Đừng lấy hôm qua đo lường hôm nay
Chị trách anh đã quên nghĩa cũ tình xưa, quên ngày gian khó, quên đoạn đường hàn vi chỉ có chị đi cùng… Chị gào thét trong đa.u đớ.n. Trong tất cả những lần ấy, mẹ chị chỉ im lặng rồi nói “Hôm qua đã kết thúc rồi, chỉ còn hiện tại thôi, hãy nhìn mình trong hiện tại trước đã…”. Tưởng mẹ sẽ trách anh và đa.u xó.t cùng chị, sao mẹ lại nỡ lòng nói thế với chị?
ảnh minh họa
Anh chị không chỉ là vợ chồng mà còn là đôi bạn từ thuở hoa niên, từ thuở chị để phần anh cả bát cơm nguội, khi cả hai chung một chiếc xe đạp. Ngày ấy chị cũng không bao giờ dám mơ tới lúc tách ra gây dựng được công ty nhỏ nhưng của riêng họ. Chị chỉ mong cả hai có việc làm tốt, thu nhập đủ trang trải cuộc sống.
Nhưng anh khát khao làm riêng. Chị cũng phải lấy hết can đảm mới dám nghỉ việc để “đán.h một ván bài lớn” với vốn thì ít mà tiề.n vay thì nhiều. Đã bao nhiêu đêm mất ngủ cùng anh vì không dám thuê nhiều nhân công, anh chị vừa là lãnh đạo, vừa phải thực thi như nhân viên. Đến khi việc làm ăn có lãi thì chị đến lúc sinh con. Khi con vừa mới lớn, chưa kịp trở lại công việc thì chị lại bị bệnh, phải điều trị dài ngày. Mọi việc đều do anh quản lý.
Sau thời gian dài dừng lại, trở lại với công việc với chị cũng là bỡ ngỡ. Anh tham gia nhiều hội nhóm của doanh nhân, đưa công ty ngày càng lớn mạnh. Chị bắt đầu ngại những bữa tiệc có nhiều người nổi tiếng. Chị lùi lại chú tâm cho các con hơn, vì nghĩ rằng ngày xưa chưa thành công thì mới phải khổ cùng anh, còn bây giờ công ty phát đạt rồi, chị không phải vất vả nữa.
Nhưng cuộc sống luôn sẵn sàng đán.h úp những ai hớ hênh với hạnh phúc của mình. Chị không biết rằng anh đã đi xa và đi nhanh hơn chị rất nhiều trong công việc, trong các mối quan hệ. Thậm chí sau nhiều ngày chị không lên làm việc thì nhân viên cũng đã khác, nhiều công nghệ mới được ứng dụng vào công việc mà chị không kịp thời nắm bắt.
Chị bắt đầu nghi kỵ, tự ti, so sánh, bóng gió với anh. Những ý kiến của chị xen vào công việc bỗng “vênh” so với mọi người. Anh đồng ý theo ý kiến cấp dưới thì chị bảo anh làm chị mất mặt, rồi nghi ngờ anh thiên vị, có tình cảm cá nhân với nữ nhân viên. Tâm lý nhân viên cấp dưới bỗng dè dặt, ngại ngùng, không thoái mái vì sợ sếp bà ghét. Những cuộc nói chuyện giữa hai vợ chồng cứ ngày càng đi vào ngõ cụt khi mỗi người một hướng.
Những mạch ngầm nhỏ nối với nhau tạo thành dòng chảy lớn dần mà không ai kịp nhận ra. Nhiều lần chị giận dỗi tủi hơn nhắc chuyện ngày xưa. Những lúc ấy anh lại nhẫn nhịn, xuống nước làm lành. Nhưng hai người khi đã nhìn về hai hướng khác nhau thì sự nhẫn nhịn chỉ là giải pháp tạm thời.
