Con gái khi chia tay rồi, đừng bao giờ để anh ta thương hại em nhé!
Trên đời này có hai loại thương. Một là thương yêu, hai là thương hại. Con gái, khi được anh yêu thì hãy để anh thương yêu hết sức. Còn khi chia tay rồi, đừng bao giờ để anh ta thương hại, em ạ.
Khi còn yêu nhau, hãy trở nên yếu đuối, nhẹ nhàng hay dịu dàng một tý để dựa vào anh. Để mỗi sáng thức dậy em được nghe câu: ” Anh thương em nhiều lắm”. Khi là người phụ nữ của anh, em hãy để anh thương em thật nhiều, hãy để mình là cô gái nhỏ bé của anh, và em cũng sẽ được nói câu: ” Em thương anh nữa”.
Lúc còn yêu em hãy trân trọng từng khoảnh khắc ở bên anh, cùng anh nói những câu yêu thương và làm những chuyện thương yêu hằng ngày, để em có một cảm giác hạnh phúc nhất bên anh.
Nhưng, khi chia tay rồi đừng bao giờ em để anh ta thương hại em.
Đừng bao giờ nhé!
Người ta bảo con gái như một chiếc cốc thủy tinh mong manh, dễ vỡ. Nhưng không, em không được vỡ tan như thế. Con gái thì phải mạnh mẽ lên, cứng cỏi và mạnh mẽ tự đứng lên sau những đổ cỡ tình cảm.
Video đang HOT
Em đừng bao giờ đi kiếm tìm tình thương của người đã không còn yêu thương em nữa.
Em cũng đừng tỏ ra yếu đuối, đến mức post những dòng trạng thái buồn lên Facebook, những tấm hình vào viện cấp cứu ban đêm lên Instagram. Đừng, đừng làm thế, để người khác thương hại mình. Là dại dột
Chia tay rồi, tất cả những gì anh ta có thể dành cho em, bằng tấm lòng tử tế nhất, là sự thương hại. Em làm những điều dại dột, em cố cho anh ta thấy em ốm, em đau, em yếu đuối thì sau tất cả, cuối cùng em cũng chỉ nhận được một lời động viên thương hại mà thôi.
Đừng bao giờ cố níu kéo bất kể cuộc tình nào khi nó thực sự đến mức không thể cứu vãn. Lúc yêu thương thì yêu hết sức em nhé. Còn khi chia tay rồi thì cũng quên hết sức đi.
Cuộc sống mà em, có những người may mắn chỉ duy nhất một mối tình, có những người không may thì phải trải qua nhiều hơn để tìm được tình yêu đích thực của mình.
Suy cho cùng, dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra, đã là con gái đừng tỏ ra bi lụy trước mặt người cũ, rồi trở thành nô lệ cho tình yêu. Làm thế là ngu ngốc.
Mà sau những đổ vỡ ấy, việc duy nhất em cần và phải làm là tiếp tục bước đi, không ngoảnh lại và tự thương lấy chính mình.
Vì muốn tiếp tục được thương yêu ai đó, ta phải biết thương yêu chính bản thân ta trước, hiểu không em?
Theo Guu
Em đừng bao giờ ngoảnh đầu lại để thương hại tôi lần nữa
Ngay cả con và em tôi còn chẳng bao vệ được, mãi chỉ là một người đàn ông tồi, đáng bị khinh bỉ.
ảnh minh họa
Thời gian trôi đi, mọi thứ thay đổi từng ngày nhưng quá khứ lại luôn im đậm vào trái tim tôi mỗi ngày. Em là một người con gái xinh đẹp, giỏi giang và cá tính. Có lẽ để chê em một cái gì đó là rất khó ngoài vấn đề em coi mình luôn đúng. Em biết đối xử làm sao cho tốt với mọi người xung quanh. Chính vì thế em được bao nhiêu người quý mến, hay đơn giản được rất nhiều người đàn ông giỏi và đẹp tán tỉnh. Tôi, một thằng vô duyên, ăn nói chẳng hề suy nghĩ, lại không đẹp trai, nóng tính, không biết làm bất cứ việc nhà nào. Tôi sống vô lo vô nghĩ, luôn coi thường mọi thứ. Chúng tôi chênh lệch rất nhiều, tôi yêu em nhưng chẳng dám nói vì biết khoảng cách của mình và em như thế nào. Cuối năm 2013, em lại là người tỏ tình trước, tôi thực sự hạnh phúc. Từ ngày ở bên em, tôi ngoan hơn rất nhiều, luôn nghe theo lời em.
Yêu được một thời gian, tôi cũng hỏi tại sao lại chọn tôi. Em suy nghĩ một hồi rồi nói hồi đó thấy tôi vậy nên nghĩ ra cách gì đấy để lôi tôi ra chứ thực sự chẳng có tình cảm với tôi. Tôi thực sự rất buồn vì biết trong tim em tôi luôn nhỏ bé. Tôi chấp nhận và kệ, quá yêu nên tôi chấp nhận mọi thứ, chẳng cần biết em đối xử với tôi như thế nào. Thực sự tôi chỉ cần em ở bên cạnh là đủ. Chúng tôi yêu nhau được một năm thì tôi ra trường và bắt đầu đi làm, còn em học chưa xong, khi đó chúng tôi cũng quyết định ở chung.
