Em trinh nguyên sao mà không có “máu”?
Sau ba lần vật vã đau đớn, tôi vẫn không thấy những giọt máu trinh nguyên của em.
Trinh tiết có thật sự đánh giá được phẩm hạnh của người phụ nữ hay không? Tại sao nhiều người dù rất yêu một nửa của mình cũng không thể bỏ qua vấn đề này?
Tôi và cô ấy quen nhau, có tình cảm với nhau từ khi còn là những cô cậu học sinh cấp 3. Sau nhiều năm, tình cảm đó cũng lớn dần lên và trở thành tình yêu. Và hiện tại, chúng tôi đều đã là sinh viên năm thứ 3 đại học.
Tôi rất yêu cô ấy và luôn cố gắng học tập, làm việc với mong muốn sau khi ra trường, có một công việc ổn định với mức lương tốt để có thể chăm sóc cho người con tôi yêu. Và tất nhiên, tôi cũng có dự định sẽ cưới cô ấy ngay sau khi ra trường, mặc dù cô ấy luôn nói phải 25 tuổi mới lấy chồng. Cũng chính tình cảm dành cho nhau lớn như vậy nên chúng tôi cũng đã quyết định đi xa hơn giới hạn tình yêu.
Tôi đã từng đọc rất nhiều câu chuyện về người phụ nữ không còn trong trắng trước khi đến với người đàn ông sẽ là chồng của họ. Tôi rất cảm thông trước vấn đề của những người đàn ông đó và tự thấy mình may mắn khi người tôi yêu còn trong trắng và cô ấy hứa sẽ trao cho tôi sự trong trắng đó.
Lúc đọc những câu chuyện như thế, tôi đã quên mất rằng, tôi cũng là một người đàn ông, cũng có tình yêu và sự ích kỷ của riêng mình. Ngay lúc đó, tôi đã không đặt mình vào vị trí của họ mà suy nghĩ xem nếu là mình thì mình sẽ giải quyết như thế nào, xử sự ra sao với người tôi yêu? Và thực sự, tôi cũng chưa từng nghĩ tôi sẽ rơi vào hoàn cảnh đó giống như họ.
Tôi luôn mong cô ấy sẽ hiểu được cảm giác hoài nghi trong lòng tôi (Ảnh minh họa)
Tôi và cô ấy đang là sinh viên, lại học ở hai tỉnh khác nhau, tôi thì ở Hà Nội, còn cô ấy thì học ở Thái Nguyên, cách nhau hơn 70 cây số. Sau nhiều lần bàn bạc và có cả cãi vã, cô ấy đã quyết định trao cho tôi tất cả và chỉ đợi đến ngày để được xuống Hà Nội với tôi.
Hôm đó là “lần đầu tiên” của tôi, mặc dù là đàn ông, cũng thỉnh thoảng xem phim nóng và cũng có thể nói là biết nhiều về “chuyện ấy” nhưng tôi không ngờ khi vào cuộc, “chuyện ấy” lại khó khăn như vậy? Tôi không hề có một chút kinh nghiệm nào và tất nhiên, lần đầu của chúng tôi đã không như mong muốn.
Rất khó khăn để tôi có thể làm tốt vai trò của người đàn ông lúc đó. Hơn nữa, cô ấy luôn gồng mình đau đớn khiến cuộc “yêu đương” của chúng tôi càng khó khăn nên đã dẫn đến thất bại. Và sau đó, tôi đã không hề nhìn thấy những vết máu của sự “trong trắng” của người con gái tôi yêu. Tôi nghĩ vì hai đứa “chưa làm được gì” nên điều này cũng là chuyện rất đỗi bình thường.
Video đang HOT
Tới lần thứ hai, cách lần đầu một tháng, mọi chuyện có tốt hơn một chút nhưng vẫn chưa đâu vào đâu. Cô ấy vẫn gồng mình đau đớn nhưng dù sao, tôi cũng đã đi được một nửa chẳng đường… Tuy nhiên, tôi vẫn không thấy vết máu để chứng minh cho sự trong trắng của cô ấy.
