Đang yêu say đắm, câu nói của bạn trai khiến tôi quyết tâm dứt tình
Người ta vẫn nói “cái gì quá cũng không tốt”, tình yêu cũng vậy.
Tôi năm nay 24 tuổi, là nhân viên văn phòng bình thường. Tuy không “sắc nước hương trời”, tôi biết mình khá xinh đẹp. Từ khi bắt đầu vào đại học, tôi đã có nhiều chàng trai theo đuổi. Tôi cũng trải qua vài mối tình sinh viên nhẹ nhàng.
Bước chân đi làm, tôi nhận thức được áp lực cuộc sống và tự nhủ yêu đương cần lựa chọn. Chồng có thể không cần đẹp trai hay quá giàu có nhưng ít nhất phải có công việc ổn định, kinh tế vững vàng. Tôi không đề cao lối sống vật chất nhưng “có thực mới vực được đạo”. Nghèo mà hạnh phúc cũng có, nhưng cãi vã chia ly nhiều hơn.
“Người tính không bằng trời tính”, cuối cùng tôi lại yêu chàng trai hầu như chẳng có gì. Gia đình anh khá phức tạp, bố anh có tiền án, đã ly hôn. Anh bỏ đại học giữa chừng, nay theo người quen làm tự do chuyên về điện tử điện lạnh.
Chúng tôi tình cờ quen nhau khi anh đến phòng trọ tôi sửa điều hòa. Không hiểu sao ngay lần đầu gặp, anh đã nói với tôi rất nhiều chuyện, tâm sự như lâu lắm chẳng có ai lắng nghe anh. Lúc đầu, tôi chỉ coi anh như một người bạn rồi bị sự quan tâm, nhiệt thành của anh đánh gục lúc nào không hay.
Tôi thích một tình yêu lãng mạn nhưng không muốn liều mạng vì yêu (Ảnh minh họa: pressfoto).
Từ ngày yêu nhau, tôi được anh cưng chiều hết mực. Anh không có điều kiện mua cho tôi những món quà đắt đỏ hay đưa tôi đi du lịch đây đó. Anh yêu tôi bằng những quan tâm cực kỳ chu đáo, bằng những phút giây cạnh bên bất kể lúc nào tôi muốn và những lời yêu thương, cử chỉ dịu dàng.
Anh có thể ngồi hát hết bài này sang bài khác đến khản giọng theo yêu cầu của tôi, cõng tôi đi mấy vòng bờ hồ chỉ vì tôi thích đi dạo nhưng chân tôi đau không đi nổi.
Anh nói anh yêu tôi như phát cuồng, cảm giác như mỗi ngày không gặp tôi vài lần thì bứt rứt không yên, không làm gì được.
Video đang HOT
Có lẽ vì yêu nhiều nên ghen nhiều, anh ngày càng kiểm soát tôi. Anh gọi điện mà tôi không biết để nghe, anh đến nhà buổi tối mà tôi không có nhà, anh đều khó chịu tra hỏi.
Thái độ vô lý của anh khiến tôi nhiều lần giận dỗi. Anh nói vì biết tôi xinh đẹp, nhiều người để ý nên sợ mất. Mỗi lần tôi giận, nếu chưa chịu tha lỗi, anh nhất định không về, kể cả bỏ làm đứng ở cổng cơ quan tôi chờ đợi hết ngày để gặp.
Thời gian mới yêu, tôi còn cảm thấy hạnh phúc, thấy người yêu như vậy là hết lòng nhưng càng yêu, càng thấy không ổn. Chị gái tôi nghe kể cho rằng, kiểu người như anh không nên yêu. Đàn ông ngoài yêu đương phải lo sự nghiệp hàng đầu, còn anh chỉ suốt ngày lẽo đẽo theo tôi, e rằng tương lai không mấy sáng sủa.
Một lần lúc ngồi cạnh nhau, anh dụi đầu vào vai tôi, thủ thỉ: “Không có em, chắc anh chết mất. Đời này anh mà không lấy được em, anh cũng chẳng để ai có được em hết”.
Lời anh nói khiến tôi nổi da gà. Tôi nghĩ đến những vụ án mạng vì tình cảm gần đây, lòng bỗng trào dâng nỗi sợ hãi.
