Giá như anh bỏ rơi tôi
Anh nói tình yêu dành cho tôi là chân thành và bảo tôi chờ đợi anh nhưng bản thân tôi không muốn là người thứ ba.
Tôi là một độc giả trung thành của mục Tâm tình và không bao giờ bỏ sót một câu chuyện nào. Nhưng chẳng bao giờ tôi nghĩ mình sẽ viết những tâm tư của mình cho đến khi tôi đọc bài “Ngột ngạt vì sống với người chồng không yêu”. Tôi thấy mình gần giống nhân vật chính đó và lại muốn viết những suy tư của mình, viết hết để tôi tìm được sự bình yên trong con người mình.
Tôi năm nay 27 tuổi, đã lấy chồng 5 năm và có một bé trai, một bé gái. Mọi người nhìn vào bảo gia đình tôi hoàn hảo. Gia đình hoàn hảo này có một người chồng chung thủy, không trai gái, một người vợ có hình thức, đảm đang trong việc nhà và kiếm tiền, con cái có cả nếp lẫn tẻ, xinh xắn như Tây và kinh tế thì rủng rỉnh, không phải lo lắng. Nhưng chỉ có tôi mới biết nó cũng không hoàn hảo đâu bởi trong cuộc sống không bao giờ có chữ hoàn hảo cả. Chồng tôi là một người cờ bạc, không chịu làm ăn, chỉ biết dậm chân tại chỗ, không có chí tiến thủ. Anh ấy phá rất nhiều tiền. Tôi và bạn bè anh khuyên thì anh luôn nói không ảnh hưởng đến ai hết. Sống trong căn nhà đó, tôi thấy mình thật cô đơn và những giọt nước mắt lăn dài trên má khi màn đêm buông xuống. Chồng tôi về nhà chỉ biết có cái máy tính, không bao giờ anh quan tâm tôi đang nghĩ gì và cần gì? Bên gia đình chồng tôi thì sống chỉ biết mỗi chữ “tiền”.
Tôi đẻ hai đứa con luôn trong tình trạng nằm viện chỉ có mỗi mẹ đẻ tôi vào chăm tôi và cháu, còn chồng tôi đến tối mới vào thăm con. Nhà chồng thì vào ngồi mấy phút rồi lấy lý do bận này bận kia để về. Đêm trong viện, có tôi và chồng nhưng anh chỉ biết nằm ngủ. Tôi đẻ mổ đau nhưng vẫn phải dậy pha sữa cho con. Tôi thấy mình tủi thân khi nhìn các bà mẹ khác được chồng và mẹ chồng, gia đình chồng quan tâm, chăm sóc từng tý một còn tôi thì lủi thủi. Nhất là khi tôi đẻ đứa thứ hai thì chỉ có mình tôi.
Ngày về nhà, có người giúp việc nhưng cũng chẳng đỡ đần được mấy vì mẹ chồng và em chồng không cho lên phòng tôi, toàn lấy lý do việc nhà nhiều và cháu ngoan, không có việc gì phải lên. Mặc dù bác giúp việc là tôi bỏ tiền thuê về để đỡ đần tôi lúc con nhỏ. Tôi đau vì đẻ mổ, không xuống nhà lấy cơm được, bác giúp việc mang cơm lên cho tôi, mẹ chồng tôi bảo bác: “Việc gì phải mang lên cho nó, xuống mà lấy cơm, tôi bảo chị mang lên cho tôi, chị có mang không?” rồi họ tạo các công việc ra để bác ý làm, không có thời gian lên đỡ đần tôi. Quần áo con tôi thay ra tôi cũng tự mình giặt lấy vì không có ai giặt hộ, cho vào máy giặt thì không sạch. Mới đẻ mà nào được kiêng cữ gì. Chỉ có ban đêm là bác giúp việc lên phòng ngủ cùng tôi, con tôi mới ọ ọe bác dậy ngay để dỗ bé cho tôi ngủ. Cả ngày bác vất vả rồi nhưng bác không ngại vì thương tôi và con tôi. Nhìn bác mà tôi cảm ơn bác vô cùng và thương bác bởi tôi hiểu bác cố sống trong nhà này vì tôi mới đẻ, con tôi còn bé quá.
