Dại dột đưa hết tiền mừng và vàng cưới cho mẹ chồng, đến lúc bầu bí nằm 1 chỗ, con dâu nhục nhã ngửa tay xin từng đồng
Tôi không thể trách chồng, càng không được phép trách mẹ anh. Ngược lại tôi thấy mình may mắn khi phát hiện sớm cách sống ở gia đình chồng. Tôi đã mất hết tiền mừng sau đám cưới, bù lại tôi có bài học lớn trong cuộc đời.
Tôi đã ngây thơ đưa hết tiền, vàng cho mẹ chồng. Ảnh minh họa
Tôi và anh cưới nhau khi đã ổn định công việc. Vì cách nhau hàng trăm cây số, nên việc đám cưới ở nhà ngoại diễn ra gọn gàng. Trong khi đó, quê anh – cũng là nơi tôi công tác nên lượng khách khứa nhiều hơn. Nhìn lễ vật cưới hỏi rình rang của nhà trai, ai cũng trầm trồ “ con Lan được vào nhà sướng“. Bản thân tôi cũng thấy vui vì mẹ anh rất niềm nở, quan tâm. Bà cùng tôi đi chọn món ở nhà hàng, đi thử váy và tìm người trang điểm.
Sau một ngày mệt lả vì tiếp khách, dọn dẹp, vợ chồng tôi thiếp đi mà quên luôn cả chuyện động phòng. Bữa sáng đầu tiên ở nhà chồng thật vui vẻ ấm cúng. Mẹ anh liên tục nhắc tôi ăn, em gái chồng thì tấm tắc khen “chị dâu ngày hôm qua xinh quá”. Mọi người hỏi chúng tôi sẽ đi trăng mật ở đâu, có kế hoạch sinh con chưa. Tôi cảm thấy phấn chấn thấy nhà anh cũng chẳng khác gì nhà mẹ đẻ.
Đợi mọi người đi làm hết, mẹ anh chủ động gọi hai vợ chồng tôi tới. Bà nói “ mẹ mừng vì đám cưới diễn ra tốt đẹp. Bà con ai cũng khen”. Chồng tôi hí hửng “may mà không bị lỗ nữa mẹ ạ”. Dường như chỉ đợi có thế, mẹ anh tiếp lời “không biết người ta đi mừng thế nào con nhỉ”. Tôi nhanh chân đi lấy sổ ghi chép đưa bà xem. Nhẩm, cộng một lát rồi bà nói “tổng tiền vàng được bao nhiêu “. Nghĩ mẹ chân tình nên tôi không giấu “tiền mừng được 125 triệu, vàng được 2 cây 3 mẹ ạ”.
Chuyện tiền vàng tưởng như thế là xong vì trước đó mẹ chồng đã công khai bên nhà ngoại “ khách khứa mừng bao nhiêu, tôi cho chúng hết“. Nào ngờ, mẹ anh nói “ mẹ tính rồi, chúng mày bỏ ngân hàng chừng này cũng không lời lãi mấy. Hay là góp vốn để mẹ con mình làm ăn. Hàng tháng mẹ gửi tiền lời“.
Cứ ngỡ mẹ chồng cũng như mẹ ruột. Ảnh minh họa
Lời đề nghị của bà không nằm trong dự tính của chúng tôi. Nhưng chồng tôi lại vui vẻ nhận lời. Anh nói “làm ăn với mẹ càng yên tâm”. Tôi như bị thôi miên đưa cho bà một trăm hai mươi triệu cùng với 2 cây vàng. Vỏn vẹn sau cưới, tôi chỉ giữ lại 5 triệu tiền mặt cùng với cái lắc tay 3 chỉ mà mẹ ngoại tặng làm kỉ niệm. Tôi đâu biết rằng mình đã bị “tịch thu tài sản” kể từ ngày hôm ấy.
Video đang HOT
Sai lầm của tôi là quá cả tin. Tôi vẫn nghĩ mẹ chồng nào cũng giống mẹ ruột mình. Mẹ tôi cũng có dâu và bà chăm lo cho dâu con từng li từng tí. Bà vẫn cầm tiền của chị dâu đưa hàng tháng nhưng đợi lúc anh chị tôi làm nhà thì đưa lại. Nhưng đó là mẹ tôi, mẹ anh không thế. Bà vốn là người đàn bà quyền lực mà khu phố này ai cũng biết – ngoại trừ tôi.
Tôi đã không biết bà làm gì với số tiền, vàng cưới của chúng tôi. Chỉ biết rằng, sau đó mấy hôm, đứa em chồng đã lên đời chiếc xe tay ga gần trăm triệu. Tôi còn ngây thơ, mừng hụt khi bà nói “vài bữa nữa thay cho con Lan chiếc xe khác tốt hơn”. Vậy mà xe không thấy đổi, tiền lãi chẳng có một xu. Mẹ chồng buôn bán gì tôi chẳng rõ, chỉ thấy bà sáng đi tối về, trong túi có thêm bộ bài xì lát.