Sự giận dỗi, chì chiết, bóng gió đay nghiến của chị kéo dài đã giật tung cảm giác yêu thương trong anh. Những cuộc cãi vã dữ dội hơn, chị trách anh không còn thương yêu nữa, trách anh thay lòng đổi dạ. Anh vò đầu bứt tai nói chị đa nghi và suy diễn quá. Rồi xuất hiện những lần họ ngủ riêng. Rồi đến chiến tranh lạnh, không ai chịu nói với ai nữa. Đến bây giờ thì cả hai bơ phờ rũ rượi vì không ngờ cuộc hôn nhân của họ lại đi đến cửa phòng tòa án!
Chị đa.u đớ.n trách anh cũng như bao nhiêu người đàn ông tầm thường khác là khi giàu có thì quên người vợ thuở hàn vi. Chị cay đắng khuyên bạn bè đừng bao giờ vì đàn ông mà khổ, bởi cuối cùng khi thanh xuân đi qua thì họ đều bị lãng quên… Chị thề chị sẽ hận anh đến hết đời!
Video đang HOT
Vậy mà mẹ chị bảo: “Ngày xưa chịu khổ cùng nhau, nhưng giờ không tiến bước cùng nhau thì cũng khó, con ạ. Cuộc sống luôn vận động, con đã dậm chân lại một khoảng thời gian dài qua, khi đó nó chạy xa quá. Giờ thay vì con trách nó quên ngày xưa thì con thử tăng tốc thật nhanh, bù đắp khoảng thời gian qua xem sao”.
Mẹ có phải người sinh ra chị không, sao lại có thể nói thế chứ? Chị giận cả mẹ! Mẹ vẫn kiên nhẫn bảo: “Chúng ta luôn dặn mình phải nhớ ân nghĩa người khác để mình không thành kẻ bạc nghĩa. Nhưng chúng ta cũng đừng ép người khác phải vì cái ngày xưa mà chịu đựng mình ở hiện tại, như thế mới buông xả được, mới thanh thản được. Vợ chồng là bạn đồng hành, tức luôn luôn song hành cùng tiến, chứ kẻ tiến kẻ lùi hoặc giậm chân tại chỗ thì đâu còn là đồng hành nữa. Đừng lấy hôm qua đo lường hôm nay, hãy nhìn vào chính hiện tại đi đã”.
Cuối cùng mẹ chị khuyên: Bây giờ hai đứa hãy cùng cho nhau và cho chính mình một cơ hội. Nó vì tình nghĩa vợ chồng, vì ngày xưa mà kiên nhẫn thấu hiểu thêm và đợi con thay đổi. Còn con đừng ôm mãi cái ngày xưa nữa, hãy nhìn nhận lại mình của hiện tại và điều chỉnh bản thân đi, đừng lơ là, phải luôn luôn tương thích song hành cùng tiến, mới thực sự hạnh phúc. Nếu chỉ vì cái ngày xưa mà một bên chịu đựng thì đó cũng chỉ là cố gắng vì ân nghĩa, không còn vui vẻ, hạnh phúc nữa! Hạnh phúc không có chỗ cho người lười nhác, ỷ lại vào “công trạng” của mình trong quá khứ!
Theo Gdtd
Chồng chế.t lặng khi tận mắt thấy bố và vợ dắt tay vào khách sạn
Khi nghe người yêu cũ nói bóng gió, con trai hiện giờ là "sản phẩm" của mối quan hệ bất chính giữa vợ và bố mình, Tuấn nghĩ rằng cô ta vẫn ôm hận vì bị anh bỏ rơi nên nói lời chia rẽ, ác ý. Nhưng, sau khi tận mắt thấy bố và vợ dắt nhau vào khách sạn, anh mới lờ mờ tin đó là sự thật.
Là em hay là con?
Để thực hiện loạt bài về vấn đề xét nghiệm ADN, chúng tôi tìm đến Trung tâm Phân tích ADN và Công nghệ di truyền để có cơ hội lắng nghe những câu chuyện "có một không hai" ẩn chứa trong mỗi gia đình.
