Em chồng xin sữa của tôi để nuôi con nhưng bắt tôi phải ăn uống theo ý cô ấy
Tôi bức xúc nói với mẹ chồng thì bà chỉ nhún vai bảo con gái bà khuyên đúng. Đã vậy thì thôi chẳng cần cho sữa nữa, thà tôi đem cho các bé ở cô nhi viện còn hơn!
Làm mẹ rồi tôi mới thấm cái cảnh người mong có sữa mãi chẳng có mà người thì sữa về ồ ạt. Tôi thuộc nhóm thứ 2, dù ăn uống bình thường nhưng sữa vẫn nhiều đến nỗi tức cả ngực.
Bun nhà tôi bú mẹ hoàn toàn cho đến 6 tháng tuổi thì bắt đầu ăn dặm. Tính sinh nhật 1 tuổi mới cai sữa cho con nhưng dạo này thấy Bun có vẻ hứng thú ăn dặm hơn nên tôi quyết định để bé ngưng ti sớm. Sữa vẫn về đều nên tôi phải vắt ra cho vào tủ trữ đông, sơ sơ bây giờ cũng phải hơn trăm túi rồi.
Thấy sữa nhiều quá mà con uống không hết nên tôi cũng lo. May sao có em chồng vừa mới sinh xong ít sữa hỏi xin nên tôi vui vẻ cho luôn.
Vợ chồng cô ấy mừng lắm vì tiết kiệm được một khoản khá lớn đỡ phải mua sữa ngoài. Đều đặn mỗi tuần cậu em rể qua lấy sữa một lần, tôi còn cẩn thận chọn những túi sữa vàng đặc nhất, chất lượng nhất để gửi cho cháu uống.
Mẹ chồng thấy tôi đối tốt với con gái bà nên thích lắm. Lúc tôi ở cữ bà chăm sóc cũng bình thường thôi, nhưng sau khi tôi gửi sữa cho em chồng thì thái độ của bà khác hẳn. Cơm nước nhiều món ngon hơn, mẹ chồng đon đả gắp cho tôi ăn liên tục, còn hỏi xem thích gì để bà mua cho tẩm bổ thêm. Biết bà làm vậy cũng chẳng phải vì thương con dâu mà vì muốn có sữa ngon nuôi cháu ngoại, nhưng tôi cũng đón nhận với tâm thế vui vẻ.
Được thời gian đầu cô em chồng cũng tử tế lắm khi thường xuyên nhắn tin cảm ơn, cập nhật tình hình con mỗi ngày cho tôi. Được 1 tháng nó khoe cháu tăng hơn nửa cân, xem ảnh thấy bụ bẫm hơn hẳn. Mẹ chồng tôi mừng lắm, khen nào là hợp sữa của tôi, nào là bõ công bà chăm con dâu nên sữa tốt nọ kia. Tôi nghe xong chỉ biết cười trừ.
Chưa được bao lâu thì em chồng bắt đầu cư xử khá lạ. Nửa đêm đang ngủ tự dưng nó gọi hỏi tôi có bệnh gì không, sức khỏe từ xưa đến nay có tốt không. Tôi tưởng nó quan tâm mình nhưng hóa ra không phải. Chả biết tiếp nhận thông tin ở đâu mà nó nghĩ nếu tôi có bệnh trong người thì con nó uống sữa của tôi cũng mắc theo. Thế là nó sợ quá phải hỏi ngay cho đỡ lo lắng. Tôi hơi phật ý nhưng nghĩ lại thấy nó cũng chẳng sai. Tâm lý làm mẹ ai chả vậy, cái gì cho con cũng phải tốt phải lành.
Tuy nhiên tôi càng bỏ qua thì cô em chồng càng tai quái. Nó bắt đầu vượt quá giới hạn chịu đựng của tôi bằng cách soi mói sinh hoạt của tôi hàng ngày. Ở nhà mấy tháng mới dám ra ngoài ăn uống, nhưng tôi đăng cái gì lên mạng là em gái chồng âm thầm lưu lại hết. Tôi đăng story nó vào xem không thiếu cái nào. Thậm chí cả bình luận đặt đồ ăn online của tôi nó cũng chụp lại!
Mọi người thắc mắc vì sao tôi biết những việc em chồng làm ư? Đơn giản thôi, nó tự khoe ra luôn chứ chẳng cần ai hỏi. Ban đầu nó còn reply trên story của tôi khá lịch sự, kiểu ôi chị ơi lẩu cay như này ăn không tốt cho sữa mẹ đâu. Rồi chị ơi mấy món gỏi sống này nhiều kí sinh trùng lắm đừng ăn nữa, chị ơi món nước này lạ thế, thành phần nó là gì, cái này có tiết theo đường sữa mẹ không…
Video đang HOT
Ban đầu tôi tưởng nó quan tâm mình nên cũng vui. Tôi còn nhắn tin khoe chồng là dạo này cô Lam quý mình quá. Nhưng hôm nay thì tôi tuyên bố sẽ không cho nó bịch sữa nào nữa, tất cả vì cái thói được đằng chân lân đằng đầu.