Tôi bị động thai nằm viện hai tháng mà trong túi chỉ có mấy trăm nghìn. Nói chồng lấy tiền từ mẹ để chi tiêu, bà cứ đưa nhỏ giọt lúc hai trăm, hai trăm rưỡi, nhiều nhất là sáu trăm nghìn. Điều khiến tôi buồn nhất là bị mang tiếng ăn bám nhà chồng. Mẹ anh mang cho miếng cháo thì cả bệnh viện đều biết. Lâu lâu mua cho hộp sữa lại nghe bà càu nhàu đắt rẻ. Bà còn hối thúc chồng tôi hỏi bệnh tình vợ khi nào thì được về nhà.
Đưa tiền thì dễ, lấy lại mới khó. Ảnh minh họa
Tôi quá bất ngờ với cách sống của gia đình anh. Thì ra những gì tôi thấy được chỉ là vẻ bề ngoài. Cô em chồng mới khen chị dâu xinh giờ không bước chân vào viện vì “sợ xui”. Bà mẹ chồng xởi lởi là thế nhưng lại chi li từng cắc. Mang tiếng chăm dâu nhưng chỉ khi có ai tới thăm mới lại ngồi gần, hỏi tôi ăn gì để còn ra mua. Thế nhưng, trong câu chuyện của bà, còn có kiểu nói bóng gió “nhà này, ai cũng khỏe mạnh, có ai yếu thế đâu”.
Tôi đã từng đếm mỗi ngày để được về nhà anh. Tôi đã từng không tiếc tiền để mua cho mẹ anh một tour du lịch dài ngày nhân ngày sinh nhật của bà. Tôi đã từng không tính toán gì trong mọi thứ chi tiêu.Tôi đã rất vui khi mẹ anh điện thoại cho mẹ tôi đon đả “cảm ơn gia đình anh chị cho chúng tôi một nàng dâu hiếu thảo, đảm đang”. Vậy mà tôi mới nằm ốm một thời gian, đứa cháu đầu nhà họ đang yếu ớt trong bụng mẹ thì mẹ anh đã thở ngắn thở dài. Tôi ngao ngán biết mình đã vào nhầm nhà.
Đọc được trong suy nghĩ sự hậm hực của mẹ và em chồng khi biết tôi có ý định về ngoại để nghỉ ngơi. Nhưng tôi chả buồn nghĩ tới. Điều quan trọng nhất của tôi lúc này là mẹ tròn con vuông. Tiền bạc có cũng tốt nhưng mất để biết được bản chất người sống cạnh mình thì chừng đó chẳng nghĩa lý gì. Trái lại, tôi hoan hỉ với bài học đầu đời khi về nhà chồng: tiền chỉ thực sự là của mình khi nằm trong ví của mình. Tiền không phải là tất cả nhưng lại là thước đo để biết ai dở, ai hay và khi đó, ta sẽ biết mình nên lựa chọn cách sống thế nào cho phù hợp.
Huyền Trang (Đà Nẵng)
Theo emdep.vn
Đêm tân hôn cô dâu sốc lên sốc xuống khi bất ngờ tìm thấy món đồ nhỏ xinh dưới gối cưới và đoạn tin nhắn không đỡ nổi
Ồ, nhưng cái gì thế kia? Có một món đồ nhỏ xinh dưới chiếc gối cưới. Nó lập tức hiển lộ trước mắt Hạnh khi cô nhấc chiếc gối lên.
Khoác lên mình bộ váy ngủ gợi cảm đã kì công chuẩn bị, xịt tẹo nước hoa quyến rũ thoang thoảng, tô nhẹ chút son hồng cho tươi tắn, Hạnh ngồi trên giường hồi hộp chờ chồng tắm. Phải, đêm nay là đêm tân hôn của vợ chồng cô.
Tắm gì mà tắm lâu thế chứ? Hạnh bật cười nghĩ bụng. Cô rảnh rỗi nhìn quanh căn phòng tân hôn được trang trí đẹp mắt. Đây sẽ là nơi ấm áp riêng tư nhất của bọn cô, cho tới mãi sau này. Căn phòng sẽ chứng kiến những phút giây mặn nồng, hạnh phúc nhất của hai người.
Hạnh nhẹ sờ ga đệm, mân mê từng bông hoa được thêu nổi đẹp mắt. Cô vuốt ve đôi gối cưới, nghĩ đến mình và chồng đầu gối vai ấp trên chiếc gối này mà mỉm cười hạnh phúc. Cô ôm chiếc gối lên lòng, hít hà mùi vải thơm mới.
Ồ, nhưng cái gì thế kia? Có một món đồ nhỏ xinh dưới gối. Nó lập tức hiển lộ trước mắt Hạnh khi cô nhấc chiếc gối lên. Cô cầm nó trong tay. Là 1 hộp đựng 2 chiếc "ba con sâu"!!!
Sao lại có "ba con sâu" ở đây nhỉ? Hạnh miên man suy nghĩ. Nếu nói chồng cô chuẩn bị cho đêm tân hôn thì hẳn không phải, vì bọn cô ý định sinh con ngay. Hơn nữa đêm tân hôn cũng là lần đầu tiên của vợ chồng cô, việc anh phòng sẵn "ba con sâu" xem ra không hợp lý cho lắm thì phải.