Trong nhiều năm làm nghề, Bà Nguyễn Thị Nga - Giám đốc Trung tâm Phân tích ADN và Công nghệ di truyền đã tiếp xúc với hàng nghìn khách hàng, nhưng bà nhớ mãi về một vị khách mang một cậu bé đến trung tâm làm xét nghiệm ADN vài năm về trước.
Người đàn ông này tên Tuấn, anh ta yêu cầu làm xét nghiệm ngay để có kết quả nhanh nhất và không cần quan tâm tới chi phí. Đặc biệt, khi điền thông tin vào tờ khai, đến dòng "cần xác định quan hệ gì?" thì Tuấn loay hoay mãi vì không biết ghi như thế nào. Anh ta nói, không biết mình là cha hay là anh của đứ.a tr.ẻ. Và, điều khiến anh ta băn khoăn là liệu mình và bố trùng gen với nhau thì có phân biệt được ai là cha của đứ.a tr.ẻ không.
Bi kịch khi vợ và bố đẻ có quan hệ ngoài luồng
Sau khi được bà Nga giải thích Tuấn nhanh chóng hoàn thành các thủ tục và cùng đứ.a tr.ẻ ra ngoài ngồi đợi. Trong lúc ngồi chờ cứ vài phút anh ta lại ra ngoài bật lửa châm thuố.c, sắc mặt liên tục thay đổi.
Cho tới khi có kết quả Tuấn thở dài thườn thượt và nói rằng: "Vậy là đã rõ, nó là em chứ không phải con tôi. Nếu như tôi không tận mắt chứng kiến, không đi xét nghiệm AND thì có lẽ tôi vẫn không thể biết, không thể tin vào sự thật này. Cô người yêu cũ của tôi đã nói đúng ".
"Có lẽ, Tuấn đã dự tính trước tình huống xấu nhất có thể xảy ra, nên khi có kết quả anh ta có thể bình thản trần tình về bi kịch của đời mình", bà Nga kể lại.
Bi kịch gia đình
Tuấn vốn là dân kinh doanh lại có tài ăn nói nên việc cưa đổ vài cô gái cùng một lúc là chuyện "dễ như trở bàn tay" đối với anh. Tất cả những cô gái trước đây với anh chỉ là tán tỉnh cho vui, chứ thực chất chưa ai được "chấm" để làm vợ anh.
Trong một lần đi dự hội thảo kinh tế, anh gặp và đem lòng yêu Phương. Từ đó tất cả các mối quan hệ "râu ria" của anh với các cô gái khác bị "cắt".
Ngay từ lần đầu dẫn Phương về ra mắt, bố anh ưng ngay vì cách cư xử khéo léo và tài nội trợ của cô. Tuấn mừng ra mặt. Sau đó, một đám cưới linh đình được tổ chức.
Về nhà chồng, Phương tỏ ra là một người vợ hiền, dâu thảo. Cưới Phương về Tuấn yên tâm vì đã có người chăm sóc cho bố bù lại những tháng ngày vất vả vì gà trống nuôi con .
Vài tháng sau ngày cưới, Tuấn phải đi công tác nước ngoài mất gần 1 năm. Gần tới ngày về, anh được bố báo tin Phương sắp đẻ con trai. Tuấn mừng khôn tả, cảm giác sắp được làm bố khiến anh trông mong từng ngày để được về nước, đón con chào đời. Có cháu nội bố Tuấn vui lên hẳn, nhìn cái cách ông chăm sóc con dâukhiến anh mừng thầm và nghĩ ít có gia đình nào được như nhà mình.
Tuy nhiên, trong một lần ngồi uống cà phê với bạn, Tuấn vô tình gặp lại người yêu cũ. Sau màn chào hỏi, cô ta "quăng" một câu tỉnh bơ đầy ác ý, hỏi anh mới có em trai à. Rồi lại bảo lấy vợ đẹp thật khổ, không khéo lại "xơi" cả bố chồng.
