Hai khó khăn của nghề dạy trực tuyến
Giáo viên dạy trực tuyến cần tự tin trước ống kính, tự tưởng tượng ra tình huống sư phạm để truyền đạt sinh động, cuốn hút tới học sinh.
Chuẩn bị kỹ giáo án
Dù giảng dạy cách nào, thầy cô giáo đều cần chuẩn bị trước giáo án. Tuy nhiên, với dạy trực tuyến, sự chuẩn bị này đạt đến mức độ khắt khe gấp nhiều lần.
Với những lỗi nói vấp, nói sai, dạy trực tiếp có thể sửa ngay và bài giảng cứ thế trôi đi. Thậm chí, nhiều khi những lỗi này có thể tạo ra bầu không khí gần gũi giữa thầy trò. Nhưng khi dạy trực tuyến, thầy cô phải chắt lọc từng đơn vị kiến thức, trau chuốt từng câu, chữ bởi mọi động tác, cử chỉ, ngữ điệu, nội dung của người giáo viên đều được ghi hình lại. Một lỗi sai nhỏ, hay chỉ một tiếng ho cũng có thể phá hỏng cả buổi ghi hình.
Ngoài ra, nếu hình thức giảng dạy truyền thống cho phép giáo viên trực tiếp tiếp xúc, cảm nhận và nghe phản hồi của học sinh thì dạy trực tuyến lại đòi hỏi người giáo viên nhiều kỹ năng phức tạp khác.
Theo cô Tuyết, khi dạy trực tuyến, các thầy cô phải chắt lọc từng đơn vị kiến thức, trau chuốt từng câu chữ.
Theo đó, thầy cô phải tự tin trước ống kính, tự tưởng tượng ra tình huống sư phạm, tự hình dung trước mặt mình là học sinh để dạy “có lửa” nhất. Nhiều thầy cô giảng trực tiếp hay nhưng không thể vượt qua thử thách đứng trước ống kính máy quay do không tìm được cảm hứng khi phải dạy “chay” một mình.
Tuy nhiên, đó chưa phải là khó khăn cuối cùng. Do tìm cảm hứng khó, mỗi ca ghi hình thường phải kéo dài 4 đến 8 tiếng để tận dụng tối đa trước khi cảm hứng trôi đi mất. Các phòng ghi hình vì thế sáng đến đến 11, 12 giờ đêm là chuyện thường tình.
Kỷ lục có thầy, cô từng ghi hình một mạch từ 8 giờ tối đến 4 giờ sáng hôm sau với khẩu phần bữa tối vỏn vẹn chiếc bánh mỳ trứng.
Không ngừng sáng tạo
“Khác biệt hoặc biến mất” là câu hỏi mà những thầy, cô giảng dạy trực tuyến luôn đặt ra để tạo mục tiêu cho bản thân nếu muốn tồn tại lâu dài với nghề bởi không có gì triệt tiêu niềm ham học của học sinh nhanh bằng sự nhàm chán. Bài giảng phải thực sự hữu ích, khiến học sinh thấy hứng thú thì mới tạo ra sức hút.
Giáo viên dạy trực tuyến phải linh hoạt trong hình ảnh, ngữ điệu, nội dung suốt quá trình giảng dạy. Nếu chỉ có một lối giảng đơn điệu, clip nào cũng giữ nguyên một nét mặt và một bộ trang phục thì việc học sinh quay lưng là kết cục khó tránh khỏi.
Video đang HOT
Mặt khác, nhiều người lầm tưởng dạy trực tuyến là chỉ cần ghi hình bài giảng một lần, sau đó dùng lại năm này qua năm khác. Điều này không đúng. Theo thống kê của Hệ thống giáo dục Hocmai.vn, hàng năm tỷ lệ số bài giảng trực tuyến cần thay thế, bổ sung của đơn vị này luôn ở mức 40-50%.
“Điều này đến từ nhiều nguyên nhân, đầu tiên là khi so sánh giữa các năm, nếu khóa học không có sự đổi mới trong nội dung, cách truyền tải sẽ không gây được hứng thú, từ đó, giảm hiệu quả học tập của học sinh. Thứ hai, chương trình học và yêu cầu thi cử mỗi năm đều có sự thay đổi, yêu cầu thầy cô cũng như bài giảng phải cập nhật cái mới để hỗ trợ tối đa việc học tập của học sinh, ông Phạm Giang Linh, Tổng Giám đốc Hệ thống Giáo dục Hocmai.vn cho biết.
Không chỉ thực hiện công việc dạy học đơn thuần, những giáo viên trực tuyến có thể tác động và góp phần định hướng lại dư luận xã hội bằng cách mạnh dạn nói lên quan điểm cá nhân.
Đơn cử, bài viết “S.O.S – Cách hiểu về đoạn văn nghị luận xã hội trong đề thi THPT quốc gia” trên facebook cá nhân của cô Tuyết. Chỉ sau một tiếng xuất hiện, bài viết đã tạo ra một hiệu ứng lớn đối với phụ huynh, học sinh và thu hút báo giới vào cuộc. Hay mỗi bài đăng trên trang facebook của thầy giáo Vũ Khắc Ngọc luôn trở thành “điểm nóng” với những cuộc tranh luận sôi nổi và giàu tính nhân văn.
Cô Trịnh Thu Tuyết
Giáo viên môn Văn tại Hệ thống Giáo dục Học Mãi
Theo VNE
Thợ dạy, anh là ai?
