Du lịch thành phố Phúc Châu của tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc
Nằm ở hạ lưu sông Min, Phúc Châu là tỉnh lỵ và là thành phố cấp huyện lớn nhất của tỉnh Phúc Kiến.
Diện tích: 12.000 km, dân số: 6.000.000 người.
Thành phố Phúc Châu còn được gọi là Dung Thành/ Dong Thành (có nghĩa là “Thành phố cây đa”). Nằm ở phía Đông của Phúc Kiến, nó là trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa và giao thông của tỉnh.
Thành phố này vừa là một thành phố lịch sử vừa là một thành phố văn hóa với lịch sử hơn 2.000 năm và vào năm 908, nó đã được mở rộng. Sau mở rộng, thành phố này bao gồm núi Vũ Dĩ Sơn, Mt.Gu và Mt. Ping. Thành phố cũng thịnh vượng về văn hóa, từ thời Đường (618-907) đến thời nhà Thanh (1644-1911); có hàng ngàn Jinshi (ứng cử viên thành công trong các kỳ thi cao nhất) từ thành phố. Nhiều nhân vật nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc cũng được ca ngợi từ vùng đất này, và do đó, sự ra đời của những anh hùng cũng mang lại vinh quang cho mảnh đất.
Lịch sử
Người ta không rõ ngày thành lập thành phố. Khi nước Việt ở phía Bắc Phúc Kiến bị nhà Chu thôn tính năm 306 trước Công nguyên, một nhánh của hoàng gia của nước Việt chạy trốn đến Phúc Kiến và trở thành bộ lạc Mân Việt. (Minyue). Thành đầu tiên của Phúc Châu được xây dựng năm 202 trước Công nguyên khi Lưu Bang, người sáng lập nhà Hán cho phép Vô Chư – vương của Mân Việt đóng đô ở Phúc Châu. Thành được gọi là Dã (Ye) – nghĩa là “Diêm dúa”. Tên này bị thay đổi nhiều nhưng thành không bị phá từ năm 202 sau Công nguyên.
Năm 110 trước Công nguyên, nhà Hán thôn tín Mân Việt, Phúc Châu trở thành huyện Dã.
Trong thời nhà Tấn, Tây Hồ và Đông Hồ và một số kênh được đào (năm 282).
Khi nhà Tấn sụp đổ, một làn sóng dân di cư đến Phúc Kiến (năm 308). Trong thời nhà Đường (năm 725), thành phố bắt đầu được gọi là Phúc Châu. Năm 892, khi nhà Đường sụp đổ, nhiều di dân đến Phúc Kiến hơn, họ Vương lập kinh đô Mân quốc (909-947) đóng đô tại Phúc Châu. Tên gọi Phúc Kiến thời này có Mân Nam, sông chảy qua Phúc Châu gọi là Mân Giang. Người ta xây thành vào các năm: 282, 901, 905 và 975 do đó thành phố có nhiều lớp thành, hơn kinh đô Trung Hoa.
Hoàng đế nhà Tống hạ lệnh phá hủy thành năm 978 nhưng lại cho xây lại sau đó. Lần xây thành cuối cùng là 1371. Trong thời Nam Tống, Phúc Châu thịnh vượng, nhiều học giả đến sống và làm việc tại đây, trong đó có Chu Hi – nhà triết học chỉ xếp sau Khổng Tử và nhà thơ Tân Khí Tật, nhà thơ vĩ đại nhất của thể loại từ. Marco Polo cũng đã đến đây. Đền Hoa Lâm được coi là di sản quốc gia Trung Quốc. Thời kỳ 1405-1433 đội tàu của nhà Minh do Trịnh Hòa lãnh đạo đã xuất phát từ Phúc Châu đi Ấn Độ Dương 7 lần.
Thời nhà Thanh, nơi đây là nha môn của Tổng đốc Mân Chiết, quản lý các tỉnh Phúc Kiến, Chiết Giang và đảo Đài Loan. Cuối thời nhà Thanh nơi đây có Phúc châu thuyền chính cục là cơ quan quản lý hàng hải có quy mô lớn ở vùng duyên hải đông nam. Xưởng đóng tàu Phúc châu nằm ở Mã vĩ nên cũng có tên là xưởng Mã vĩ, một trong những công xưởng lớn nhất Trung Quốc lúc bấy giờ. Khi chiến tranh Trung Pháp xảy ra năm 1884, hải quân Pháp tấn công hạm đội Phúc kiến neo tàu tại đây và làm hạm đội thiệt hại nặng nề. Sau đó xưởng mới lại được xây dựng lại trên nền cũ.