Những câu nói đầy ác ý của cô ta khiến Tuấn dẫu bỏ ngoài tai nhưng trong bụng không khỏi lăn tăn, suy nghĩ. Nhưng rồi Tuấn nghĩ chắc cô ta vẫn ôm hận vì Tuấn bỏ cô ta để đến với người vợ bây giờ, nên nói láo để chia rẽ và rồi mọi chuyện cũng qua đi.
Vào một đêm, trên đường về nhà sau chuyến công tác xa kết thúc sớm hơn dự kiến, Tuấn đã tận mắt thấy bố dắt vợ mình vào khách sạn. Cảnh tượng này chính là khởi đầu của những bi kịch gia đình về sau.
Số là, vì muốn tạo bất ngờ cho vợ, nên Tuấn về nhà mà không báo cho vợ. Khi chiếc taxi dừng lại để vị khách đi cùng xuống một khách sạn thơ mộng ven hồ Tây. Trong ánh sáng đèn đường, Tuấn nhận ra một dáng hình quen thuộc vừa mới đóng cửa chiếc taxi đỗ trước mặt.
Tiếp sau, là một cô gái trẻ, ăn mặc sang trọng. Hai người cười nói, dắt tay nhau vào khách sạn. Mắt anh như nhòa đi khi nhận ra họ chính là bố và vợ mình.
"Lúc đó tôi định bụng chạy tới làm rõ sự tình nhưng tôi nghĩ con còn quá nhỏ, vợ mình không thể bỏ ra ngoài đi ngoạ.i tìn.h được. Với lại bố mình sẽ không bao giờ làm chuyện trái luân thường đạo lý như thế", Tuấn nghẹn lời.
Sau một hồi "loạn nhịp suy nghĩ", má.u nóng dồn lên mặt, Tuấn đề nghị lái xe phóng thật nhanh về nhà với hy vọng bố và vợ đều ở nhà. Nhưng chỉ có mình đứ.a tr.ẻ nằm ngủ một mình trên giường đã là câu trả lời cho những gì anh vừa nhìn thấy. Nỗi uất ức dồn lên, anh nhảy lên giường giật tung ảnh cưới treo trên tường rồi đậ.p vỡ.
Tiếng động mạnh khiến đứ.a tr.ẻ khóc thét. Đồ đạc trong nhà tanh bành, vỡ vụn bởi cơn thịnh nộ của anh. Tuấn vò đầu, bứt tóc mà vẫn không sao lý giải được điều gì khiến họ tàn nhẫn với anh như vậy.
Mặc cho đứ.a tr.ẻ "khóc mất tiếng" anh tìm chìa khóa xe máy với ý định sẽ tới khách sạn đó để ba mặt một lời với người vợ mất nết và ông bố đáng hận kia. Nhưng khi nhìn lên di ảnh của mẹ trên ban thờ, anh ngồi sụp xuống như cầu xin một điều gì đó. Anh bỏ nhà đi trong đêm vì không chịu đựng được cú sốc quá lớn.
"Tôi đã nghĩ là cả cuộc đời này tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho họ. Nhưng sau 5 năm, khi về nhà nhìn thấy bố tôi ốm nặng nói lời chăn trối, tôi đã tha thứ cho ông. Còn về phần thằng bé nó vô tội. Giờ đây nó đã có một danh phận rõ ràng, tôi sẽ có trách nhiệm nuôi nó nên người", Tuấn chia sẻ khi đã làm rõ ai là bố đứ.a tr.ẻ.
(Tên nhân vật đã được thay đổi)
Theo Báo Pháp Luật
Hạnh phúc khi ta thay đổi Hạnh phúc là gì bao lần ta tự hỏi. Hỏi nhau hoài mà mãi vẫn không ra. Thực ra hạnh phúc chỉ là những cử chỉ nhỏ nhoi trong đời thường... Hạnh phúc là biết đủ là đủ. Thấy người này có cái iPhone X, mình chưa có thì cũng đừng nên so bì, bóng gió. iPhone hay Nokia cũng chỉ là cái...