Đàn bà ghen như tôi mới là ‘đỉnh’ của đỉnh
Nếu là người đàn bà khôn ngoan, khi biết chồng ngoại tình đừng dại đi đánh ghen ầm ĩ vì sẽ làm xấu mặt chồng, bẽ mặt mình…
Chúng tôi yêu nhau hơn 3 năm mới cưới, thời gian yêu nhau không dài cũng chẳng ngắn để đủ hiểu mọi thứ về nhau.
Chồng lớn hơn tôi 7 tuổi, lúc cưới nhau tôi chỉ mới 22 tuổi, nên tôi rất vụng về, làm cái gì cũng không ra hồn. Nhưng được cái ba mẹ chồng rất yêu thương và quan tâm tôi, có món gì ngon cũng mua về cho tôi ăn hoặc buổi sáng, biết tôi thích ngủ nướng, mẹ chồng chuẩn bị đồ ăn sáng và đi chợ giúp tôi.
Cưới được thời gian, ba mẹ chồng mở cho tôi một shop thời trang để kinh doanh, vì theo bà phụ nữ phải có một công việc để làm, cứ ngồi nhà chờ chồng đem tiền về, chồng sẽ coi thường và lên mặt thì sẽ bế tắc lắm.
Thật sự mà nói, tôi cảm thấy rất may mắn khi là con dâu của mẹ, người ngoài nhìn vào ai cũng ghen tỵ và ngưỡng mộ tôi.
Sự việc kinh doanh đang ăn nên làm ra thì tôi dính bầu, lại là song thai nên ba mẹ chồng và chồng càng quan tâm tôi nhiều hơn. Cứ nghĩ khi sinh con sẽ có cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc nhưng không hiểu sao tôi lại thay đổi tính tình, lúc vui, lúc buồn…
Không biết từ lúc nào, anh ít quan tâm, lo lắng tôi nhiều như trước, anh viện lý do công việc thường xuyên đi sớm về muộn.
Anh giao hẳn việc chăm con cho tôi và mẹ chồng, nhiều lúc tôi vật vã lo cho hai con thì anh lại nằm ngủ ngáy khò khò làm tôi tủi thân vô cùng.
Stress ngày càng nặng hơn, tôi đã từng nghĩ đến cái chết để cảm thấy nhẹ nhàng. Cuộc sống gia đình từ đó cũng nhiều xáo trộn, mẹ chồng thường xuyên càm ràm, trách mắng anh, tôi có cảm giác càng nói nhiều thì anh càng như đổ đốn và trơ lì ra.
Stress ngày càng nặng hơn, tôi đã từng nghĩ đến cái chết để cảm thấy nhẹ nhàng. (Ảnh minh họa)
Hôm đó, cuối tuần anh về nhà trong tình trạng say khướt, về tới phòng chưa kịp leo lên giường anh đã nằm vật ra. Tôi vừa giận, vừa tức nhưng lại rất lo lắng vì nếu anh bị gì thì tôi không biết làm sao.
Video đang HOT
Đang định chạy đi tìm mẹ chồng, thì may sao bà xuất hiện, tôi và mẹ khó khăn lắm mới đưa được anh lên giường.
Mẹ chồng luôn là người tâm lý, đồng cảm và chia sẻ với tôi rất nhiều trong tất cả mọi việc, hơn ai hết bà rất hiểu tâm ý của tôi.
Mẹ vừa ôm tôi vừa khóc vừa nói : “Nếu thằng Bình nó mà léng phéng bên ngoài, mẹ sẽ không bao giờ bỏ cháu nội và con dâu ngoan của mẹ đâu, mẹ sẽ chiến đấu đến cùng”.
Nghe những gì mẹ nói, tôi đã thấy rất ấm áp, vui hơn phần nào. Giữa lúc tôi và mẹ chồng đang nói chuyện thì điện thoại anh reo liên tục, sau đó thì hàng loạt tin nhắn gởi tới.
Tôi chưa kịp phải ứng gì đã thấy mẹ chồng đứng lên lấy điện thoại của anh và đưa cho tôi, mẹ nói: “Dù có thế nào, con nên nhớ rằng mẹ lúc nào cũng ở bên con. Con đọc tin nhắn thế nào rồi nói mẹ biết”.
Tôi vừa xem tin nhắn thì mặt đã biến sắc, từ trắng sang xám xịt và tối sầm lại, tay tôi run lên bần bậc, chân không thể đứng vững khi đọc được những tin nhắn đầy chất ngôn tình của anh và người phụ nữ có tên là Ngọc.
