rằng chuyện đã xảy ra như vậy, có buồn có khóc cũng chẳng giải quyết được gì nên khi chuyện đã qua, tôi không nghĩ lại. Nhiều người nói tôi là người sống không có quá khứ, chỉ có tương lai và hiện tại.
Có lẽ họ nói đúng. Ví dụ, một bộ phim vừa quay xong, đóng máy là ngay lập tức tôi đã không nhớ đó là phim gì, không nhớ cả nhân vật mình vừa đóng... cho tới khi có người khác nhắc lại.
Chuyện vui cũng vậy, chuyện buồn cũng vậy, chuyện xui, hên, bực bội cũng vậy.
Có lẽ vì "dễ quên" nên cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn. Thành công hay thất bại. Hạnh phúc hay đau khổ cũng sẽ khiến mình an nhiên. Cảm ơn chị đã chia sẻ!
Hạnh Thúy từng biểu diễn và dàn dựng cho Nhà hát 5B Võ Văn Tần, sân khấu kịch Hoàng Thái Thanh, sân khấu kịch Hồng Vân và tham gia nhiều vai diễn trong các bộ phim điện ảnh cũng như truyền hình.
Hạnh Thúy từng đoạt giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc trong phim điện ảnh "Sống trong sợ hãi" của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên.
Vở kịch "Dòng nhớ" do chị phóng tác và đạo diễn từ truyện ngắn cùng tên của Nguyễn Ngọc Tư từng đạt 7 g.iải t.hưởng tại Liên hoan sân khấu Kịch nói chuyên nghiệp toàn quốc năm 2009. Trong 7 g.iải t.hưởng đó, Hạnh Thúy được vinh danh ở hạng mục Đạo diễn xuất sắc.
Ảnh trong bài: Huy Tuấn
Theo Trí Thức Trẻ
Trường Giang thản nhiên ôm ấp hot girl Sam dù khẳng định vẫn còn yêu Nhã Phương Mặc dù đã phủ nhận tin đồn chia tay Nhã Phương để yêu hot girl Sam, nhưng Trường Giang vẫn thản nhiên ôm ấp người đẹp gốc miền Tây. Tập 3 Ơn giời, cậu đây rồi sẽ được phát sóng tối 16.12 trên VTV3. Đây là cuộc đụng độ giữa các nghệ sĩ Hạnh Thúy, diễn viên Quốc Trường, diễn viên - ca...