Chị tôi từng nói, thật ra yêu phải một gã sở khanh không đáng sợ, không yêu người này thì yêu người khác, đàn ông tử tế không thiếu.
Sợ nhất là yêu phải những kẻ cuồng si, sẵn sàng vì yêu mà chết. Những kẻ ấy ngoài tình yêu ra hầu như chẳng có gì. Với họ, tình yêu là lẽ sống, là sinh mạng. Yêu những kiểu người đó rất khổ, mà không yêu nữa có khi lại là bi kịch.
Tôi nghĩ đến một ngày, nếu tôi muốn rời bỏ anh, chắc anh chẳng để yên cho tôi từ bỏ. Anh ấy có thể làm ra những chuyện gì, thật khó mà đoán được.
Sau một đêm suy nghĩ, tôi quyết định nghỉ việc, chuyển chỗ ở, cùng lắm về quê xin việc hoặc đi nơi khác thật xa. Tôi chỉ là cô gái tỉnh lẻ đơn thuần, ước mơ có một công việc để làm, gặp một người đàn ông tử tế để yêu và lấy làm chồng, sống một cuộc đời bình thường, yên ổn.
Tôi còn trẻ để yêu và làm lại từ đầu, không thể cứ ở trong mối quan hệ cảm thấy không an toàn và nhiều lo lắng như vậy. Đã có rất nhiều cô gái chịu bất hạnh vì yêu lầm người.
Suốt một tuần qua, điện thoại tôi có rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của anh. Anh từ nói nhớ thương, van xin đến dọa dẫm. Anh nói anh sẽ chết, khiến tôi cả đời sống trong hối hận vì bỏ rơi anh.
Nếu là trước đây, nghe những lời này, tôi sẽ nao núng. Nhưng bây giờ, tôi hiểu rõ, một người đến mạng sống của mình còn không coi trọng, chắc chắn anh ta cũng không coi trọng mạng sống của tôi.
Yêu đương không có nghĩa là mù quáng. Yêu đương nhưng vẫn phải tỉnh táo để được sống cuộc đời rất tươi đẹp này.
Đến vay tiền chị gái, nghe tiếng anh rể về tôi liền trốn vào tủ rồi thấy cảnh tượng cả đời khó quên
Thầm nghĩ chắc anh lại tỏ ra hung dữ, lên lớp tôi như những lần trước nên bảo chị kiếm cho tôi chỗ trốn tạm để khỏi đụng mặt anh.
Gia đình tôi tuy không có điều kiện, nhưng tôi là con út trong gia đình có hai chị em nên được bố mẹ cưng chiều hết mực. Từ nhỏ đến lớn, tôi thích gì có nấy, dù tôi chơi bời, phá phách thế nào thì bố mẹ và chị gái đều bỏ qua cho tôi.
Vì được gia đình nuông chiều nên tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc học hành chăm chỉ, dù sao sau này lấy vợ tôi cũng sống cùng bố mẹ, nhà cửa có rồi thì cố gắng làm gì lắm, kiếm công việc nào nhàn nhã một chút cho sướng cái thân có phải hơn không. Huống chi chị gái tôi còn đi làm trên thành phố, kiếm được rất nhiều tiền, còn kiếm được anh bạn trai giàu có nữa.
Sau khi chị kết hôn với bạn trai giàu có, bố mẹ và tôi sẽ không phải lo lắng về vấn đề tiền bạc nữa. Lấy vợ là phải lo cho cả nhà vợ mà, nên chỉ cần chúng tôi mở lời là chị nhất định sẽ đáp ứng các yêu cầu của tôi thôi, có thể gửi tiền về hoặc mua sắm đồ rồi gửi về.
Người thân, bạn bè khi biết chị tôi lấy chồng giàu không mừng thay cho nhà tôi thì thôi, đằng này lại dặn dò chúng tôi cẩn thận vì làm vợ, làm dâu nhà hào môn không dễ dàng, rất nhiều phép tắc. Vả lại hai gia đình không môn đăng hộ đối, nếu bị nhà họ coi thường thì khó sống lắm. Nhưng từ khi chị kết hôn đến nay, chị vẫn đều đều gửi tiền về nhà, không phải ra ngoài làm việc mà chỉ cần ở nhà chăm con, tôi có thấy chị vất vả gì đâu. Nhiều người ước được như vậy còn không được ấy chứ.
