Đang vứt hết quần áo của vợ, tôi cay xè mắt khi thấy một thứ văng ra, càng hối hận hơn khi nghe câu nói của mẹ mình
Tôi cầm đôi nhẫn lên, nghẹn ngào vì quá thương vợ mình.
Tôi đi làm ăn xa suốt 5 năm nay. Lúc tôi đi, con gái còn chưa tròn 1 tuổi. Dù xa vợ, tôi vẫn giữ trọn trách nhiệm của mình. Mỗi tháng, tôi đều gửi 2/3 tiền lương về cho vợ, phần còn lại thì giữ để chi tiêu cá nhân.
Suốt 5 năm ròng, tôi đi làm và dành dụm, chẳng dám mua gì cho bản thân. Những tưởng khi về quê, tôi sẽ có một cuộc sống mới. Nào ngờ, vẫn căn nhà cũ, vẫn mọi thứ y như cũ, chỉ có mỗi cái ti vi và tủ lạnh mới.
Tôi gắt gỏng hỏi vợ về số tiền tôi gửi về hàng tháng. Cô ấy giải thích là đã đưa cho bố mẹ tôi phần nhiều, chỉ giữ lại 5 triệu để lo cho con thôi. Tôi không tin nên bực bội mắng vợ “ăn no rửng mỡ”, tiêu xài hoang phí. Vợ tôi khóc lóc bế con bỏ về nhà ngoại.
Đang trong cơn giận nên tôi lôi hết quần áo của vợ trong tủ, vứt ra ngoài sân. Bỗng nhiên có một thứ văng ra ngoài khiến tôi sững lại. Là cái hộp nhỏ, đựng đôi nhẫn cưới, đôi hoa tai cưới của vợ tôi. Lúc nhặt lên, tôi bỗng thấy quần áo của vợ toàn đồ cũ kĩ, áo ngực cũng chảy dão hết rồi.
Tôi đang ngồi bần thần trước đống quần áo lỗi thời, cũ kĩ của vợ thì bố mẹ tôi chạy sang. Ông bà đang ngủ trưa thì nghe vợ chồng tôi to tiếng với nhau. Thấy cảnh trước mặt, mẹ tôi khóc rống lên: “Cái Nhung đâu? Mày tìm cái Nhung về cho mẹ. Mày đi biền biệt 5 năm trời, nó thay mày chăm sóc hai mạng già này. Mày về rồi mày đuổi con bé đi đâu?”.
Video đang HOT
Tôi kinh ngạc nhìn mẹ mình. Rồi bà mới bảo bao nhiêu tiền tôi gửi về, vợ để mua thuốc thang, chữa bệnh cho ông bà. Chứ cô ấy chẳng tiêu xài một xu nào cho bản thân.
Lúc này, tôi mới nhận ra mình hồ đồ, nóng vội quá. Bố mẹ tôi đau bệnh, vợ chẳng thông báo với tôi vì sợ tôi lo lắng. Một mình cô ấy gánh vác hết mọi chuyện. Vậy mà còn bị tôi nghi oan, xua đuổi.
Tôi ngồi gục trước đồ đạc của vợ và tiếng khóc, tiếng trách của bố mẹ. Phải chi tôi bình tĩnh hơn thì đâu xảy ra chuyện này. Giờ tiền không có, vợ con cũng bỏ đi, tôi biết tiếp tục sống thế nào?
(Xin giấu tên)
Gặp vợ cũ ở viện, chồng cười nhạt gọi "cau điếc" nhưng vừa nghe y tá nói một câu, anh tái mặt đứng chôn chân tại chỗ
"Sau khi ly dị, mải chăm lo cho cuộc sống mới, tôi cũng không để ý tới thông tin về vợ cũ chỉ biết là cô ấy đã tái hôn...", người chồng kể.
Bước chân vào cuộc sống hôn nhân, ai cũng đều mong có được cái kết viên mãn cho hạnh phúc vợ chồng. Tuy nhiên hôn nhân không phải lúc nào cũng được như mong đợi, song hành xử sao cho văn minh với đối phương lại nằm trong khả năng lựa chọn của mỗi người. Tâm sự của anh chồng có tên facebook L.T trong câu chuyện dưới đây là một ví dụ.
"Sau cưới 2 năm V. vẫn chẳng có bầu khiến cả tôi với em đều sốt ruột. V. cũng đi khám nhiều lần, cô ấy khăng khăng khẳng định sức khỏe sinh sản của bản thân hoàn toàn bình thường, yêu cầu chồng đi khám nhưng tôi không đi. Tôi cao to khỏe mạnh, từ bé đã chẳng mấy khi phải dùng tới thuốc thì làm sao có vấn đề. Nghĩ như thế, tôi bắt đầu nghi ngờ nguyên nhân nằm ở vợ.