Sau này, khi con tôi cứng cáp, bác đã ra đi, chỉ còn mình tôi cố sống nốt những tháng ngày trong đó. Một mình tôi chăm hai con và làm việc, còn chồng tôi chỉ biết ngủ và cờ bạc. Tôi ốm anh cũng mặc kệ, chẳng quan tâm xem tôi ốm thế nào. Nói chung, tất cả hành động của anh và gia đình anh khiến cho tôi dần mất hết tình yêu đối với anh. Anh đẩy gia đình vào cảnh nợ nần, phải bán hết xe cộ, nhà cửa, đặt con cái vào cảnh sống thiếu thốn mà anh vẫn không nhận ra, cứ cố chơi với suy nghĩ gỡ gạc. Tôi sống không chút tình yêu với anh. Tôi mệt mỏi khi phải chịu đựng và nhiều lúc muốn bỏ anh nhưng vì nghĩ đến các con tôi và sợ thiên hạ cho rằng tôi vì tiền bỏ rơi anh nên tôi lại cố gắng sống trong căn nhà đó. Nhiều hôm, sáng dậy tôi chỉ muốn đi ra ngoài rồi đến tối buồn ngủ mới trở về nhà để khỏi phải suy nghĩ nhiều.
Video đang HOT
Nhưng cuối cùng, chính chồng tôi đã đẩy tôi ra khỏi ngôi nhà mà tôi đang cố níu giữ lấy những tiếng cười của con thơ. Tôi bị sốc, khóc thật nhiều, đau đớn vô cùng nhưng nỗi đau của tôi không phải vì mất người chồng đó mà do hàng ngày tôi phải nhìn thấy nụ cười trên môi các thiên thần bé nhỏ của tôi đang mất dần đi. Những câu hỏi thật thơ ngây khiến cho tim tôi vụn vỡ. Tháng ngày đó, tôi luôn tìm đến công việc để quên đi những gì tôi đã và đang phải gánh chịu. Có những nỗi niềm tôi chẳng thể tâm sự được với ai, chỉ biết ôm trọn nó một mình mà cũng không thể khóc được nữa. Tôi tìm đến rượu, tìm cảm giác say để có thể khóc, có thể vơi bớt nỗi đau mà mình đang cố gắng giữ trọn lấy nó cho riêng mình. Buồn, buồn thật nhiều! Tôi thấy mình thật cô đơn và trống trải, lúc nào cũng thật nặng nề, không biết mình phải làm gì để có thể bù đắp cho sự thiếu thốn của các con đây? Biết tìm đâu để các con được hạnh phúc như bao đứa trẻ khác? Càng ngày tôi càng thấy mệt mỏi thật sự, mất hết niềm tin ở cái cuộc sống đầy giả tạo này.
Giữa lúc ấy, tôi lại gặp anh, một người đàn ông đã có vợ. Chúng tôi coi nhau như anh em thôi và nói chuyện rất hợp nhau. Tôi và anh đã tâm sự với nhau về những điều mà chúng tôi chẳng thể nói với ai được. Giữa anh và tôi có một cái gì đó chung nên những lúc buồn, chúng tôi hay tìm đến nhau để tâm sự nhưng vẫn luôn giữ một khoảng cách bởi anh đã có vợ, còn tôi thì chưa chia tay hẳn với chồng. Nhiều lần anh nói bóng gió với tôi là anh yêu tôi. Tôi biết nhưng cố tình không hiểu và gạt nó ra. Nhưng dần dần, tôi cũng chẳng biết mình có tình cảm với anh từ lúc nào nữa, cả anh cũng vậy. Tình cảm của chúng tôi chẳng nói ra nhưng cả hai cùng tự hiểu.
Một ngày, anh nói lời yêu với tôi. Tôi cũng yêu anh nhưng không thể được vì tình yêu này là sai trái. Dù vậy, anh vẫn muốn bên tôi và anh nói tình yêu anh dành cho tôi là chân thành, anh không còn yêu vợ mình từ lâu rồi, anh muốn tôi có con với anh và hãy cho anh thời gian để anh giải quyết chuyện gia đình anh. Tôi yêu anh, dành cho anh một thứ tình cảm mà với chồng, tôi chưa bao giờ tôi như thế. Nhưng tôi lại không muốn đi giành giật hạnh phúc của người khác và để lại nỗi đau cho họ. Tôi cũng rất thương vợ anh bởi vợ anh chắc chỉ có lỗi là không đẻ được con.
