“Em đã cho anh rồi, chiều bố anh 1 lần có sao đâu”
Anh ta trơ tráo nói với tôi rằng “Em đã cho anh rồi thì chiều bố anh một lần cũng có sao đâu”.
Khi đọc bài của tác giả Minh Nguyệt với tâm sự: “Bồ của chồng trơ trẽn tới tận nhà để lấy t.iền phá thai” mà tôi chẳng mấy kinh hãi như nhiều bạn đọc đã comment bên dưới. Bởi vì những con người trơ trẽn như vậy, tôi cũng từng được người thân, hàng xóm, bạn bè kể lể rất nhiều. Nhưng chỉ có 1 điều, tôi không bao giờ ngờ được, người đàn ông mà tôi yêu thương nhất cũng là người quá ư khốn nạn đối với tôi. Đời này chắc tôi chỉ dám tin bản thân mình và bố mẹ mình. Ngoài ra, tôi không dám tin bất cứ ai đó nói khác.
Thật sự, khó khăn lắm tôi mới có thể viết những dòng tâm sự này. Nhiều ngày nay, sau khi sự việc kinh hoàng ấy xảy ra, tôi thật sự bế tắc. Vì thế, tôi rất cần một lời khuyên thiết thực để vực dậy được tinh thần của mình mà sẵn sàng đối mặt và sống tiếp. Do đó, tôi xin bạn nào có ý định ném đá tôi thì đừng buông ra những lời như vậy. Bởi tôi biết để xảy ra sự việc này, tôi là người sai trước hết.
Tôi và anh yêu nhau tính đến nay đã 4 năm. Chúng tôi đến với nhau khi tôi học năm cuối đại học. Anh hơn tôi một t.uổi và là bạn với cô bạn thân cùng phòng trọ của tôi. Anh hay đến chơi rồi chẳng biết từ bao giờ tôi cũng nảy sinh tình cảm.
Tôi và anh yêu nhau tính đến nay đã 4 năm. Chúng tôi đến với nhau khi tôi học năm cuối đại học (Ảnh minh họa)
Với dáng vẻ thư sinh bên ngoài, lại có học thức nên chỉ mới ra trường một năm nhưng anh đã làm ở một công ty xây dựng nổi tiếng và cũng leo lên một chức vụ đáng mơ ước. Vì thế mà khi anh ngỏ lời, tôi chỉ nhìn cái trước mắt mà đồng ý. Giờ nghĩ lại, tôi thấy mình khổ cũng bởi quyết định sai lầm này.
Yêu nhau đã lâu mà chưa thấy anh ngỏ ý lâu dài, khi ra trường đi làm được hai năm, tôi chủ động bàn bạc với anh tính chuyện cưới xin. Anh ừ đại cho qua rồi bảo đợi thêm một năm nữa cho anh củng cố vị trí trong sự nghiệp rồi mới “yên bề gia thất”.
Gia đình anh chỉ có mình anh là con trai. Mẹ anh mất đã lâu vì bệnh cao huyết áp biến chứng. Mấy năm yêu nhau, cũng có đôi lần tôi về nhà anh chơi. Những lúc ấy, tôi vẫn thường thấy dáng vẻ lầm lũi ít nói của bố. Khi ấy, tôi còn nghĩ vì sớm mất vợ nên ông trở nên khó gần như vậy. Vì thế, khi đã lên thành phố, mấy lần tôi còn mua thuốc bổ rồi gửi về cho bố anh.
Vì công việc, nên có đợt tôi phải đi công tác trong Nam hơn ba tháng. Thời gian bạn gái đi công tác xa, anh đối xử với tôi khác hẳn. Anh ít nhắn tin hay gọi điện. Tôi gọi hỏi thăm anh thì anh chỉ nói qua loa vài câu rồi anh kêu bận công việc. Tôi cũng sinh nghi và hỏi anh, song anh bảo mọi chuyện vẫn bình thường.
Chuyến công tác ấy theo lịch sẽ kéo dài 3 tháng 2 tuần. Nhưng rồi vì nhớ anh và không yên tâm về anh, nên tôi tăng tốc thời gian làm việc và hoàn thành công việc sớm trước 1 tuần. Vì muốn gây sự bất ngờ cho anh nên tôi về lại Hà Nội mà không báo trước. Những tưởng anh sẽ vui mừng đến phát điên lên khi thấy tôi lù lù xuất hiện ở công ty anh. Nhưng không, khi đứng bên dưới công ty đợi anh, tôi đã nhìn thấy một sự việc đáng ra tôi không nên nhìn để tim không đau.