Mâu thuẫn giữa chúng tôi bắt đầu nảy sinh. Cộng thêm bố mẹ giục liên tục muốn được bế cháu khiến tôi nôn nóng không thể ngồi yên. Vợ tôi ngược lại, lúc nào V. cũng chỉ nói được 1 câu: Con cái là duyên số, khi nào ông trời cho sẽ được.
Bài chia sẻ của người chồng.
Bước sang năm thứ 3 vợ vẫn chưa có bầu, không muốn chờ đợi thêm, tôi quyết định ra ngoài nhằm "gửi" đứa con. Tôi nghĩ mình có quyền làm vậy bởi thực tế tại vợ không đẻ được chứ không phải tôi bội bạc em".
T. chia sẻ anh ngoại tình gần 1 năm thì vợ phát hiện. Đúng thời điểm ấy cô nhân tình của anh có bầu. Khi phải đứng giữa chọn lựa một là vợ, 2 là người tình và cái thai, T. quyết định ly dị mà không thấy một chút áy náy hay có lỗi. Bỏ vợ xong, anh tái hôn luôn với người tình, vài tháng sau được lên chức bố khiến anh mãn nguyện vô cùng. Cho tới khi bất ngờ gặp lại vợ cũ sau 1 thời gian dài thì suy nghĩ của anh mới thay đổi.
"Sau khi ly dị, mải chăm lo cho cuộc sống mới, tôi cũng không để ý tới thông tin về vợ cũ, chỉ biết là cô ấy đã tái hôn. Nói thật, vợ mới của tôi thì đúng là nhan sắc hơn vợ cũ nhưng cô ấy lười việc nên từ chăm con tới việc nhà, tôi đều phải lo liệu chứ không như ngày trước sống cùng V. Tuy nhiên, dù vất vả tôi vẫn tự an ủi rằng mọi thứ đều có giá của nó. Vợ mới đẹp lại sinh được con cho tôi, cô ấy nhõng nhẽo, đòi hỏi được chồng cung phụng cũng là lẽ thường.
Cho tới cách đây 2 tuần tôi đưa vợ vào viện khám bệnh bất ngờ gặp vợ cũ đi ra từ phòng khám sản khoa. Nhìn V. tuy có trẻ đẹp hơn trước nhưng vẫn gầy, lại đi khám ở khoa sản làm tôi đoán chắc cô ấy vẫn chưa sinh nở gì được nên cố tình lại bên châm chọc: Mấy năm không gặp, cô vẫn không sinh nở được hả. Tôi bảo rồi, đã là cau điếc thì tốt nhất ở vậy, đừng kết hôn nữa tránh làm gánh nặng cho người khác. Khám chữa mãi chỉ tốn kém thêm, chẳng ăn thua đâu.
V. nghe tôi nói rõ từng câu nhưng mặt em tỉnh bơ coi như tôi vô hình ở đó. Bất ngờ hơn, đúng lúc ấy cô y tá từ phòng khám mở cửa đi ra đưa phiếu khám cho V. rồi bảo: Thai của chị được 7 tuần rồi, bầu lần 2 chắc chị cũng có kinh nghiệm, cứ theo lịch hẹn của bác sỹ để tái khám theo dõi thai phát triển.
Ảnh minh họa
Nghe y tá nói, tôi đỏ mặt ngây người chưa biết nói lại với vợ cũ thế nào thì V. cười tươi bảo: Cũng nhờ anh bỏ mà tôi mới có được hạnh phúc trọn vẹn của ngày hôm nay. Như thế có nghĩa ngày trước chúng ta không có con hoàn toàn không phải tại tôi đúng không? Anh nên đi khám xem thế nào, hôm trước thấy anh khoe con trai trên facebook nhìn chẳng có nét nào giống bố".
T. kể khi ấy nghe câu nói đó của vợ cũ mà anh chột dạ bởi thực sự là ai gặp con trai anh cũng nói thằng bé không giống bố cũng không giống ai bên họ nội. Hơn nữa, sau khi con trai lớn, T. giục vợ mới đẻ tiếp nhưng cô ta không mang bầu được. T. bảo, nghĩ tới đây anh thấy lạnh cả sống lưng không dám nghĩ xa hơn nữa. Cũng nhiều lần anh định đi khám rồi đưa thằng nhỏ đi xét nghiệm ADN xem có phải huyết thống nhà mình nhưng lại không đủ can đảm. T. nói rằng anh sợ sự thật phũ phàng như lời ám chỉ của vợ cũ, anh chắc chắn không thể đứng vững được.
2 năm làm xa mang về 3 tỷ, đêm toàn tụ cởi áo nhìn bụng vợ mà tôi quặn lòng Cả đêm đó tôi hằn học chửi mắng vợ, còn cô ấy chỉ khóc lóc nỉ non thề không phản bội chồng. Sáng hôm sau, tôi đưa vợ đến bệnh viện khám, xem cô ấy còn chối cãi thế nào. 2 năm qua tôi đi làm xa nhà, để vợ ở nhà với mẹ chồng. Chúng tôi quyết định chưa vội sinh con....