Độc giả: Không phải kẻ thứ ba nào cũng xấu
Không phải kẻ thứ ba nào cũng xấu xa, họ cũng có những nỗi đau của riêng mình.
Bài viết Dứt bỏ người tình khi biết mình có thai kể về nỗi niềm của một người phụ nữ là kẻ thứ batrong cuộc hôn nhân của người khác sau khi đăng tải đã nhận được phản hồi từ một người phụ nữ khác. Trong thư Tình yêu có tội khi là kẻ thứ ba, người phụ nữ đó khuyên cô gái nên phá bỏ đứa bé. Tuy nhiên, lời khuyên này đã nhận được không ít sự phản ứng dữ dội từ phía độc giả. Tình yêu giới tính của Eva.vn xin tổng hợp ý kiến của độc giả phản hồi về bài viết đó:
“Tôi không đồng tình với cách chị chia sẻ với người phụ nữ kia: lên mặt dạy đời về tình yêu mà tôi nghĩ rằng người phụ nữ kia mới thật sự là người dũng cảm. Đã đành là người thứ 3, là người đáng trách nhưng thử hỏi chị đã hiểu thế nào là tình yêu chưa? Đã là tình yêu thì không thể nào định nghĩa được vì sao mình lại yêu người có vợ mà không phải là yêu 1 người nào khác cho đỡ khổ hơn, cho đời hạnh phúc hơn. Ai cũng muốn mình hạnh phúc chứ không ai lại muốn mình đau khổ cả. Không phải người thứ 3 nào cũng xấu xa như chị nghĩ đâu”. Phương Thảo ( cothom07@yahoo.com.vn): Không phải người thứ ba nào cũng xấu xa
Người thứ ba cũng có những nỗi đau riêng của mình (Ảnh minh họa)
Ngọc My (thuytb74@yahoo.com): Vài dòng gửi chị
Chị gì đấy ơi, “Hồng Ngọc” chăng? Tên của chị hay đến vậy mà sao chị lại là kẻ ác độc không kém gì cô Cám ngày xưa? Vòng đời ngược xuôi, bon chen, thù hận để làm gì? Nếu chị là người phụ nữ Vệt Nam “Hiền hậu, đảm đang, kiên trung, bất khuất” thì chị làm mất đi 2 chữ đầu tiên đấy rồi! Loay hoay mãi chị vẫn không nhận ra chính bản thân chị con ác độc hơn người phụ nữ đang mang dòng máu của chồng mình ư? Tại sao không chấp nhận sự thật để rồi mọi việc sẽ êm thấm? Tại sao chị nỡ bảo người kia phải phá thai? Nếu chị là người phụ nữ hiền hậu thì chị không nỡ bày vẽ những việc vô lương tâm, không còn tính người như vậy.
Suy cho cùng nếu người phụ nữ kia cũng giống chị, thì việc chồng mình có người phụ nữ khác cũng chẳng có gì là lạ đâu! Tất cả các chị đều là phận nữ nhi, hãy thông cảm và hiểu số phận cho nhau! Và “Đấng phu quân” của các chị có phải là đồ chơi đâu mà phải tranh giành? Họ có ” Trái tim” cả đấy các chị ạ.
Điều đầu tiên các chị muốn giữ được chồng thì hãy “Lạt mềm buộc chặt” và hãy đặt niềm tin ở chồng mình! Tin rằng ” Người ấy cũng sẽ về với gia đình”. Các chị cũng chỉ là những người bạn và tin rằng” bạn đời” thì đừng quá quắt! Nhưng các con sẽ là sợi dây “tình cảm” để gắn kết gia đình đấy! Phụ nữ vốn là những cánh hoa, thì tại sao không biết tự khoa sắc. Đừng ác độc làm gì các chị ạ!”
Lạnh lùng (mihuynh19@yahoo.com): Lời muốn nói…chỉ thế thôi
“Nói sao nhỉ? Tôi chỉ là một người trung gian khi nghe hai câu chuyện của hai người phụ nữ, có thể là khác nhau nhưng lại cùng chung một vấn đề về kẻ thứ ba.