Khi biết được anh ấy ngoại tình, mẹ chồng sợ tôi phát điên và làm điều rồ dại, nên mẹ lúc nào cũng ở bên cạnh tôi chăm sóc và động viên tôi.
Nhưng không hiểu sao khi xảy sự việc tôi trở nên khá tỉnh táo và điềm tĩnh, tôi nắm lấy tay mẹ và nói: “Mẹ đừng cho anh ấy biết việc con đã biết anh ấy ngoại tình. Lúc này, con muốn làm điều gì đó để anh ấy thay đổi, để anh ấy biết rằng chỉ có gia đình mới thật sự là nơi để anh ấy quay về”…
Bây giờ, mỗi khi nhớ lại khoảng thời gian khi có con, phải công nhận tôi thật tệ hại, nhìn bộ dạng trong gương tôi còn chán huống chi là chồng.
Sau đó, tôi thuê thám tử điều tra tất cả về cô bồ của chồng và chụp ảnh họ hẹn hò với nhau. Tuy nhiên, tôi không tỏ thái độ, không đánh ghen, không mắng nhiếc chửi rủa chồng.
Thay vào đó tôi ngọt ngào, nhẹ nhàng với anh hơn và tôi đi spa, đi giao lưu với bạn bè, tôi trở lại đúng là tôi của ngày xưa, có khi còn đẹp hơn ngày xưa.
Có thể, chồng tôi bắt đầu nhận ra sự khác biệt của tôi, anh về nhà sớm hơn, ở nhà nhiều hơn, không còn những đêm đi tiếp khách ở ngoài nữa. Có khi anh còn quay lại ghen ngược, làm tôi thấy rất thích thú.
Sự thay đổi của tôi khiến chồng nhận ra và ngày càng quyến luyến tôi hơn, không còn những đêm đi tiếp khách ở ngoài nữa. (Ảnh minh họa)
Một ngày đẹp trời, tôi lấy sim rác gửi những bức ảnh hẹn hò của chồng và bồ vào máy tôi, tôi cố tình để chồng tôi thấy trước, nhìn thái độ của chồng thay đổi sắc mặt, tôi biết tôi đã thành công được một nửa.
Tôi vẫn tỏ ra không biết gì, vẫn thuê thám tử theo dõi. Rồi khoảng 1 tuần sau thì tôi biết chồng tôi đã dứt hẳn với cô bồ, nghe đâu cô ta đã chuyển công tác đi nơi khác.
Một tháng sau, tôi nói với chồng rằng tôi đã biết anh ngoại tình, nhưng tôi muốn giữ bố cho các con nên mới nhẫn nhịn. Lúc đó, càng nói nhiều thì tôi càng khóc nhiều, những giọt nước mắt cay đắng, tủi hận.
Tôi biết rằng, dù mình có khôn ngoan, mưu mô thế nào thì ở trước người đàn ông của mình vẫn phải tỏ ra yếu đuối, mỏng manh.
Lần đầu tiên, tôi thấy chồng tôi khóc và nói lời xin lỗi tôi. Sau sự việc ấy, tôi biết anh ấy càng nể tôi đôi phần vì cách cư xử khá tế nhị và khôn ngoan của tôi.
Tất nhiên, chuyện này chỉ có mẹ chồng tôi biết, tôi không dám cho người ngoài biết vì không muốn vạch áo cho người xem lưng.
Do vậy, nếu là người đàn bà khôn ngoan, khi biết chồng ngoại tình đừng dại đi đánh ghen ầm ĩ xấu mặt chồng, bẽ mặt mình… để rồi phải nhận lấy những hậu quả đáng tiếc.
Theo Ngọc Linh (Người lao động)
Nghẹn giọng khi chồng bảo: 'Tiền đi đẻ, em và anh mỗi người lo một nửa'
"Anh vốn định lo toàn bộ chi phí sinh đẻ của em nhưng giờ em đòi đẻ dịch vụ thì tiền đi đẻ, em và anh mỗi người chịu một nửa."
ảnh minh họa
Tôi năm nay 25 tuổi, chồng tôi hơn tôi năm tuổi. Chồng tôi quen nhau vào hoàn cảnh cũng khá buồn cười. Khi ấy, anh được bạn bè giới thiệu đến nhà tôi là để cưa cẩm chị gái tôi nhưng không hiểu vì sao lại tán được cô em. Chúng tôi yêu nhau 3 năm, đến khi tôi ra trường thì làm đám cưới.