Khi tôi nhìn được trong ánh mắt của anh, tôi thấy bao nhiêu buồn phiền. Tôi thương anh và thương lấy chính bản thân mình khi đã dành tình cảm cho một người có vợ. Tôi thương các con tôi khi đang sống trong cảnh thiếu thốn tình cảm và sẽ mất đi sự hồn nhiên của tuổi thơ mà các cháu đáng ra sẽ có như bao bạn khác. Và rồi, tôi đã cố lấy hết nghị lực để nói với anh rằng chúng tôi không thể đến bên nhau, rằng anh hãy yêu vợ anh, hãy có niềm tin trong cuộc sống, anh sẽ có được những gì mà anh đang khao khát vì có lẽ anh tìm đến tôi chẳng qua là anh đang mong muốn được làm cha. Còn anh lại muốn níu kéo tôi. Anh không muốn buông tôi bởi anh nói anh yêu tôi chân thật, ở bên tôi có một cái gì đó mà từ trước đến nay anh chưa có được. Dù anh biết là đến với tôi là sai nhưng có cái gì đó anh không thể ngăn lại được và anh xin tôi hãy cho anh thời gian, hãy tin tình yêu anh dành cho tôi là có thật. Tôi sợ không dám nhìn vào đôi mắt đầy buồn phiền của anh nữa.
Tôi không biết phải làm sao đây? Có lẽ mọi người nghĩ tôi là người phụ nữ hư hỏng nhưng thật lòng từ trước đến giờ tôi luôn ghét những kẻ thứ ba và không bao giờ tôi nghĩ mình lại rơi vào hoàn cảnh trớ trêu này. Giá như anh hững hờ, anh phũ phàng để rơi tôi trên con đường yêu thì tôi đâu phải mệt mỏi thế này đâu. Giá như anh đọc được tâm sự này của tôi để anh ra đi, cho tôi tìm lại được những tháng ngày bình yên. Giá như trong lúc này vợ anh có bầu để anh bỏ rơi tôi thì tốt biết mấy. Như thế, tôi sẽ rất hạnh phúc khi được nhìn thấy anh hạnh phúc bên vợ và đã đạt được những gì anh mong mỏi. Hy vọng rằng anh sẽ hạnh phúc dù nơi đó không có tôi. Hãy cho tôi một lời khuyên bởi suy nghĩ của tôi đang bị lộn xộn quá!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu một người!
Có phải khi yêu một người trái tim sẽ trở nên mềm yếu? Có phải yêu một người là chấp nhận tất cả?
Tình yêu lại có sức mạnh kỳ lạ đến thế sao? Sao em lạiyêu anh? Sao giữa thế giới rộng lớn này có biết bao con người nhưng em lại yêu anh? Yêu một người có gia đình và chẳng bao giờ có thể thuộc về em, chẳng bao giờ thực lòng với em hay làm điều gì vì em. Biết là thế đấy nhưng sao em vẫn yêu?!
Em biết em sai, em ích kỷ khi yêu và muốn có anh. Nhưng em không thể quên, không thể ngừng yêu, không thể dừng lại. Rồi đây em sẽ ra sao, sẽ thế nào khi xa anh? Em sợ cái ngày khủng khiếp ấy chắc em không thể đứng vững và sẽ gục ngã. Có đôi lần em tự hỏi nếu anh không phải là người nhiều tiền thì liệu em có yêu anh? Nếu như em chỉ yêu những thứ anh mua cho em chứ không phải con người anh thì sao? Anh nghĩ sao? Nếu là người như thế em sẽ không khóc trong những đêm cô đơn và khắc khoải vì nhớ anh, em sẽ không buồn vì những điều anh nói những việc anh làm và những người anh quen biết. Em sẽ không khóc đến sưng đỏ mắt không thức trắng cả đêm và không mong mỏi tin nhắn của anh mỗi ngày. Thế nghĩa là sao anh? Em không biết mình là người tồi tệ hay đáng thương. Em không biết mình ngu ngốc hay mù quáng. Không biết nữa!