Video đang HOT
Về lập trường của riêng tôi mà nói, người phụ nữ trong bài viết Dứt bỏ người tình khi biết mình mang thai có chút đáng thương, có chút gì đó là đồng cảm nhưng suy cho cùng bạn vẫn là người sai. Bạn đã sai khi biết điều đó là không thể nhưng vẫn lao vào, người sai ở đây rõ ràng là bạn vậy. Mà thật tiếc thay cũng chính bạn làm cho cái gọi là lãng mạn nhất, ngọt ngào nhất lại vô tình mang tiếng là tội lỗi, đó chính là tình yêu. Bạn càng sai hơn khi để tình yêu ấy lại đi xa đến vậy rồi cuối cùng người chịu thiệt thòi không ai khác hơn là chính bạn. Tôi biết rằng khi tình yêu đến thì rất khó để kiềm chế cảm xúc của mình và rồi lý trí cũng đầu hàng với cái mà bạn gọi là tình yêu.
Nỗi buồn khi là người đến sau…(Ảnh minh họa)
Bây giờ tuy là muộn nhưng không phải quá muộn, tôi mong rằng bạn hãy bình tâm suy nghĩ thật chín chắn với con người thật của bạn. Ở tuổi 29 bạn cũng đủ trải nghiệm mọi thứ đã qua rồi vì vậy hãy suy nghĩ thật kỹ bạn nhé!
Còn về người phụ nữ trong bài viết Tình yêu có tội khi là kẻ thứ ba tôi biết rằng những gì bạn nói bạn vạch ra trong bài viết của bạn là không sai nhưng với tôi những lời nói ấy nó quá đỗi nặng nề. Nhân gian có câu: thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng, có thể bạn nói như vậy bạn nghĩ rằng sẽ giúp người phụ nữ kia tỉnh táo hơn, sống tốt hơn nhưng với tôi, tôi lại nghĩ chắc bạn cũng đang rơi vào tình trạng gần giống như vậy nên mới phản ứng mạnh mẽ đến thế. Vì sao ư? Bởi vì một góc nhỏ trong tâm hồn bạn biết rằng mình không thể nào giữ được một người chồng trọn vẹn và cái gọi là tình yêu bạn cũng không trọn vẹn. Nó đã bị phân chia không còn dành riêng bạn nữa nên bản tính phụ nữ bắt đầu trỗi dậy trong tâm hồn bạn. Tôi hi vọng bạn có thể nhìn ở mức độ công bằng hơn vì người phụ nữ kia cũng đã thê thảm rồi. Tôi không nói rằng đàn ông ngoại tình là đúng và tôi cũng không nói chung chồng sẽ hạnh phúc nhưng vấn đề tôi muốn nói đó là nếu sau này bạn có nằm trong hoàn cảnh như thế tôi mong rằng bạn hãy bao dung hơn để tâm hồn mình nhẹ nhàng hơn.
Cuối cùng tôi xin chúc hai người phụ nữ trên có một cuộc sống bình yên và hạnh phúc thật sự theo đúng nghĩa của nó nhé!”
Linh Linh (linhlinh@gmail.com): Gửi chủ nhân bài viết Tình yêu có tội khi là kẻ thứ ba
“Tôi đọc bài của chị từ đầu đến cuối, có thể là chị đúng khi nói người khác là kẻ thứ ba chen vàohạnh phúc gia đình chị nhưng trước tiên chị phải nhìn nhận lại bản thân chị đã. Tại sao chồng chị đi yêu người khác đến 5 năm mà giờ chị mới biết sự thật đó. Chị có bao giờ nhìn lại bản thân mình chưa? Tại sao chồng chị lại yêu một người tha thiết đến 5 năm như vậy mà giờ chị mới nói là giống tình cảnh của chị. Vậy tình yêu của chị với chồng là như thế nào?