Từ một thằng con trai chẳng biết làm gì, tôi đã dần thay đổi. Vì em luôn yếu hơn người bình thường nên tôi cố làm mọi thứ cho em. Tôi đã biết giặt quần áo, dọn phòng. Thời gian cứ thế trôi đi, vui có buồn cũng có, có lẽ là buồn nhiều hơn. Ngày sinh nhật em, tôi chẳng cho em được cái gì, còn để em khóc. Khi chúng tôi sống với nhau được 8 tháng thì em có bầu, chẳng hề nói cho tôi biết. Những thay đổi của em tôi cũng biết thừa, tôi vui mừng khi được làm bố, giả vờ hỏi em nếu có con để tên con là gì. Em chỉ nói "Đan Đan". Tôi vui và hạnh phúc vô cùng, luôn giả vờ không biết, còn em lại cố giấu.
Rồi em lẳng lặng về quê. Khi em nói em có thai cũng là lúc tôi hay tin em bị sẩy do dạ con thấp và đi đường xa nên mệt. Tôi rất buồn nhưng thực sự cần em, cố gọi em lên để chăm sóc, từ đó tôi càng yêu em nhiều hơn, yêu một cách điên cuồng, muốn cưới để được gần em, em lại muốn rong chơi. Ngày ông tôi ốm nặng, tôi đề nghị cưới để ông đi được thanh thản. Em chẳng đồng ý. Ngày ông dần dần kiệt sực, muốn tôi ở gần ông thì tôi lại mặc kệ để về nhà em cùng em.
Từ ngày em đi làm mọi thứ càng thay đổi. Em vào làm cùng công ty với tôi nhưng khác bộ phận. Em từ một người con gái giản dị nay đã biết trang điểm, dưỡng da, hay mua sắm một đống quần áo để rồi chẳng mặc đến hay không vừa. Em bắt đầu đi chơi với những đồng nghiệp mà tôi từng gặp, thực sự họ không tốt. Tôi chỉ nói nhẹ rồi lại im lặng. Có hôm tôi ngồi trước cổng phòng trọ chờ em đi liên hoan về đến tận 23h30, luôn lo lắng cho em, còn em cứ thảnh thơi sống.
Xung quanh em bắt đầu có nhiều người theo đuổi hơn. Tôi chỉ im lặng để cố được bên em vì muốn có em, nhưng rồi em luôn đề cập đến chuyện chia tay. Tôi rơi nước mắt, năn nỉ em tiếp tục ở bên cạnh mình. 30/4 em đi chơi, tôi giấu em vay tiền bạn mua vé máy bay, rồi đưa 2 triệu để em đi. Nhưng khi về em còn thay đổi hơn nữa. Em luôn nói đừng cố lôi em lại gần vì chẳng có kết quả gì đâu. Tôi im lặng và tiếp tục sống cạnh em. Việc gì đến cũng đến, cách đây một tháng chúng tôi cãi nhau rất to, cũng là lần thứ 3 tôi dám cãi lại em, dám nói em thẳng thắn như vậy. Kết quả là 11h30 đêm em gập quần áo và đuổi tôi ra khỏi phòng.
Hai ngày sau đó tôi cố liên lạc với em, để đến mức em nói tôi là loại chẳng ra gì, em nói có người khác, rồi bảo tôi chỉ như những thằng con trai khác, không ăn được thì đạp đổ. Khi đọc được dòng đó tôi chẳng biết nói gì. Từ ngày xa em cuộc sống của tôi rất tối tăm, dần mất đi mọi thứ, ngay cả công việc hay người thân. Có lẽ em nói đúng, tôi chẳng làm được trò trống gì. Ngay cả con và em tôi còn chẳng bao vệ được, mãi chỉ là một người đàn ông tồi, đáng bị khinh bỉ.
Em à, mong cho những dòng tôi viết sẽ đến được với em, để em biết tôi và em như thế nào. Có lẽ tôi mãi là người tồi, chẳng có gì, chẳng hề biết thay đổi khi em luôn cho cơ hội. Hãy cố gắng sống tốt nhé, đừng bao giờ ngoảnh đầu thương hại một người như tôi lần nữa. Cứ để mọi thứ đến với tôi.
Theo VNE
Đừng bao giờ nhắn tin cho anh nữa... Một câu nói:"Đừng bao giờ nhắn tin cho anh nữa." Nó đã lấy đi của em tất cả nụ cười và để lại cho em quá nhiều giọt nước mắt. Nó thật ngắn gọn anh nhỉ? Nhưng sao nó lại chứa nhiều gai thế hả anh? Cứ khi em làm gì chỉ cần nghĩ đến nó thì em thấy ngực của em như...