Em mỉm cười cho đời yên vui…
Cho đến phút cuối cùng, dù là mất tất cả yêu thương, em hãy nhớ, em còn chính mình.
Phụ nữ khi yêu luôn mang nhiều hy vọng hơn đàn ông, phần vì đôi chút mơ mộng, phần vì mong muốn có một chỗ dựa đi suốt cuộc đời. Vậy nên tôi biết, trái tim họ đau đến nứt toác nếu như hạnh phúc không thành, tình cảm vỡ tan.
Tôi thấy nhiều người, sau khi chia tay, tệ hơn là ly hôn liền rơi vào suy sụp. Đôi khi đó là cách họ cho rằng sẽ giúp mình bớt đau đớn. Nhưng đó thực chất chỉ là cách hủy hoại bản thân mình tệ hơn cả người đã phản bội mình.
Ảnh minh họa
Em đừng buồn vì những điều không phải lỗi của mình. Nếu đã hết lòng yêu thương và nhận lại sự dối gian, em không mất gì cả mà còn lấy lại được những tình cảm quý giá mình đã lỡ cho đi, người mất chính là kẻ đã bỏ rơi em kìa, họ mất người yêu họ sâu sắc.
Em đừng khóc từ ngày qua tháng vì những chuyện không phải do em gây ra. Có nhiều người vì được em yêu thương quá nhiều mà sinh ra thói hư tật xấu. Nhưng em không sai khi đã hết lòng và chân thành. Người thiệt thòi ở đây là họ, vì không cho mình cái quyền được sống trong tình cảm của em.
Video đang HOT
Em đừng dày vò bản thân, mất lòng tin và gục ngã vì những điều không thể thay đổi được.Khi một ai đó rời bỏ em, có nghĩa là ở phía trước đang có người tốt hơn chờ em. Em hãy ăn uống đầy đủ, đều đặn tập thể dục, chăm sóc da, giữ gìn vóc dáng, nuôi dưỡng nụ cười. Hãy là em tốt hơn em của trước đây, có như vậy em mới gặp được người tốt hơn kẻ đã phụ bạc mình.
Đừng đổ lỗi cho mình, vì đã yêu nhầm người, kết hôn nhầm người. Chúng ta chẳng bao giờ biết được thực sự điều mình lựa chọn là đúng hay sai, chỉ cần trong khoảnh khắc đưa chân, em thấy hạnh phúc là đủ. Sau này dù có mất nhau, đớn đau hay gì đó còn tệ hơn nữa, cũng hãy mỉm cười vì mình đã từng-trong một khoảnh khắc nào đó, hạnh phúc và an yên. Em sẽ thấy khó hiểu bởi những điều xảy ra trong đời, rằng nếu đã không phải là của nhau, sớm muộn gì cũng mất nhau, thì sao số phận còn run rủi cho em yêu thương người ấy? Nhưng em à, mọi thứ đều có thứ tự, những con số, bảng chữ cái, đèn giao thông. Kể cả định mệnh con người cũng vậy, hãy sống đúng thứ tự cuộc đời sắp xếp cho em, đi qua cay đắng và giông gió, để đến điểm bình yên cuối cùng.
Đừng đổ lỗi cho mình, cũng đừng trách móc họ, bởi họ không được ban quyền ở bên em lâu, chỉ thế thôi. Sẽ không có ai đến để mang đi đớn đau của em. Tôi chắc chắn như thế. Chỉ có em mạnh mẽ và yêu thương mình bằng cách vượt qua rồi như nhiên mỉm cười. Nhưng sau cùng, rồi sẽ có một người, không phải đến để chữa lành những tổn thương, mà đến đển cho em hy vọng, để em đặt xuống những gánh nặng quá khứ, và cùng người ấy đi về phía trước.
Sẽ có một người như vậy, của riêng em, duy nhất em. Điều em cần làm là mạnh mẽ giữ lấy bản thân không bị nỗi đau nuốt chửng, và chờ đợi.
Theo Tiin
Dù không còn... nhưng tôi vẫn giả vờ "đau"
Dù đã không còn trinh trắng nhưng khi quan hệ với anh, tôi vẫn giả vờ kêu gào đau đớn và mệt mỏi để "che mắt anh" lúc ấy
Sau khi đọc được bài viết "Có nên khai quá khứ với bạn trai?", tôi thấy lòng trĩu nặng khi mình cũng gặp phải hoàn cảnh giống như cô gái trong bài viết.