Em đọc trên facebook có câu nói "Tôi rất sợ những người làm tôi hạnh phúc, vì tôi chợt nhận ra rằng chỉ những người đó mới có khả năng làm tôi tổn thương" đúng là như thế phải không anh? Chúng ta có một điểm chung là rất thích đọc Bạn trẻ cuộc sống, muốn được nghe và chia sẻ những tâm sự của mọi người dù không biết họ là ai nhưng qua tâm sự của họ dường như mọi người xích lại gần nhau hơn, cảm thông và chia sẻ nhiều hơn. Cũng chính vì thế mà anh đã cảm động khi đọc bài viết của em được đăng, anh còn đọc nhiều lần vì anh nói anh thấy có lỗi khi đọc bài viết của em, em đã rất cảm động khi anh nói thế. Anh có biết khi viết bài viết đó tâm trạng em buồn như thế nào không? Em suy nghĩ rất nhiều vì thế mà cứ tự nhiên viết ra thôi, gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra làm em thấy rất mệt mỏi và khó xử. Em không biết liệu em có thể bỏ qua mọi thứ hay không? Liệu em có thể chấp nhận những chuyện đã qua và quên đi. Em cũng muốn mình có thể quên để sống vui vẻ và yên ổn, có thể bắt đầu sắp xếp lại cuộc sống đang bị xáo trộn để mọi thứ trở về nơi vốn dành cho nó nhưng mỗi khi nghĩ đến anh thì em dường như bất lực mất rồi. Có những điều cố quên thì lại nhớ, những điều cố nhớ lại hay quên. Con người là thế luôn luôn mâu thuẫn và khó hiểu. Trái tim lại càng khó hiểu hơn, giá như nó nghe theo lí trí để biết rằng mình nên và không nên yêu ai thì tốt biết bao.
Rồi đây em sẽ ra sao, sẽ thế nào khi xa anh? (Ảnh minh họa)
Em còn nhớ trước đây khi bắt đầu quên anh em rất tự tin rằng mình sẽ không yêu anh vì chưa bao giờ em có suy nghĩ mình sẽ yêu một người như anh, một người có gia đình. Nhưng thời gian trôi qua tình cảm tội lỗi ấy cứ lớn dần lớn dần trong em mà chính em cũng không ngờ tới và không thể dừng lại. Không phải lần đầu tiên rung động nhưng không biết tại sao trái tim em lại yêu nhiều đến thế. Còn giờ đây, trải qua rất nhiều niềm vui, nước mắt và đau khổ em thấy mình cô đơn và mệt mỏi trong tình yêu mà chỉ có mình em đơn độc. Phải chăng thời gian qua chỉ mình em yêu anh mà thôi còn anh...
"Có biết bao con đường, mà sao ta vẫn đi con đường ấy, có biết bao nhiêu người, mà sao em vẫn yêu anh..." bỗng nhiên nhớ những lần anh gọi điện cho em chỉ để cho em nghe một bài hát mà anh thích, lúc đó cảm giác thật hạnh phúc và ấm áp, bỗng nhiên nhớ những tin nhắn vui đùa giữa đêm khuya làm em thức giấc và có thể nằm nói chuyện mà quên cả cảm giác buồn ngủ... bỗng nhiên sao thấy nhớ những khoảnh khắc ngọt ngào ấy giờ đã xa rồi và không thể quay lại được nữa vì anh đâu còn hướng về phía em, vì anh đã quên!
Em nhận ra rằng chúng ta chưa từng đi chơi riêng cùng nhau- một chuyến đi chơi theo đúng nghĩa của nó, em cũng nhận ra rằng anh chưa bao giờ làm điều gì mà thực sự vì em, và em nhận ra anh chưa từng yêu em, anh chỉ yêu bản thân mình chỉ xem em như trò vui khi trống trải mà thôi. Em buồn!