Đang đợi dưới cổng công ty anh giờ đi ăn trưa, khi thang máy mở ra, từ xa tôi đã nhìn thấy anh tay trong tay với một cô gái lạ. Nhìn vẻ quấn quýt, tình tứ của 2 người, mắt tôi mờ đi. Tôi còn không tin ở những gì tôi nhìn thấy. Không đủ dũng khí để đối mặt với anh lúc này, chân tôi lại lùi lại phía sau để anh không nhìn thấy tôi.
Video đang HOT
Tôi chẳng nhớ mình đã về nhà như thế nào. Chỉ biết tôi đã gọi một chiếc taxi để đưa tôi về căn phòng nơi anh đang ở. Tôi muốn hỏi cho ra hết sự tình và muốn nghe lời thú nhận thật lòng từ anh.
7 giờ tối, anh và cô gái đó dìu nhau vào nhà. Anh vừa mở cửa bật đèn thì khá sốc khi thấy tôi đang ngồi trong căn phòng khách tối om để đợi anh. Cô ta cũng bước vào và trân trân hỏi tôi: “Chào cô, cô là ai mà ở nhà bạn trai tôi?”.
Chẳng cần phải trả lời cô gái ấy, tôi liền giơ điện thoại mình lên cho cô ấy xem hết những bức ảnh tình tứ, những tin nhắn yêu thương của anh gửi cho tôi. Càng xem những hình ảnh này, cô gái ấy càng xanh mặt. Và như hiểu ra mọi chuyện, cô ấy đứng phắt lên và tát cho anh mấy cái trời giáng. Trước khi ra khỏi nhà, cô ấy còn gào lên bảo: “Anh là một thằng đàn ông lừa dối. Rồi anh sẽ phải trả giá cho những gì anh đã lừa dối tôi. Ba tôi sẽ không tha cho anh đâu”.
Ngay ngày hôm sau, sau cuộc chạm trán 3 người tối ấy, anh đã bị đuổi việc. Giờ tôi mới biết, cô gái ấy là con của giám đốc nơi anh làm việc. Cứ tưởng tôi sẽ căm hận anh ta thấu xương tủy vậy mà tôi vẫn mềm lòng khi anh ta nói lời xin lỗi và cho anh ta một cơ hội mong sửa sai và làm lại từ đầu. Đó là quyết định sai lầm thứ hai của tôi.
Và cái ngày anh ta lộ bản chất khốn nạn cũng đến. Cuối tuần ấy. biết tôi đang nghỉ phép, anh ta rủ rê tôi về quê nhà anh chơi. Tối ấy, tôi và 2 bố con anh đã có bữa cơm thân mật, đầm ấm với nhau. Ăn tối xong, 3 chúng tôi còn ngồi uống trà, nói chuyện rất vui vẻ. Tôi nào có ngờ anh ta dẫn tôi vào thẳng phòng của bố và đẩy tôi về phía ông…
Tôi ê chề không hiểu gì chạy ra khỏi phòng và toan hòng rời khỏi ngôi nhà ấy. Vừa bước chân ra khỏi phòng khách, tôi đã thấy anh ngồi đó đang chơi điện tử. Chẳng cần quay lại nhìn tôi, anh lạnh lùng nói: “Em đã cho anh đời con gái rồi thì chiều bố anh một lần có sao đâu. Đừng trách anh. Em cũng như bao ả khác mà thôi chứ yêu đương gì. Anh muốn trả thù em đấy”.
Những ngày phải giam mình trong căn phòng nhỏ này, tôi thực sự thấy hận tận xương tủy người đàn ông khốn nạn ấy (Ảnh minh họa)
Trời đất như sụp đổ xuống dưới chân tôi khi nghe anh nói vậy. Bao ê chề, nhục nhã khiến tôi muốn ngã quỵ. Thì ra, anh ta nào có xem tôi là người anh yêu thương mà chỉ xem tôi như con búp bê t.ình d.ục của anh. Và khi không vừa ý, hận thù, anh sẵn sàng cho người khác dày vò cơ thể tôi một cách hèn hạ nhất.
Tôi chạy ra căn nhà ấy với bao uất ức không thể nói với ai. Vì quá nhục nhã và ê chề, tôi chỉ biết tự trách cứ mình. Tôi cứ khóc nhiều đến nỗi, không thể đi làm được nên phải xin nghỉ phép thêm 1 tuần nữa.
Mấy hôm nay, thấy con gái đau khổ như vậy, bố mẹ tôi cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại như thế. Rồi họ đoán già đoán non là tôi đã chia tay anh nên mới thế và càng không dám hỏi han gì chuyện tình cảm của tôi vì sợ tôi buồn.