Trước đây, tôi đã từng yêu một người, tình cảm của chúng tôi khá sâu nặng. Và cũng vì yêu và tin tưởng anh nên tôi đã không ngần ngại trao tất cả những gì quý giá nhất cho anh ấy... nhưng rồi, khi đã "no xôi chán chè", anh ta lại cao chạy xa bay và bỏ tôi lại một mình trong xót xa, bẽ bàng...
Tôi đau khổ vật vã suốt mấy năm trời, bao nhiêu người con trai đến rồi cũng lặng lẽ ra đi vì trái tim tôi dường như băng giá. Tôi sống co mình trong nỗi đớn đau của mối tình đầu gây ra cho mình. Bao nhiêu yêu thương, bao nhiêu hứa hẹn suốt bấy năm qua đều là giả dối khi mục đích cuối cùng của anh ta là chiếm đoạt được tôi... và khi anh ta đã có được điều mình muốn thì anh ta sẵn sàng bỏ rơi tôi không một chút thương tiếc.
Thời gian cứ thế trôi đi, tôi cũng đã lấy lại được tinh thần và tìm được niềm vui trong công việc... và rồi, tôi gặp anh, người đàn ông hết lòng yêu thương tôi. Tôi đã mở lòng mình để đón nhận tình yêu ấy nhưng tôi vẫn không thể nào thoát khỏi những ám ảnh tội lỗi của ngày xưa ấy... Quá khứ lại sống dậy khiến tôi cảm thấy tội lỗi khi nhận những sự quan tâm và tình yêu chân thành ấy từ anh.
Tôi hạnh phúc khi được gặp anh, người đàn ông tôi hết lòng yêu thương tôi (Ảnh minh họa)
Ngày anh hỏi cưới, tôi đã khóc trong niềm hạnh phúc vô bờ vì mình sẽ được làm vợ người đàn ông mình yêu thương... nhưng tôi không khỏi băn khoăn, dằn vặt khi phải giấu anh chuyện quá khứ của mình. Anh yêu tôi, tôn thờ tôi như một trinh nữ khi nghĩ rằng, tôi là một cô gái trong trắng không một chút tì vết. Vậy mà...
Cho đến đêm 14/2 vừa qua, sau khi có một bữa tiệc lãng mạn bên nhau, cả hai chúng tôi không kiềm chế được tình cảm của mình nên đã quan hệ với nhau... Sau khi quan hệ, anh hơi bất ngờ khi không nhìn thấy những giọt máu đào trên ga trải giường nhưng tôi vẫn cứ vờ như đó là lần đầu tiên của mình và đã nói dối anh "em rất đau và mệt mỏi". Tôi dối trá để che mắt anh lúc ấy... nhưng rồi, khi nghĩ lại những hành động của mình, tôi cảm thấy mình thật đê hèn và rẻ rúm.
Sau hôm ấy, anh cũng không hỏi tôi vì sao tôi không có... nhưng tôi cảm thấy thật đau lòng và xấu hổ khi phải lừa dối người đàn ông mình yêu thương. Anh yêu tôi như thế, tin tưởng tôi như thế... vậy mà cuối cùng, tôi lại đóng kịch để lừa dối anh về quá khứ nhơ bẩn của mình.
Tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng khi đã lừa dối người mình yêu thương (Ảnh minh họa)
Thương anh, tôi lại trách bản thân mình vì đã có một quá khứ đen đủi và đáng xấu hổ như vậy! Tôi không thể ngờ được rằng, cuộc sống của tôi lại có lúc phải giả tạo và xảo trá như thế?!
Tôi cũng không biết phải làm sao bây giờ nữa? Chúng tôi đã sắp làm đám cưới cùng nhau nhưng anh vẫn không một lần hỏi tôi về sự trinh trắng ấy... nhưng tôi rất sợ khi nghĩ đến cảnh khi hai đứa đã thành chồng thành vợ, những lúc vợ chồng không được thuận hòa, anh sẽ đưa chuyện này ra để chì chiết, đay nghiến tôi...
Âu cũng là số phận một con người! Thôi thì... đành nhắm mắt cho ông trời tự tay sắp đặt số phận của bản thân mình vậy!
Theo VNE
Tôi đã làm "đàn bà" trước đêm tân hôn Hận người yêu mình chung sống với người phụ nữ khác ở phương xa, tôi đã nhắm mắt đi lấy chồng, để rồi cuộc hôn nhân ấy đã giam tôi vào "địa ngục" Đọc xong hai phần của bài "Chuyện đau lòng trước ngày cưới", tôi thấy Dương Dương và Minh Minh thật là hạnh phúc. Họ đã vượt qua được những thử...