Đừng làm cô gái của anh bị tổn thương
Chỉ cần anh trân trọng cô ấy và trân trọng những gì cả hai đã từng trải qua, anh nhất định sẽ làm cho cô ấy hạnh phúc.
Anh có thể đôi lúc khiến cô ấy buồn, có thể vì khoảnh khắc nào đấy vô tâm mà khiến cô ấy chịu thiệt thòi hay khổ sở, hoặc thi thoảng trong lúc cáu giận có thể nói một vài câu khiến cô ấy phải khóc. Nhưng, cho dù có như vậy, cũng nhất định đừng bao giờ làm cô ấy bị tổn thương.
Là đàn ông, phải chịu trách nhiệm với người mình yêu, cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, cho dù rơi vào bất cứ hoàn cảnh nào. Nếu gặp trở ngại thì nắm lấy tay cô ấy để cùng nhau vượt qua, nếu có xảy ra mâu thuẫn thì hãy gắng bình tĩnh ngồi lại để tìm ra nguyên nhân rồi cùng khắc phục.
Cho dù những lúc cãi vã có thể khiến anh trở nên mất bình tĩnh, nhưng hãy nhớ rằng cô ấy cần được tôn trọng.
Cho dù có lúc sự quan tâm của cô ấy khiến cho anh cảm thấy khó chịu, hãy nhớ rằng, cô ấy yêu anh, và vì yêu anh nên mới trở thành một cô gái chu đáo và ân cần đến như vậy.
Cho dù đôi khi tính khí của cô ấy trở nên thất thường, hay lo lắng và dễ dỗi hờn, thay vì quát mắng, anh hãy ôm cô ấy vào lòng. Khi đó, cô ấy sẽ nói cho anh toàn bộ lý do, khi đó cô ấy sẽ cảm thấy, người con trai bên cạnh chính là điều kỳ diệu trong cuộc sống của cô ấy.
Video đang HOT
Chỉ cần anh trân trọng cô ấy, và trân trọng những gì cả hai đã từng trải qua, anh nhất định sẽ làm cho cô ấy hạnh phúc.
Con gái, dù có mạnh mẽ đến đâu, dù có độc lập và giỏi chịu đựng đến đâu, đều sẽ có lúc yếu mềm. Một khi con gái dành hết tình cảm để yêu một ai đó, thì người con trai ấy chính là hy vọng mà họ đang mang.
Và quan trọng nhất là, anh này, đừng bao giờ tự cho mình cái quyền quyết định mọi thứ, cũng đừng bắt cô ấy phải làm theo hoặc thay đổi. So sánh cô ấy với bất cứ hình mẫu nào cũng đều là nguyên nhân gieo cho cô ấy những tổn thương.
Người con gái nào chẳng mang trong lòng những thứ phù phiếm, xa vời, dù ít hay nhiều, và ấp ủ nó thật kỹ.
Người con gái nào chẳng mang trong lòng những sự tự tôn riêng, sự nỗ lực riêng, và cách yêu riêng. Nếu yêu cô ấy, thì nhất định, đừng khiến cô ấy cảm thấy bị tổn thương, anh nhé!
Giữ chặt lấy cô gái của mình, đừng dễ dàng gây cho cô ấy những vết thương không đáng có, để mà đẩy cô ấy đi xa…
Theo VNE
Ăn vạ
Thoát được "sự ăn vạ" của em cũng là niềm vui lớn trong đời anh. Vậy là, cuối cùng anh cũng đợi được cái ngày này. Sau ba năm trời vất vả, anh mới cầm được tờ quyết định ly hôn của tòa.
Cuộc chia tay ban đầu cứ ngỡ sẽ nhẹ nhàng, thanh thản, không ngờ lại trở thành một "chiến trường" gian khổ, nơi em hành anh bằng đủ chiêu trò.