Con cái là điều thiêng liêng nhất với người phụ nữ (Ảnh minh họa)
Đừng vội trách người khác phá vỡ hạnh phúc gia đình chị mà trước tiên hãy hỏi chồng chị và người làm vợ như chị. Và một điều nữa tôi muốn nói với chị là đừng ích kỷ quá để rồi trở thành người đàn bà độc ác đi giết chết một đứa trẻ vô tội. Chị nghĩ như thế nào mà mở lời nói ra điều đó. Chị cũng biết là tàn nhẫn nhưng sao vẫn nói? Tôi nghĩ đứa bé có thể được sinh ra và lớn lên theo năm tháng với tình yêu thương của Mẹ nó vì xã hội hiện nay tôi nghĩ làm một bà Mẹ đơn thân không còn là một cái gì đó ghê gớm nữa”.
Huệ Cẩm (chuotbachkim26@yahoo.com.vn): Con cái là lẽ sống cuộc đời
“Tôi vô tình đọc được lời chia sẻ của chị có tên Nguyễn Hồng Ngọc (Phú thọ). Trước tiên tôi xin gửi lời xin lỗi nếu như lời bình luận của tôi có làm chị buồn nhưng đứng ở góc độ công bằng mà nói tôi thấy người thứ ba cũng có 5, 7 loại. Chị là người có gia đình bị phá hoại bởi người thứ ba nên chị có lẽ đã khắt khe với họ. Tôi sẽ chia sẻ với chị một trường hợp để chị có cách nhìn thoáng hơn và rộng lượng hơn với những người đã phải trong hoàn cảnh đó.
Một người phụ nữ theo tôi biết năm nay chị đã 35 tuổi. Chị ấy đã yêu và quen một người đàn ông khi chị vừa tròn 20 tuổi. Sau vài năm yêu thương như bao cô gái khác chị mong chờ ngày lên xe hoa nhưng thât bất ngờ người đàn ông đó đi cưới vợ và cô dâu là một người phụ nữ cũng đã gắn bó với anh ta hơn 5 năm. Vì sốc và quá yêu người đàn ông đó và vì bên kia cũng tình nghĩa với anh nên chị chấp nhận để anh lấy vợ và âm thầm suốt 15 năm gắn bó với anh không danh phận và mang tiếng là người thứ ba.
Ngày con trai anh chào đời đến khi 7 tuổi ngoài tình thương của cha mẹ, thằng bé còn hưởng cả tình yêu của chị. Chị chăm sóc thằng bé như con ruột của mình những lúc vợ anh đi làm. Chị chỉ làm công nhân nhưng chị lo cho anh hơn cả người vợ chính thức. Khi vợ anh muốn sinh thêm một bé gái thì lúc đó chị cũng đang mang thai nhưng vì người đàn ông đó muốn chị phải bỏ thai vì nhiều nhiều nguyên nhân, chị cũng không có điều kiên kinh tế, một thân một mình giữa thành phố thế là chị phải đau khổ một lần nữa hy sinh để anh trọn vẹn với gia đình. Và có nhiều rất nhiều tôi không thể kể hết nhưng mọi người cứ thử nghĩ 15 năm dài như thế nếu là mọi người thì liệu mình có đủ sự khoan dung độ lượng như thế không? Vì vậy phụ nữ chúng ta dù ở hoàn cảnh nào cũng có người này người nọ không phải ai là kẻ thứ ba thì cũng đáng trách đâu. Tôi xin chia sẻ và hy vọng người thứ ba đó hãy giữ lại đứa con của chính mình. Đối với phụ nự chồng có thể không quan trọng lắm nhưng con cái là lẽ sống, là duyên nợ với mình, hãy dũng cảm giữ lại sinh linh kia để không phải hối hận về sau”.
Theo Eva
Tái hôn mà vẫn không hạnh phúc
Sau khi bỏ chồng, những tưởng hạnh phúc tới với mình khi tái hôn, tôi có ngờ đâu...