Ngày 8/11/1911, những người cách mạng khởi nghĩa ở Phúc Châu, sau một đêm đ.ánh n.hau trên đường phố, nhà Thanh đầu hàng. Ngày 22 tháng 11 năm 1933, đội quân thứ 19 lập một chính phủ tồn tại trong thời gian ngắn “Trung Hoa Cộng Hòa Quốc” (khác với Trung Hoa Dân Quốc) ở Phúc Châu nhưng sụp đổ sau đó mấy tháng.
Phúc Châu trong tiểu thuyết võ hiệp
Phúc Châu là tên địa danh xuất hiện trong tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung: Tiếu ngạo giang hồ. Trong đó, Phúc Châu trong tiểu thuyết là đô thị sầm uất, có Phúc Uy tiêu cục, là quê hương của Lâm Bình Chi. Tên Phúc Châu nhắc đi nhắc lại nhiều lần trong tác phẩm.
NHỮNG THẮNG CẢNH ĐẸP, ĐIỂM THAM QUAN NỔI TIẾNG CỦA PHÚC CHÂU
Phúc Châu là một thành phố du lịch nổi tiếng với nhiều cảnh đẹp và một trung tâm thành phố tuyệt vời, với các điểm tham quan tự nhiên và nhân tạo. Có những ngọn núi nổi tiếng, đền thờ, lăng mộ, vườn, tháp và cầu trên toàn thành phố.
Vũ Dĩ Sơn
Nổi tiếng là một khu vườn cảnh quan thiên nhiên và một khu nghỉ mát mùa hè ở Trung Quốc, núi Vũ Dĩ Sơn thu hút khách du lịch trên toàn thế giới hàng năm. Nó nằm ở biên giới của thành phố Wuyishan ở tỉnh Phúc Kiến và huyện Yanshan ở thành phố Shangrao, tỉnh Giang Tây. Năm 1999, phần tại thành phố Wuyishan đã được UNESCO đưa vào danh sách di sản thế giới. Vào năm 2017, phạm vi phía bắc của Núi Wuyi ở Hạt Yanshan cũng được thêm vào Danh sách Di sản Thế giới.
Video đang HOT
Có nhiều danh lam thắng cảnh đáng tham quan ở đây. Trong chuyến đi đến núi Vũ Dĩ Sơn, du khách có thể tận hưởng khung cảnh ngoạn mục, thử các hoạt động như đi bè tre và thưởng thức trà Dahongpao nổi tiếng.
Khu danh lam thắng cảnh quốc gia Mt. Gu
Mt.Gu (có nghĩa là “đồi trống” trong tiếng Trung) là một danh lam thắng cảnh Phật giáo nổi tiếng, nằm ở bờ Bắc của sông Min. Nó cách khu vực trung tâm khoảng 17 km. Cái tên Mt.Gu được đặt tên từ một tảng đá lớn trên đỉnh núi có hình dạng giống như một cái trống và trong cơn giông bão, sấm sét xuất hiện từ trên đỉnh núi. Từ thời nhà Tống (960-1279), có 500 chữ khắc trên mặt vách đá bởi những người biết chữ thời này, điều này rất hiếm ở Trung Quốc.
Công viên Minjiang
Nằm ở hai bên sông Minjiang, Công viên Minjiang dài 7,5 dặm là công viên lớn nhất trong thành phố này. Ban đầu, nó được gọi là Công viên Jiangbin, nghĩa là công viên nằm bên bờ sông. Bằng cách kết hợp cảnh quan thiên nhiên xung quanh và văn hóa truyền thống Minjiang độc đáo, Công viên Minjiang phản ánh đầy đủ các đặc điểm của sinh thái, mở và tiếp cận với nước.
Công viên bao gồm 7 khu du lịch từ tây sang đông. Đó là Công viên Xihe, Công viên Tấn Giang, Công viên Jinsha, Công viên Wanglong, Công viên Binfen, Công viên Minfeng và Công viên Min Shui. Họ nắm lấy nhiều loại cảnh quan thiên nhiên và phong cảnh nhân tạo. Du khách có thể đi dạo thong thả hoặc thuê một chiếc xe đạp để tham quan trong công viên.