Và lần này, tôi vẫn tự an ủi mình rằng, khi chưa đi đến đích thì mình vẫn chưa thể thấy những vệt máu đó… và tiếp tục chờ đợi cô ấy đến với tôi lần tiếp theo.
Lần thứ ba cũng cách lần thứ hai một tháng. Dù cô ấy vẫn gồng mình đau đớn nhưng lần này tôi nghĩ “cuộc yêu” của chúng tôi thành công vì chúng tôi đã thực sự hòa quyện vào với nhau. Nhưng điều làm tôi thất vọng nhất là khi kết thúc “cuộc yêu”, tôi vẫn không hề thấy vết máu nào chứng minh cô ấy còn trong trắng.
Sau ba lần đó, chúng tôi đã quan hệ thêm nhiều lần nữa nhưng vẫn không thấy tăm hơi những giọt máu đâu. Tôi rất quan trọng chuyện trinh tiết nhưng vì yêu cô ấy nên luôn tự nhủ với bản thân rằng, đó chỉ là sự cố, chỉ là trường hợp rất ít gặp.
Tôi đã tìm đọc và biết được, có rất nhiều nguyên nhân khiến cho lần quan hệ đầu tiên không ra máu. Hơn nữa, thái độ của cô ấy lúc làm “chuyện đó” cũng khiến tôi thực sự tin tưởng. Tôi cũng nghĩ rằng, có thể trường hợp của chúng tôi đã rơi vào những nguyên nhân ít gặp đó.
Chuyện đó đã trôi qua được gần 5 tháng, tôi cũng không muốn nghĩ nhiều đến những giọt máu ấy nữa và trong lòng tôi lúc nào cũng tin tưởng cô ấy. Nhưng chẳng hiểu sao, mỗi khi hai đứa “yêu” nhau, trong tôi lại xuất hiện một cảm giác rất khó chịu.
Tin tưởng cô ấy và luôn giữ chuyện thầm kín này trong lòng nhưng tôi luôn mong cô ấy hiểu được cảm giác này của tôi. Và hy vọng một ngày nào đó, cô ấy sẽ nói với tôi rằng: “Anh là người đàn ông đầu tiên và cuối cùng của em”.
Tôi hy vọng cô ấy sẽ đọc được bài viết này, hiểu được những suy nghĩ, dằn vặt trong tôi và nói với tôi những điều tôi mong muốn.
Theo Eva
Chồng đã ngoại tình với đồng nghiệp
Anh là một người tham danh vọng, tiền tài, sắc và dục, còn tôi lại là một người phụ nữ của gia đình, luôn hết lòng vì tổ ấm hạnh phúc của mình...
Tôi đang suy kiệt tinh thần và không biết thoát ra khỏi sự bế tắc này bằng cách nào. Vì thế nên hôm nay, tôi quyết định viết thư cho Bạn trẻ cuộc sống để tìm kiếm sự cảm thông và chia sẻ.
Cách đây 7 năm, tôi đang chới với trong một tình yêu không hạnh phúc thì tôi gặp anh. Anh đã ở bên cạnh an ủi, động viên tôi đứng dậy sau cú sốc tinh thần với người yêu cũ. Và rồi, chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu chân thành, sự cảm thông và chia sẻ.
Gần 6 năm yêu đương, chúng tôi đã quyết định đi đến kết hôn. Gia đình hai bên không thật sự đồng tình nhưng cũng không ngăn cản vì giữa chúng tôi không làm điều gì sai trái để khiến bố mẹ hai bên phản đối đám cưới nhưng dường như họ cảm giác được một điều gì đó không hoàn hảo giữa cuộc kết hôn của hai chúng tôi.
Kể từ khi gặp anh cho đến lúc hai đứa làm đám cưới, anh vẫn luôn là người đàn ông lãng mạn và yêu thương tôi thật lòng, còn tôi vẫn là một người vợ thủy chung và luôn quan tâm, chăm sóc anh đúng mực... Thế nhưng chẳng hiểu vì sao sau một năm rưỡi chung sống với nhau, chúng tôi vẫn chưa có con. Gia đình hai bên sốt ruột giục chúng tôi sinh cháu và cả hai vợ chồng chúng tôi cũng đang rất lo lắng vì điều đó.