Những ngày phải giam mình trong căn phòng nhỏ này, tôi thực sự thấy hận tận xương tủy người đàn ông khốn nạn ấy. Tôi đang muốn tìm cách trả thù lại người đã từng là bạn trai cũ của tôi để anh ta phải chịu đau đớn gấp trăm ngàn lần cái nhục, cái đau đớn anh ta đã gây ra cho tôi.
Theo VNE
Thuê gái mại dâm để quyến rũ… em rể vì hận tình
Cả cuộc đời này có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ có thể tha thứ cho mình, tôi hiểu hơn ai hết rằng tôi đã gây ra nghiệp chướng này, khiến em gái mình phải c.hết trong phẫn uất.
Hận thù vì bị hoãn đám cưới
Tôi và anh quen nhau trong chuyến công tác ngắn ngày ở nước ngoài và đã nhanh chóng phải lòng nhau. Anh đẹp trai, phong độ, tài giỏi và hãnh tiến, là niềm mơ ước của biết bao cô gái. Tôi nghĩ mình đã thật may mắn khi có được anh. Chúng tôi không chỉ là đồng nghiệp mà còn là những người bạn tâm giao. Anh luôn là người hiểu tôi nhất, chiều chuộng tôi nhất.
Sau 2 năm yêu nhau, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Lúc ấy, Hoa - cô em gái tôi - đang du học Singapore, trở về để chuẩn bị cho đám cưới tôi. Trong lúc bận rộn, Hoa phải thay tôi làm rất nhiều việc lặt vặt. Thương cô em gái phải vất vả vì việc của mình, tôi thường nhờ anh đưa đón Hoa đi, và đó là cơ hội để hai người gần gũi.
Dù biết chúng tôi đang chuẩn bị tổ chức đám cưới, nhưng Hoa vẫn tán tỉnh anh. Tôi nghĩ đó là một phần tính cách của em khi phải sống quá cô đơn ở nước ngoài, và em cũng nghĩ đây là một trò đùa, nhưng mọi chuyện đã diễn ra ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, chồng sắp cưới của tôi đã phải lòng Hoa.
Anh dằn vặt bản thân rất nhiều, nhưng cuối cùng vẫn hoãn đám cưới và nói lời chia tay với tôi vì lý do không thể lừa dối bản thân và lừa dối tôi thêm nữa. Những lời nói của anh như cú tát khiến tôi choáng váng, phải mất vài ngày tôi mới có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, và phải mất một thời gian rất dài tôi mới tin được rằng chuyện này là sự thật.
Ảnh minh họa.
Anh và Hoa thản nhiên vui vẻ với nhau trước mặt tôi. Chứng kiến hạnh phúc của họ, tôi không thể không ghen tuông, cay đắng. Một năm sau, khi Hoa hoàn thành khóa học tại nước ngoài, em trở về và tổ chức đám cưới với người tôi yêu, bất chấp những lời van xin và sự đau khổ của tôi.
Tôi đã xin Hoa hãy trả lại anh cho tôi, xin anh hãy quay lại với tôi, nhưng chẳng lời nào có thể làm động lòng hai kẻ đang mê đắm trong tình yêu. Cuối cùng, chỉ có tôi là ôm thù hận. Đám cưới vẫn diễn ra như dự định, chỉ có điều vắng mặt tôi, tôi không đủ vị tha để chúc phúc cho em và người tôi yêu. Tôi đã là kẻ bị quên lãng trong niềm vui vẻ, hạnh phúc ấy.
Sau đám cưới, đôi vợ chồng trẻ đi tuần trăng mật ở nước ngoài và liên tục gửi về những hình ảnh lãng mạn, thể hiện tình yêu đắm đuối của họ cho bố mẹ tôi, và tất nhiên, những tấm hình ấy lại một lần nữa xát muối vào vết thương lòng của tôi. Tôi không thể tha thứ cho họ và quyết phải trả thù.
Tôi đã mất rất nhiều thời gian để lên một kế hoạch tinh vi và hiểm độc nhằm chia rẽ họ. Khi ấy lòng hận thù trong tôi đang sục sôi và tôi đinh ninh rằng mình có thể cười trên nỗi đau khổ của họ, họ càng đau đớn, tôi sẽ càng thỏa mãn, sung sướng, nhưng thật ra không phải vậy.
Kế hoạch thâm độc và sự hối hận muộn màng
Biết anh không phải loại đàn ông háo sắc, nhưng chẳng anh hùng nào qua được ải mỹ nhân, nên tôi vẫn rất tự tin thực hiện kế hoạch của mình. Tôi lân la làm quen với đám ma cô dắt gái, bỏ ra rất nhiều t.iền để thuê một cô chân dài, xinh đẹp và được quảng cáo là có kỹ năng tuyệt vời trong chuyện làm thỏa mãn đám đàn ông.