Một cảnh hấp dẫn trong công viên là bộ sưu tập 64 tác phẩm điêu khắc tuyệt vời với phong cách đa dạng. Chúng được tạo ra bởi các nghệ sĩ tài năng từ 14 quốc gia và khu vực khác nhau. Người dân địa phương coi những tác phẩm điêu khắc này là linh hồn của sông Minjiang. Ngoài ra, có 4 con đường độc đáo được thiết kế đặc biệt cho chuyến thăm của du khách đến công viên. Chúng là một lối đi bộ, một con đường ngắm cảnh trên mặt nước, một con đường xe điện và một con đường xe đạp. Cho dù du khách chọn con đường nào, chắc chắn nó sẽ cung cấp cho du khách trải nghiệm tuyệt vời trong công viên Minjiang xinh đẹp.
Công viên rừng quốc gia Phúc Châu
Nằm ở vùng ngoại ô phía Bắc, cách 7 km từ khu vực trung tâm thành phố, nó là một trong mười công viên rừng quốc gia Phúc Châu. Động vật quý hiếm và thực vật kỳ lạ, nước trong xanh, thác nước chảy, thác đá và chạm khắc đá cùng tồn tại trong một sự pha trộn hài hòa giữa cảnh quan thiên nhiên và nhân tạo.
Phúc Kiến Tulou
Phúc Kiến Tulou, còn được gọi là “Tháp Trái đất của Hakkas”, là một phong cách độc đáo của kiến trúc làng Trung Quốc. Về đặc điểm kiến trúc, tháp đất tròn truyền thống hơn với Hakkas và là một ví dụ điển hình của một cư dân dân gian Hakkas.
Đền Xichan
Ở phía Tây thành phố này, dưới chân Mt. Yi, đền Xichan là một ngôi chùa cổ của nhà Đường (618-907), là một trong năm ngôi chùa Phật giáo trong thành phố. Có một dagoba của một tu sĩ Phật giáo từ năm triều đại (907-960), chữ viết tay của hoàng đế Kangxi và cũng là tranh tường của triều đại nhà Thanh (1644-1911). Một đặc điểm khác của ngôi đền là nhiều cây vải, được trồng vào thời nhà Tống (960-1279).
Bảo tàng Đá Shoushan
Đá Shoushan, hay còn gọi là đá mỹ nghệ agalmatolite, là loại đá quý cao cấp, khi được chạm khắc nó có thể có giá lên tới hàng triệu USD trên thị trường. Tại bảo tàng, du khách sẽ được nhìn ngắm cách thức khai thác đá cũng như hiểu thêm về lịch sử, giá trị nghệ thuật và sự độc nhất vô nhị của loại đá này.
Quận Gulou
Quận Gulou đông đúc được xem là mê cung của những làn xe và con hẻm cổ xưa. Hệ thống con phố này bao gồm hơn 200 tòa nhà cổ với mái ngói nguyên sơ và tường gạch đặc biệt được bảo tồn nguyên vẹn. Tại đây, du khách hãy thuê một chiếc xe kéo, chầm chậm tận hưởng cảnh quan và mường tượng cuộc sống của thời xa xưa.
Chinh phục 'sống lưng khủng long' đẹp quên lối về ở Bình Liêu
Được mệnh danh là Sapa thu nhỏ của tỉnh Quảng Ninh, Bình Liêu mang trong mình nét hoang sơ, kỳ vĩ đầy cuốn hút đối với du khách
Nằm cách TP Hạ Long hơn 100 km về phía Đông Bắc, giáp với biên giới Trung Quốc, Bình Liêu được ví như "Sapa thu nhỏ" của Quảng Ninh nhờ phong cảnh thiên nhiên vừa hoang sơ, hùng vĩ lại vừa thơ mộng.
Vẻ đẹp Bình Liêu
Vẻ đẹp của miền biên viễn Bình Liêu đã khiến nơi đây nhiều năm nay trở thành điểm du lịch hấp dẫn đối với nhiều người yêu thích xê dịch và khám phá.
Cựu người mẫu Hạ Vy chinh phục "sống lưng khủng long" Bình Liêu
Có chung đường biên giới với Trung Quốc, Bình Liêu có khá nhiều cột mốc, trong số đó nổi tiếng nhất là 4 cột mốc: 1300, 1302, 1305 và 1327.
Vẻ đẹp hấp dẫn du khách của Bình Liêu
Những cột mốc này nằm rải rác trên cung đường tuần tra biên giới và là điểm đến yêu thích của các "phượt thủ" khi đến Bình Liêu.