Có những giáo viên sử dụng giáo án "nhuần nhuyễn" nhiều năm, vẫn cuốn giáo án ấy đều đều lên lớp từ năm này qua năm khác.
LTS: Chia sẻ những suy nghĩ về nghề dạy học, thầy giáo Hồng Lam Sơn vẽ ra chân dung những "thợ dạy" khiến công cuộc đổi mới giáo dục thêm khó khăn.
Toà soạn trân trọng gửi đến độc giả bài viết.
Bên cạnh những "thầy dạy", tức là những giáo viên dạy có tâm huyết, yêu nghề, dạy có hiệu quả, được đồng nghiệp và học sinh quý mến, tin tưởng thì còn có những "thợ dạy" mà chúng ta dễ dàng bắt gặp khắp nơi.
Nhận diện được "thợ dạy" không khó! Đó là những giáo viên "sáng ôm giáo án đi, trưa ôm giáo án về".
Họ dạy cho có giờ, có tiết được phân công trên thời khóa biểu. Kiến thức truyền đạt không sai, vì cứ theo sách hướng dẫn mà "làm tới" là "an toàn".
Họ là những giáo viên có thâm niên cao, là những bậc "cây cao bóng cả" trong nhà trường.
Vì vậy, ít ai dám góp ý vì số năm trong ngành của họ cũng không còn nhiều.
Giáo viên giỏi và thợ dạy khác nhau như thế nào? Ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ từ sggp.org.vn
Hơn nữa, bậc "cha chú" thì đàn em "sinh sau đẻ muộn" phải biết "ý tứ", không dám góp ý về chuyện phương pháp, chuyên môn ...
Có những giáo viên sử dụng giáo án "nhuần nhuyễn" nhiều năm, vẫn cuốn giáo án ấy đều đều lên lớp từ năm này qua năm khác, từ thế hệ học trò này qua thế hệ học trò khác!
Mặc dù có quy định: giáo án từ năm năm trở lên phải có bổ sung kiến thức nhưng việc họ có "bổ sung" hay không thì là chuyện khác...
Có khi chỉ là một tờ giấy A4 lẻ ghép vào, có khi là một bài báo cắt ở đâu đó...
Những giờ dạy khô cứng, không vì học sinh nên các em khó tiếp thu. Rồi phụ huynh phản ánh.
Nhà trường gặp riêng góp ý thì họ bảo tại học sinh làm biếng học, trong giờ dạy không chú ý nghe giảng...
Họ không nghĩ rằng vì sao các em lại hờ hững, không chú ý nghe giảng?
Phải chăng lỗi thuộc về mình trước, không chịu mở mang kiến thức, tìm hiểu thêm những tư liệu để bài giảng sinh động, hấp dẫn?
Điều chúng tôi muốn nói ở đây là thực trạng "thợ dạy" hiện nay khá nhiều, họ làm cản trở cho việc đổi mới phương pháp.
Lương, thưởng thì "đến hạn lại lên", dạy thiếu nhiệt tình vẫn không bị phê bình (mà ai dám phê bình) nên ảnh hưởng không ít đến tư tưởng, đến tinh thần phấn đấu của những giáo viên trẻ mới vào nghề.
Nhìn những cuốn giáo án với bìa cũ ố vàng, góc quăn queo vẫn được sử dụng ... đều đều mà ái ngại!
Thật "vô phước" cho những học trò gặp phải những "thợ dạy" như thế này.
Cũng kiến thức ấy, cũng thí dụ ấy, trình tự bài dạy ấy không hề thay đổi!
Năm nào, bài " Chơi chữ trong tiếng Việt" vẫn là " Ruồi đậu mâm xôi đậu/ Kiến bò đĩa thịt bò" có sẵn trong sách giáo khoa, dạy hết lớp người anh (chị) qua lớp đàn em cũng vậy!
Sao không chịu khó tìm thí dụ khác như: " Bánh ít nhiều đường, bánh ít ngọt/ Trầu không có thuốc, trầu không cay" để nó mới hơn, lạ hơn, học sinh phải "vắt óc" suy nghĩ hơn?
Một khi các em giành nhau trả lời thì lớp mới sôi nổi, sinh động và vui hơn...
Xem ra "thợ dạy" vẫn còn "đất sống" bởi sự cả nể mang tính "truyền thống", tinh thần đấu tranh cho cái mới trong nhà trường chưa cao, chưa hiệu quả.
Thật buồn khi những "thợ dạy" Văn mà không thuộc nổi mội bài thơ, đoạn văn; không thể ngâm nổi một bài thơ mà phải nhờ đến máy móc...
Như thế thì họ lấy "lửa" ở đâu để truyền "ngọn lửa" yêu văn chương cho học sinh, cho những tâm hồn non trẻ, đầy khát vọng?
HỒNG LAM SƠN
Theo giaoduc.net.vn
Giáo viên sáng tạo, học trò năng động và tự tin Nhằm đổi mới phương pháp dạy học theo hướng sáng tạo, giúp học sinh hứng thú, tự tin trong mỗi tiết học, vừa qua, Trường Phổ thông liên cấp Albert Einstein (TP Hà Tĩnh) đã tổ chức thành công Hội thi Giáo viên sáng tạo Albert Einstein. Diễn ra từ ngày 1 - 8/3, Hội thi Giáo viên sáng tạo Albert Einstein là...