Tôi đi khám sức khỏe và kết quả là tôi không có vấn đề gì đáng lo ngại, thế nhưng chồng tôi lại không muốn đi khám. Tôi không biết được lý do vì sao anh lại không muốn đi... nhưng tôi bắt đầu có một cảm giác bất an với người chồng mình.
Cách đâu bốn tháng, vợ chồng chúng tôi bắt đầu có dấu hiệu rạn nứt vì một người thứ ba, là đồng nghiệp nữ của chồng. Tôi đã bắt gặp anh có những cử chỉ và ánh mắt âu yếm dành cho cô ta ngay trước mặt tôi. Hôm đó, chúng tôi đi hát karaoke với một nhóm bạn ở công ty của chồng. Khi anh đã uống khá nhiều rượu, tôi giục anh về nhà nghỉ ngơi thì anh đã lớn tiếng lăng nhục tôi trước sự chứng kiến của đồng nghiệp anh. Tôi không hiểu vì sao hôm ấy, anh lại đối xử với tôi như vậy? Chẳng nhẽ... anh làm thế để chứng minh tình cảm của mình dành cho người phụ nữ kia?
Anh đã tìm vui bên một người đồng nghiệp của mình (Ảnh minh họa)
Ngoài mặt anh vẫn cười nói và thề hẹn với tôi là không có gì xảy ra với cô đồng nghiệp của mình, anh vẫn chỉ xem cô ấy như một người em, một người đồng nghiệp bình thường... Thế nhưng, những chuỗi ngày sau đó, tôi không thể nào tưởng tượng được chồng mình lại có thể thay đổi nhanh như vậy?
Vì tính chất công việc nên tôi phải đi làm cả thứ 7 và chủ nhật. Có lẽ đây cũng là một phần khiến tình cảm của chúng tôi rạn nứt khi tôi không có nhiều thời gian để ở nhà với chồng, được chăm sóc anh những ngày cuối tuần...
Vì tôi đi làm suốt ngày nên anh thường xuyên đi chơi, gọi điện và chat chit với cô gái đó cho đến tận khuya, thậm chí là tới 1 giờ sáng. Tôi đã khóc rất nhiều và khuyên can anh suy nghĩ lại nhưng tôi càng làm thế thì anh lại càng khinh ghét tôi, thậm chí chỉ vì xúc phạm người đàn bà ấy trước mặt anh mà tôi đã bị anh đánh không thương tiếc.
Rồi một hôm, anh và người đó đã đi chơi với nhau tới tận 11 giờ đêm mới về. Anh còn thẳng thừng nói với tôi rằng, anh đi chơi với người đó... nhưng giờ đây họ đã chia tay, chấm dứt mọi chuyện và anh sẽ quay về với gia đình để xây dựng lại tổ ấm. Tôi những tưởng những lời anh nói là sự thật nên hi vọng tràn trề... nhưng niềm tin ấy lại một lần nữa bị anh đạp đổ.
Một hôm, tôi hỏi anh về ngày cưới của chúng tôi... và anh đã làm tôi thật sự thất vọng khi anh không còn nhớ ngày cưới của chúng tôi là ngày nào. Và rồi, sau một hồi suy nghĩ, anh đã buột miệng nói ngày cưới của chúng tôi chính là ngày sinh của cô đồng nghiệp cùng cơ quan. Tôi biết đấy là ngày sinh nhật của cô ta vì trong một lần tôi vô tình biết thông tin của cô ấy trên website của công ty anh, khi anh đã mở ra xem và quên không tắt máy tính. Hôm đó, tôi đã đoán mật khẩu yahoo của chồng là ngày sinh của cô ta và thật bất ngờ khi nick sáng thì tôi đã phát hiện được những tin nhắn yêu thương, nhớ nhung của anh dành cho cô gái đó.