Tôi vốn không phải người tin vào số phận nhưng cho tới ngày hôm nay, những gì xảy ra trong chuyện tình cảm của tôi khiến tôi phải tự hỏi chính mình rằng: " Lẽ nào cuộc đời tôi bị an bài như vậy?". Tôi đã từng đấu tranh rất nhiều, từng bất chấp tất cả vượt qua sự đàm tiếu, dị nghị của người đời để từ bỏ cuộc hôn nhân không hạnh phúc đầu tiên. Những tưởng sự dũng cảm đi tìm tình yêu đích thực đó của tôi sẽ mang tới cho tôi một hạnh phúc an ủi về sau. Nhưng nào ngờ...
Cuộc sống gia đình với những bất đồng lại không có thời gian tìm hiểu nhau khiến cả hai vợ chồng tôi vô cùng mệt mỏi. Nhưng vì gia đình, cả anh và tôi đều cố gắng chịu đựng nhau. Sau khi tôi sinh xong đứa con đầu lòng được 2 năm, chúng tôi bắt đầu sống ly thân. Ở thời điểm đó, tôi đã muốn ly hôn, nhưng gia đình anh là gia đình bề thế chuyện ly hôn là tối kị vì vậy anh không chịu giải thoát cho cả hai. Anh cố gắng gượng giữ tôi nhưng tôi thì không thể chịu đựng nổi cuộc sống đó và cuối cùng tôi đơn phương xin ly hôn.Tôi lấy chồng năm 22 tuổi. 5 năm sau đó, ở tuổi 27 tôi chính thức trở thành người đàn bà bỏ chồng. Tôi và chồng trước lấy nhau là do hai bên gia đình mối lái. Khi ấy tôi còn khá trẻ, thấy bố mẹ động viên anh là người tử tế, có công ăn việc làm ổn định, gia đình cũng môn đăng hậu đối. Vậy là tôi lên xe hoa theo một cách mà người lớn gọi là "chỉ muốn tốt cho con" chứ không hoàn toàn xuất phát từ tình yêu.
Anh là người chồng tốt, yêu thương tôi nhưng thật buồn là anh không thể có con (Ảnh minh họa)
Sau hành động đó của tôi, mọi người nguyền rủa, chửi bới tôi là người đàn bà lăng loàn nhưng tôi mặc kệ, tôi bất chấp tất cả vì cho rằng mình cần phải tìm lấy một hạnh phúc thực sự và cũng là để cho anh ấy có được cơ hội gặp người phù hợp với mình. CHịu bao điều tiếng, tôi cũng không được nuôi con vì kinh tế của tôi không đảm bảo như gia đình anh. Vậy là một thân một mình, tôi đi làm, thuê phòng trọ để ở vì bố mẹ không chấp nhận đứa con gái bỏ chồng như tôi.
Một khoảng thời gian dài sau khi quyết định ly hôn vì hôn nhân không hạnh phúc, tôi gặp gỡ một người đàn ông khác. Anh tử tế và tốt với tôi, không chấp nhặt chuyện quá khứ dù cho anh còn là trai tân. Chúng tôi quyết định kết hôn. Tôi ngập tràn hạnh phúc vì lần đầu tiên trong đời biết tới cảm giác yêu đương nam nữ. Tôi mang niềm hạnh phúc ấy để bước vào cuộc sống gia đình.
Anh là một người đàn ông tốt, tử tế và đối xử ân cần với tôi cũng như gia đình tôi dù cho bố mẹ tôi không muốn tiếp nhận anh. Tuy vậy anh vẫn luôn vui vẻ và không lấy làm trách giận gia đình tôi. Chúng tôi sống với nhau hơn 1 năm trong căn nhà trọ nhỏ bé. Ngày ngày đi làm, tối về hai vợ chồng quây quần bên nhau. Tôi thèm khát một đứa con và đề đạt chuyện này với chồng. Trước khi cưới, chồng tôi nói rằng phải kế hoạch một thời gian mới có con vì kinh tế hai vợ chồng chưa đủ mạnh nhưng tới giờ, khi tôi thúc bách, anh ấy mới chịu thú nhận rằng mình là người vô sinh.