Tôi cho cô gái ấy xem ảnh anh, nói cho cô ta biết những sở thích của anh và tạo những cơ hội tình cờ để cô ta tiếp cận anh một cách khéo léo. Với nhan sắc và sự lọc lõi trong nghệ thuật "phỉnh phờ", cô ta đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của anh.
Không chỉ vậy, tôi còn "tiếp tay" cho cô ta bằng cách ngấm ngầm gây ra những mâu thuẫn giữa anh và Hoa. Như người ta vẫn nói "hôn nhân là nấm mồ của tình yêu", cuộc sống vợ chồng không giống như những điều lãng mạn đôi trẻ vẫn tưởng tượng khi yêu nhau, và giữa họ đã nảy sinh ít nhiều mâu thuẫn. Nhưng đáng ra những mâu thuẫn ấy sẽ không đáng kể nếu không có sự "đổ dầu vào lửa" của tôi.
Tôi gièm pha anh với bố mẹ mình và nói xấu em gái với bố mẹ anh. Chịu quá nhiều sức ép, những trận cãi vã giữa hai vợ chồng trẻ càng diễn ra thường xuyên hơn. Anh chán nản, tìm đến cô gái trẻ đẹp mới quen để tâm sự và tìm kiếm sự an ủi. Rồi chẳng bao lâu sau, anh ngã vào vòng tay cô ta.
Những kỹ năng l.àm t.ình của cô gái mại dâm đã khiến anh mê mẩn, đắm đuối đến mức quên cả vợ. Anh chu cấp t.iền bạc cho cô ta, cung phụng cô ta, thậm chí còn có ý định bỏ vợ để cưới cô ta như lời cô ta nỉ non bên tai anh. Những c.lip n.óng bỏng trên giường của họ được bí mật gửi tới em gái tôi.
Hoa làm ầm lên, em đem những hình ảnh đáng xấu hổ ấy cho bố mẹ, bạn bè anh xem, nghĩ rằng anh sẽ xấu hổ mà chấm dứt chuyện này. Nhưng những hành động đó chỉ càng làm anh thêm quyết tâm bỏ vợ để đến với bồ. Anh viết đơn ly hôn, yêu cầu Hoa ký với thái độ lạnh lùng, tuyệt tình. Hoa biết mình đã sai, em van xin anh tha lỗi, nhưng anh không hề đoái hoài đến những giọt nước mắt của em. Anh vẫn kiên quyết ra đi.
Tuyệt vọng vì không thể níu kéo được chồng, Hoa đã tìm đến nơi cô gái kia đang ở để đ.ánh g.hen, nhưng anh đã ra sức bảo vệ cô ta mà thẳng tay đ.ánh c.hửi Hoa. Anh đã thật sự bị cô ta bỏ bùa mê tình ái.
Biết không thể cứu vãn, Hoa đã nghĩ dại, em đã tìm đến cái c.hết đau đớn, tức tưởi sau khi để lại một lá thư tuyệt mệnh đẫm m.áu và nước mắt. Tôi đã hối hận, đau khổ biết bao khi chứng kiến kết cục ấy. Tôi đã định đi theo Hoa để chuộc tội với em, nhưng việc nghĩ đến những bất hạnh mà bố mẹ sẽ phải chịu đựng khi cùng lúc mất cả hai người con gái đã ngăn tôi lại.
Tôi đã tìm đến anh, để sỉ vả cho thỏa những oán hận trong lòng, nhưng rồi tôi hiểu ra, tất cả những nghiệp chướng này đều là tại tôi. Tại sự ghen tuông mù quáng, cả giận mất không của tôi. Tôi chưa từng lường trước hậu quả này và nghĩ rằng ngày Hoa và anh phải tan nát cũng sẽ là ngày vui sướng nhất của tôi, nhưng tôi lại không hề có cảm giác ấy. Tất cả chỉ còn là sự ân hận, tiếc nuối muộn màng.
Có lẽ tôi sẽ không bao giờ có thể tha thứ được cho mình, cũng chẳng bao giờ có thể yêu thương ai được nữa. Tôi sẽ phải trả giá cho chuyện này bằng một cuộc đời cô độc dai dẳng. Giá như tôi có thể làm gì để chuộc lại lỗi lầm này.
Theo VNE
Hận thù này bỏ đi em nhé Trung đi đón vợ. Những hận thù ấy đừng giữ mãi trong tim, hạnh phúc hiện tại anh không muốn mất. Trung run run cầm cuốn nhật kí, mắt anh bắt đầu nhòa đi khi đọc từng dòng trong đó. Toàn thân Trung bắt đầu tê rân lên vì giận dữ. Thì ra, bấy lâu nay, cái hạnh phúc mà anh nâng niu,...