Trong suốt khoảng thời gian yêu nhau, anh khá quan tâm và chăm sóc tôi. Chỉ riêng có một điều, các ngày lễ, những món quà anh tặng tôi đều là những món quà với giá trị nhỏ. Vì không phải là người ham vật chất, lại hiểu cho điều kiện nhà anh một mẹ, một con nên tôi cũng không ý kiến gì.
Sau khi cưới nhau về, vì nhà chồng ở quê, điều kiện lại khó khăn vì bố anh mất sớm nên bố mẹ tôi tạo điều kiện bán lại cho 2 vợ chồng tôi căn nhà chung cư ông bà vốn mua để đầu tư với giá chỉ bằng nửa giá thị trường, đã vậy còn gia hạn cho vợ chồng tôi được trả góp tiền nhà trong vòng 5 năm. Khỏi phải nói hai vợ chồng tôi vui mừng như thế nào.
Chồng tôi làm việc tại một tập đoàn viễn thông lớn có tiếng tại Hà Nội với mức lương hơn 1000$, còn tôi làm việc cho một doanh nghiệp tư nhân nhỏ với mức lương mới ra trường là 6 triệu đồng.
Từ khi cưới nhau về, mỗi tháng anh đưa cho tôi 5 triệu để lo liệu tiền ăn hàng ngày, số tiền lương còn lại anh bảo để trả góp tiền nhà cho ông bà ngoại. Tôi cũng không ý kiến gì mà còn thấy vui vì chồng mình là người biết tính toán và quản lý tiền nong.
Lấy nhau được hơn nửa năm thì tôi có bầu. Mặc dù cái thai này hơi ngoài dự kiến một chút nhưng trong nhà tôi ai cũng vui. Từ khi tôi có bầu, chồng tôi đưa thêm cho tôi mỗi tháng 2 triệu để bồi dưỡng. Từ tiền chồng đưa với lương của bản thân kiếm được, các chi phí trong gia đình tôi cũng không phải quá lo lắng, nhưng cũng chẳng tiết kiệm được bao nhiêu.
Cuộc sống cứ thế yên ả trôi qua cho đến một ngày tôi bàn với chồng về việc sẽ sinh con ở đâu. Tôi thì ước mơ được sinh tại bệnh viện quốc tế để con mình được hưởng sự chăm sóc tốt nhất, nhưng chồng tôi không đồng ý. Anh bảo bệnh viện quốc tế quá đắt, sinh con ở đấy quá là phí phạm và khuyên tôi nên vào bệnh viện công để sinh con cho tiết kiệm chi phí.
Đấu tranh với chồng để được sinh con ở bệnh viện quốc tế mãi không được, tôi bèn xuống nước chấp nhận sinh con tại khoa dịch vụ của bệnh viện công chuyên về phụ sản. Ban đầu chồng tôi không đồng ý, nhưng sau một hồi tôi năn nỉ ỉ ôi thì anh đồng ý nhưng không quên kèm theo một câu: "Anh vốn định lo toàn bộ chi phí sinh đẻ của em nhưng giờ em đòi đẻ dịch vụ thì tiền đi đẻ, em và anh mỗi người chịu một nửa."
Nghe chồng nói xong tôi "cứng họng" không thốt lên thêm được câu nào. Tôi không hiểu chồng mình đang nghĩ gì, tôi sinh con nào phải cho riêng mình tôi. Đấy là tôi đẻ con cho anh còn phải chia đôi tiền đi đẻ, không biết tương lai nếu có những khoản chi khác to hơn thì anh sẽ bắt tôi chia tiền như thế nào đây?
Liệu có phải chồng tôi quá bủn xỉn hay chỉ vì anh đang lo lắng tích góp để trả tiền nợ cho bố mẹ vợ. Mà dù gì chăng nữa, tiền nào cũng là tiền của 2 vợ chồng, tại sao chồng tôi lại thốt lên được câu nói như thế cơ chứ. Tôi thật sự rất buồn, liệu có ai gặp trường hợp như tôi hay không?
Theo Kiến Thức
Sau buổi tối lỡ làng hôm đó, tôi run rẩy khi nghe chồng sắp cưới kết tội và báo hủy hôn Anh nói, tôi không xứng đáng được tha thứ, đám cưới của chúng tôi cũng sẽ không bao giờ diễn ra... Tôi ân hận vô cùng, biết mình đánh khinh, đáng trách, nhưng thực sự tôi hoảng loạn lắm, giờ chỉ nghĩ chết quách cho xong, sau những tội lỗi tôi gây ra, tự bản thân tôi biết mình không đáng, nhưng tôi...