Nghe những lời chồng nói tôi như chết lặng. Phần vì tôi thương chồng chịu thiệt thòi, phần lại thương cho mình không gặp may mắn trong cuộc hôn nhân thứ hai. Tôi còn quá trẻ, tôi muốn có những đứa con vì chúng là niềm vui, niềm hạnh phúc của một người đàn bà. Đứa con gái đầu lòng tôi không được gặp nhiều vì gia đình nhà chồng cũ ngăn cản. Tôi muốn cùng anh sinh những đứa con kháu khỉnh, đáng yêu nhưng có ai ngờ sự thật lại đớn đau tới vậy.
Anh khóc lóc thậm chí là dọa nạt tôi nếu tôi bỏ anh ấy anh sẽ chết. Dù cho anh có không làm thế thì bản thân tôi cũng không có ý định bỏ anh. Dù sao tôi cũng một lần bỏ chồng, giờ không thể làm thế. Hơn nữa, anh cũng là người chồng tốt, ngoại trừ việc anh không thể có con thì tôi không chê trách anh điều gì. Nhưng lẽ nào cả phần đời còn lại của tôi, tôi lại phải chấp nhận cảnh không có được một đứa con cho riêng mình?
Đau lòng vì chồng không thể có con (Ảnh minh họa)
Tôi có đề đạt với chồng chuyện xin con nuôi nhưng anh gạt phăng đi vì anh sợ tôi sẽ dành tình cảm cho nó mà không nghĩ tới chồng. Anh cố gắng thuyết phục tôi sống một cuộc sống chỉ có hai vợ chồng (giống như bên Tây) mà không cần phải có con cái. Nhưng tôi nghĩ mình không làm được.
Từ ngày anh thú nhận chuyện đó, anh gần như giám sát tôi mọi lúc mọi nơi. Tôi đoán được suy nghĩ của anh. Anh sợ rồi đây tôi sẽ lằng nhằng với một ai đó để kiếm lấy đứa con mà bản thân anh thì không muốn thế. Vậy là anh coi tôi chẳng khác nào một tù binh, sớm tôi bám diết lấy tôi. Từ tình yêu thương và thông cảm dành cho chồng, tôi sinh ra ra khó chịu và thất vọng với sự ích kỉ của anh.
Tiếp tục gần một năm nữa qua đi trong sự mệt mỏi do việc bị chồng dám sát, tôi càng lúc càng chán nản với cuộc hôn nhân của mình. Tôi bắt đầu cảm nhận được rõ ràng mình là người có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Giá mà anh đồng ý cho tôi kiếm một đứa con thì có thể mọi chuyện đã khác. Hiện giờ, có một người đàn ông biết hoàn cảnh của tôi nên ngỏ ý muốn "giúp đỡ" tôi. Anh ta cũng không phải người ở đây nên không sợ chuyện lôi thôi sau này. Nhưng tôi biết, nếu tôi có bầu, chồng tôi sẽ lồng lên như con thú dữ bị thương và không thể chấp nhận nổi sự việc đó. Tôi sợ cũng không giữ được hạnh phúc gia đình và một lần nữa lại phải ly hôn. Còn thuyết phục anh ấy thay đổi gần như là điều không thể. Tôi nên làm như thế nào, có nên liều lĩnh có cho mình một đứa con rồi tính sau không hay nên cam chịu làm người vợ tốt của chồng dù cho mất đi quyền được làm mẹ?
Theo Eva
Sợ người yêu bỏ nếu không chịu có thai Anh muốn em phải có con trước khi cưới, em không muốn nhưng lại sợ anh bỏ. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang vô cùng khó xử, mong chị cho em một lời khuyên khi anh bắt em có con trước khi cưới. Em chưa tốt nghiêp (hiện đang là sinh viên năm cuối). Em rất sợ làm xấu mặt gia đình....