Cuộc hôn nhân của chúng mình đã đến hồi kết từ ba năm trước. Phần lỗi chẳng thuộc về ai, chỉ biết rằng những va chạm giữa hai cái tôi quá lớn, sự khác biệt về tính cách, về lối sống... đã giết dần tình yêu chúng mình. Khi hôn nhân không còn hạnh phúc, lại chưa có con cái ràng buộc, chúng mình thống nhất ly hôn. Anh và em đã bàn bạc rõ ràng, đã thỏa thuận về chia tài sản, tất cả chỉ chờ ngày nộp đơn...
Rồi chẳng hiểu nghe lời ai, em đột ngột đổi ý. Em quay sang buộc tội anh, cho rằng anh là người có lỗi, anh đã làm em lỡ mất cuộc đời, anh phải chịu trách nhiệm... Rồi em tuyên bố: "Anh không thể tự do dễ dàng như vậy đâu!". Thế là thay vì thuận tình ly hôn, anh phải đơn phương nộp đơn ra tòa.
Ngày tòa mời lên hòa giải, anh há hốc mồm khi nghe em sụt sùi: "Tôi còn thương ảnh lắm. Vợ chồng bất hòa cũng là chuyện thường. Mong tòa cho vợ chồng tôi thêm cơ hội để hàn gắn...". Em nói cảm động đến mức anh cũng tưởng thật. Thế là chúng mình lại được cho về để "hàn gắn".
Tạm biệt em, giận em lắm nhưng anh vẫn chúc em mau tìm được hạnh phúc cho mình... (Ảnh minh họa)
Về nhà, anh cũng dự định sẽ buông bỏ chuyện cũ, thử một lần cố gắng cùng em vun đắp lại hạnh phúc. Ai ngờ, em lại thể hiện cái sự "còn thương ảnh lắm" bằng cách không thèm đả động gì đến anh. Anh toàn phải tự nấu cơm, tự quét dọn nhà cửa... Em thì đi từ sáng đến khuya mới về, mà nếu có về thì cũng "hàn gắn" bằng những lời xỏ xiên, chọc tức. Đến lúc này, anh mới tỉnh ngộ, em chẳng còn yêu gì anh, mà chỉ cố ý làm khó để trả thù.
Tiếp đó là những chuỗi ngày đau khổ của anh khi cứ phải hầu tòa theo kiểu "chuyện dài nhiều tập", hết hòa giải không thành rồi đưa ra xét xử. Em thì hết "còn yêu ảnh lắm" lại đến "tòa mà xử ly hôn là tôi tự tử!".
Khi chiêu kể khổ "hết linh", em chuyển qua chiêu "mất tích". Tòa kêu lên thì em vắng mặt không lý do. Thậm chí, em còn bỏ nhà đi cả tháng chỉ để tránh mặt anh nhằm mục đích câu giờ...
Anh chẳng nhớ đã bao nhiêu lần tìm cách nói chuyện với em nhưng không được. Em bất hợp tác một cách toàn diện, luôn thách thức và chọc tức khi nói chuyện với anh. Đến tận bây giờ anh vẫn chưa hiểu, em làm vậy để làm gì? Dù gì cũng là vợ là chồng, cũng đầm ấm được hai năm, không còn tình cũng còn nghĩa, anh đã làm gì để em hận anh đến thế?
Dù nguyên nhân là gì, nhưng nếu mục đích là làm anh khổ sở, thì em đã thành công. Ba năm "chiến sự" là ba năm mệt mỏi nhất trong cuộc đời anh. Thoát được "sự ăn vạ" của em cũng là niềm vui lớn trong đời anh. Tạm biệt em, giận em lắm nhưng anh vẫn chúc em mau tìm được hạnh phúc cho mình...
Theo 24h
Vật vã tìm cách quay về Người đàn bà nào có tình ngoài luồng cũng biết rằng, tan nát gia đình là một hậu quả tất yếu. Nhờ con để cứu mẹ Hoàn ngoại tình suốt 2 năm trời nhưng chồng chị không hề biết, những người xung quanh cũng không ai biết, trừ mấy người bạn thân. Chị vẫn khéo thu xếp để chăm sóc chồng con một...