Nay tôi có hẹn với bạn nên ra ngoài ăn trưa. Tôi nhờ mẹ chồng trông con ngủ để đi chừng 2 tiếng. Đúng lúc vợ chồng cô Lam sang lấy sữa, nó chặn tôi ở cổng hỏi đi đâu. Biết tôi đi ăn món Thái với bạn, Lam liền đẩy tôi quay vào nhà không cho ra. Tôi ngạc nhiên hỏi nó lấy tư cách gì mà cấm đoán. Nó đáp trả lại ngay khiến tôi tức vô cùng.
- Con em đang ăn sữa của chị nên chị phải có trách nhiệm giữ gìn sức khỏe bản thân chứ. Em thấy chị suốt ngày ăn toàn đồ độc hại, cay nóng dầu mỡ rồi đồ sống sượng, hoa quả trái cây thì ăn chung với đủ thứ linh tinh. Sao chị đẻ mà chả kiêng cữ gì vậy, chị làm mẹ kiểu gì thế?
Lam nói một hồi không ngừng nghỉ. Bố mẹ chồng tôi cũng phải chạy ra bảo 2 chị em nói bé bé thôi, cháu còn đang ngủ trong phòng. Tôi mách mẹ chồng là cô Lam bắt bẻ vô lý, nó liền chìa cho mẹ xem hết những ảnh chụp tôi đăng ăn uống trên mạng! Trời ơi nó rảnh thật sự, chụp không thiếu cái nào luôn. Mà chẳng hiểu sao mẹ chồng lại bênh nó, bảo tôi phải nghe nó khuyên vì cái Lam nói đúng.
Tôi ức lắm nên phản bác rằng tôi ăn gì làm gì cũng đều tìm hiểu kỹ. Hiện tại sức khỏe tôi rất tốt chẳng có bệnh tật gì, tôi cũng có học thức chứ đâu phải dạng ba ngơ. Với lại cu Bun sắp cai sữa rồi, làm sao tôi vắt ra nuôi con cô Lam mãi được? Cảm thấy không tin tưởng chất lượng sữa của tôi thì thôi đừng dùng nữa, chứ ai lại vô duyên đến mức bắt người cho sữa phải ăn nọ uống kia theo ý của người xin?!?
Đôi co một hồi tôi quyết định không đưa sữa cho em chồng nữa. Gần đây cô hàng xóm làm từ thiện cũng bảo tôi mang sữa nuôi các bé ở cô nhi viện, thà tôi đem cho chúng còn hơn.
3 tháng trời dùng sữa miễn phí mà Lam chẳng biết điều, còn chẳng cho tôi đồng quà tấm bánh nào để cảm ơn. Đó là đạo lý có qua có lại mà ai cũng hiểu nhưng nó không hiểu thì thôi, là chị dâu nên tôi đã không chấp nhặt hay đòi hỏi rồi mà nó còn ngang ngược.
Các mẹ bỉm xem thái độ của cô em chồng với tôi như vậy có chấp nhận được không?
Cho em vay tiền, 2 năm sau chồng nói sự thật khiến tôi sốc nặng
Khi em chồng nhờ vả, tôi đã cố cản nhưng chồng vẫn quyết tâm cho vay tiền, khiến bây giờ như "ngồi trên lửa".
Sau 10 năm cưới nhau, vợ chồng tôi bắt đầu có cuộc sống dư dả. Tiền nhàn rỗi chẳng để làm gì, hai vợ chồng bàn nhau đi mua đất.
Cách đây vài năm, đất lên giá, vợ chồng tôi lãi được một khoản kha khá. Sau khi bán được đất, tôi cảm thấy thoải mái vì đinh ninh từ nay có vài tỷ đồng phòng thân.
Chồng tôi vốn dĩ là người tình cảm. Anh đối xử tốt với gia đình hai bên. Ngoài công sức, anh còn sẵn sàng cho vay tiền dù chưa phải là khá giả gì.
Em chồng tôi muốn có nhiều tiền nhưng chẳng chịu vất vả làm văn phòng mà thích đi kinh doanh. Sau một thời gian thử bán hàng qua mạng, cô ấy tính mở cửa hàng trên mặt phố lớn.
Mặc dù vốn liếng chẳng có nhiều, mang trong mình tham vọng, em gái chồng nhiều lần ngỏ ý vay mượn bố mẹ đẻ và vợ chồng tôi.
Chồng tôi có tính hay cả nể, còn tôi cương quyết từ chối. Vì tôi chẳng muốn dính líu chuyện vay mượn tiền. Yên ổn không sao, lỡ thất bại lại mâu thuẫn hai bên.
Tuy nhiên, nghe mẹ chồng nhờ cậy, chồng tôi lại muốn giúp đỡ. Vì tôi giữ thái độ cương quyết nên anh không dám gật đầu.
Chồng không nghe lời tôi nên bây giờ, cả nhà lo lắng với số tiền đã cho vay (Ảnh minh họa: Deposit).