"Sống lưng khủng long" Bình Liêu trở thành điểm "check-in" lý tưởng của nhiều du khách khi đến với miền biên viễn Bình Liêu tuyệt đẹp.
Trong số các cột mốc này, hành trình chinh phục cột mốc 1305 là hấp dẫn bởi du khách phải băng qua cung đường mòn giữa các đỉnh núi thường được gọi là "sống lưng khủng long".
Các phượt thủ thích thú khi chinh phục "Sống lưng khủng long" Bình Liêu
Khác với những cung đường phượt Tây Bắc, đường lên Bình Liêu không quá khó đi. Dù vậy, "sống lưng khủng long" vẫn được coi là điểm đến không phải ai cũng dễ dàng chinh phục.
Trước đây, con đường mòn trên đỉnh núi hoang sơ này bằng đất, nhỏ hẹp, khúc khuỷu, khá nguy hiểm. Hiện con đường đã được xây dựng lại để thuận tiện hơn cho việc di chuyển, với khoảng 2.000 bậc thang cho đoạn đường 2 km. Chinh phục thành công cung đường "sống lưng khủng long", du khách sẽ đến Cột mốc 1305, cột mốc cao nhất ở tỉnh Quảng Ninh.
Đứng từ đây dễ dàng "thu nhỏ" Bình Liêu vào trong tầm mắt, cảm nhận được những nét tuyệt sắc, những thửa ruộng bậc thang đẹp tựa tiên cảnh, những cung đường uốn lượn trắc trở, lúc ẩn lúc hiện, chạy thẳng vào mây, những sóng núi lô xô, xanh thẳm đến chân trời.
Các phượt thủ thích thú khi chinh phục "Sống lưng khủng long" Bình Liêu
Đến Bình Liêu mùa nào trong năm cũng đẹp và ấn tượng. Nếu như mùa xuân, du khách sẽ được đắm chìm trong các cung đường xanh mướt của cỏ cây.
Mùa hè là những thửa ruộng bậc thang vàng ngọt như những tấm thảm thì mùa thu đông là sắc trắng bạt ngàn của cánh đồng cỏ lau, đẹp mộng mị như ở xứ thần tiên
Vẻ đẹp hùng vĩ nhưng thơ mộng của Bình Liêu
Để phát triển du lịch Bình Liêu cũng như quảng bá nét đẹp văn hóa truyền thống của các dân tộc trên địa bàn huyện, từng bước khẳng định dấu ấn đặc sắc của du lịch Bình Liêu trên bản đồ du lịch, Tuần Văn hóa - Du lịch Bình Liêu, Hội mùa vàng, Hội hoa sở năm 2021 diễn ra từ nay đến hết tháng 12-2021 trên địa bàn các xã, thị trấn Bình Liêu (huyện Bình Liêu, tỉnh Quảng Ninh) với nhiều hoạt động hấp dẫn.
Tuần Văn hóa - Du lịch Bình Liêu sẽ kéo dài đến hết tháng 12-2021
Vào tháng 12, hoa sở nở trắng đồi, men theo các con đường vào khắp thôn bản và trở thành nét đặc trưng khó thể trộn lẫn của Bình Liêu. Không còn là loài cây dại mọc khắp núi đồi, sở được trồng trong bản làng, cho hạt ép lấy dầu và đem lại nguồn thu nhập cho người dân.
Hội hoa sở Bình Liêu 2021 được tổ chức ngày 11-12 tại rừng sở, thôn Đồng Long, xã Đồng Tâm, Bình Liêu.
Du khách tạo dáng tại rừng hoa Sở, Bình Liêu
Hội hoa sở Bình Liêu được kỳ vọng sẽ thu hút được đông đảo du khách...
Từ năm 2015, hội hoa sở được tổ chức và trở thành một trong những sự kiện du lịch thường niên hấp dẫn của Bình Liêu, Quảng Ninh
Dinh thự tư nhân lớn nhất Trung Quốc, đẹp ngang ngửa Tử Cấm Thành Khi nhìn kiến trúc của nơi này, không ít người phải thốt lên rằng nó quá đẹp, không thua kém gì Tử Cấm Thành. Trong những năm gần đây, rất nhiều bộ phim truyền hình cổ trang của Trung Quốc đã đến dinh thự này để ghi hình lại, khiến nó trở thành một địa điểm du lịch được nhiều người tìm đến....