Tôi không muốn dùng nội dung tìm được để buộc tội chồng ngoại tình vì sợ vi phạm quyền tự do cá nhân của anh. Thế nhưng, đến lúc này thì anh không còn chối bỏ tình cảm của anh dành cho cô ta nữa. Anh đã nhận toàn bộ sự thật nhưng anh bảo "Giờ đây, anh chỉ coi người ấy là em thôi". Nhưng làm sao tôi có thể tin được anh khi những lời lẽ yêu thương của anh vẫn dành cho cô ấy trong lần chat mới đây của hai người?
Sự phản bội, dối trá của chồng đã khiến tôi suy sụp tinh thần và thất vọng vô cùng. Tôi quyết định nói chuyện này cho gia đình chồng biết và bố mẹ anh cũng rất sốc khi nghe được chuyện này. Bố mẹ chồng còn hứa với tôi "Sẽ không để bất cứ chuyện gì xảy ra"... nhưng làm sao tôi có thể đặt hết niềm tin nơi bố mẹ chồng khi mà anh đã hoàn toàn thay đổi, trái tim anh đã dành tiêng cho người phụ nữ khác?
Đôi lúc anh muốn bỏ rơi tôi, không muốn níu kéo mối quan hệ này nữa, rồi đôi lúc anh lại để mối quan hệ của chúng tôi lơ lửng, không dứt khoát... chính những điều đó khiến tôi rất buồn và thất vọng! Tôi đã cố gắng có một buổi nói chuyện thẳng thắn và chân thành với anh về vấn đề tình cảm này, thế nhưng, anh lại có suy nghĩ là làm sao để có được cùng lúc hai người phụ nữ, cả vợ và người yêu?
Tôi phải làm sao để giữ hạnh phúc gia đình mình? (Ảnh minh họa)
Cũng vì điều đó nên tôi đã nói rõ những suy nghĩ của mình, cũng như sự thay đổi của chồng cho bố mẹ anh để đến một lúc nào đó, khi chúng tôi có quyết định ly hôn thì gia đình cũng không còn bàng hoàng hay thất vọng nữa...
Chồng tôi rất được mọi người quý mến vì tính tình vui vẻ, hòa đồng, chơi hết mình và ga lăng... Nói chung, anh là mẫu người khiến nhiều phụ nữ thần tượng. Anh tham danh vọng, tiền tài, sắc và dục, còn tôi lại là một người phụ nữ của gia đình, luôn hết lòng vì tổ ấm hạnh phúc của mình... thế nhưng, dù đã cố gắng vun vén, dựng xây thì mái ấm gia đình chúng tôi cũng khó có thể vẹn nguyên sau sự rạn nứt này!
Tôi đến với anh bằng tất cả tình yêu và tấm chân tình... nhưng với cú sốc thế này, tôi không biết mình phải làm sao để đứng dậy nữa? Tôi phải làm sao đây? Có nên im lặng, hi sinh và chấp nhận sự phản bội của chồng hay nói ra hết để rồi cuộc hôn nhân sau sáu năm yêu nhau mặn nồng tan tình mây khói?
Chuyện của tôi đã xảy ra cách đây bốn tháng rồi, tôi rất buồn và mệt mỏi. Dù tôi đã cố gắng tìm một công việc phù hợp hơn để có nhiều thời gian rỗi ở bên chồng, quan tâm chồng hơn nữa... Thế nhưng, sự cố gắng của tôi liệu có thay đổi được suy nghĩ của anh không khi anh vẫn lạnh nhạt với tôi như thế? Cả ngày chúng tôi không nói chuyện với nhau được một lần, cứ nhìn thấy tôi là anh lại cau có, khó chịu, đến tối đi ngủ thì hai người lại nằm quay sang hai hướng...
Tôi phải làm sao để níu kéo cuộc hôn nhân này? Xin độc giả Bạn trẻ cuộc sống hãy cho tôi lời khuyên!
Theo VNE
Chia tay vì nỗi khổ tâm khó nói Cô yêu anh nhưng lại phải rời xa anh, chỉ vì một điều cô không thể nói. Nỗi đau ấy như giằng xé trái tim cô. Anh là một người con trai mạnh mẽ, cá tính, biết quan tâm đến người khác và khá đẹp trai. Còn nàng là một cô bé nết na, thùy mị, ít nói. Hai người gặp nhau trong...