Biết thái độ chị dâu cứng rắn, nhưng em gái chồng vẫn năn nỉ suốt nhiều tháng về chuyện cho vay để lấy vốn kinh doanh.
Tôi chẳng nghĩ đến lãi lời hay chia lợi nhuận, điều lo lắng nhất là kinh doanh chưa ai nói trước sẽ thành công. Lỡ như xui xẻo gặp thất bại, lúc đó cô ấy lấy đâu mà trả.
Một thời gian sau, chẳng biết em chồng thuyết phục thế nào mà chồng tôi thay đổi thái độ. Anh bảo người trong nhà không giúp nhau thì giúp ai, lúc cần người ta mới nhờ cậy, chẳng lẽ quay mặt làm ngơ.
Tôi nói rõ lý lẽ và quan điểm, không phải vì tiếc tiền mà đề phòng những rắc rối khi thất bại trong chuyện làm ăn.
Chồng tôi không những không đồng tình mà tỏ thái độ dằn vặt, hậm hực suốt nhiều ngày. Trước sức ép của chồng và gia đình bên nội, tôi đành phải đồng ý cho em gái chồng vay tiền. Tuy vậy, tôi vẫn cẩn thận, yêu cầu ký giấy tờ vay mượn đàng hoàng.
Sau khi tôi đồng ý, chồng mở két xếp tiền vào vali đưa qua cho em gái. Một tháng sau, cửa hàng mặt phố đi vào hoạt động. Chi phí mặt bằng mỗi tháng 40 triệu đồng, tiền sửa chữa trang trí và nhập hàng hết 1,5 tỷ đồng.
Em chồng bảo muốn làm ăn lớn để đổi đời. Nhìn cơ ngơi bề thế, tôi vẫn canh cánh nỗi lo về số tiền hơn 1 tỷ đồng cho cô ấy vay.
Cửa hàng hoành tráng và hàng hóa chất lượng nhưng chẳng hề đông khách như em chồng tưởng tượng. Vài tháng đầu còn cố chịu cảnh bù lỗ, sau 6 tháng, kinh tế kiệt quệ, em gái đành thanh lý cửa hàng rồi gánh trên vai khoản tiền vay của gia đình tôi và bạn bè.
Em gái chồng đến nhà khóc lóc, xin vợ chồng tôi cho một thời gian sắp xếp. Nhìn cảnh đó, tôi chẳng muốn làm lớn chuyện, đành chấp nhận để cô ấy đi làm công việc khác trả nợ.
Đến nay đã gần 2 năm, tiền gốc còn chẳng trả được đồng nào chứ đừng nói tiền lãi. Tôi năm lần bảy lượt đề nghị trả dần nhưng em chồng chỉ hứa cho qua chuyện.
Mẹ chồng tôi chẳng nói với em chồng đã đành, còn mắng chị dâu quá quắt đòi mãi một khoản tiền mà chắc chắn không ai quỵt. Đành rằng đòi nợ nhiều không hay nhưng tình trạng này kéo dài, số tiền đó có thể bị rơi vào lãng quên.
Em chồng hứa hết lần này đến lần khác rồi lại thất hứa. Tôi sốt ruột, sầu não với số tiền hơn 1 tỷ đồng chẳng biết đến bao giờ thu hồi được.
Thời gian gần đây, cứ mỗi khi nghĩ đến số tiền đó, tôi lại bực mình. Tôi nhờ mẹ chồng can thiệp, bà cứ ậm ừ cho qua chuyện rồi đâu lại vào đó.
Khi tôi gây sức ép, chồng tôi thở dài rồi nói sự thật. Em chồng đang nợ nhiều nơi gồm: Bạn bè, đồng nghiệp, tiền hàng hóa nên chưa biết bao giờ mới trả được. Nghe xong lời thú nhận của chồng, tôi như "chết đứng".
Giấy tờ vay tiền đang được tôi nắm giữ nhưng anh em trong nhà không lẽ đưa nhau ra pháp luật. Tuy vậy, tôi cũng không thể ngồi yên khi thấy số tiền mà mình có được nhờ đất cát "bốc hơi" chưa hẹn ngày trở về.
Tôi quay ra trách móc chồng, anh chỉ buông một câu đầy thờ ơ: "Ai biết trước được". Câu nói của chồng càng làm tôi xót của, nhiều đêm thức trắng không chợp mắt nổi.
Với tình trạng hiện tại của cô em chồng, tôi nghĩ có thể chẳng bao giờ đòi được tiền, trừ khi nhờ pháp luật can thiệp. Trong khi đó, tôi như ngồi trên lửa, không biết làm thế nào với tình cảnh hiện tại.
Em chồng trách tôi lương 50 triệu nhưng không biếu bên nội được nửa xu Vừa ăn hoa quả Hiền vừa bóng gió từng chữ mỉa mai chị dâu. Tôi có nên nói cho nó biết chỗ hoa quả tiền triệu ấy là do tôi mua không nhỉ? Sáng ra tự dưng thấy Facebook nhắc ngày này 3 năm trước là đám cưới của tôi. Thời gian trôi nhanh thật, ai cũng xuýt xoa khen tôi sướng vì...