Mà nhìn lại, trong hộp có 2 chiếc, song ngoài vỏ thì ghi số lượng 3 chiếc, vậy nên có 1 chiếc đã được dùng. Vấn đề là ai dùng nó? Đây là phòng tân hôn của bọn cô, trang hoàng xong trước đám cưới 1 tuần. Người lạ không ai tự dưng vào quan hệ tình dục ở đây hết. Chưa nói trong nhà chỉ có em gái chồng Hạnh đang là sinh viên Đại học. Việc em ấy đưa bạn trai về đây xem chừng không có khả năng, vì em ấy cũng có phòng riêng cơ mà. Lại còn dùng xong nhét phần còn lại vào dưới gối nữa ư? Hơn nữa Hạnh đã gặp em ấy, hiện tại em ấy còn không có bạn trai.
Hạnh càng nghĩ càng bủn rủn cả người. Mọi khả năng đều hướng tới việc, người sử dụng chiếc "ba con sâu" kia chính là chồng cô! Trước đám cưới, anh ta đã đưa gái lạ về đây ư? Ngay chính trên chiếc giường tân hôn của vợ chồng cô?
Vừa hay chồng Hạnh từ nhà tắm ra. Thấy vợ mắt rưng rưng, bên cạnh là hộp "ba con sâu" thì anh ta tái xanh mặt. Nhưng vẫn cố bình tĩnh lại, giả đò ngạc nhiên hỏi vợ: "Ơ, cái gì đây em? Em chuẩn bị làm gì? Mình có dùng tới đâu?".
"Anh còn hỏi tôi? Tôi tìm được dưới gối của anh đấy?", Hạnh òa khóc.
"Sao lại thế được? Anh không biết, anh thề đấy. Em phải tin anh! Chắc ai đó bỏ vào trêu bọn mình, hoặc thế nào thôi. Song chắc chắn không phải anh để vào!", chồng Hạnh giơ tay thề thốt.
Tất cả chỉ là suy đoán của Hạnh, một khi chồng cô nhất mực chối tội cô cũng chả thể bắt anh ta nhận. Cuối cùng, đêm tân hôn của bọn cô chả "làm ăn" được gì, và mỗi người 1 góc hậm hực không cả nhìn nhau.
Ảnh minh họa
Sáng hôm sau Hạnh dậy sớm, phần vì ngại bố mẹ chồng, phần vì đêm qua cũng không ngủ được, chập chờn sáng cô đã tỉnh rồi. Thấy chồng nằm cạnh ngáy o o, Hạnh nghĩ đến hộp "ba con sâu" kia càng bực mình. Cô thấy chồng để điện thoại cạnh gối nên cầm lên xem giờ. Bất ngờ thấy tin nhắn thông báo trên màn hình của chồng. Mở ra xem, thì ra đêm qua chồng nói chuyện dở với ai đó trên facebook, hẳn vì ngủ quên mất nên chưa kịp đọc tin nhắn được gửi tới.
"Em ơi, chết anh rồi! Sao hôm trước em lại dúi hộp "ba con sâu" thừa xuống dưới gối. Hôm nay vợ anh mò được này. Anh chối đây đẩy nhưng cô ấy vẫn nghi ngờ. Có chết anh không cơ chứ!", là chồng cô nhắn.
"Ôi em xin lỗi, lúc ấy tiện tay mà. Anh biết đó, đang hứng thú còn đâu thời gian nghĩ xem nên cất nó ở đâu nữa. Thôi không sao đâu, anh cứ khăng khăng không nhận thì vợ anh chẳng làm gì được. Tại anh rủ em về nhà bàn công việc cơ, rồi sau đó lại rủ người ta lên phòng...", cô ả kia trả lời.
Sau đó họ nói qua lại vài chuyện vô thường vô phạt khác. Rồi chồng cô có lẽ ngủ quên mất, đám tiệc mệt mỏi thế cơ mà. Cô nàng kia nhắn tin tới chưa kịp đọc, cũng chưa kịp xóa tin nhắn đi. Để hiện tại Hạnh đọc được tất cả, cũng tường tận chân tướng sự việc quá mức chua chát này.
Chẳng biết chồng cô với cô ả quan hệ thân thiết thế nào, song rõ ràng họ đã có một cuộc "mây mưa" ngay trên chính chiếc giường tân hôn này của vợ chồng cô. Và ngay trước đám cưới của cô chỉ vài ngày. Cô phải làm sao để có niềm tin tiếp tục cuộc hôn nhân chỉ vừa bắt đầu được 1 ngày này đây?
Theo afamily.vn
Vị khách lạ trong tiệc đầy tháng con và màu son đỏ của cô nàng đã tố cáo một bí mật không ngờ Sự xuất hiện của cô nàng kia, với thỏi son đỏ cô ta tô trên môi và mớ hành động, thái độ lạ lùng của chồng mình, Hòa ngầm đoán ra chuyện gì đó. Hôm nay là tiệc đầy tháng con gái Hòa. Nhìn mình trong gương, Hòa thở dài một cái. Cô béo lên, sồ sề ra nhiều. Lại chẳng có thời...