Sẽ thật đau khi buông tay một người mình muốn giữ... nhưng thật đắng khi níu giữ một người muốn buông tay. Đôi khi em lên mạng tìm trang 24h để đọc tất cả những bài viết những tâm sự để được thấu hiểu được chia sẻ và để thấy rằng có nhiều những nỗi buồn trong tình yêu đôi khi làm con người ta sụp đổ nhưng nó không thể làm người ta ngừng yêu mà đôi khi tình yêu càng trở nên mãnh liệt vì thế mà em đọc rất nhiều, suy nghĩ cũng nhiều. Em biết mình đã đến lúc dừng lại, đã đến lúc kết thúc mọi chuyện nhưng em phải làm sao đây? Không ít lần em cố làm như thế, không ít lần em muốn chia tay nhưng nỗi nhớ làm em không thể và em lại chạy đến bên anh. Em thật đáng trách, thật xấu xa phải không? Sẽ chẳng ai thương xót và cảm thông với em đúng không? Tự em yêu anh, tự em chọn con đường này và giờ em lại đòi hỏi sự cảm thông có phải là quá đáng và trơ trẽn hay không? Em cũng thấy gét chính mình, gét trái tim yếu đuối và bi luỵ của mình. Em chỉ muốn quên đi những nỗi buồn, quên đi những đau khổ và nước mắt... khi đó em sẽ quên được anh phải không?
Hình như em đang đặt ra quá nhiều câu hỏi, có khi nào em đã có câu trả lời nhưng do em không chấp nhận mà thôi...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngột ngạt vì sống với người chồng không yêu Tôi không biết quyết định thế nào giữa một bên là người chồng hờ hững và bên kia là tình cũ luôn dào dạt yêu thương. Tôi năm nay 28 tuổi, là một người phụ nữ đã có chồng. Tình yêu đầu đời của hai chúng tôi không hề vướng bận một chút buồn phiền, lo lắng nào. Nó kéo dài hơn ba...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education" cùng chồng, tôi đỏ mặt NGƯỢNG NGÙNG vì một câu nói và đúc rút BÀI HỌC ĐẮT GIÁ trong hôn nhân

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới, tôi bị nhà cô dâu "mời khéo" về vì đi ăn 2 người sẽ làm họ lỗ vốn

Chồng cũ chuẩn bị tái hôn, tôi bất ngờ đến sốc khi biết vợ sắp cưới của anh ta là ai

Nghe nhân tình nói một câu trong bữa tối, tôi hối hận vì đã lầm lỡ suốt 5 năm

Tôi chỉ mong một lần bố tặng quà 8/3 cho mẹ
Có thể bạn quan tâm

Thống tướng Myanmar công bố thời điểm tổ chức tổng tuyển cử
Thế giới
14:48:20 10/03/2025
Toàn bộ các cảnh quay của Yoo Ah In trong The Match đều được giữ nguyên
Hậu trường phim
14:42:35 10/03/2025
Không thời gian - Tập 57: Tâm tỏ tình với thủ trưởng Đại
Phim việt
14:31:55 10/03/2025
Dinh dưỡng cải thiện các triệu chứng của hội chứng Sjgren
Sức khỏe
14:21:30 10/03/2025
Chiều cao gây sốc hiện tại của bộ 3 "em bé quốc dân" Daehan - Minguk - Manse ở tuổi 13
Sao châu á
14:19:33 10/03/2025
Cảnh trái ngược của Zirkzee và Garnacho
Sao thể thao
14:19:31 10/03/2025
16 phút "nổi da gà" của SOOBIN: Visual màn hình LED đẹp chấn động, phong độ biểu diễn làm fan tự hào
Nhạc việt
14:16:06 10/03/2025
Người con trai hiến giác mạc của ba: "Ba mất đi nhưng ánh sáng ấy còn mãi"
Netizen
14:04:57 10/03/2025
Bữa sáng hạng thương gia của 1 hãng hàng không gây sốc với thứ được mang ra, càng bực hơn nữa khi dụng cụ ăn uống lại là đũa
Lạ vui
13:47:59 10/03/2025
Chi Pu - Quỳnh Anh Shyn sau 5 năm nghỉ chơi: Tối còn ôm hôn, tự đào lại drama gốc mít, sáng ra nhìn nhau "sượng trân", "mất trí nhớ"!
Sao việt
13:36:59 10/03/2025