Chị gái lấy được chồng giàu, bố mẹ và tôi đều mừng. (Ảnh minh họa)
Anh rể tôi có vẻ ngoài điềm tĩnh, lịch thiệp nhưng dường như không thích gia đình tôi lắm. Mỗi lần tôi và bố mẹ lên thành phố thăm anh chị, anh đều bằng mặt mà không bằng lòng, luôn viện cớ bận công việc để rời đi. Tuy nhiên nhà tôi chẳng quan tâm gì, chỉ cần chị tôi sống tốt là được rồi.
Hai ngày trước, nghe nói anh rể ở công ty tăng ca, công việc rất bận tối mịt mới về nhà nên tôi tính đến nhà chị mượn ít tiền góp vốn đầu tư kinh doanh với đứa bạn. Nhưng tôi chưa kịp ngồi ấm chỗ đã nghe tiếng anh rể mở cửa. Thầm nghĩ chắc anh lại tỏ ra hung dữ, lên lớp tôi như những lần trước nên bảo chị kiếm cho tôi chỗ trốn tạm để khỏi đụng mặt anh. Vội vã trốn vào trong tủ, sau đó tôi nhìn thấy cảnh tượng cả đời khó quên.
Chị tôi đon đả chạy ra đón anh rể nhưng chỉ nhận lại một tràng chửi bới:
- Cô làm cái gì mà giờ mới chạy ra? Ở nhà có mỗi tí việc thôi cũng làm không nên. Cô đúng là đồ vô tích sự mà.
Tôi không ngờ anh rể có vẻ ngoài hiền lành, lịch thiệp lại đối xử với chị tôi như vậy. (Ảnh minh họa)
Chị gái vẫn phải cố nặn ra nụ cười trước mặt anh, vừa nói dối chị đang đi vệ sinh vừa giúp anh cởi giày, tháo tất, sau đó còn chu đáo bưng trà rót nước cho anh. Nhưng có lẽ lo lắng vì đang giấu tôi trong nhà nên chị vô ý làm đổ trà ra áo anh. Anh rể không tiếc lời mắng nhiếc, đánh đập rồi đẩy ngã chị ra sàn. Đánh chửi chán chê, anh ta hậm hực đi vào nhà tắm tắm rửa, thay quần áo.
Nhìn thấy cảnh này, tôi giận tím cả mặt, không ngờ địa vị của chị trong nhà lại thấp như vậy. Nhân lúc anh rể vào nhà tắm, chị gái dúi vào tay chút tiền rồi vội vàng đẩy tôi ra cửa.
Trên đường về, trong lòng tôi có nhiều cảm xúc lẫn lộn. Tôi không muốn nhìn thấy chị khổ nhưng tôi cũng mong chị có thể tiếp tục sống với anh rể để giúp đỡ gia đình tôi nhiều hơn về sau. Nếu muốn dựa vào chị gái để sống sung sướng, tôi phải coi như chưa từng biết gì, nuốt giận trước mặt anh rể.
Nghĩ đến đây tôi thấy mình khốn nạn, hèn nhát quá, nhưng mà tôi không bằng không cấp, không có kinh nghiệm làm việc, trước giờ lông bông quen rồi thì có thể làm nên trò trống gì. Giờ chị tôi ly hôn, chắc gì chị đã được chia chút tài sản nào, mẹ con phải xa cách rồi nhà tôi bị mất mặt với hàng xóm, điều kiện sống cũng kém đi. Tôi thấy khó nghĩ quá, nên im lặng hay nói chuyện này với bố mẹ rồi khuyên chị gái ly hôn đây?
Khi sự nghiệp và tình yêu thất bại, em tôi quay ra trách bố mẹ Là con cưng trong gia đình, từ nhỏ tới lớn em tôi không biết làm việc gì ngoài ăn rồi học. Đến khi ra đời gặp liên tiếp thất bại, em ấy quay ra hận bố mẹ. Ảnh minh họa Kiệt là con trai út trong gia đình có 4 chị em và được bố mẹ tôi cưng chiều hết mực. Hằng ngày...